Lén đặt camera trong nhà, tôi run sợ khi biết nguyên nhân những vết bầm tím rải rác trên người vợ: Cái giá phải trả khi xa nhà liên tục
Trong suy nghĩ, tôi luôn tưởng tượng cảnh vợ mình phản bội, cắm sừng mình. Vậy nên tôi đã lén đặt camera trong nhà.
Vợ luôn nhận xét tôi là con người của công việc. Cô ấy thường ao ước có chồng ở bên cạnh vào những lúc cô ấy vui buồn hay cần tôi nhất. Nhưng tôi không thể làm được. Hiện tại, tôi đang là giám đốc khu vực miền Trung, thường xuyên đi công tác các tỉnh, một tháng chỉ ở nhà vài ngày thôi. Mỗi lần không phải đi công tác, tôi lại phải đến công ty làm việc hoặc đi tiếp khách hàng, đi suốt, đến mức không có thời gian ăn một bữa cơm trọn vẹn với gia đình.
Năm ngoái, vợ tôi sinh con trai đầu lòng. Tôi khuyên vợ nên nghỉ làm, tập trung cho việc chăm sóc con cái và vun vén gia đình. Vốn dĩ mức lương của tôi dư dả để chi tiêu trong nhà nhưng vợ tôi vẫn muốn đi làm vì sợ bị bó buộc trong 4 bức tường. Giờ có con, thấy tôi khuyên hợp lý, cô ấy mới đồng ý.
Từ lúc vợ nghỉ ở nhà, tôi thấy tinh thần cô ấy ngày càng khó chịu. Vợ không còn vui vẻ, hào sảng như lúc trước nữa; thay vào đó là sự cau có, gắt gỏng mỗi khi gọi điện cho tôi. Cô ấy còn sinh tật đa nghi, lúc nào cũng nghĩ ngợi tôi đi công tác rồi có bồ bịch bên ngoài. Tôi thề thốt, khẳng định nhưng vợ không nghe; sau tôi cũng chán nên mặc vợ tự suy diễn rồi tự thôi.
Dạo gần đây, mỗi lần về nhà, tôi lại thấy trên người vợ có mấy vết bầm tím rải rác. Cô ấy cũng mặc đồ dài kín người và mở điều hòa liên tục 24/24, rất ít khi bước chân ra ngoài cổng nhà. Mẹ tôi đến chơi cũng nhận ra con dâu có những điểm bất thường và gọi điện, bảo tôi nên cân đối công việc với gia đình, đừng để vợ ôm hết mọi chuyện nhà cửa, con cái. Bà kể có lần, con tôi sốt cao nhưng không gọi điện được cho tôi, vợ còn tự đưa con đi khám bệnh, tự làm thủ tục nhập viện. Cũng may thằng bé chỉ bị viêm họng nên sau một ngày điều trị thì được cho về nhà theo dõi. Vì giận dỗi nên cô ấy cũng không hề kể cho tôi biết mà chỉ âm thầm chịu đựng. Tôi về nhà sau mỗi chuyến công tác, vợ cũng không còn vồ vập hay vui mừng nữa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Tuần trước, tôi lén lắp camera ở khu vực phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ và nhà tắm. Trước đây, vợ luôn nói không thích cảm giác bị quản lý, nhìn ngó ngay trong nhà mình nên tôi chỉ lắp camera ở ngoài sân thôi. Không hiểu sao sự thay đổi, lạnh nhạt của vợ khiến tôi khó chịu, tôi sợ cảnh bị vợ cắm sừng. Nhưng rồi chỉ sau một ngày theo dõi camera, tôi đã sửng sốt khi phát hiện ra sự thật về những vết bầm trên người vợ.
Mỗi khi con khóc mà cô ấy không dỗ được, cô ấy sẽ tự véo vào người mình rồi ôm mặt khóc nức nở theo. Hay nửa đêm tỉnh dậy, vợ lại ngồi thẫn thờ, ôm gối suy nghĩ gì đó rồi lại tiếp tục khóc hoặc tự véo vào tay mình. Có khi, cô ấy cầm gối đè lên mặt mình một lúc rồi bỏ ra. Hành động bất thường của vợ làm tôi hoảng hốt, run sợ. Cô ấy giống như đang bị trầm cảm và đang tự hành hạ chính mình như một cách giải tỏa tâm lý và để không gây hại đến con trai.
Nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề, tôi nhanh chóng hoàn tất công việc rồi về nhà gấp vào ngay hôm sau. Lần này, tôi xin nghỉ phép một tháng để ở bên cạnh vợ. Mấy ngày nay, cô ấy vẫn làm việc nhà, chăm con nhưng ánh mắt thất thần, đôi lúc có những hành động khó hiểu. Tôi phải làm sao để giúp vợ mình cân bằng cảm xúc đây?
