Không phải người “ghen ăn tức ở” nhưng nhìn cách phân biệt đối xử của mẹ chồng với các cháu trong nhà
Nhìn cảnh bà đối xử với 2 cháu nội ngoại 1 trời 1 vực khiến tôi chạnh lòng quá. Sao bà không nghĩ sau này già yếu, chẳng vợ chồng tôi chăm thì ai vào đấy.
Làm dâu nhà chồng 3 năm, tôi và mẹ chồng khá hòa thuận, hiếm khi xảy ra mâu thuẫn. Sau khi cưới, vợ chồng tôi chuyển ra ở riêng, chỉ khi có dịp cuối tuần hay lúc có món ngon, hai vợ chồng mới mang sang nhà bố mẹ chồng để ăn chung cho vui.
Tôi vốn là người phụ nữ hiện đại, không quá quan tâm đến cách bà đối xử với mình như thế nào, cũng chẳng bao giờ xen vào chuyện riêng của bà. Tuy nhiên, điều tôi không bằng lòng nhất chính là cách mẹ chồng đối xử phân biệt giữa cháu nội và cháu ngoại. Bà dường như rất xởi lởi, quan tâm cháu ngoại, nhưng lại khá thờ ơ với cháu nội, nhất là khi trước mặt con gái bà.
Ảnh minh họa.
Chồng tôi có một cô em gái nhỏ hơn anh 2 tuổ.i. Ngay khi cô ấy còn ở nhà, bà đã rất chiều chuộng. Lúc con gái sắp cưới, bà còn tặng cô ấy 3 cây vàng. Nhất là từ khi bố chồng mất đi, tiề.n bạc, chi tiêu trong nhà bà quản tất, chẳng bao giờ cho con dâu con trai được đồng nào nhưng toàn cho con gái, con rể.
Mang tiếng chồng tôi là con trai nhưng bà không quý hóa bằng con gái. Bà vẫn thường bảo:
“Cho chúng mày ăn học nên người là tốt lắm rồi. Mai sau mẹ mất đi thì con trai được cái nhà này để lo cúng giỗ. Còn tất cả các khoản tiề.n của mẹ để lo dưỡng già hết.”
Thế nhưng, bất cứ khi nào con gái cần, chỉ một câu hỏi vay, mẹ sẵn sàng cho mà chẳng bao giờ cần hoàn trả. Ngay cả khi vợ chồng em gái mua nhà riêng, bà cũng âm thầm giúp đỡ mà không hề nói gì với ai.
Do vợ chồng tôi sau cưới kế hoạch 2 năm mới sinh con nên tôi sinh con lần này cũng bằng đợt với cô em chồng. Hai con cùng mang bầu nhưng mẹ chồng phân biệt đối xử lắm. Suốt ngày bà mua bao thứ tẩm bổ cho con gái nhưng con dâu lại chẳng bao giờ có phần.
Mỗi khi có việc, vợ chồng tôi và vợ chồng cô em về nhà, bà để cho con dâu chửa vẫn lo cơm nước, còn con gái thì kéo vào ghế gọt hoa quả cho ăn.
Video đang HOT
Tôi sinh trước em chồng 1 tháng nhưng vẫn chủ yếu phải nhờ cậy bà ngoại chăm cữ. Còn mẹ chồng cáo bận không chăm con dâu được vì lấy cớ phải trông chừng con gái sắp “nằm ổ”.
Bực nhất là hôm trước đầy tháng cháu nội, mẹ chồng sang mua cho cháu được đúng bộ quần áo 75 ngàn đồng ở chợ. Vậy mà đến đầy tháng cháu ngoại đợt rồi, bà đến cho cháu ngoại vài triệu bạc.
Đang thời gian ở cữ, nhìn thấy cảnh bà đối xử với 2 cháu nội ngoại 1 trời 1 vực khiến tôi chạnh lòng quá. Sao bà không nghĩ, sau này già yếu, chẳng vợ chồng tôi chăm thì ai vào đấy. Hay lúc đó con gái bà về hầu mà giờ lại phân biệt đối xử đến mức này.
Lúc bà ốm yếu đi viện, vẫn là vợ chồng tôi vào chăm mẹ cả ngày lẫn đêm. Còn con gái bà chỉ ghé thăm được đôi 3 lần, lần nào cũng chỉ hỏi thăm vài câu rồi đi luôn với lý do còn bận cơm cho chồng đi làm.
Thật sự càng nghĩ tôi càng thấy chán mẹ chồng về cách đối xử với cháu nội. Nhưng chữ hiếu thì vợ chồng tôi không thể không làm tròn.
