Workshop ‘Nhựa tái sinh’ – nơi ươm mầm những ‘hạt giống trẻ” về bảo vệ môi trường
Quan niệm rằng giáo dục thế hệ trẻ là một trong những công tác quan trọng nhất của người làm môi trường, Irecycle đã tổ chức workshop Nhựa tái sinh để nâng cao nhận thức về rác thải nhựa cho các bạn học sinh, sinh viên.
(Ảnh: Việt Khôi)
Vào sáng ngày hôm qua (27/3), workshop “ Nhựa tái sinh” đã được dự án bảo vệ môi trường Irecycle tổ chức thành công tại khu phức hợp Complex 01 (ngõ 167 Tây Sơn, Quang Trung, Đống Đa, Hà Nội). Sự kiện này nằm trong những hoạt động hằng tháng do Irecycle phối hợp cùng Đại sứ quán Mỹ tổ chức.
Các bạn trẻ lắp ráp mô hình từ ống hút nhựa tại workshop “Nhựa tái sinh”. (Ảnh: Việt Khôi)
Với workshop “Nhựa tái sinh”, Irecycle muốn nâng cao nhận thức của cộng đồng, đặc biệt là các bạn học sinh, sinh viên về tác hại của rác thải nhựa, và làm sao để phân loại & tái chế rác thải nhựa đúng cách. Workshop có sự tham gia của gần 30 bạn trẻ từ học sinh tiểu học tới sinh viên đại học, với “cô giáo” là chị Nguyễn Thị Tình – founder của Irecycle.
Video đang HOT
Buổi sinh hoạt được chia làm hai phần: lý thuyết và thực hành. Ở phần lý thuyết, “học sinh” sẽ nghe “cô giáo” Tình cùng “trợ giảng” là các tình nguyện viên của Irecycle phổ biến kiến thức về tác hại của rác thải nhựa. Sau đó, học sinh sẽ được hướng dẫn cách phân loại và tái chế rác thải nhựa qua cuốn sổ tay “Tái chế là thế”, do đội ngũ Irecycle biên soạn và thiết kế.
Các bạn trẻ lắp ráp mô hình từ ống hút nhựa tại workshop “Nhựa tái sinh”. (Ảnh: Việt Khôi)
Chị Tình đang hướng dẫn các bạn trẻ tạo mô hình từ ống hút nhựa. (Ảnh: Việt Khôi)
Cuối cùng, các bạn trẻ sẽ tự tay lắp ráp các mô hình nhà, xe, động vật,… bằng ống hút nhựa và giấy. Sau khi hoàn thành, các em sẽ thuyết trình về sản phẩm của mình để nhận được các phần quà lưu niệm của Irecycle và Đại sứ quán Mỹ. Một số bạn trẻ ưa thích nghệ thuật còn sang quầy vẽ Henna để trổ tài hội họa.
Vẽ Henna cũng là hoạt động được nhiều bạn trẻ yêu thích tại workshop “Nhựa tái sinh”. (Ảnh: Việt Khôi)
Tuy được tổ chức như một lớp học về bảo vệ môi trường, nhưng không vì thế mà workshop “Nhựa tái chế” thiếu đi sự sôi nổi. Các học sinh của “cô giáo” Tình rất tích cực giơ tay phát biểu ý kiến, đặt câu hỏi về rác thải nhựa. Khi thực hành, các em lại tích cực tương tác, giúp đỡ nhau hoàn thành các sản phẩm.
Những phần quà Irecycle lưu niệm trao cho các bạn trẻ. (Ảnh: Việt Khôi)
Chị Tình hy vọng, trong tương lai Irecycle sẽ nhận được nhiều sự hỗ trợ hơn nữa để các workshop tương tự được tổ chức. Chị quan niệm rằng, để nâng cao nhận thức cộng đồng về bảo vệ môi trường, giáo dục thế hệ trẻ là một trong những yếu tốt cốt lõi tạo nên sự thành công.
“Nếu các bạn trẻ thực hiện tốt việc phân loại, tái chế rác thải, hành động của các em sẽ tác động tới nhận thức và hành động của những người xung quanh – đầu tiên là các bậc cha mẹ. Irecycle tin rằng, giáo dục về bảo vệ môi trường cho thế hệ trẻ cũng giống như chăm sóc một vườn cây xanh. Mỗi ngày, chúng ta “tưới” cho những mầm xanh một chút kiến thức và “bón” một chút hành động, rồi những mầm cây ấy sẽ lớn lên, đơm hoa kết trái, tỏa bóng mát và hương thơm cho cộng đồng,” chị Tình chia sẻ.
Thầy cô nên xưng hô đúng mực
Xưng khiêm hô tôn là một đặc điểm giao tiếp tinh tế của ông cha ta. Cách xưng hô này thể hiện sự khiêm nhường, nhã nhặn của người nói luôn tôn trọng, đề cao người nghe.
Nhưng điều đó không có nghĩa là người nói cứ hạ mình xuống để biểu hiện sự nền nã, lịch sự trong giao tiếp mà tùy vào môi trường, hoàn cảnh, đối tượng giao tiếp để xưng ngôi cho phù hợp, đúng mực. Mặt khác, cũng không nên tận dụng vị trí xã hội, chức vụ công tác để xưng ngôi một cách thiếu tương xứng với phẩm chất, tư cách nghề nghiệp của mình.