Cho con về quê với bà mà đến lúc xem camera muốn "phát điên", về tận nơi nghe hàng xóm nói mới ứa lòng
Năm nào cũng vậy, cứ đến kỳ nghỉ hè, câu chuyện về việc cho con về quê nội lại khiến tôi đau đầu.
Tôi không thể tin được rằng mình đã phải chịu đựng những điều này. Cảm xúc trong tôi lúc này đang dâng trào, từ bực bội, thất vọng đến tức giận, tất cả đều vì mẹ chồng của tôi.
Năm nào cũng vậy, cứ đến kỳ nghỉ hè, câu chuyện về việc cho con về quê nội lại khiến tôi đau đầu. Tôi biết tính mẹ chồng tôi, bà không thích trông cháu. Bản thân tôi cũng không muốn phiền bà, vậy mà suốt nhiều ngày, bà cứ giục giã, thậm chí là gọi điện lên nói nếu tôi không cho cháu về thì bà sẽ lên đón bằng dược. Tôi đành phải gật đầu, dù trong lòng không muốn.
Ảnh minh họa
Trước khi con về với bà, tôi đã dặn dò bé thật kỹ, từ việc ăn uống, giấc ngủ đến cách ứng xử với người lớn. Tôi cũng nói với con rằng, nếu buồn hay cần gì thì cứ gọi cho ông bà ngoại (cách đó 3km), sẵn sàng qua đón bất cứ lúc nào.
Nhưng ngay ngày đầu tiên, tôi đã cảm thấy lo lắng khi gọi điện cả ngày không liên lạc được, mãi tới tối muộn mới có tin tức. Bà nội nói con tôi được cho lên nhà bác (chị gái của chồng tôi) chơi. Tôi cố gắng an lòng, nhưng trong thâm tâm, tôi biết có điều gì đó không ổn.
Ngày hôm sau, tôi dùng điện thoại của chồng để kiểm tra camera an ninh trong nhà và thấy chỉ có mình mẹ chồng, không thấy cháu nội lẫn cháu ngoại đâu cả. Rồi tôi gọi điện cho chị chồng, chị đang ở chỗ làm. Hóa ra vợ chồng anh chị đều đi làm cả để 3 đứa trẻ ở nhà trông nhau.
Tức không chịu nổi, tôi đã nói chuyện thẳng thắn với chồng. Tôi bảo rằng, bà không thích trông cháu còn cứ bắt cháu về rồi không hề có trách nhiệm. Chồng tôi cũng hiểu tính mẹ nên cố gắng an ủi và khuyên rằng đằng nào cũng nghỉ hè, gọi ông bà ngoại đón cháu sang chơi một tuần rồi đưa lên sau.
Ảnh minh họa
Nhưng gọi cho ông bà ngoại mới biết, ông bà gọi bà nội nhiều lần không nghe máy, đến nhà thì cửa khóa trái. Ngay tối hôm đó, mẹ chồng tôi gọi điện lên than thở rằng mấy ngày nay trời nắng nóng, huyết áp bà tăng cao không chịu nổi nên bà để các cháu ở nhà chị tôi. Nghe lời giải thích ấy tôi vẫn ấm ức vô cùng, không biết bao nhiêu phần là thật.
Cũng là có lý do hợp lý, tôi quyết định hôm sau sẽ bắt xe về sớm để đón con. Khi về đến nhà, không thấy bà đâu, tôi lại nghe hàng xóm kể chuyện. Hỏi han sức khỏe của bà, người ta bảo: "Ngày nào bà ấy chả lượn lờ, tập thể dục hai lần, đi chơi suốt chứ có mấy khi ở nhà đâu". Lòng tôi như lửa đốt, vừa tức giận vừa lo lắng cho con mình.
Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng tôi lại làm như vậy. Sao bà không thể nói thật với tôi, bà nói dối như thế để làm gì, hay bà sợ hàng xóm người ta hỏi han nhiều? Tôi không trách việc bà không muốn trông cháu nhưng tôi cần sự thẳng thắn rõ ràng chứ không phải kiểu cư xử của bà. Tôi nên làm gì đây, liệu chồng tôi có tin câu chuyện vừa rồi?
Mở camera, chồng phát hiện bộ mặt thật của cô vợ ngoan hiền Cho đến tận bây giờ, nghĩ lại những lời vợ nói trong camera, tôi vẫn không tin đó là sự thật. Một cuộc hôn nhân được cho là hạnh phúc khi cả vợ và chồng đều đồng lòng, thông cảm và sẻ chia. Tôi tâm niệm cuộc hôn nhân của mình là hạnh phúc bởi tôi có một người vợ chỉn chu, tháo...