Hôm đó tôi đang dọn đồ, gấp gọn quần áo cho con thì phát hiện trong bộ quần áo 75 nghìn mẹ tặng có giấu 1 phong bì bên trong. Mở ra, tôi thấy trong đó là một cuốn sổ tiết kiệm 500 triệu đứng tên con trai tôi.
Vô cùng ngạc nhiên, tôi lập tức mang cuốn sổ đến bệnh viện gặp mẹ chồng. Bà nhìn tôi rồi nói:
“Khi 2 đứa mang cùng bầu, mẹ xin lỗi vì đối xử có phần thiên vị em hơn. Nhưng mẹ làm vậy không phải vì không thương cháu nội. Mẹ chỉ lo nếu em thấy mẹ ưu ái, yêu chiều con dâu, cháu nội, con bé sẽ ganh tị, gia đình ta không còn hòa hợp nữa….”
Em gái chồng tôi cũng chịu nhiều thiệt thòi khi mất bố sớm. Vì vậy, từ nhỏ nó đã được mẹ yêu chiều, ưu ái nhất trong nhà. Tôi cũng nhận ra, trước nay cô ấy vẫn luôn có phần cảm thấy “khó chịu” khi mẹ có phần ưu ái, bênh vực con dâu khi có chuyện.
Lúc này, tôi mới vỡ lẽ, dù mẹ không tặng vàng, tặng quà to cho cháu nội nhưng tình thương của mẹ lại được gửi gắm theo cách khác. Mẹ không để ai phải chịu thiệt thòi, dù là con ruột hay con dâu.
Khi chăm sóc mẹ, tôi chưa từng nghĩ đến việc sẽ được nhận bất kỳ tài sản gì. Tôi làm vì muốn tròn chữ hiếu. Không ngờ, món quà mà mẹ tặng cho cháu nội lại lao đến như vậy.
Mẹ chồng lén lút lắp camera trong phòng ngủ vợ chồng con trai, bị phát hiện còn cấm không cho gỡ xuống
Tôi đi lấy chồng mà cứ như đi vào tù!
Tôi đã nghe không hề ít những câu chuyện mẹ chồng quá quắt rồi nhưng hồi chưa phải là nạ.n nhâ.n thì tôi nghĩ những chuyện đó chắc là cũng hơi làm quá lên hoặc là kể không hết sự thật chứ chẳng có ai đang yên đang lành mà đối xử nhau như vậy. Giờ thì tôi biết không có đỡ hơn mà chỉ có kinh hoàng hơn!
Tôi thật lòng muốn hỏi những bà mẹ chồng hành xử ghê gớm với con dâu là bình thường họ vẫn sống như vậy, vẫn đối xử với những người xung quanh như vậy hay họ chỉ như vậy với con dâu mà thôi?
Mẹ chồng tôi được tất cả mọi người đán.h giá là hiền lành, ăn ở tử tế, sống có phúc đức mà quả thật khi tôi chưa về làm dâu tôi cũng thấy vậy. Thế nhưng sau gần 2 năm sống ở đây, tôi cảm thấy mọi thứ đều đổi khác hoàn toàn.
Mẹ chồng tôi nói đúng ra thì không xấu, bà rất quan tâm đến những người xung quanh mình. Thế nhưng cái sự quan tâm của bà rất là thái quá.
Con trai bà đã trưởng thành, đã có gia đình riêng rồi nhưng bà vẫn quan tâm đến những cái quá nhỏ nhặt và nhiều khi thành khó xử cho cả anh lẫn tôi.
Ví dụ như tối nào và cũng mở cửa cái xoạch vào phòng mà không cần biết chúng tôi bên trong có đang sẵn sàng để gặp người khác không. Mấy lần chồng tôi nhắc thì bà bĩu môi kêu "tôi đẻ ra anh mà vào phòng phải xin phép anh à".
Hay như mỗi lần ăn cơm bà đều gỡ xương cá rồi đặt vào bát cho con trai, chồng tôi rất không thoải mái nhưng nói thì bà coi như không nghe thấy gì.
Còn những chuyện tủn mủn như tranh là áo cho con trai, tự ý thêm vân tay của mình vào điện thoại con trai, sang giám sát bắt con trai đi ngủ và thức dậy đúng giờ mình muốn hay vứt hết sữa tắm dầu gội tôi mua vì không đúng mùi mà bà muốn con trai mình dùng.
Vợ chồng tôi thỉnh thoảng muốn ra ngoài đi chơi với bạn bè đồng nghiệp bà cũng không đồng ý vì bà sợ con trai giao du với bạn xấu trong khi chồng tôi năm nay 34 tuổ.i rồi.
