Cảm phục những cô giáo luôn nhẫn nhịn, chăm sóc những “đứa con” đặc biệt
Đó là những người thầy, người cô có tấm lòng cao đẹp, đã không quản khó nhọc, kiên trì nỗ lực dìu dắt những học sinh thiếu may mắn vươn lên, hòa nhập với cộng đồng.
Cô giáo như “mẹ hiền”
Đến thăm cô và trò tại Trung tâm hỗ trợ phát triển giáo dục hòa nhập Đà Nẵng (đường Lý Chính Thắng, P. Hòa Minh, Q. Liên Chiểu, TP. Đà Nẵng), chúng tôi đã cảm nhận không khí học tập, tấm lòng yêu nghề, mến trẻ, hết lòng vì những “đứa con” thân yêu của các thầy, cô giáo tận tâm với nghề ở nơi đây.
Nghề giáo đòi hỏi một sự hy sinh, yêu nghề và đối với các giáo viên dạy trẻ khuyết tật, sự hy sinh này còn lớn lao, vất vả và gian khổ cực nhọc hơn rất nhiều. Các “mẹ hiền” ở trường chuyên biệt phải có một ý chí, nghị lực phi thường và trên hết phải có tấm lòng yêu thương cao cả thì mới có thể bám trụ được với nghề. Niềm hạnh phúc của nhà giáo dạy trẻ khuyết tật là giúp cho học sinh lạc quan, tự khẳng định bản thân, có niềm tin vào cuộc sống và có cơ hội hòa nhập cộng đồng.
Hơn 15 năm trong nghề dạy học cũng là từng ấy thời gian cô giáo Võ Thị Trâm (SN 1982) gắn bó với học sinh khuyết tật tại nơi đây. Nhớ lại ngày đầu dạy dỗ những “đứa con” đặc biệt này, cô Trâm cho biết khi mới bước vào giảng dạy, chị thật sự lo lắng và không biết mình phải bắt đầu từ đâu.
Nhiều em lớp chị phụ trách tuy đã lớn nhưng chưa biết tự đi vệ sinh, mặc quần áo, ăn uống, một số em nhận thức còn hạn chế, không làm chủ được hành vi của mình, hay chạy nhảy lung tung, la hét, không hiểu “khẩu lệnh” của cô giáo và rất chậm trong việc tiếp thu bài học…
“Khó khăn như vậy đó nên tôi đã dành thời gian tham khảo kinh nghiệm từ các đồng nghiệp khác, đồng thời xây dựng kế hoạch giảng dạy cụ thể, phù hợp với từng em. Tôi phải dạy từng em cách làm chủ hành vi như thế nào cho đúng và kỹ năng “tự lực” để các em có khả năng tự phục vụ trong sinh hoạt hàng ngày”, cô giáo Trâm chia sẻ.
Một tiết học múa đầy hứng thú trong lớp học của cô Trâm (ngoài cùng bên trái).
Trong các tiết dạy, cô giáo Trâm thường sử dụng thiết bị, đồ dùng dạy học trực quan, vừa dạy, vừa tổ chức trò chơi để các em thoải mái, hứng thú với việc học. Cứ như vậy, số học sinh khuyết tật được cô Trâm giảng dạy, đa phần các em đã biết tự đi vệ sinh, xúc cơm ăn, tự mặc quần áo, biết ngồi yên trong lớp, hợp tác với giáo viên trong học tập… Đây chính là kết quả bước đầu, là động lực giúp cô giáo như chị Trâm gắn bó với nghề, dìu dắt những trẻ kém may mắn vươn lên trong cuộc sống.
“Tôi thương các em học sinh của mình giống như thương con ruột của mình vậy thôi. Những đứa con ở đây mang đến cho tôi niềm vui và ý nghĩa để tôi càng yêu nghề của mình nhiều hơn”, cô Trâm bày tỏ.
Còn cô Hồ Thị Mỹ Dung (34 tuổi) chủ nhiệm lớp 1 KT, cho biết với mỗi em học sinh ở lớp cô, với mỗi dạng tật khác nhau thì cô lại gặp những khó khăn đặc thù khác nhau. Những em tự kỷ thì cô phải quản lý hành vi của các em chặt chẽ hơn, những em chậm thì quá trình học sẽ kéo dài hơn, còn đối với học sinh khiếm thính thì phải học cách để mình giao tiếp, trò chuyện với các em, bởi vì trở ngại với các em là vấn đề về giao tiếp.
