Vợ sếp đến nhà chơi, tôi mới điếng người biết chuyện vợ mình ngoại tình
Sau khi vạch tội vợ tôi tằng tịu với chồng mình, vợ sếp mỉa mai tôi là kẻ đáng thương, người đàn bà của mình phản bội cũng không biết, vẫn cung phụng như bà hoàng.
Tôi xuất thân từ một vùng quê nghèo. Khi đỗ đại học, tôi cứ nghĩ rằng cuộc đời sẽ bước sang một trang mới và ra sức học tập.
Sau khi tốt nghiệp, tôi ở lại thành phố làm việc. Tuy nhiên, vì thân cô thế cô, không có nền tảng gia đình, mỗi bước đi của tôi đều vô cùng gian nan, sự nghiệp không có gì thăng tiến kéo theo thu nhập không thay đổi trong nhiều năm. Cứ như vậy, dù đã gần 30 tuổi, tôi vẫn chưa mua nổi nhà ở thành phố, phải ở trọ.
Tôi và vợ gặp nhau trong một bữa tối do bạn bè tổ chức. Chuyện yêu đương của chúng tôi không phải kiểu tiếng sét ái tình mà là kiểu mưa dầm thấm lâu. Tôi trân trọng vợ vì cô ấy xinh đẹp, khéo léo, vợ lại yêu thích tôi vì tính cách thật thà, trung thực.
Điều khiến tôi hài lòng nhất là dù tôi không đủ khả năng mua nhà ở thành phố nơi làm việc, cô ấy vẫn ở bên tôi, cuối cùng còn chấp nhận lấy tôi. Sự dũng cảm của cô ấy khiến tôi cảm động, chỉ cần có cô ấy ở bên, tôi đã cảm thấy thỏa nguyện lắm rồi. Cũng bởi vậy, trong khả năng có thể, tôi luôn cố gắng giúp đỡ vợ, cho cô ấy cuộc sống tươm tất nhất.
Suy đi nghĩ lại, tôi quyết định ly hôn. (Ảnh minh họa: Pinterest)
Video đang HOT
Thế nhưng, rốt cuộc thì hôn nhân không giống như yêu đương đơn thuần. Chúng tôi cũng chỉ là những con người bình thường, cuộc sống thuê trọ dần trở nên bức bối, chật hẹp. Sau 2 năm cùng nhau phấn đấu nhưng vẫn không thể mua được nhà ở thành phố, lại còn phải liên tục chuyển nhà trọ, hai vợ chồng thường xuyên cãi vã vì tiền nong.
Trong hoàn cảnh khó khăn này, chúng tôi đã đồng thuận hoãn việc sinh con. Cả hai đều nghĩ nếu không thể tạo được môi trường lý tưởng để trẻ lớn lên thì đừng sinh con ra còn hơn.
Thế rồi biến cố ập đến vào năm thứ 4 của cuộc hôn nhân, vợ tôi ngoại tình với sếp. Đáng nói, chuyện cô ấy ngoại tình tôi không hề biết chút nào; sự việc chỉ lộ ra khi bất chợt vợ của sếp cô ấy đột ngột đến thăm nhà chúng tôi. Không một câu thừa thãi, bà đem ra những bằng chứng xác đáng, vạch tội vợ tôi là kẻ lăng loàn, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Sau khi mắng chửi vợ tôi không ra gì, người phụ nữ đó nhìn tôi rồi lắc đầu nói: “Đáng thương cho anh, làm chồng mà quá hiền lành, vợ lá trái lá phải, tằng tịu với sếp mà không hề hay biết, vẫn cung phụng như bà hoàng”.
Sốc nặng và tổn thương khi phát hiện sự thật một cách bị động, tôi rơi vào trạng thái tự cô lập mình. Sau nhiều đêm suy nghĩ, cảm thấy bản thân không thể tha thứ cho vợ, tôi quyết định nộp đơn ly hôn. Vì cả hai không công bố nguyên nhân ly hôn nên gia đình tôi ngăn cản, nói tôi chớ quyết định trong lúc nóng vội. Thế nhưng đó không phải là quyết định vội vàng mà là sự nghĩ sâu tính kỹ của tôi.
