Bố mẹ chồng tương lai làm bàn đầy thức ăn, nửa đêm tôi bủn rủn khi đi ngang qua bếp
Bố mẹ Chiến thết đãi tôi một mâm sơn hào hải vị rất ngon, không hề rẻ tiền chút nào. Nào cua biển, tôm hùm, cá hồi… Nhìn mâm cơm mẹ Chiến bưng lên mà tôi cũng phải hoa mắt.
Tôi và Chiến yêu nhau được gần một năm nay. Hôm vừa rồi tôi vừa về nhà anh ra mắt gia đình vì hai đứa có kế hoạch cuối năm sẽ làm đám cưới.
Lương của tôi hiện tại được 20 triệu, còn lương của Chiến chỉ vỏn vẹn 11 triệu mà thôi. Mức lương chênh lệch cũng không nhiều, tôi không quá coi trọng vật chất nên chỉ cần Chiến yêu thương và thật lòng đối tốt với tôi là được. Tổng thu hẹp của hai đứa cộng lại cũng đủ cho chúng tôi có cuộc sống tạm ổn trên thành phố, kể cả sau này sinh con đi chăng nữa.
Bố mẹ Chiến dưới quê hiện tại đang ở cùng với vợ chồng anh trai Chiến. Cuộc sống không phải quá giàu có, dư giả nhưng cũng chẳng đến nỗi thiếu thốn. Hơn nữa có anh trai Chiến sống chung và chịu trách nhiệm vụ dưỡng chính, chúng tôi cũng không cần Quả bận tâm về ông bà, chỉ cần sống tốt cuộc sống của mình là được.
Hôm tôi về ra mắt, vợ chồng anh trai Chiến và hai đứa trẻ sang nhà ngoại chơi. Bố mẹ Chiến thết đãi tôi một mâm sơn hào hải vị rất ngon, không hề rẻ tiền chút nào. Nào cua biển, tôm hùm, cá hồi… Nhìn mâm cơm mẹ Chiến bưng lên mà tôi cũng phải hoa mắt. (Bác ấy không cho tôi vào bếp, bảo rằng tôi lần đầu đến nhà làm khách).
Chỉ cần Chiến yêu thương và thật lòng đối tốt với tôi là được. Ảnh minh họa
Sự hiếu khách và tiếp đón chu đáo của gia đình Chiến khiến tôi rất cảm động và yên tâm. Nhìn từ mâm cơm cũng đủ thấy điều kiện kinh tế của bố mẹ anh không đến nỗi nào. Hai bác còn rất tâm lý và thương các con. Sau này tôi và Chiến nên duyên vợ chồng, chắc chắn mối quan hệ giữa tôi và nhà chồng sẽ êm đềm suôn sẻ.
Mãi sau bữa tối thì vợ chồng anh trai Chiến mới đưa hai con nhỏ về. Ngồi chơi nói chuyện một lát thì mẹ Chiến giục tôi sớm đi ngủ vì ban ngày đã ngồi trên xe đi lại mệt mỏi rồi. Tôi vui vì bác ấy quan tâm đến sức khỏe của bạn gái con trai, càng hạnh phúc khi nghĩ đến tương lai sau này.
Chiến ngủ cùng với bố, còn tôi ngủ ở phòng cũ của anh. Nhà Chiến rất rộng rãi và khá khang trang, thế này mỗi lần vợ chồng tôi về quê thăm bố mẹ sẽ có phòng riêng, không cần phải chen chúc với mọi người rồi.
Do lạ nhà nên mãi tôi không ngủ được. Khát nước, tôi dậy tìm nước uống. Đến cửa bếp thì thấy trong đó vẫn có ánh đèn sáng cùng tiếng nói chuyện vọng ra. Lại gần tôi mới phát hiện thì ra là mẹ Chiến và hai đứa con nhà anh chị Chiến. Nhìn qua khe cửa khép hờ, cảnh tượng trong bếp khiến tôi không khỏi sững sờ.
Video đang HOT
Mẹ Chiến đang lấy những đồ ăn thừa mà chúng tôi ăn trong bữa tối ra cho hai đứa trẻ rồi giục chúng ăn nhanh lên.
- Ăn nhanh đi, dù chỉ là đầu thừa đuôi thẹo nhưng chẳng biết bao giờ mới được ăn những thứ này nữa đấy. Khổ thân 2 cháu của bà.
