Người thầy-đạo diễn: phải ở phía sau để ‘lấy học sinh làm trung tâm’ không còn là câu khẩu hiệu
Nếu đến lớp chỉ là để thầy truyền giảng trò ghi chép theo lối cũ thì thời chuyển đổi số mỗi bộ môn chỉ cần một thầy cô xuất sắc nhất giảng bài rồi ghi hình phát online cho học sinh cả nước xem, nghe là đủ.
Ảnh minh họa
Cách dạy-học một chiều thầy giảng trò ghi cổ truyền từ lâu đã lộ rõ sự bất cập, phi lý, và lại càng phi lý khi chuyển đổi số sâu rộng đã cho phép việc nhân bản, sao chép, truyền gửi bài giảng diễn ra siêu tốc, với chi phí ngày càng thấp, tiến nhanh đến gần zero nếu tính quân bình trên đầu người.
Trong nỗ lực chấn hưng nền giáo dục nói chung hay giải bài toán văn mẫu nói riêng, việc xác quyết vị trí của người thầy trong tinh thần của giáo dục tiến bộ là rất hệ trọng. Một sự thông suốt phải được biểu hiện ra trong từng chi tiết và hành xử nơi học đường, tỷ như vị trí của người thầy trong lớp học.
“Lấy học sinh làm trung tâm” vốn là slogan được treo từ lâu trong nhà trường, tuy nhiên trên thực tế, khi người thầy còn đứng trên bục giảng như một nhà truyền đạo thì câu nói thời thượng ấy đã bị biến thành khẩu hiệu từ lúc nào không hay. Cần phải nhìn lại và xác định một cách rõ ràng để biến nhận thức thành hành động.
1. Tri thức (chân lý) phải đi bằng con đường tự thân ngộ nhập, nếu không đó chỉ là những giáo điều. Nghĩa là, người học phải tự mình khám phá, phát hiện; tự mình “hiểu ra” bằng con đường của lao động trí óc (và cả thể chất nữa). Với tinh thần ấy, lớp học và môi trường học đường nói chung phải là nơi mà ở đó người học có cơ hội tốt nhất cho lao động của mình. Đó là tinh thần kiến tạo một nhà trường- xã hội mẫu mực, của nhà triết học giáo dục J. Deway, để người học trưởng thành trong cuộc sống-học đường ấy. Với tư tưởng đó, lớp học phải là “sân khấu” của người học chứ không phải giáo đường của người thầy.
2. Từ đó, chỗ mà người thầy nên ở là CUỐI LỚP. Người thầy nên ở phía sau vì mọi lý do. Chân lý không thể được ban phát như một ân huệ từ kẻ khác; người cần phải trưởng thành là học sinh chứ không phải thầy giáo. Chỉ có thể giao lớp học lại cho người học để học sinh trình bày, thảo luận, phản biện, tranh luận v.v, thì các em mới dần có được sự tự tin khi đứng trước đám đông, có được văn hóa ứng xử trong tranh luận, có được sự sắc bén trong lập luận. Chỉ trong thảo luận người ta mới nhìn thấy hết (hoặc thấy nhiều nhất) các khía cạnh của một vấn đề để tránh đi sự độc đoán và định kiến trong tư duy. Chỉ trong thảo luận, vấn đề mới được đào sâu, bởi con người vốn có bản tính ngại thay đổi, cũng có thể nói là ì, “lười nhác”, thường chỉ đẩy vấn đề đi xa trước các áp lực phải giải quyết (để bảo vệ danh dự).
3. Trước khi buổi học diễn ra, công việc đã phải được chuẩn bị: kế hoạch xuyên suốt cho cả năm học với những “bài học” – chủ đề cần giải quyết. Người học sẽ tìm hiểu và hình thành quan điểm của mình về những vấn đề ấy. Tất nhiên ở khoảng giữa này cần có nhiều công việc trung gian nữa để đảm bảo người học đã chuẩn bị tốt trước khi lên lớp. Và trong suốt khoảng thời gian này, vai trò của người thầy là cực kỳ quan trọng trong tư vấn, giới thiệu tài liệu, hỗ trợ phương pháp v.v..