“Công việc của chúng tôi đòi hỏi phải có sự kiên nhẫn, phải vừa là người mẹ, người bạn cùng học, cùng ăn, cùng chơi với trẻ và đặc biệt là phải có tình yêu thương các em, coi các em như con ruột của mình mà quan tâm, chăm sóc”, cô Dung tâm sự.
Video đang HOT
Một giờ học ngôn ngữ sôi nổi trong lớp của cô Mỹ Dung
Tận tâm với nghề
Qua lớp bên cạnh, chúng tôi gặp cô giáo Nguyễn Thị Diễm My (33 tuổi) đang miệt mài hướng dẫn các học sinh thực hiện hoạt động tự uống nước bằng ly. Hết em này chị lại cầm tay em khác để hướng dẫn, cứ thế người “mẹ hiền” chăm “đàn con” của mình từng li từng tí.
Cô My được đào tạo chuyên ngành Giáo dục đặc biệt và có thâm niên hơn 4 năm gắn bó với học sinh khuyết tật. Chị được nhà trường phân công giảng dạy lớp các em chậm phát triển.
Cô Diễm My đang miệt mài hướng dẫn các học sinh thực hiện hoạt động tự uống nước bằng ly
Cô My cho biết, trước đây gia đình chị luôn ngăn cản chị dạy ở đây vì sợ sau này lấy chồng sinh con sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng bằng tình yêu thương với những đứa trẻ kém may mắn, chị My đã kiên trì thuyết phục gia đình để họ hiểu ra và có suy nghĩ khác về công việc chị đang làm.
“Giờ gia đình tôi đã suy nghĩ khác đi rồi, họ còn là động lực để tôi có thể yên tâm chăm sóc những “đứa con”đặc biệt này”, chị Diễm My vui vẻ nói.
Lớp học của cô My là lớp mầm non, những đứa trẻ khuyết tật ở đây chậm phát triển hơn những đứa bình thường đồng trang lứa khác. Chỉ một kỹ năng nhỏ nhưng cô giáo My cũng phải dạy đi dạy lại mất nhiều tháng các em mới làm được. Có em đã học được cách tự ăn, nhưng cũng có em đến cách cầm ly uống nước cũng đã mất gần 1 tuần để dạy.
Với tình cảm đặc biệt với những đứa trẻ khuyết tật, cô My luôn tạo cảm giác gần gũi, nhẫn nại dạy trẻ từ những việc nhỏ nhất, đồng thời cũng biết lắng nghe, quan tâm, chia sẻ như một “người mẹ” thứ hai.
Ở ngôi trường đặc biệt này, không chỉ có những “người mẹ” mà còn có những “người cha” luôn đồng hành cùng các con trong hành trình hòa nhập với cộng đồng.
Cô giáo Lê Thị Kim Thoa (26 tuổi) đang kèm cặp một học sinh làm toán
Chia sẻ với chúng tôi, thầy Đỗ Trọng Tư (35 tuổi, giáo viên Thể dục của trường) cho biết, khi mới đến Trung tâm, đa phần các em đều có những hoàn cảnh đặc biệt riêng. Nhiều em vì gia đình đổ vỡ mà rơi vào tự kỷ, cứ thế tới trường là lại ra góc ngồi chơi một mình, những lúc đó thầy Tư như đóng vai một người bạn chơi cùng với các em.
Tuy vất vả, khó khăn nhưng nhìn các em tiến bộ mỗi ngày, những người “lái đò” ở đây lại cảm thấy ấm lòng. Dạy học sinh bình thường tiếp thu bài học là việc khó, với những học sinh khuyết tật lại càng khó hơn gấp bội phần. Chúng tôi thật sự thấy cảm phục và biết ơn tấm lòng của các thầy, cô giáo đã quan tâm chăm sóc, dạy dỗ học sinh khuyết tật.
Mong rằng các thầy, cô giáo luôn có thật nhiều sức khỏe, luôn tận tâm với nghề, tiếp tục dìu dắt những học sinh kém may mắn vươn lên hòa nhập cộng đồng, giảm bớt gánh nặng cho gia đình và xã hội.