Nhưng thôi tất cả cũng vì tương lai. Có như thế thì chú út của hai đứa mới lấy được vợ, sau này chúng ta còn trông chờ vào vợ chồng chú ấy nhiều. Bây giờ cần lấy lòng thím dâu tương lai, các cháu của bà chịu thiệt vậy…
Húp hết cả nước đi này hai đứa, cua biển bà mua triệu rưỡi một cân đấy, tiếc đứt cả ruột mà không còn cách nào khác…
Hai đứa trẻ nghe câu được câu chăng, có điều hiểu có điều cũng không thể hiểu nổi, thế nhưng chúng đều gật đầu lia lịa với bà nội. Rồi hứa với bà sẽ ngoan ngoãn, lễ phép với tôi.
Đến cửa bếp thì thấy trong đó vẫn có ánh đèn sáng cùng tiếng nói chuyện vọng ra. Ảnh minh họa
Tôi run rẩy cả người vội quay về phòng, nằm mãi mà không thể chợp mắt nổi. Nhìn cảnh hai đứa trẻ ăn ngấu nghiến những đồ từ bữa tối, tôi cũng không khỏi chạnh lòng xót xa. Thế nhưng rõ ràng có một sự thật không thể phủ nhận được, đó là gia đình Chiến đang lừa dối tôi.
Tình hình kinh tế gia đình anh đang vô cùng khó khăn, rắp tâm sau này nhờ vả, trông chờ vào chúng tôi. Bây giờ chưa kết hôn họ cố gắng lấy lòng để bẫy tôi vào tròng, sau khi ván đã đóng thuyền, lúc ấy họ mới lộ bộ mặt và mục đích thật của mình.
Sáng hôm sau mẹ Chiến dậy rất sớm nấu đãi cả nhà món phở bò thơm nức. Có lẽ vì món ăn không quá đắt đỏ, đủ cho cả nhà nên lũ trẻ đã được ăn cùng với chúng tôi. Tôi cố gắng kiềm chế cảm xúc và suy nghĩ trong lòng, đợi lên đến thành phố mới lật bài ngửa với Chiến.
Không thể giấu giếm được nữa, anh đành thú nhận rằng trước đây kinh tế gia đình anh không đến nỗi nào, nhờ đó mới xây được căn nhà rộng rãi và khang trang như thế.
Nhưng từ năm ngoái anh trai anh làm ăn thua lỗ, hiện tại đang mắc nợ đến 5 tỷ đồng. Nhà cửa, vườn tược đã cầm cố hết cả rồi. Hiện tại cả bố mẹ Chiến và vợ chồng anh ấy đi làm vất vả cũng chẳng đủ trả lãi cho khoản nợ khổng lồ kia. Còn tiền gốc thì không biết phải đến kiếp nào mới trả hết.
Chẳng cần nói tôi đã có thể mường tượng trước viễn cảnh tương lai sau khi tôi và Chiến về chung một nhà. Nếu không cung cấp tiền cho gia đình anh thì chúng tôi sẽ không thể sống yên được. Ngược lại, chúng tôi sẽ trở thành công cụ để họ lợi dụng và bòn rút, đi làm hộc mặt cũng chỉ để cung phụng cho người khác. Nghĩ đến đã thấy sợ hãi, tôi có nên chia tay Chiến để “chạy lấy người” hay không?
Mẹ chồng đề nghị chửa trước mới được cưới, bố em nói 'Chắc bà cũng dạy con gái thế à'
Trên đời đúng là chuyện quái gì cũng có thể xảy ra, chửa trước thì bị mẹ chồng lườm ra nguýt vào, khinh bỉ này kia nhưng thử hỏi có cháu ai mà chẳng thích. Như mẹ chồng tương lai của em đây, còn sang tận nhà đặt vấn đề xin được chửa trước cho chắc nữa kìa.
Đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, chẳng biết thế nào, duy chỉ mấy bà mẹ chồng là lúc nào cũng tính toán giống như nhau. Em với người yêu vì không muốn dính bầu bí nên suốt thời gian yêu đương đều sử dụng biện pháp phòng tránh. Người yêu em ở quê, nhà cũng có 2 anh em nhưng cô út thì cũng đã lấy chồng cách đây 2 năm.
Vì đều đang làm ở Hà Nội nên có cưới thì bọn em cũng sẽ thuê nhà, chẳng lo chuyện mẹ chồng nàng dâu. Nghe qua thì mọi thứ có vẻ suôn sẻ êm đềm, thế nhưng đúng là khi quyết một thứ gì đó thì còn dài cả cây số.
