Vừa cầu hôn vợ, tôi trót dại cướp đời con gái của thư ký
Dù biết tâm sự này đưa lên đây sẽ chỉ nhận những lời c.hửi bới nhưng tôi vẫn muốn tìm đến một lời khuyên chân thành để giải quyết tình huống ngang trái này.
ảnh minh họa
Tôi năm nay 28 t.uổi, sở hữu một công ty nhỏ. Vợ chưa cưới kém tôi 3 t.uổi. Chúng tôi yêu nhau đến nay đã gần 4 năm, mối quan hệ phát triển rất tốt nên cách đây 3 tuần tôi đã cầu hôn em. Em là cô gái hiền lành, dịu dàng và nhất là rất kiên nhẫn chịu đựng tôi. Trong suốt thời gian yêu nhau, nhiều lần tôi khiến em buồn nhưng em chưa bao giờ có ý định buông tay tôi cả. Đính hôn rồi tôi đón em về ở chung luôn và đang rục rịch chuẩn bị đám cưới.
Ngọc, thư ký của tôi bằng t.uổi vợ chưa cưới, mới vào làm ở công ty tôi được 2 tháng. Dù thời gian quen biết chưa lâu nhưng tôi cũng rất có cảm tình với Ngọc vì em tháo vát, nhanh nhẹn, việc gì cũng hoàn thành chu tất. Từ khi có Ngọc làm thư ký, công việc của tôi cũng đỡ hơn rất nhiều. Ngoài giờ làm, chúng tôi thường hẹn nhau đi uống cà phê. Tôi coi Ngọc như người em thân thiết.
Ngọc có yêu một chàng trai từ thời sinh viên nhưng gần đây mối quan hệ của 2 người gặp trục trặc và đi tới chia tay. Hôm đó, Ngọc khóc rất nhiều, em gần như không thể làm việc được nên xin tôi về sớm. Tôi lo lắng cho em nên hết giờ làm gọi điện hỏi thăm thì em bảo đang ngồi một mình ở quán bia, hỏi tôi có ra uống cùng với em được không. Ngọc tâm sự với tôi rất nhiều, rằng người yêu cũ của em là cậu ấm con nhà giàu, tuy không quá đua đòi, ăn chơi nhưng từng ngủ với nhiều cô gái. Mặc dù yêu nhau rất lâu rồi nhưng Ngọc vẫn chưa một lần cho cậu ta đi qua giới hạn. Điều này khiến cậu ta điên tiết hết lần này đến lần khác và cuối cùng dẫn đến chia tay.
Ngọc hỏi tôi: “Con gái mà cứ giữ gìn trinh trắng là ngu ngốc lắm phải không anh?”. Tôi chỉ biết ôm Ngọc vào lòng và an ủi em. Nhìn em khóc mà tôi thấy xót xa cho em quá.
Thấy Ngọc say, tôi bèn đưa em về nhà. Dìu em vào phòng, tôi còn cẩn thận tháo giày và đắp chăn cho em. Thế nhưng đúng lúc đó Ngọc mở mắt và níu lấy tay tôi. Có vẻ em đang nhầm tưởng tôi chính là người yêu cũ nên cứ khóc rồi bám riết lấy tôi không rời. Em cứ thế tự động cởi áo rồi bảo tôi ôm lấy em. Tôi dù cố gắng nhưng vẫn không thắng được bản năng. Chúng tôi ngủ với nhau. Nhìn tấm ga trải giường có vệt m.áu, tôi hoảng hồn vì biết tôi thực sự là người đàn ông đầu tiên của em.
