Ép vợ nghỉ việc để chăm em gái chồng ở cữ, quyết định của cô ấy khiến tôi hối hận cả đời
Tôi tên là Quân, năm nay hơn 40 tuổi. Cả đời tôi luôn tự cho mình là người có trách nhiệm, hết lòng vì gia đình.
Vậy mà chỉ vì một quyết định sai lầm, tôi đã tự tay phá nát hạnh phúc của mình. Giờ đây, khi nhìn lại, lòng tôi chỉ còn lại sự tiếc nuối và hối hận.
Tôi và Huệ quen nhau qua mai mối khi tôi đã ngoài 30 tuổi. Gia đình tôi không khá giả, bản thân lại chẳng có gì nổi bật nên mãi vẫn “độc thân”. Huệ nhỏ hơn tôi vài tuổi, xinh xắn và dịu dàng như ánh nắng mùa xuân. Thấy cô ấy hiền lành, tôi quyết định theo đuổi. Sau vài tháng hẹn hò, chúng tôi tiến tới hôn nhân. Cuộc sống sau cưới tuy không dư dả nhưng ấm áp và hạnh phúc. Chúng tôi có một cậu con trai kháu khỉnh, thông minh và rất đáng yêu. Gia đình nhỏ của chúng tôi đơn giản nhưng luôn tràn ngập tiếng cười.
Mọi thứ tưởng chừng viên mãn cho đến khi em gái tôi, Lý Quyên, mang thai đứa con thứ 2. Cô ấy ốm nghén nặng, chồng bận bịu công việc, còn mẹ tôi thì sức khỏe yếu không giúp được gì. Nhìn cảnh em gái khổ sở, tôi cảm thấy thương xót và nghĩ ngay đến vợ mình. Tôi cho rằng Huệ nên nghỉ việc để chăm sóc em gái tôi trong thời gian cô ấy mang thai và sinh nở. Nghĩ đơn giản rằng vợ tôi chỉ làm công việc bình thường, nghỉ rồi sau này có thể tìm việc khác. Thêm nữa, là chị dâu, cô ấy nên giúp đỡ em chồng lúc khó khăn. Nghĩ vậy, tôi đã đề nghị với Huệ.
Nhưng không ngờ cô ấy từ chối thẳng thừng. Cô ấy nói công việc tuy không kiếm được nhiều tiền nhưng đó là thu nhập của cô ấy. Hơn nữa, nếu cô ấy nghỉ việc để chăm em gái tôi, ai sẽ lo cho con trai và việc nhà? Tôi nghe vậy liền tức giận. Tôi cho rằng cô ấy ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mà không quan tâm đến gia đình chồng. Chúng tôi cãi nhau dữ dội, không ai chịu nhường ai. Không khí trong nhà trở nên căng thẳng như một chiến trường.
Tôi nghĩ rằng, vì thương con, Huệ sẽ nhún nhường. Nhưng không, cô ấy cứng đầu đến lạ. Khi em gái tôi sinh con, Huệ nhất quyết không đến giúp. Em rể tôi đành phải xin nghỉ phép để chăm vợ và con. Tôi thì ôm hận trong lòng, cảm thấy vợ quá ích kỷ, chẳng hề quan tâm đến gia đình tôi.
Thời gian trôi đi, mối quan hệ giữa tôi và vợ ngày càng lạnh nhạt. Tôi thường xuyên cau có, mặt lạnh như tiền với cô ấy. Còn Huệ, biết tôi không vui nhưng cũng không chịu nhún nhường. Chúng tôi chiến tranh lạnh suốt mấy tháng. Cuối cùng, không chịu nổi nữa, tôi đã đề nghị ly hôn.
Khi tôi nói ra lời đó, Huệ sững sờ, nước mắt lấp lánh trong mắt cô ấy. Cô ấy hỏi tôi: “Anh thật sự muốn như vậy sao? Em đã hy sinh rất nhiều cho gia đình này. Vậy mà anh muốn ly hôn?”Nhưng lúc đó, tôi chỉ thấy tức giận và thất vọng. Tôi không nghĩ đến cảm xúc của cô ấy, chỉ cho rằng cô ấy không yêu tôi và gia đình tôi.