Nhà giáo tiên phong đổi mới, sáng tạo
Thi đua "Đổi mới, sáng tạo trong dạy và học" là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của ngành GD-ĐT. Hà Nội đã cụ thể phong trào này bằng Giải thưởng "Nhà giáo Hà Nội tâm huyết, sáng tạo".
Cô Nguyễn Kim Thoa hạnh phúc bên trẻ thơ.
Năm 2020, 120 nhà giáo được vinh danh thực sự là những người tiên phong trong đổi mới, sáng tạo dạy và học.
Vì trò không ngại khó
Trường MN Kim Chung A nằm trên địa bàn xã Kim Chung, huyện Đông Anh, Hà Nội, nơi có khu công nghiệp Thăng Long. Năm 2016, nhà trường được thành lập nhằm đáp ứng nhu cầu gửi con của công nhân và nhân dân trên địa bàn xã. Nhà trường có 3 điểm trường và đang chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục 845 học sinh, trong đó 80% trẻ là con công nhân khu công nghiệp Thăng Long.
Nhận nhiệm vụ công tác tại trường, bên cạnh những thuận lợi, cô Nguyễn Kim Thoa - Hiệu trưởng Trường MN Kim Chung A xác định hai vấn đề khó khăn cần tập trung giải quyết: Thiếu đồ dùng, đồ chơi, môi trường trong và ngoài lớp chưa đáp ứng được nhu cầu vui chơi và học tập của trẻ. Ngoài ra, số học sinh trong nhà trường là con công nhân đến từ hơn 20 tỉnh thành trong cả nước, còn nhiều trẻ con hộ nghèo, cận nghèo, mồ côi, con thương binh, dân tộc thiểu số vùng khó khăn.
Với trách nhiệm của người "chèo lái", cô Thoa luôn trăn trở, suy nghĩ làm thế nào để tạo dựng một ngôi trường với khung cảnh sư phạm sáng, xanh, sạch, đẹp, thân thiện, an toàn, lấy trẻ làm trung tâm. Để giải quyết những khó khăn trên, cô cùng ban giám hiệu (BGH) nhà trường và tập thể GV, nhân viên bám sát nhiệm vụ năm học, tham mưu các cấp, ngành quan tâm, bổ sung kinh phí xây dựng, cải tạo cơ sở vật chất, mua sắm các trang thiết bị, đồ dùng đồ chơi với tổng kinh phí 32 tỷ đồng.
Bên cạnh đó, để đẩy mạnh xã hội hóa giáo dục với mục tiêu là tạo môi trường vui chơi, học tập tốt cho HS, cô là người tiên phong đầu tiên trong các hoạt động góp quỹ, tài trợ, ủng hộ các hoạt động của nhà trường. Sau đó tuyên truyền, động viên cán bộ GV, nhân viên trong trường ủng hộ.
Nhờ đó, các nội dung xã hội hóa của nhà trường được phụ huynh, nhân dân, các tổ chức, cá nhân đồng tình và tích cực phối hợp thực hiện. Nhờ sự tuyên truyền hiệu quả và sự quan tâm tới giáo dục của các cấp các ngành, các phụ huynh, tổ chức, cá nhân mà khung cảnh nhà trường đã được thay đổi, môi trường sáng - xanh - sạch, đẹp, an toàn, thân thiện, thuận lợi cho trẻ vui chơi và học tập.
Cô Nguyễn Kim Thoa bộc bạch: Nhìn những nụ cười hồn nhiên, vô tư của trẻ thơ, tôi có thêm động lực để mỗi ngày thêm đổi mới và sáng tạo hơn. Chăm sóc, nuôi dưỡng trẻ thơ giống như chăm cây từ gốc, đòi hỏi sự chân thành, yêu thương và không ngừng sáng tạo, đổi mới của mỗi cô giáo...
Nỗ lực đổi mới, sáng tạo vì mỗi ngày đến trường của trẻ là một ngày vui.
"Hóa thân" vào HS để dạy tốt
Thấm nhuần câu nói của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng: "Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo", cô Đào Thị Sáu - Trường Tiểu học Liên Mạc A, huyện Mê Linh luôn trăn trở, làm sao cho xứng đáng với "nghề cao quý" ấy. Cô tự nhủ, dù làm bất cứ công việc nào, muốn thành công thì phải xuất phát từ chữ tâm, lòng yêu nghề thực sự.