Buổi học sẽ là buổi thuyết trình và tranh biện của các học sinh trong lớp với nhau. Thầy giáo lui về cuối lớp để đóng vai trò cố vấn, và chỉ lên tiếng khi thật sự cần thiết. Thầy giáo sẽ tôn trọng các quan điểm, miễn là chúng không trái pháp luật, không trái luân thường đạo lý, và không chống lại các chân lý khoa học hiển nhiên.
Lúc ấy, lớp học sẽ trở thành một nơi đầy sinh khí với sự hăng say mà quyết liệt của một hành trình tri thức. Cái tình trạng ngủ gà ngủ gật như hiện nay trong các nhà trường Việt Nam sẽ được giải quyết. Người học được đánh thức cả tâm hồn và trí tuệ vốn đã ngủ vùi quá lâu. Dân khí sẽ được từng bước chấn hưng từ giảng đường như thế đó.
Video đang HOT
Tuy nhiên, do tình trạng trì trệ quá lâu và bệnh thành tích đã ăn sâu nên cần có những thao tác có tính chuyển tiếp trước khi dẫn tới được một học đường “thuần tịnh tri thức”; ví dụ, người giáo viên sẽ cho điểm trực tiếp trong suốt quá trình thảo luận của người học (theo chiều hướng ghi nhận và trân trọng).
4. Khi chúng tôi theo đuổi tinh thần này bằng sự hiện thực hóa nó với cách tổ chức hoạt động dạy – học như đã trình bày thì kết quả đầu tiên nhìn thấy ngay được đó là việc xóa dần tính nhút nhát, tăng sự tự tin của học trò; các em mạnh dạn trình bày và bảo vệ quan điểm của mình; tư duy trở nên mỗi lúc một sắc bén hơn; từ chỗ “cãi nhau” học sinh dần biết tranh luận một cách có văn hóa và đúng trọng tâm.
Một hiệu quả rõ rệt khác là năng lực sử dụng ngôn từ và kỹ năng diễn đạt mỗi lúc một sáng và chặt chẽ hơn. Dạy văn không phải để học thuộc các bài văn mà là để phát triển ngôn ngữ và năng lực thẩm mỹ. Như thế, không có con đường nào khoa học hơn một đường lối lấy sự hình thành quan điểm và bảo vệ quan điểm trên nền tảng của tư duy làm căn bản.
Nhưng, khi quyết liệt thực hiện phương pháp này được hơn một năm thì chúng tôi buộc phải dừng lại do sự can thiệp thô bạo của Ban giám hiệu vì họ cho rằng không cần thiết và nhất là sẽ “làm hư học sinh”. Đúng, học sinh “khó bảo” hơn nhưng là cái khó bảo do sự phát triển bản thân và sự trưởng thành nhân cách cũng như độc lập suy nghĩ. Một sự trưởng thành như thế sẽ là mối đe dọa đối với bất cứ một nhà trường nào khi nó đang chứa đựng quá nhiều những vấn đề từ chuyện thu chi tài chính đến quản lý và bưng bít thông tin do cơ chế quyền lực hành chính thiếu tính khoa học gây ra.
Một lần nữa, chúng ta phải nhìn trực diện vào vấn đề từ ví dụ thực tiễn của chúng tôi ở trên: những “cải cách” này hoàn toàn nằm trong khung khổ tinh thần đổi mới của Bộ Giáo dục và Đào tạo, tuy nhiên nó vẫn bị chặn đứng và cấm đoán một cách công khai mà không ai có thể chống lại được. Nó đặt ra cho chúng ta cái yêu cầu phải thay đổi cơ cấu và cách vận hành của quản lý hành chính trong giáo dục nếu muốn công cuộc “đổi mới căn bản toàn diện” thực sự được tiến hành có kết quả.
5. Tóm lại, chừng nào giáo viên còn ngự trên bục giảng để phán truyền chân lý, chừng ấy chúng ta vẫn chưa thể hy vọng về một sự đổi mới.
Một “chi tiết nhỏ” như vị trí của người thầy trong lớp học nhưng không bao giờ là chuyện tầm thường. Để làm được điều ấy, có thể cần sự chuyển dịch của cả thiết chế bộ máy và tư tưởng xã hội lẫn sự hiểu biết về con người. Tinh thần tự do, tất nhiên thứ tự do gắn liền với tất yếu chứ không phải là bừa bãi buông tuồng, phải được đề cao một cách tôn nghiêm.