Chúng tôi ly hôn. Con trai ở với tôi, còn Huệ rời khỏi ngôi nhà từng là tổ ấm của chúng tôi. Sau khi ly hôn, cuộc sống của tôi không hề suôn sẻ. Nhà không còn bàn tay của Huệ trở nên bừa bộn như cái ổ lợn. Con trai thiếu vắng tình mẹ trở nên ít nói và trầm lặng. Còn tôi, bị gia đình và bạn bè chỉ trích là không ra đàn ông. Tôi bắt đầu nhớ về những ngày tháng bên Huệ. Dù khi đó không giàu có, nhưng ít nhất chúng tôi vui vẻ và hạnh phúc. Bây giờ, dù có đầy đủ vật chất, nhưng ngôi nhà chỉ còn là cái vỏ trống rỗng.
Video đang HOT
Hai năm sau ly hôn, tôi tình cờ gặp lại một người bạn chung của cả 2. Anh ấy nói với tôi rằng Huệ đang mang thai. Nghe đến đó, tôi như chết lặng. Tôi không thể tin vào tai mình. Người phụ nữ từng là vợ tôi, người tôi từng yêu thương, giờ đây đang mang trong mình đứa con của người khác. Cảm giác hối hận và tiếc nuối tràn ngập trong lòng tôi. Tôi nhận ra mình đã đánh mất người phụ nữ tuyệt vời nhất trong đời.
Tôi quyết định tìm gặp Huệ. Tôi muốn xin lỗi cô ấy và hy vọng có thể làm lại từ đầu. Tôi tìm đến nhà cô ấy theo địa chỉ cũ. Căn nhà nhỏ nhưng gọn gàng và ấm cúng, như một thiên đường nhỏ. Tôi gõ cửa, lòng hồi hộp như chàng trai lần đầu hẹn hò. Một lúc sau, cánh cửa mở ra. Người phụ nữ trước mặt tôi là Huệ, nhưng cô ấy giờ đây đẹp và tự tin hơn xưa rất nhiều, như một con bướm vừa lột xác.
Cô ấy nhìn tôi, ngạc nhiên và bối rối:”Quân, sao anh lại đến đây?”.Tôi gãi đầu, ngại ngùng: “Anh chỉ muốn xem em sống thế nào và nói vài lời trong lòng”.Huệ mời tôi vào nhà. Căn phòng đơn giản nhưng đầy sức sống, không khí ấm áp lạ thường. Cô ấy rót cho tôi cốc nước và nói:”Anh có gì thì nói đi”.
Tôi nhìn cô ấy, lòng tràn đầy cảm xúc:”Hai năm qua, anh sống không tốt. Anh nhớ những ngày tháng bên em. Dù không giàu, nhưng ít nhất chúng ta hạnh phúc. Giờ anh có nhà nhưng không còn niềm vui như xưa”.Huệ im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng nói:”Em cũng nhớ những ngày đó. Nhưng có những chuyện xảy ra rồi thì không thể thay đổi được. Chúng ta đã ly hôn, mỗi người nên sống cuộc đời của riêng mình”.
Nghe cô ấy nói vậy, tôi hốt hoảng:”Huệ, em không thể cho anh thêm một cơ hội sao? Anh biết mình sai rồi, anh muốn sửa chữa. Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu”.Nhưng Huệ lắc đầu: “Quân, không phải cứ muốn là có thể quay lại. Chúng ta có cuộc sống và nguyên tắc riêng. Em mong anh sống tốt, mong con sống tốt. Nhưng chúng ta không thể quay lại nữa”.
Nghe cô ấy nói vậy, tôi chết lặng, như một con rối đứng im. Tôi không ngờ cô ấy lại kiên quyết từ chối như thế. Tôi nhìn cô ấy, nước mắt lấp lánh:”Em thực sự không còn tình cảm gì với anh sao? Tình cảm của chúng ta dễ dàng tan vỡ thế sao?”.Huệ nhìn tôi, ánh mắt đầy thương hại:”Em không hận anh. Nhưng giữa chúng ta không còn khả năng nữa. Em hy vọng anh chấp nhận sự thật và sống tốt cuộc đời của mình”.