13 năm gắn bó với sự nghiệp "trồng người", cô Đào Thị Sáu luôn nỗ lực, trau dồi kiến thức chuyên môn nghiệp vụ, với mong muốn sẽ đem đến cho HS những giờ học thú vị, bổ ích và hiệu quả. Với những HS chậm tiến trong lớp, cô Sáu dành nhiều thời gian cho các em hơn, phát hiện con khó khăn chỗ nào, yếu ở đâu, nguyên nhân là gì... để tìm cách khắc phục. Hằng ngày sau giờ tan học, cô thường nán lại để bồi dưỡng, kèm cặp bổ sung miễn phí cho các em, mỗi tuần lại khảo sát kiến thức đã học để kiểm tra sự tiến bộ. Nhờ vậy, cuối năm học, không còn HS chậm tiến trong lớp, các em đều hoàn thành kiến thức kĩ năng các môn học.
Đối với HS khá giỏi, cô Sáu thường kích thích tư duy các em bằng những câu hỏi bắt đầu bằng các từ: Vì sao? Bằng cách nào? Làm thế nào?... Vì vậy, các em rất thích thú, tò mò khám phá và đặt câu hỏi ngược lại với GV. Với cách làm này, lớp học của cô lúc nào cũng sôi nổi, HS tự tin trình bày, thảo luận trước lớp, đánh giá lẫn nhau, góp ý cho nhau cùng tiến bộ... Năng lực của HS cứ như vậy được phát huy hằng ngày.
Nắm vững quan điểm đổi mới dạy học hiện nay là dạy học theo định hướng phát triển năng lực HS, cô Sáu quan niệm, không có HS yếu, chỉ có HS chưa phát huy được hết năng lực của mình. Bởi vậy để khơi dậy được năng lực tiềm tàng trong mỗi HS, mỗi GV trước hết phải tạo cho các em sự tự tin, dám bày tỏ ý kiến của mình trước tập thể.
Đảm nhận dạy HS lớp Một, cô Sáu hóa thân vào HS, luyện viết từng con chữ, tìm những điểm chung của các con chữ, nghiên cứu cách để hướng dẫn HS dễ viết nhất. Ngày nào cô cũng thu vở HS về, chấm, chữa, nhận xét, tìm ra những lỗi HS thường mắc để khắc phục, rồi tỉ mỉ viết mẫu bài hôm sau cho từng em.
Kết thúc năm học, dựa vào những kinh nghiệm đúc rút được trong quá trình giảng dạy, cô thiết kế ra cuốn vở luyện viết để giúp HS dễ viết hơn, viết nhanh và đúng hơn, GV không phải viết mẫu nhiều. Cách làm sáng tạo này thực sự hiệu quả với HS dạy lớp Một. Ban đầu áp dụng ở lớp cô, sau đó đồng nghiệp thấy tính ưu việt của cuốn vở thì nhân rộng ra cả khối. Đến giờ nhiều bạn bè đồng nghiệp và phụ huynh vẫn sử dụng làm tài liệu bổ trợ cho HS viết chữ...
Tấm gương tâm huyết, sáng tạo của 120 thầy cô giáo, cán bộ quản lý các nhà trường được vinh danh năm 2020 là bằng chứng cho sự tâm huyết, tận tụy với nghề, sự sáng tạo lớn lao trên cương vị công tác của mỗi nhà giáo Hà Nội hôm nay. Đó cũng là sự kết tinh của lòng yêu nghề, mến trẻ, yêu cuộc sống của mỗi người và quan trọng là tình yêu, sự tâm huyết đó đã thôi thúc mỗi thầy cô năng động, sáng tạo, khắc phục những khó khăn, trở ngại để tạo ra việc làm ngày một hiệu quả, khoa học hơn... - Bà Trần Thị Thu Hà - Chủ tịch Công đoàn Giáo dục Hà Nội
Hiệu trưởng trường sư phạm: 'Dạy học không thuần túy chỉ là làm công ăn lương' Tại lễ kỷ niệm 38 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam diễn ra sáng 20/11, GS Nguyễn Văn Minh, Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm Hà Nội đã chia sẻ những tâm tư, nhắn nhủ về nghề giáo đến các sinh viên, giảng viên. GS Nguyễn Văn Minh, Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm Hà Nội chia sẻ tại buổi lễ. GS Nguyễn...