Yêu 1 năm mới đưa bạn gái về quê ra mắt, vừa đến con suối trước cửa nhà thì cô ấy đòi “quay xe” về thành phố
Gia đình tôi cũng thuộc dạng khá giả trong vùng, ấy thế mà Hằng chê tôi là loại “ chân đất mắt toét” vì quanh nhà toàn suối với ao!
Trước giờ toàn đọc tâm sự anh em kể lể chuyện đưa bạn gái về ra mắt, hôm nay tôi mới “ dính chưởng” phát đầu tiên. Cay thật mọi người ạ, tôi yêu một cô tên Hằng cùng trường cùng khóa, tán 2 tháng mới đổ, chiều chuộng suốt cả năm trời rồi đưa đón đi học đi chơi, đến khi cô ấy chủ động bảo tôi đưa về nhà ra mắt thì chưa đến cửa nàng đã chạy mất dép!
Chắc là tại tôi chiều cô ấy quá nên cô ấy sinh hư. Xin gì tôi cũng cho, thích gì tôi cũng tìm mua bằng được, 1h sáng thèm trà sữa tôi cũng phi ra cửa hàng tiện lợi mang đến cho nàng. Thấy tôi mặt mũi cũng ưa nhìn, lại đi xe ga, tiêu tiền không phải nghĩ dù vẫn đang là sinh viên năm cuối, Hằng đi khoe với bạn bè khắp nơi là người yêu nhà giàu có điều kiện, lại ga lăng các thứ. Facebook nàng đăng ảnh chụp với tôi nhiều lắm, mua gì tặng gì Hằng cũng khoe hết lên khiến bao người ghen tị.
Tính bạn gái tôi hơi bánh bèo hay dỗi nên mấy thằng bạn thân bảo tôi phải uốn nắn Hằng đi. “Dạy con từ thuở còn thơ, dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về”. Nghe lũ bạn nói câu ấy suốt, tôi cũng bắt đầu để ý nhắc nhở người yêu nhiều hơn. Mấy lần đầu Hằng còn vùng vằng dỗi, sau tôi bực quá dỗi lại thì cô ấy lại chạy theo năn nỉ xin tha nên cũng bỏ qua cho nàng.
(Ảnh minh họa)
Chúng tôi đã đi chơi xa với nhau được 2-3 chuyến, bởi dịch từ năm ngoái đến giờ nên chẳng dám đi đâu nhiều. Hằng đòi đi Sa Pa với Đà Lạt, tôi cũng ráng đi làm thêm cày cuốc gom tiền cho 2 đứa đi xả stress. Nàng bắt tôi chụp ảnh “sống ảo” để đăng lên Facebook, bạn bè lại nhảy vào khen Hằng số sướng, xúi nàng phải giữ tôi chặt vào kẻo sau này khó kiếm được người đàn ông nào chiều cô ấy hơn tôi.
Gần đây bỗng dưng Hằng hay hỏi mấy câu kiểu như “Anh có cưới em không?”, “Bao giờ thì anh cầu hôn em?”, “Tốt nghiệp xong anh đưa em về ra mắt hỏi cưới nhé”… khiến tôi bối rối chả biết nói sao. Đùng cái lại giãn cách ở Hà Nội, tôi nghĩ đằng nào mình cũng yêu Hằng tử tế lâu dài nên bảo cô ấy xếp đồ về nhà tôi chơi ít hôm.
Video đang HOT
Hằng chỉ biết nhà tôi ở Yên Bái, còn cụ thể như nào thì cô ấy chưa bao giờ hỏi kỹ. Tôi cũng ít khi về nhà, ở Hà Nội đi học đi làm suốt nên cả bạn bè lẫn người yêu đều chưa từng đến nhà tôi chơi bao giờ. Nghe tin tôi sắp về, lại dắt theo cả bạn gái, bố mẹ tôi mừng lắm, kêu sẽ chuẩn bị tiệc chiêu đãi linh đình.
