Mẹ chồng lén lút ăn phở, không cho con dâu và cháu nội
Lần nào về thăm bà nội, trong khi mẹ con tôi đứng giữa trời nắng chang chang gọi cửa, bà nội đều vờ như không nghe thấy. Nhưng khi chồng tôi gửi xe xong, chạy về “ới ới” là bà ra mở cửa liền.
Đoc bai “Mẹ chồng tai quái không cho con dâu ngủ chung với chồng” cua ban Phương Linh, tôi như thây thâp thoang bong dang cua minh. Mà còn tệ hơn cả, vợ chồng tôi chẳng bao giờ cãi nhau, trừ mỗi khi nhắc đến hai chữ “mẹ chồng”.
Vợ chồng tôi có hai cô con gái kháu khỉnh. Cuộc sống ở Hà Nội không có gì đáng chê trách cả. Hai chúng tôi cùng phấn đấu làm giàu nên 37 t.uổi tôi đã có nhà 3 tầng, xe bốn bánh. Tôi quê ở Gia Lâm còn chồng tôi quê ở Việt Trì.
Nhà mẹ chồng tôi cách nhà tôi chỉ 60 km nhưng nói thật cả năm tôi chỉ muốn về đó 2 lần vào dịp 30/4 và ngày Tết vì là bắt buộc. Mỗi lần về quê chồng, tôi không ngại trách nhiệm dâu con mà tôi không thích sinh hoạt của nhà chồng.
Mẹ chồng tôi rất tiết kiệm. Bà tiết kiệm đến mức hà tiện. Con cháu về, bà chẳng vui và luôn tỏ ra khó chịu.
Chẳng là, bà thì thích có cháu trai đích tôn, trong khi tôi thì sinh được 2 cô con gái. Bà luôn miệng nói “phải sinh con trai chứ thằng Vinh nó là con trưởng”. Thỉnh thoảng, bà còn hay nói với 2 con gái tôi rằng: “Mẹ chúng mày không biết đẻ”.
Mẹ chồng tôi thích cháu trai, còn tôi thì đẻ toàn… “vịt giời”
Cảnh sống ở nhà chồng vài ngày tôi thấy như ở tù. Mẹ chồng tôi không bao giờ nấu nướng cho con cháu ăn. Các con về tự nấu nướng mời bà ra ăn bà cũng khó chịu. Bà có miếng nào ngon, bà lôi ra cho riêng con trai của mình, còn con dâu và các cháu bà mặc kệ.
Có lần, gia đình tôi về chơi, buổi sáng, tôi ngủ quên nên dậy muộn. Khi ngủ dậy, bà đi chợ mua tim và bầu dục về nấu phở ăn. Bà chỉ đong ra bát cho ông bà và con trai. Khi hai đứa con tôi mè nheo: “Thế còn của chúng cháu đâu?”, thì bà bảo: “Các cháu không có phần”.
Video đang HOT
Đến khi thấy tôi xuống nhà, bố chồng tôi ngại quá nên san bớt sang bát khác cho ba mẹ tôi. Tôi ức lắm nhưng đành ngồi xuống ăn cho xong chuyện.
Tôi thường xuyên rơi vào cảnh khách không mời mà đến. Gia đình tôi về thăm ông bà, khi chồng tôi đi gửi xe, mẹ con tôi phải đứng dưới cổng trời nắng chang chang gọi bà ra mở cổng cho vào nhà nhưng bà vờ như không nghe thấy. Khi nào chồng tôi gửi xe xong, chạy về “ới ới” mẹ xuống mở cổng thì bà mới chạy ra.
Mẹ con tôi luôn bị bà nội hắt hủi
Không chỉ riêng tôi mà em dâu tôi cũng rơi vào cảnh như thế. Cô ấy kể, lần nào về nhà chồng, bà cũng tỏ vẻ không vui. Vì bân con nhỏ nên cô em dâu tôi cũng kiếm cớ để ít phải về nhà chồng. Còn chồng tôi là con trưởng nên ngày giỗ, ngày lễ nào chúng tôi cũng phải về. Chính vì chuyện ấy, vợ chồng tôi hay cãi nhau. Chồng tôi muốn tháng nào cũng phải về thăm bố mẹ một lần. Còn tôi, tôi không muốn về. Bọn trẻ cũng cảm nhận được bà nội không quý chúng nó nên chúng nó cũng không thích về.