Từ lâu, xã hội ta luôn đề cao đạo học, coi trọng chữ nghĩa, tri thức, vì thế những người làm nghề dạy học được nhân dân gọi chung là "thầy giáo". Cùng với thầy thuốc, thầy giáo là danh xưng cao cả, được xã hội trọng vọng. Tuy vậy, danh xưng này chỉ thật sự mang lại tình cảm, niềm tin chân thành của người dân đối với những người cả đời gắn bó với nghiệp phấn trắng bảng đen. Trong thực tế, đa số thầy giáo, cô giáo luôn giữ gìn lời ăn tiếng nói mô phạm, chuẩn mực của nghề giáo, được cả học sinh và phụ huynh trân quý, thì vẫn có một số giáo viên nói năng, xưng hô, không hẳn lúc nào cũng chuẩn mực, phù hợp với môi trường, hoàn cảnh giao tiếp.
Thầy cô nên xưng hô đúng mực. Ảnh minh họa: TTXVN.
Có cô giáo chủ nhiệm một lớp ở bậc trung học cơ sở, tuy tuổi đời mới ngoài ba mươi nhưng khi chủ trì buổi họp phụ huynh, cô luôn xưng "mình" trong quá trình trao đổi với hơn bốn chục cha mẹ, ông bà của học sinh có mặt trong buổi họp. Chẳng hạn, cô hồn nhiên nói: "Mình mong các bác phụ huynh luôn giữ mối liên lạc với giáo viên chủ nhiệm để cùng động viên, quản lý việc học tập, rèn luyện của các con"; "Mình đề nghị các bác phụ huynh không lơ là đối với việc tự ôn luyện, tự học tập ở nhà buổi tối"; "Mình yêu cầu các bác phải thường xuyên nhắc nhở, giám sát, kiểm tra việc làm bài tập về nhà thầy cô giao cho",...
Hiệu trưởng một trường trung học cơ sở ngót tuổi ngũ tuần mà khi trao đổi, nói chuyện với các phụ huynh luôn xưng là "thầy", cho dù đối tượng giao tiếp nhiều tuổi hơn. Chẳng hạn, hiệu trưởng từng nói: "Thầy nói thật với anh việc chấp hành kỷ luật học tập, rèn luyện của con anh là thiếu nghiêm túc"; "Thầy muốn trao đổi với bác rằng, việc bác cho con học tăng cường ở trường hay không là tùy bác, chứ nhà trường không ép buộc"; "Bố mẹ học sinh đâu mà không đến báo cáo trực tiếp với thầy mà sao ông nội cháu phải đến tận trường nói chuyện với thầy?"...
Cả hai tình huống xưng hô nêu trên đều không phù hợp. Việc cô giáo xưng "mình" thoạt nghe có vẻ gần gũi, thân mật nhưng lại không thích hợp với ngữ cảnh, môi trường, đối tượng giao tiếp. Vì chủ thể xưng ngôi là "mình" chỉ tương thích với tình huống có đối tượng giao tiếp bằng vai phải lứa, hoặc ít tuổi hơn, chứ không thể xưng "mình" với nhiều phụ huynh có tuổi đời cao hơn (nhất là các bậc cao niên). Thế nên, nếu xuê xoa một chút tình cảm thì có thể tạm chấp nhận với lời cô giáo khi nói "mình mong, mình đề nghị...", còn khi nói "mình yêu cầu..." thì nghe vừa thiếu lịch sự, vừa không hợp với ngữ cảnh giao tiếp.
Còn hiệu trưởng luôn để ngôi xưng "thầy" đối với các bậc phụ huynh học sinh trong bất cứ hoàn cảnh giao tiếp nào cũng là không nên. Ở nhà trường, hiệu trưởng có thể xưng hô "thầy" đối với đội ngũ cán bộ, giáo viên, nhân viên thuộc quyền và các em học sinh trong trường, chứ không thể xưng "thầy" với cả bố mẹ, ông bà của học sinh được. Bởi vì, thực tế có nhiều bố mẹ, ông bà học sinh có tuổi đời cao hơn hiệu trưởng, có vị trí xã hội, chức vụ công tác và trình độ học vấn, tư cách nghề nghiệp có thể ngang bằng, thậm chí cao hơn hiệu trưởng, nên việc xưng ngôi "thầy" trong những trường hợp như vậy là thiếu nhã nhặn.
Nói năng, xưng hô chuẩn mực là một phần làm nên văn hóa sư phạm của nhà giáo. Vì vậy, hiểu đúng vị thế, chức danh nhà giáo để ứng xử, xưng hô với các thành phần trong xã hội sao cho văn minh, lịch sự và phù hợp với đối tượng, hoàn cảnh giao tiếp chính là thể hiện tư cách đạo đức, nét đẹp văn hóa sư phạm của nhà giáo.
Xây dựng môi trường học tập xanh - sạch - đẹp - an toàn trong trường học Thái Nguyên Những năm qua, công tác Đội và phong trào thanh, thiếu nhi phát triển sâu rộng với nhiều hoạt động thiết thực, ý nghĩa đã góp phần xây dựng, giữ gìn môi trường học tập xanh - sạch - đẹp - an toàn. Ra quân vệ sinh đường phố. Nâng cao ý thức vệ sinh môi trường Nhận thức được tầm quan trọng...