Đường về nhà không xa lắm, trên Yên Bái dịch bệnh cũng tạm ổn nên chỉ vài tiếng là chúng tôi xuống xe. Nhà tôi không ở trong thành phố, bố mẹ tôi bán nhà lên núi ở lâu rồi nên từ đường lớn vào phải đi bộ thêm 1 đoạn. Bố tôi bảo đi xe máy ra đón, nhưng tôi muốn dắt Hằng thăm thú xung quanh tận hưởng không khí trong lành rồi tiện thể phục vụ nàng “sống ảo” nên gọi bảo bố để chúng tôi tự đi bộ.
Về đến nơi cũng đã 5h chiều, chụp choẹt chán chê xong tôi bảo bạn gái về nhà sớm còn tắm rửa ăn cơm không mọi người đợi. Đi đến gần cổng nhà tôi thì Hằng phát hiện ra con suối, tuy có cái cầu bắc qua nhưng suối bên dưới cũng sâu, tôi đi trước một đoạn quay ra sau thấy nàng đứng im re.
- Em sao đấy, ra đây anh dắt qua.
- Không đi đâu, em sợ lắm anh ơi. Em không biết bơi nhỡ đâu rơi xuống suối thì chết à.
- Có anh ở đây rồi, sợ gì. Nhà ngay bên kia cầu rồi. Nhanh không trời tối.
- Ôi em chịu thôi, cái cầu dây nhìn nó lỏng lẻo kiểu gì ấy. Mà sao nhà anh bé vậy, lại còn bằng gỗ nữa. Em tưởng bố mẹ anh giàu lắm mà?
- Chả liên quan gì, bố mẹ anh thích dựng nhà thế ở cho mát, chỗ này đất rộng rãi hơn trong thành phố. Thế em có đi không nào, sợ thì anh cõng qua.
- Thôi anh ơi em về Hà Nội đây, chỗ này tối om, chả có hàng xóm nào cả, nhỡ đêm ngủ có ma thì sao, nhà anh trông cũng lụp xụp. Anh vào nhà đi em gọi xe quay về Hà Nội, anh cho em tiền taxi đi chứ em không thích đi xe khách!
Thuyết phục một hồi Hằng vẫn nhất định không đi qua cầu, bố mẹ tôi nghe tiếng chó sủa thì chạy ra xem, đứng bên kia cầu í ới vẻ mừng vui lắm. Tôi bực quá kéo tay cô ấy thì Hằng ngồi bệt ra khóc òa lên, bố mẹ tôi chạy qua hỏi có chuyện gì thì Hằng vẫn lèo nhèo kêu sợ ma các kiểu không muốn ở đây. Tôi rút ví ra ném cho 1 triệu, rồi bảo bố mẹ quay vào nhà mặc kệ Hằng muốn làm gì thì làm.
Vừa ngồi xuống ăn cơm thì Hằng nhắn tin cho tôi, chê nhà tôi nghèo, bảo tôi là thằng nói dối nọ kia rồi đòi chia tay, trong khi tôi có bao giờ khoe gia đình mình như nào đâu?!? Cô ấy không hỏi nên tôi cũng chả nói, cái nhà bố mẹ tôi ở mà Hằng chê lụp xụp cũng được dựng từ các loại gỗ quý bố tôi bỏ tiền tỷ ra mua, nhà tôi có xưởng sản xuất riêng kinh doanh cũng tốt nhưng tôi chả bao giờ khoe với ai cả. Gia đình tôi cũng thuộc dạng khá giả trong vùng, ấy thế mà Hằng chê tôi là loại “chân đất mắt toét” vì quanh nhà toàn suối với ao!
Giờ tôi nên đồng ý chia tay luôn hay là để bạn gái suy nghĩ thêm? Cơ mà nếu cưới nhau thì cô ấy cũng chả dám đi qua cầu ngoài suối đâu nhỉ, nhớ lại giọng hờn dỗi của Hằng mà tôi lại bực mình!