Cuối tháng trước, chúng em đưa nhau về ra mắt gia đình để xin được tổ chức đám cưới trong năm nay. Trước đó em cũng sợ mẹ anh là kiểu người truyền thống nên ướm hỏi người yêu về tính cách bác thì anh kêu mẹ thoải mái không câu nệ này kia
Nhưng ngay lần đầu tiên gặp mặt, mẹ anh đã nhìn em từ đầu đến chân rồi bảo: "Cháu đến ra mắt nhà chồng tương lai mà mặc váy à. Giới trẻ bây giờ cũng thoáng nhỉ?"
Nghe câu đấy mà em đổ mồ hôi hột, soi mói thế này sau về khó sống rồi đây, đúng là chỉ có dễ với con trai chứ dâu thì còn lâu. Sau hôm đấy, người yêu cũng không đả động gì đến chuyện cưới xin mà liên tục nài nỉ em 'thả' để có bầu trước.
Nhưng em từ chối vì thấy bản thân còn trẻ, chưa muốn vướng bận, hơn nữa nếu mẹ anh ấy không thích mình thì việc đấy lại khiến bà khó chịu thêm. Vậy mà sau vài lần 'từ chối' bỏ bao, người yêu bực dọc nói thẳng:
"Em dở hơi vừa thôi, giờ mẹ đã khó rồi phải có bầu thì mới dễ nói chứ. Cứ trơ trơ ra đấy thì còn lâu bà mới sang nhà em".
Dẫu biết bạn trai cũng có lí của mình nhưng em thấy việc đó không thoải mái một chút nào. Thế giờ không đồng ý rồi có bầu cũng không cho cưới thì phải làm sao. Dẫu biết anh ấy rất thương mình nhưng em cũng chẳng thỏa hiệp với việc ăn cơm trước kẻng.
Em thẳng thừng: "Anh muốn cưới thì sang nhà em nói chuyện, không thì thôi chúng mình chia tay". Bẵng đi 1 thời gian ngắn, anh điện cho em nói mẹ đã đồng ý hẹn mai sang nhà nói chuyện người lớn.
Cứ nghĩ là mẹ anh đã chấp nhận cho cưới em mừng lắm, cả nhà vội vàng dọn dẹp rồi chuẩn bị để tiếp đón khách quý. Thế mà sáng hôm sau, vừa mới uống được chén trà còn chưa kịp hỏi han gì, mẹ chồng đã đặt vấn đề:
"Thôi tôi cũng xin nói thẳng thế này, vì con trai nên tôi chấp nhận con gái ông bà. Nhưng bao giờ cháu nó có bầu thì tôi mới cho cưới. Thời buổi bây giờ chẳng tin được cái gì."
Bố mẹ em nghe thấy thế ngỡ ngàng, em cũng ngạc nhiên nhìn sang thì thấy anh bối rối quay đi. Chưa biết phải phản ứng thế nào với bà mẹ chồng đòi con dâu chửa trước này thì bố em đã cất tiếng gãy gọn:
"Không biết gia đình đằng bên ấy thế nào nhưng bà cũng dạy con gái mình thế à. Nhà chúng tôi không có ý định cho cháu nó chửa trước khi về nhà chồng. Thời đại cởi mở nhưng không thể đánh mất giá trị bản thân thế được. Nếu bà đã không ưng cháu nó xin mời về cho, nhà tôi không gả con kiểu đó."
Mẹ anh nghe xong ngạc nhiên đứng bật dậy, không nghĩ nhà em lại cương quyết, cứng rắn thế. Anh người yêu quay sang xin lỗi rối rít cũng không khiến bố em nguôi giận tí nào.
Giờ em mới biết ý định có bầu trước cũng là do mẹ bày cho anh, nhưng có lẽ do em không chịu nên mới tính đến nước này. Từ hôm ấy đến giờ cũng hơn 1 tuần, không khí nghe chừng vẫn đượm mùi thuốc súng.
Bố em nhượng bộ nói có chửa trước hay không không quan trọng, nhưng vấn đề là cách nhìn nhận của bà bên kia thiển cận quá. Dù thấy tội người yêu phải đứng giữa nhưng em thấy cũng đúng, việc gì đàn bà chúng ta phải xuống giá như vậy.
Thấy nửa quả chanh bị ôi trong tủ lạnh, tôi tiện tay ném ngay thùng rác, sau đó chết lặng bởi tiếng hét của mẹ chồng tương lai Khi tôi vừa ném nửa quả chanh vào thùng rác, mẹ chồng tương lai vô tình chứng kiến được. Bà thảng thốt hét lên khiến tôi điếng người. Mẹ tôi hay bảo, thời nay lấy chồng phải kén cả bố mẹ chồng nữa. Bởi bà lo con gái sẽ khổ nếu như gả vào gia đình quá khó. Chẳng đâu xa, ngay phố...