Thứ nhất, chúng tôi đã cãi vã quá nhiều lần, tôi không muốn tiếp tục chịu áp lực phải mua nhà nữa. Thứ hai, tôi quá đau đớn, không còn niềm tin nơi vợ, lại mắc bệnh sạch sẽ, ám ảnh chuyện vợ đã thân mật với người khác nên không thể tha thứ. Cuối cùng, chúng tôi chưa có con cái để gắn kết, việc chia tay sẽ dễ dàng hơn.
Suốt quá trình ly hôn, tôi luôn tôn trọng và đối xử nhã nhặn với vợ, không một lời mỉa mai hay xúc phạm vì sự phản bội của cô ấy. Tôi luôn cảm thấy rằng dù sau này hai đứa không còn bên nhau nữa thì cũng nên chia tay trong hòa bình.
Tuy nhiên, sau khi ly hôn, vợ lại đi rêu rao rằng tôi là kẻ chẳng có bản lĩnh; rằng 4 năm bên tôi, cô ấy đã lãng phí cả thanh xuân. Thực sự là tôi sai sao? Là tôi kìm hãm cô ấy hay sao? Tôi rất tức giận, uất ức, nảy sinh ý nghĩ công bố sự thật khiến cả hai đều mất mặt. Tôi có nên làm như vậy không?
Dù rất hận chồng, nhưng lời nói của mẹ chồng khiến tôi cảm thấy bối rối
Vừa mới sinh xong, đang nằm trong phòng thì mẹ chồng bước vào và nói một điều khiến tôi chảy nước mắt
Tôi và chồng lấy nhau năm 2018, khi ấy chúng tôi còn rất trẻ, một người 25, một người 27. Hai vợ chồng đặt mục tiêu cưới nhau về sẽ cùng làm lụng chăm chỉ, tích góp để cuộc sống dư dả, ổn định hơn. Đợt đó, anh làm kế toán trưởng của một công ty còn tôi làm phòng hành chính nhân sự. Thi thoảng một năm cũng đi du lịch được vài lần.
Do chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên bố mẹ cũng giục sớm sinh con để không phải lo nghĩ gì. Nhưng hồi ấy chúng tôi bỏ ngoài tai lời của người lớn, cứ tận hưởng tuổi trẻ và cống hiến hết mình cho công việc đã. Đôi lúc tôi đã nghĩ, giá như năm đấy mình đẻ luôn thì chuyện vợ chồng tôi đã không ra nông nỗi như ngày hôm nay...
Chồng tôi ngoại tình mọi người ạ... Nói đúng hơn anh ấy giờ là chồng cũ vì chúng tôi đã ly dị với nhau rồi. Năm 2020, dịch bệnh bùng phát, công việc của cả hai đứa bị ảnh hưởng nhiều, cộng thêm một biến cố ập xuống, đó là bố chồng mắc bệnh hiểm nghèo. Lúc ấy trong nhà phải dồn tiền chữa chạy cho ông. Bao nhiêu của cải vợ chồng tôi tích góp được đều bay biến theo tiền viện phí.
Ảnh minh họa.
Đến khoảng gần cuối năm 2020, bố chồng qua đời. Cũng chính lúc ấy, tôi phát hiện chồng mình có làm quen một người phụ nữ khác bên ngoài. Quả thật tôi cũng chẳng hiểu tại sao nữa, phải chăng là vì cuộc sống nhiều khổ sở áp lực nên anh mới phải tìm người phụ nữ khác giải khuây? Tôi tuyệt vọng, nhìn đâu cũng thấy tức mắt, thậm chí còn đôi lần hỗn xược với mẹ chồng. Chồng tôi không chịu nhận sai, lại còn nhiều lần mắng nhiếc tôi vì đã đối xử không tốt với mẹ anh ấy. Cho dù tôi đã xin lỗi mẹ chồng, nhưng cứ hễ tôi và chồng cãi nhau, anh lại lôi những chuyện kia ra để trách móc vợ.