Nói xong, cô ấy đưa tôi ra cửa. Nhìn bóng lưng cô ấy, tôi tràn đầy tiếc nuối và hối hận. Tôi biết mình đã đánh mất người phụ nữ yêu mình nhất và đánh mất mái ấm ấm áp nhất đời. Giá như có thể quay ngược thời gian, tôi nhất định sẽ không ích kỷ ép vợ từ bỏ công việc để chăm em gái lúc sinh nở. Lẽ ra tôi phải hiểu rằng, có hàng ngàn cách để giúp đỡ gia đình mà không cần phải đánh đổi hạnh phúc và sự hy sinh của người phụ nữ mình yêu thương. Giờ đây, mỗi khi nhớ lại, lòng tôi như thắt lại bởi nỗi ân hận không thể nguôi ngoai. Tôi đã đánh mất không chỉ một người vợ tuyệt vời, mà còn cả mái ấm mà chúng tôi từng vun đắp.
Ám ảnh nỗi cô đơn tột cùng khi ở lại TP.HCM ăn Tết một mình
Tết Nguyên đán 2024 có lẽ sẽ mãi ám ảnh tôi bởi cảm giác cô đơn tột cùng, cái giá phải trả cho quyết định sai lầm: Không về quê mà ở lại TP.HCM ăn Tết một mình.
Tôi vào TP.HCM học tập và sinh sống đến nay đã 12 năm. Mỗi lần Tết đến, tôi đều háo hức về quê thăm ông bà, cha mẹ, bạn bè, cảm nhận sự ấm áp của gia đình và không khí quây quần, sum họp.
Thế nhưng, năm ngoái - Tết Giáp Thìn 2024, tôi đã có quyết định táo bạo mặc kệ sự khuyên can của mọi người: Ở lại TP.HCM ăn Tết một mình thay vì về Nam Định như mọi năm. Quyết định này không đến từ sự bận rộn hay thiếu thốn tiền bạc, mà đơn giản chỉ vì muốn thử cảm giác khác biệt trong một dịp mà hầu như mọi người đều trở về với gia đình. Ở lại, tôi sẽ có thời gian để nghỉ ngơi, khám phá TP.HCM ở trạng thái không vội vã.
Và đó là cái Tết nhớ đời. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn ám ảnh không thể quên chuỗi ngày cô độc đó.
Bữa ăn đặt giao sẵn của những ngày Tết cô độc.
Tôi nhớ như in chiều 28 tháng Chạp năm ngoái, sau khi hớn hở chào đồng nghiệp với lời chúc đón năm mới vui vẻ, tôi xúng xính váy áo ra đường mua sắm cho cái Tết đầu tiên ở lại TP.HCM, lần đầu tiên đi sắm Tết với vai trò bà chủ chứ không phải chân lon ton. Tôi rất hào hứng với việc mua từng món đồ về trang hoàng căn hộ thuê của mình.
Vào cuối ngày, khi nhìn các gia đình gồm ba mẹ, con cái chở nhau đi chọn mai, chọn hoa cảnh, cười tươi hớn hở rồi giơ điện thoại ra selfie, tôi hơi ngẩn người, nhớ đến những lần đi chợ hoa cùng bố và các em. Khoảnh khắc đó qua nhanh, tôi lại hăm hở ngắm và chọn được một cặp mai, đào nhỏ xinh về trưng.
Chiều tối 30 Tết, khi mọi nhà đã sắm sửa xong, phố phường dần vắng. Những con đường bình thường tấp nập người qua lại giờ đây trở nên im lặng, người Sài Gòn đã về nhà, quây quần bên người thân; dân ngoại tỉnh như tôi thì đã về quê. Không hề vướng bận nên tôi vẫn đi dạo trên các con phố. Nhìn những cửa hàng đóng kín, bên trong tối thui, tự dưng sự hưng phấn vì tự do của tôi tụt xuống, nhường chỗ cho cảm giác như mình bị bỏ lại như một phần của thế giới đã không còn ở đây.
(Ảnh minh họa được tạo bởi AI)