Nhiều lần, tôi góp ý với chồng về chuyện mẹ chồng tiết kiệm và coi thường con dâu cùng cháu nội. Chồng tôi lại bênh mẹ chằm chặp. Anh ta bảo “tính mẹ thế, mẹ không quý con, quý cháu thì quý ai?”. Nhưng tôi thấy bà thực sự không quý con dâu, bà chỉ quý con trai bà.
Mỗi lần nói chuyện về mẹ chồng, hai vợ chồng tôi lại cãi nhau. Thậm chí, đợt nghỉ lễ 30/4 vừa rồi, tôi buồn quá nên đưa con xuống Hà Nội bằng tàu, để chồng tôi ở lại với ông bà hết kỳ nghỉ.
Bà hay than với con trai rằng bà mệt. Anh lại gọi bảo tôi gửi sâm, gửi nấm linh chi về cho bà. Tôi không tiếc mẹ chồng thứ gì nhưng tôi mua mang về bà đều không vui. Nếu chồng tôi mua mang về, bà vui và sử dụng hết.
Vì bà nội, tôi và chồng hay cãi nhau
Nghĩ đến cảnh về nhà chồng, tôi lại chạnh lòng. Trong khi đó, mẹ đẻ tôi thì cuối tuần nào mà chúng tôi không thì bà gọi điện ngay để hỏi han. Và mỗi lần con cháu về chơi, bà chuẩn bị cơm nước đàng hoàng. Có bao nhiêu của ngon, vật lạ nào, bà ôm ra hết cho con cháu.
Tôi so sánh chuyện mẹ chồng và mẹ đẻ, chồng tôi lại tự ái. Hơn chục năm kết hôn, tôi thấy vợ chồng vui vẻ hạnh phúc nhưng cứ chuẩn bị về nhà chồng hoặc ở nhà chồng là chúng tôi lại cãi nhau.
Theo Phunutoday
Đau nào bằng nỗi đau bị phản bội
Một ngày đen tối, tôi nhận được một bưu phẩm đầy những bức ảnh của anh và người tình. Tôi choáng váng không đứng dậy được, cảm giác vô cùng chóng mặt.
Tôi chưa từng nghĩ, một ngày nào đó chuyện này lại xảy ra với gia đình tôi.
Ngày ấy, bạn bè tâm sự và khóc lóc với tôi về chuyện chồng họ có bồ nhí, tôi lại luôn tỏ ra vô tâm. Tôi cho rằng, đàn bà không biết giữ chồng thì mới để chồng đi ngoại tình, còn một người như tôi, chẳng bao giờ có chuyện đó. Bởi tôi rất xinh đẹp, công việc tốt và đặc biệt là, tình cảm của vợ chồng chúng tôi rất tốt. Vợ đẹp, con ngoan, gia đình giàu có, vợ làm lắm t.iền thì hà cớ gì chồng tôi lại đi ngoại tình? Nhất là, anh luôn đối xử với vợ rất ngọt ngào. Ngoài những xích mích nho nhỏ thì chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau to cả. Vì thế mà tôi luôn không bận tâm tới những câu chuyện đổ vỡ của gia đình người khác.
Phải chăng, tôi đã bị trả giá khi lúc nào cũng tự vỗ ngực khoe gia đình mình hạnh phúc. Những giọt nước mắt khổ sở của người khác, tôi đâu bận tâm. Tôi luôn cho rằng, phụ nữ phải như tôi, phải biết cách chiều chồng, biết làm thế nào để gia đình hạnh phúc. Chị em hay gọi tôi đi cà phê để kể lể về gia đình họ, tôi lại từ chối vì cho rằng, những câu chuyện như vậy chẳng làm tôi rút ra kinh nghiệm gì mà chỉ mất thời gian.