2 hôm sau Ngọc mới đi làm, tôi không dám nhìn thẳng vào mắt em, bầu không khí giữa chúng tôi rất kỳ lạ. Tôi vừa cảm thấy có lỗi lại như cảm thấy có sức hút vô hình nào đó khiến tôi lại… muốn em. Tôi biết mình là kẻ khốn nạn nhưng những suy nghĩ đó cứ quẩn quanh trong đầu tôi không dứt. Tôi cố bắt chuyện với Ngọc, dò hỏi thái độ của em. Chúng tôi lại đi cà phê với nhau nhưng mọi chuyện giữa 2 đứa giờ rất khác. Khi ngồi ngắm nhìn hoàng hôn trên mặt hồ, Ngọc nhẹ nhàng đan tay em vào tay tôi. Tôi cảm thấy tim mình đ.ập rất mạnh.
Video đang HOT
Giờ đây tôi không biết mình phải làm gì. Mỗi ngày về nhà, nhìn thấy vợ sắp cưới tươi cười, tôi chỉ muốn nói hết ra, cầu xin em tha thứ. Nhưng đến công ty, nhìn thấy Ngọc, tôi cũng có những xúc cảm khó thành lời. Tôi hận bản thân mình nhưng tôi cũng không sao thoát khỏi những u mê này được.
Xin hãy cho tôi lời khuyên! Kể cả có mắng c.hửi thì cũng hãy cho tôi lời khuyên đã!
Theo blogtamsu
Trong cơn ghen cuồng loạn, tôi đã cướp đi đời con gái của em
Tôi nổi cơn ghen cuồng loạn, không chỉ cãi nhau mà trong lúc nóng giận đã cưỡng ép em thành người phụ nữ mình.
Xin chào các độc giả, tôi là bạn đọc rất trung thành của quý báo. Dù là đàn ông nhưng mục tâm sự tôi luôn theo dõi, bởi ở đó có những câu chuyện, những dòng tâm sự mang dáng dấp con người tôi trong đó.
Hôm nay tôi xin chia sẻ câu chuyện cuộc đời hay nói đúng hơn là mối nhân duyên tôi đã bỏ lỡ, mà tới giờ tôi vẫn đang hối hả trên con đường đi tìm lại.
Trong cơn ghen cuồng loạn, tôi đã cướp đời con gái của em...
Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ, lên Hà Nội học tập và sinh sống đã chục năm nay. Từ khi xa quê, tôi lo học hành để không phụ lòng cha mẹ, tôi còn nhớ rõ ngày nhận giấy báo điểm giọt nước mắt trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn của mẹ làm tôi nhớ mãi và thầm hứa sẽ gắng hết sức để học hành.
Vì thế không yêu đương gì khi học tập là mục tiêu tôi đề ra. Tôi học rất khá lại chăm chỉ tới trường, nói chung cũng được thầy cô bạn bè quý mến. Dù vậy tôi lại ít tham gia các hoạt động của trường.
Nhưng một hôm không hiểu thế nào tôi lại tới tham gia buổi tọa đàm chia sẻkinh nghiệm học tập cho các em khóa dưới. Và ở đó tôi gặp em, người con gái đầu tiên làm tôi rung động, mối tình đầu của anh chàng sinh viên năm cuối.
Tôi vô tình đụng phải em khi mải miết nhắn tin về cho mẹ, khi nhìn thấy đôi mắt long lanh ngập nước vì bị tôi đụng phải, có lẽ rất đau. Tôi xin lỗi vội vàng, em chỉ cười như khóc, sau đó chúng tôi ngồi cạnh nhau trong buổi tọa đàm ấy, không hiểu thế nào tôi lại chủ động xin số em, điều mà trước nay chưa từng có.
Chúng tôi trao đổi qua lại từ kinh nghiệm học tập, gia đình, bạn bè... rồi tôi yêu em, mối tình đầu của tôi. Thật hạnh phúc khi em đồng ý.
Chúng tôi yêu nhau, mối tình thời sinh viên rất êm đềm nhẹ nhàng và hạnh phúc. Vì cùng trường nên hay gặp nhau, tình cảm như càng có cơ hội để bồi đắp.