0h00 - Giao thừa, lúc này thì tôi "tụt mood" thật sự. Những năm trước, đây là thời khắc tôi và người thân đang tíu tít sau màn đếm ngược đón năm mới, chờ bố thắp hương xong để cùng quây quần bên mâm cỗ, còn tôi lúc này ngồi một mình trong căn phòng trống vắng, nghĩ đến những gia đình xung quanh đang cùng nhau nói cười mà nước mắt chực tràn.
Tôi gọi điện về cho bố mẹ, cố không để giọng méo đi vì tiếng nấc đang cố kìm, nhưng vẫn không giấu nổi đấng sinh thành. Và rồi tôi khóc thành tiếng, nức nở như một đứa trẻ ngay sau câu hỏi của ba: "Cô đơn lắm có phải không?".
Những ngày tiếp theo, tôi tiếp tục sống trong không khí trống vắng.
Tôi chọn một nhà hàng ở trung tâm cho bữa ăn đầu năm mới. Nhà hàng đông người, gần như kín bàn, đều là những đại gia đình quây quần với nhau. Để không bị lạc lõng và tránh ánh mắt dò xét, tôi ăn vội rồi rời đi.
Một gia đình ỏ TP.HCM du xuân trong ngày đầu năm 2024.
Ghé phố đi bộ, vẫn là hình ảnh các đại gia đình. Ai nấy đều xúng xính áo dài, trao nhau những nụ hôn, những cái ôm để chụp hình kỷ niệm. Những hình ảnh này làm tôi nhớ về 28 mùa Tết ngọt ngào, ấm áp đã qua. Nếu không có quyết định sai lầm, lẽ ra giờ này tôi đang cùng ba mẹ ở nhà ông bà ngoại, chúc thọ ông bà và nhận phong bao lì xì.
Lạc lõng giữa thành phố rộng lớn, tôi quyết định về lại căn hộ, thu mình trong 4 bức tường, cầm điện thoại lướt mạng, xem phim. Đồ ăn từng bữa được tôi gọi giao tới tận nhà.
Lo con gái tủi thân, ba mẹ thường xuyên gọi video với tôi. Nhưng những cuộc gọi với gia đình, bạn bè chỉ làm tôi càng thêm nỗi nhớ nhà.
Cảm giác lẻ loi trong những ngày Tết này khiến tôi nhận ra rằng, dù bản thân độc lập đến đâu thì vào ngày Tết cổ truyền, vẫn không gì có thể thay thế cảm giác được yêu thương, chia sẻ và quây quần bên người thân.
Tôi từng nghĩ rằng ở lại TP.HCM sẽ là một trải nghiệm thú vị, độc đáo, một dịp để khám phá sự yên tĩnh của đô thị luôn đông nghẹt người, nhưng hóa ra cái giá phải trả là một khoảng trống lớn trong tâm hồn mà tôi không thể lấp đầy bằng bất kỳ thứ gì. Chưa bao giờ tôi thấy Tết dài đến vậy. Cảm giác cô độc tột cùng như thể bị loại bỏ khỏi thế giới ấy khắc sâu vào lòng tôi, khiến tôi phải suy nghĩ lại về những gì mình đang có và những gì mình cần.
Và tôi biết trân trọng những khoảnh khắc bên gia đình, những giây phút quây quần bên người thân yêu. Vì thế năm nay, từ rất sớm, tôi hăm hở lên kế hoạch về quê.
Mang theo 5 tỷ về nhà chồng, sau 3 năm tôi cay đắng vì quyết định của mình Có nhiều tiền trong tay, tôi không ngần ngại chi ra các khoản lớn lo việc cho nhà chồng. Tôi trải qua một tình yêu rất đẹp, sau đó mới đi đến hôn nhân. Từ lúc yêu cho tới lúc cưới, tôi luôn nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ những thành viên bên nhà chồng. Ai cũng dành cho tôi những...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nhìn con rể mặt bơ phờ mệt mỏi, mẹ vợ ngỏ ý cho 3 tỷ, ngờ đâu con cao tay "bẻ lái" khiến bà nể phục