Chị chồng vay 200 triệu, sau một năm, chị ấy trả lại 150 triệu với lý do ngớ ngẩn đến mức nực cười
Chỉ sau một năm, số tiền 200 triệu của tôi chẳng những không có lãi mà còn lỗ nặng đến 50 triệu?
Chị chồng tôi làm công nhân, lương tháng bèo bọt mà lại sinh liền hai đứa con sát tuổi nhau nên càng túng thiếu. Tôi khá giả hơn khi là chủ một trang trại nuôi yến nên thường hay cho tiền các cháu. Mỗi tháng, tôi còn hào phóng mua 4 thùng sữa tươi và sữa chua cho chị ấy.
Năm ngoái, chị chồng vay tôi 200 triệu để xây nhà, hứa hẹn năm nay sẽ trả. Nghĩ chị em trong nhà, tôi chẳng đắn đo mà rút tiền cho chị ấy vay ngay. Với người khác, tôi cho vay lấy lãi hàng tháng. Với chị chồng, tôi chẳng những không tính lãi mà vẫn giữ nguyên những ưu đãi từ trước đó như sữa, quần áo hay cho tiền đóng tiền học thêm cho cháu.
3 tháng trước, tôi sinh con gái đầu lòng. Chính chị chồng xung phong sẽ chăm sóc tôi ở cữ trong 2 tháng. Cứ nghĩ chị chồng nể phục tình cảm và sự hào phóng của mình nên mới đền đáp như thế nên tôi gật đầu ngay. Dù chị ấy nói không lấy tiền, tôi vẫn đưa một tháng 10 triệu cùng mấy lạng yến thô.
Theo mọi người, tôi có nên đòi thẳng 50 triệu kia không? (Ảnh minh họa)
Tuần trước, chị chồng đem 150 triệu đến trả tôi. Thấy thiếu 50 triệu, tôi hỏi thì chị ấy tỉnh bơ nói thế này: "50 triệu đó chị trừ vào tiền chăm sóc em ở cữ 2 tháng. Người ta chăm bà đẻ mỗi tháng 30 triệu, chị lấy 25 triệu thôi, tính rẻ cho em đó nhé".
Tôi ngớ người. Rõ ràng là chị ấy xung phong, giờ lại đòi tiền. Trong khi đó, tôi cũng đã gửi 10 triệu rồi chứ có phải không đưa đồng nào đâu? Mà ở đâu chăm sóc người đẻ mỗi tháng 30 triệu?
Thấy tôi tỏ vẻ khó chịu, chị chồng không những không ngượng mà còn đanh đá mắng: "Cô thiếu gì tiền, có mỗi 50 triệu mà cũng tính toán với người nhà. Chị chị em em, cứ như thân thiết lắm, thế mà thân ai nấy lo". Nói rồi ngúng nguẩy bỏ đi về một mạch.
Tôi giận tím mặt. Tối đó, tôi kể cho chồng nghe và tuyên bố sẽ cắt hết viện trợ mỗi tháng cho nhà chị chồng. Chồng tôi lại không vui, còn nói rằng đó là phần cho các cháu chứ có phải cho chị ấy đâu? Tôi đã bực càng thêm bực. Theo mọi người, tôi có nên đòi thẳng 50 triệu kia không? Và phần viện trợ mỗi tháng nên tiếp tục hay dừng lại đây?
(giangngu...@gmail.com)
Tâm sự của vợ có chồng giám đốc ngoại tình: Khi trắng tay anh sợ vợ bỏ, lúc giàu có anh lo mất bồ Khi tôi biết chồng ngoại tình ở cái tuổi xế chiều với nhân tình đáng tuổi con mình, tôi giận tới mức bỏ nhà đi mấy ngày. Hai con sốt vó chạy đi tìm tôi, chúng năn nỉ tôi về nhà. Vợ chồng tôi lấy nhau khi anh vẫn còn là một nhân viên kinh doanh bình thường, chưa có gì trong tay....