Vực dậy một nền giáo dục có lẽ không cần nhiều tiền như đây đó người ta đang làm. Nhưng sẽ phải cần rất nhiều sự dũng cảm và thật ít lòng ích kỷ (nếu không có thì càng tốt).
Lưu ý: Bài viết này đặt trọng tâm nhiều hơn vào các môn khoa học xã hội, và mức độ áp dụng theo tỷ lệ thuận với chiều đi lên của lứa tuổi và cấp học – càng lên cao càng triệt để hơn. Một điểm quan trọng nữa cũng cần thống nhất một cách tường minh, chi tiết: để áp dụng được thì những khâu chuẩn bị có tính chất tiền đề trước khi buổi học diễn ra đòi hỏi phải cực kỳ nghiêm túc, bài bản và chu đáo.
Phụ huynh nghèo khó khăn khi con học online: Chắt bóp cả tháng để mắc wifi, có 1 chiếc máy tính là chuyện xa vời
"Hôm nọ con đang học thì mẹ có điện thoại gọi đến, thế là việc học bị gián đoạn. Nhưng giờ bảo mua thêm cái laptop nữa cho con thì bố mẹ không có tiền", chị Ng. M chia sẻ.
Do ảnh hưởng của dịch bệnh nên thời gian đầu năm học 2021-2022, học sinh nhiều tỉnh thành trên cả nước phải học online. Mới đây, một số địa phương đã cho học sinh tựu trường và sẽ khai giảng vào ngày 5/9 tới đây.
Việc học online nhằm giúp đảm bảo tiến độ năm học và góp phần phòng chống dịch bệnh. Tuy nhiên nó cũng nhiều hạn chế như việc học sinh khó tập trung, chất lượng học không được đảm bảo, đặc biệt là đối tượng lớp 1.
Với những phụ huynh là người lao động có thu nhập thấp, không ổn định thì việc học online thực sự là "bài toán khó". Bởi họ không có đủ kinh phí để mua laptop, iPad,... còn việc học trên smartphone màn hình nhỏ cũng gây nhiều bất tiện. Màn hình quá nhỏ khiến trẻ khó nhìn rõ bài giảng của thầy cô cũng như mặt các bạn trong lớp.
Học sinh nhiều tỉnh thành học online vì dịch. (Ảnh minh họa)
Tiền mắc mạng cũng là cả một vấn đề, phải cân đối chi tiêu trong tháng
Chị Nguyễn Thị Minh Uyên (phường Phú Đô, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội) là một trong những công nhân môi trường bị nợ lương, từng gây xôn xao dư luận thời gian qua. Sau khi được các tổ chức đoàn thể giúp đỡ và có công việc mới ổn định, cuộc sống của chị và con trai hiện đã tốt hơn.
Được biết, mức lương hiện tại của chị Uyên là 6 triệu đồng/tháng. Vì căn nhà cũ lụp xụp quá nên chị tính sửa lại nhưng do ảnh hưởng của dịch nên việc này phải tạm hoãn. Thời gian qua, hai mẹ con đi thuê trọ hết 2,5 triệu đồng/tháng, đã bao gồm điện nước.
Năm nay cháu Nguyễn Minh Phúc, con trai chị Uyên lên lớp 4. Cậu bé đã tựu trường online 2 ngày trước bằng chiếc điện thoại smartphone cũ được mẹ chuẩn bị cho. Chưa lắp mạng wifi nên Phúc học tạm bằng 4G nhưng kết nối không mấy ổn định.
Chị Uyên và con trai.
"Nhiều lúc mạng kém, cháu không đăng nhập vào lớp học được. Có lần, cháu vào lớp chậm gần 1 tiếng và chỉ học được 30, 40 phút thôi. Nhưng may cháu cũng được cô giáo quan tâm, cho bài giảng để học tiếp.
Thời gian tới, mình cũng dự tính lắp wifi. Hiện tại mình đang phải đi thuê trọ, rồi tiền học cho con, sinh hoạt phí hàng tháng nữa nên cũng sẽ khó khăn một chút. Nói chung cũng phải chắt bóp mới đủ".