Đi làm về muộn, nhìn mâm cơm thừa trên nền nhà, tôi tức giận đá văng nồi cơm điện để rồi tá hỏa khi biết vợ con không ở nhà

Tôi 38 tuổi mọi thứ bình thường nhưng chỉ thích các cô gái giỏi giang và xinh xắn

Ở tuổi 55, mẹ tôi có 1 căn nhà và 3 mảnh đất cùng 20 cây vàng dù cả đời bà chưa bao giờ đầu tư hay kinh doanh gì!

Nửa đêm xem phim "Sex Education", tôi xấu hổ nhận ra chính mình đang đẩy con trai ra khỏi nhà: Yêu con nhưng bị con ghét vô cùng

Con dâu nấu cho bố chồng bát cháo yến nhưng ngồi 30 phút kể lể công trạng, cuối cùng con trai hỏi một câu mà tôi nghẹn đắng cổ họng

U70 về quê xây biệt thự, ở chưa được nửa năm đã vội quay lại thành phố: Tôi hối hận vì đã về quê!

Thấy con dâu nằm ngủ dưới đất, bố chồng tức tối gọi con trai ra nói chuyện, khi biết sự thật, ông nói một câu khiến các con cúi đầu xấu hổ

Phát hiện ra tôi có miếng đất tiền tỷ, bố dượng xúi mẹ ép tôi bán đi để con trai ông ta lấy tiền cưới vợ

Mẹ chồng đột ngột họp gia đình, công khai 2 chuyện quan trọng cùng tờ đơn ly hôn

Xem phim "Sex Education", tôi hoảng hốt nhớ đến mảnh giấy của con gái: Cứ ngỡ thương con, đâu ngờ dẫn đến cơ sự tệ hại này

Chị gái tôi sau khi thoát khỏi mối quan hệ độc hại với bạn trai cũ: Yêu đương với 1 người "ái kỷ" giống như sống chung với virus gây bệnh!
Có thể bạn quan tâm

Chuyên gia y tế cảnh báo nguy cơ đột quỵ do hút shisha kéo dài
Sức khỏe
19:57:54 23/03/2025
Thiều Bảo Trâm phẫu thuật thẩm mỹ
Sao việt
19:54:40 23/03/2025
Tôn Lệ lộ tin nhắn cực chấn động: "Tôi tìm được chồng mới rồi!"
Sao châu á
19:51:11 23/03/2025
Doãn Hải My khoe chân dài cực phẩm, chiếm spotlight khi đọ sắc mỹ nhân phim Việt, khác hẳn lúc qua "cam thường" bên Văn Hậu
Sao thể thao
19:50:46 23/03/2025
Làm rõ việc thanh niên đang khám răng cho trẻ em bị 3 người lao vào đánh túi bụi
Tin nổi bật
19:43:36 23/03/2025
Bắt giữ nhóm đối tượng đập phá xe ô tô do va chạm giao thông
Pháp luật
19:39:16 23/03/2025
Bà nội trợ trung niên đã mua được 3 căn nhà và sống thoải mái nhờ chi tiêu cực thông minh và hiệu quả dù lương hưu không hề cao!
Sáng tạo
19:36:36 23/03/2025
Rơi trực thăng ở miền Trung Nhật Bản
Thế giới
19:16:52 23/03/2025
Học sinh tiểu học làm văn tả cô giúp việc "lăn qua lăn lại" trên giường, cả nhà đổ mồ hôi hột, đặc biệt là bố!
Netizen
18:31:57 23/03/2025