Thế rồi, chuyện ấy xảy đến với chính gia đình tôi. Dù bạn bè đã cảnh báo, đừng tin đàn ông tuyệt đối, tôi vẫn mặc kệ. Tôi lại ích kỉ khi nghĩ, họ đang ghen ăn tức ở với cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng tôi. Tới mức mà, có người nói với tôi, họ nhìn thấy chồng tôi đi với người đàn bà khác rất thân mật, tôi cũng làm ngơ. Tôi lại càng bực vì nghĩ rằng, họ cố tình nói xấu chồng tôi.
Thế rồi, chuyện ấy xảy đến với chính gia đình tôi. Dù bạn bè đã
cảnh báo tôi, đừng tin đàn ông tuyệt đối, tôi vẫn mặc kệ. (ảnh minh họa)
Tất nhiên, tôi có dò hỏi chồng nhưng những lời lẽ đường mật của anh đã làm tôi không còn minh mẫn nữa. Tôi hoàn toàn tin anh khi anh nói &'chẳng có thằng đàn ông nào lại ngu mà đi ngoại tình khi có vợ đẹp, con khôn thế này'. Đúng là anh đã nói trúng suy nghĩ của tôi nên càng có cơ sở để tôi tin tưởng anh.
Cứ như thế, suốt 1 năm trời, anh giấu giếm tôi ngoại tình với người đàn bà khác. Và nếu như cô ta không công khai gửi ảnh thân mật của hai người họ cho tôi thì tôi vẫn còn tin tưởng cô ta là bạn tốt của mình và yên tâm giao chồng cho người đó. Tôi tin tưởng người bạn này như chị em, tới mức có chuyện gì cô ấy nhờ mà tôi không giúp được là tôi đều bảo chồng làm giúp. Tôi còn chủ động tạo điều kiện cho người bạn thân và chồng đi cùng nhau.
Chuyện này phần lớn là do tôi, chính tôi đã đẩy chồng vào con đường ngoại tình. Nghĩ đi thì thế nhưng nghĩ lại, tôi không thể hiểu nổi tại sao anh lại làm như vậy, và còn cô bạn thân kia nữa. Cả hai người họ chẳng lẽ lại đều không nghĩ đến nỗi đau tôi phải chịu khi phát hiện chuyện này sao? Khổ tâm hơn là, bây giờ, chính người phụ nữ ấy lại gửi ảnh cho tôi để công khai mối tình này.
Chồng tôi cũng vô tình bất ngờ, anh không thể tin là cô ta lại làm vậy. Bây giờ cô ta đường cùng rồi, muốn tìm cách để cướp chồng tôi trắng trợn chứ không muốn ngoại tình lén lút nữa.
Người ta nói, đã ngoại tình thì khó lòng mà quay lại như xưa. Liệu có phải vậy không, hay là tôi phải bỏ chồng, nhường chồng cho bạn thân? (ảnh minh họa)
Tôi thật sự choáng váng, đau khổ tột cùng. Tôi chưa nghĩ được mình sẽ đối diện với chuyện này thế nào, sẽ nói gì với chồng đây? Dù rằng anh là người hoàn toàn có lỗi, tôi cũng có thể vì chuyện này mà bỏ anh nhưng sao tôi lại thấy run rẩy như vậy.
Mấy ngày đó, tôi không nói gì với chồng nhưng người tôi ốm đi nhiều lắm. Chỉ có một tuần mà sút tới 4kg. Chồng tôi cũng không hay biết chuyện gì. Có nỗi đau nào bằng nỗi đau phản bội, nhất là với người chồng mình hết lòng tin tưởng và yêu thương? Giờ đây, tôi phải làm gì đây, phải phanh phui mọi chuyện hay là lặng lẽ nói với anh, để anh thay đổi. Người ta nói, đã ngoại tình thì khó lòng mà quay lại như xưa. Liệu có phải vậy không, hay là tôi phải bỏ chồng, nhường chồng cho bạn thân?
Theo Ngoisao
Choáng váng vì chồng giấu bằng chứng ngoại tình… sau bình nóng lạnh Tôi không thể ngờ được chồng tôi ngoại tình một thời gian dài mà tôi không hề biết, anh ta còn giấu bằng chứng ngoại tình ở một nơi mà tôi không thể ngờ đến. Vợ chồng tôi kết hôn được 9 năm, hai đứa con ra đời với bao nỗi lo toan vất vả mệt mỏi. Chồng tôi đi làm nhà nước...