Nhưng rồi tôi ra trường, em lại mới năm 2, tôi bị cuốn đi theo công việc, theo các dự án, chương trình... Tôi quan tâm em ít hơn, không còn bên em vào cuối tuần, nhưng thật sự tình yêu tôi dành cho em không hề thay đổi.
Em thì ngày càng xinh hơn, tôi biết có nhiều người theo đuổi em, đó là lý do mà chúng tôi cãi nhau rất nhiều.
Người ta bói có yêu mới ghen, nhưng đôi khi nghĩ lại tôi thấy mình ghen vô cớ quá nhiều. Nhưng em vẫn chịu đựng tôi theo đúng nghĩa.
Mối tình đó vẫn tiếp tục cho tới khi em học cuối năm 4, vì chuẩn bị bảo vệ nên thời gian em trò chuyện với tôi ít hơn, tôi lại đi làm nhiều vì thế lịch sắp xếp để tôi và em gặp nhau càng khó hơn.
Chuyện không có gì cho tới khi tôi tới trường tìm em và vô tình thấy em thân mật, vui vẻ trò chuyện cùng một bạn trai. Tôi vì ghen có buông vài lời xúc phạm tới em. Nhìn em khóc tôi cũng đau lòng, nhưng vì giận dữ nên tôi mặc kệ.
Chuyện không dừng ở đó, khi em càng bận với khóa luận tôi càng nghi ngờ, ghen tuông nhiều hơn, em cũng mệt mỏi còn tôi thì khỏi phải nói, tôi luôn trong tình trạng phát khùng với em.
Cho tới ngày em bảo vệ xong, tôi muốn cho em bất ngờ, nên tới phòng em (tôi mới đ.ánh trộm một chìa) để chuẩn bị đồ làm liên hoan mừng em tốt nghiệp. Nhưng chờ mãi tới tối chưa thấy em về, tôi vẫn đợi, khi phố đã lên đèn, xung quanh xóm trọ không còn ai ở nhà, người thì hẹn hò, người về quê, một mình tôi ngồi chờ em.
Lúc sau mới thấy cậu bạn trai chở em về, hai người nhìn như rất vui vẻ và thân thiết. Tôi nổi cơn ghen cuồng loạn, không chỉ cãi nhau mà trong lúc nóng giận đã cưỡng ép em thành người phụ nữ mình.
Mặc em không đồng ý và khóc lóc tôi đã thực hiện hành vi không bằng cầm thú đó. Dù em biết tôi sẽ chịu trách nhiệm, tôi cũng biết bản thân luôn sẵn sàng cưới em, nhưng với em đó là nỗi đau không bao giờ xóa nhòa được.
Sau hôm đó, dù tôi nói gì, xin lỗi ra sao, hứa hẹn hay kể cả nói tới chuyện kết hôn em cũng chỉ im lặng. Rồi em rời xa tôi, em nhận bằng và chuyển tới nơi khác, nơi mà tới giờ tôi chưa tìm thấy em, dù gần như tôi đã tìm kiếm mọi nơi, mọi chốn có thể...
Tôi thật sự yêu em rất nhiều cũng hối lỗi lắm, đã gần một năm rồi, tôi luôn ăn năn, hối hận về hành vi của mình. Tôi viết dòng tâm sự này mong em, nếu đọc được tôi tin chắc em biết ai là người viết nên câu chuyện này, vì thế xin em hãy về bên tôi nhé, xin hãy tha thứ cho tôi vì tôi vẫn yêu em như ngày đầu tiên!
Theo Phunutoday
Sắp phải lấy vợ, tôi tranh thủ chiếm đời con gái của đồng nghiệp Lén lút qua mặt vợ chưa cưới để lên giường với nữ đồng nghiệp mới cùng cơ quan khiến hạnh phúc bao năm qua của tôi tan biến. Tôi và bạn gái đã trải qua những năm tháng yêu đương hạnh phúc. Tôi và em quen nhau thật tình cờ mà nhiều lúc tôi nghĩ nó là định mệnh. Hai đứa gắn bó...