Chuyện gia đình không đi đến đâu, tôi còn bị kẻ thứ ba ngang nhiên nhắn tin trêu ngươi. Tôi biết bây giờ mình rất khó có giải pháp tốt. Nếu cố chấp kéo anh ấy về bên mình, có thể sẽ mất nhiều thời gian, và tôi thì hao tổn tâm lực. Cuối cùng, tôi lựa chọn giải pháp ly dị. Nhưng ngặt nỗi, chính thời điểm tôi và chồng cũ ra tòa, tôi phát hiện mình mang thai. Ban đầu, tôi cố giấu chuyện này, chỉ nói cho bố mẹ đẻ biết.
Nhưng rồi lúc em bé lớn dần, tôi không thể giấu được nữa, cả gia đình chồng cũ đều biết. Khi ấy, tôi nhận được rất nhiều cuộc tin lẫn gọi điện, song tôi chẳng nghe, cũng không thèm đọc. Tôi biết anh ấy lo lắng cho mẹ con tôi, dù gì cũng là máu mủ của anh. Vài lần chồng cũ đến nhà tôi nhưng bố mẹ tôi không cho vào. Vì sợ tôi bị ảnh hưởng tâm lý nên tôi đã lựa chọn nghỉ việc về quê ngoại dưỡng thai. Anh trai tôi đồng ý chu cấp tiền cho em gái để sinh nở thuận lợi bình an.
Ảnh minh họa.
Trước khi sinh, tôi quay trở lại nhà mình. May mắn là ngày tôi lên bàn mổ, mọi việc đều suôn sẻ thuận lợi, mẹ tròn con vuông. Tôi đã sinh một bé trai, mẹ đẻ của tôi có hỏi ý kiến chuyện liệu nên thông báo tin này cho thông gia biết hay không. Tôi vì mệt quá nên đã bảo mẹ muốn làm gì cũng được.
Sau khi về nhà, một chuyện đã xảy đến. Đó là mẹ của chồng cũ đến thăm tôi. Bà bước vào trong phòng nhẹ nhàng, khi ấy tôi đang nằm với con. Và rồi mẹ chồng nói một điều làm tôi chảy nước mắt. Bà bảo"Chồng con hôm trước trời mưa phi xe đến viện nhưng bị tai nạn. May sao chỉ bị gãy tay nhẹ. Nó vẫn còn để ý, quan tâm tới hai mẹ con lắm. Nhưng vì hồi mang thai, con về quê nên nó mới không thể chăm sóc được. Mẹ nghĩ con trai mẹ đã tỉnh ngộ rồi, hay là hai đứa tha thứ cho nhau đi. Đằng nào em bé cũng cần một gia đình tử tế".
Khi ấy tôi đang nằm giả vờ không nghe thấy gì nhưng nước mắt cứ chảy ra. Mẹ chồng biết ý, để một túi quà ở đầu giường rồi ra ngoài. Mẹ đẻ tôi bảo mẹ chồng cũng nói rất nhiều, đại ý là muốn hai con quay về bên nhau. Bây giờ, thành thật mà nói, tôi vẫn còn một chút tình cảm với chồng chứ không phải cạn tình cạn nghĩa. Nhưng nếu quay lại, liệu tôi có còn được hạnh phúc hay không? Mà kể ra cũng thương anh ấy vì bị tai nạn trên đường đến viện thăm hai mẹ con tôi. Tôi thật lòng khó xử quá...
Tình cờ đến phòng làm việc của chồng tại công ty, tôi sốc nặng khi thấy một thứ bên trong ngăn bàn Tôi chết lặng khi thấy những thứ trong ngăn kéo bàn làm việc của chồng. Luôn bị mẹ chồng chèn ép suốt mấy năm, con dâu xúc động khi biết được sự thật. Tôi và chồng kết hôn từ cuối năm 2015, cho đến nay mọi thứ dường như luôn thuận lợi với hai vợ chồng. Lúc mới kết hôn, hai vợ chồng...