Tóm lại mẹ chồng tôi là kiểu người rất thích chỉ đạo và muốn mọi thứ phải theo đúng sự sắp xếp của mình. Nhiều lần vợ chồng tôi tính đến việc ra ở riêng nhưng anh biết tính bà, nếu không có kế hoạch cụ thể để đặt bà vào tình thế không thể từ chối thì chỉ cần mới nói đến vấn đề này thôi bà cũng sẽ làm mọi cách để con trai mình không đi nổi.
Cho đến khi có một chuyện xảy ra, sau việc này vợ chồng tôi nhất quyết ra ở riêng và nếu chồng tôi không đi thì tôi cũng sẽ đi một mình.
Tôi luôn cảm thấy không thoải mái trong căn phòng của chính mình nhưng không hiểu vì sao mình lại có cảm giác như vậy. Vì không thể biết vì sao nên tôi nghĩ chắc mình bị ảnh hưởng tâm lý nhiều chuyện nên tưởng tượng ra. Nhưng đúng là trực giác của phụ nữ nhiều khi không thể co.i thườn.g được.
Vì không thoải mái nên tôi muốn thay đổi phong thủy phòng ngủ bằng cách sắp xếp lại vị trí đồ đạc và quyết đị hạ ảnh cưới xuống chứ không treo trên đầu giường nữa.
Bên kia bức tường đầu giường tôi là phòng của mẹ chồng nên tôi cũng muốn xoay giường đi chỗ khác luôn. Thế nhưng khi gỡ tranh xuống thì bỗng nhiên mẹ chồng tôi mở cửa xông vào phòng không cho bỏ ảnh.
Vì sao mẹ chồng không hề nhìn thấy nhưng lại biết tôi đang đứng trong phòng kín của mình và muốn hạ bức ảnh xuống. Từ đây tôi nảy sinh nghi ngờ.
Hôm sau tôi khóa trái phòng rồi trèo lên gỡ ảnh xuống, vừa gỡ xuống thì thứ mà tôi không ngờ đến đậ.p vào mắt. Ở phần đinh móc treo tranh có một chiếc camera nhìn trộm, khá nhỏ và được giấu rất khéo léo nên nếu không chú ý sẽ không thể nào biết về sự tồn tại của nó. Vốn dĩ bức ảnh này được treo từ trước khi tôi về nhà chồng nên bao lâu nay tôi vẫn không để ý đến nó nhiều lăm,
Thật ra nhà có 3 người, không cần hỏi, chẳng cần điều tra tôi cũng biết thủ phạm là ai. Hơn nữa, tôi cũng hiểu ngay vì sao hôm qua mẹ chồng lại biết tôi muốn hạ bức tranh xuống.
Tôi đợi chồng về để nói chuyện này với anh. Anh nghe xong đương nhiên cũng không thể chấp nhận được. Trời ơi! Cái camera kia rốt cuộc đã ở đó bao nhiêu lâu, đã thấy biết bao chuyện riêng tư của vợ chồng tôi rồi?
Anh có gọi mẹ ra nói nhưng khác với những gì tôi tưởng tượng, mẹ chồng tôi không hề thấy có lỗi khi lắp trộm camera trong phòng con cái, bà còn hỏi vặn lại con cái là làm cái gì khuất tất mà phải sợ camera.
Chồng tôi yêu cầu mẹ gỡ bỏ máy và không bao giờ làm như vậy nữa nhưng bà thản nhiên thách thức.
- Anh đi lấy vợ là anh tìm cách thoát ly khỏi gia đình nuôi anh khôn lớn phải không? Tôi nói cho anh chị biết, nhà của tôi, tôi muốn làm gì kệ tôi. Tôi cấm anh chị gỡ cái camera kia xuống.
Nghe xong tôi và chồng không ai bảo ai, nhất quyết xin phép mẹ dọn ra ở riêng mặc kệ cho bà có đồng ý hay không. Tôi biết chồng mình vẫn lo lắng nếu để mẹ ở một mình nhưng sống kiểu này thì cả anh và tôi đều không thể sống nổi!
Mẹ chồng đột quỵ liệt 1 chân liền đòi đứa cháu trai bà từ mặt đúng mùng 1 Tết 15 năm trước về chăm sóc Chúng tôi đã sống tốt mà không cần bà, và chúng tôi sẽ tiếp tục làm như vậy. Tôi vẫn biết rằng ôm lòng hận thù thì người tổn thương đầu tiên chính là bản thân mình, thế nhưng bảo tôi quên hết đi mà sống như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra thì tôi không làm được. Dù rằng sau...