Chị Uyên chia sẻ thêm, nhiều đồng nghiệp của chị cũng chưa lắp mạng và con hiện đang học bằng mạng 3G, 4G. Công việc của công nhân môi trường làm ca, đi cả ngày từ chiều tối đến sáng hôm sau nên cũng không thể sát sao được với việc học của con. "Con một đồng nghiệp của mình không vào mạng học được, mà ở nhà lại không có ai bảo ban nên cháu nó giận dỗi, không học nữa" , chị Uyên chia sẻ thêm.
Chị cũng cho biết, với đặc thù công việc của công nhân môi trường, con cái phải học tự túc là chính. Cháu Phúc năm học vừa rồi tuy không được tiên tiến nhưng cũng có nhiều môn học tốt, được cô giáo khen.
Con đang học bằng điện thoại thì có cuộc gọi đến, vậy là gián đoạn
Còn với gia đình chị Ng.M (quận Cầu Giấy, Hà Nội), câu chuyện học online của con hiện vẫn chưa được giải quyết. Chị L.P làm nhân viên hành chính ở một công ty du lịch, vì ảnh hưởng của dịch nên hiện tại chị đang nghỉ không lương. Sinh hoạt phí của cả nhà suốt 2 tháng qua trông cậy vào khoản lương của chồng chị.
"2 anh em phải học online mà nhà chỉ có một cái laptop cũ. Tức là một đứa phải học tạm bằng điện thoại của mẹ. Để công bằng thì nay cháu lớn học laptop thì mai cháu bé học, luân phiên nhau cho đỡ tị nạnh.
Nhưng cũng là giải pháp tạm thời thôi, còn nếu học online lâu dài thì không được. Vì điện thoại của mẹ cũng là loại đời cũ, màn hình bé, còn hay bị đơ. Rồi cũng nhiều bất tiện nữa. Như hôm nọ con đang học thì mẹ có điện thoại gọi đến, thế là việc học bị gián đoạn. Nhưng giờ bảo mua thêm cái laptop nữa cho con thì bố mẹ không có tiền", chị Ng. M chia sẻ. Ngoài thiếu phương tiện, chị cũng lo ngại việc các con nhìn màn hình máy tính, điện thoại nhiều không tốt cho mắt.
Hiện tại, một địa phương đã xây dựng phương án hỗ trợ thiết bị học tập cho học sinh. Tại TP.HCM, nhiều trường lập "ATM điện thoại, laptop" giúp các học sinh khó khăn học trực tuyến. Theo đó, nhà trường sẽ tạo ra một đường link kêu gọi đến phụ huynh, học sinh hay mạnh thường quân có các điện thoại thông minh cũ, máy điện thoại để bàn hay laptop cũ (kèm theo dây sạc) có thể đăng ký để gửi tặng lại cho phụ huynh.
Còn tại Bạc Liêu, với những gia đình khó khăn, chưa chuẩn bị phương tiện cho con em mình thì phụ huynh cũng sẽ được thầy, cô giáo hướng dẫn việc học con em thông qua các hình thức như giao đề cương, tổ chức học tập tại nhà, xây dựng sản phẩm báo cáo thầy, cô giáo theo định kỳ.
Lãnh đạo Sở Giáo dục, Khoa học và Công nghệ tỉnh Bạc Liêu cũng cho biết, đã yêu cầu các phòng chuyên môn rà soát nội dung chương trình học cho từng khối lớp rồi xác định giáo viên giảng dạy. Ngoài trực tuyến, khi xây dựng chương trình học qua truyền hình cũng cần mang tính chất trọng tâm, nội dung có thể lặp đi lặp lại để học sinh dễ tiếp cận.
Văn mẫu đang là chiếc phao giúp nhiều giáo viên đạt chỉ tiêu giao cao ngất Cô giáo cũng nói nếu không làm thế để học sinh viết tự do sẽ có nhiều em viết không đạt như đáp án, barem chấm điểm, và lúc đó thì chỉ tiêu không đạt có mà u đầu. Câu chuyện văn mẫu, học theo khuôn mẫu đã được đề cập từ rất lâu trong ngành giáo dục nhưng vẫn chưa được khắc...