Từ chuyện thù lao 250 USD nghĩ về ‘phàn nàn’ của nghiên cứu sinh Việt
Không khó để nhận ra những hệ lụy tiêu cực của việc thường xuyên chỉ trích. Trong cộng đồng những người làm nghiên cứu với vô số áp lực bủa vây thì việc chỉ trích hay phàn nàn có lẽ không phải là chuyện hiếm.
Ảnh minh họa
Nhiều công trình nghiên cứu đã khẳng định việc phàn nàn, ở những chừng mực nhất định, sẽ mang lại những lợi ích tại nơi làm việc như giúp nhận diện và giải quyết vấn đề. Tuy nhiên, không khó để nhận ra những hệ lụy tiêu cực của việc thường xuyên chỉ trích. Trong cộng đồng những người làm nghiên cứu với vô số áp lực bủa vây thì việc chỉ trích hay phàn nàn có lẽ không phải là chuyện hiếm.
Nhưng có phải lúc nào những phàn nàn của người làm nghiên cứu cũng thực sự có giá trị và làm thế nào để lời phàn nàn được đặt đúng chỗ và có sức thuyết phục?
Hãy cùng bàn về vấn đề qua hai ví dụ nhỏ dưới đây.
Trong một tin tuyển dụng nghiên cứu sinh (NCS) được đăng gần đây, một đơn vị nghiên cứu trong nước đưa tin sẽ trả một khoản lương nhỏ (dưới 250 USD/tháng) cho ứng viên kèm theo những yêu cầu như IETLTS 6.0, điểm trung bình 7.5. Bạn nghĩ gì khi đọc tin đó?
“Những người đủ điều kiện như vậy thì đã đi học ở nước ngoài rồi”.
“Với mức lương đó tôi thà chọn công việc lao động phổ thông”.
Đây có thể là vài trong số những suy nghĩ điển hình.
Thứ hai, một chủ đề khá nóng được thảo luận trong những ngày qua trong cộng đồng những người quan tâm đến giáo dục nước nhà có liên quan đến một đề án nhằm nâng cao chất lượng giảng viên. Trong bối cảnh năng lực giảng dạy, nghiên cứu trong nước còn rất nhiều hạn chế dù đã trải qua hàng chục năm với các đề án tiền nhiệm, bạn nghĩ sao khi lại có thêm một đề án mới?
“Một đề án với toàn COCC (con ông cháu cha)”.
“Thấy đi mà không thấy về”.
Video đang HOT
“Thất bại toàn tập”?
Nhưng mọi chuyện có thực sự như vậy?
Quay lại ví dụ đầu tiên, khoản tiền lương chưa đến 250 USD mỗi tháng cho một NCS sẽ là vô cùng khiêm tốn nếu so sánh với thù lao ở hầu hết các nước tiên tiến trên thế giới. Nhưng khi đặt ở bối cảnh trong nước với việc NCS không được trả lương là chuyện rất phổ biến thì một khoản hỗ trợ hàng tháng như vậy nên được xem là bước một tiến lớn và rất đáng trân trọng. Về các điều kiện đặt ra, có thể thấy những quy định ngày càng thắt chặt về chuẩn đầu ra với ngoại ngữ từ bậc Đại học đến Cao học đã không còn là chuyện hiếm ở nhiều trường.
Bạn có thể sẽ nói: “Nhưng những người đủ điều kiện như vậy sẽ chọn ra nước ngoài”.
Thực tế là rất nhiều người có đủ năng lực và điều kiện vẫn làm NCS trong nước bởi những ràng buộc về gia đình, công việc, thậm chí cả cơ duyên. Không đặt mình trong hoàn cảnh của họ, bạn sẽ không thể tự trả lời cho câu hỏi: “Tại sao họ làm vậy?” Trong thí nghiệm, việc xác đúng đối chứng là một trong những khâu nền tảng quyết định tính đúng đắn cho việc suy diễn kết quả. Tương tự trong trường hợp này, việc lấy bối cảnh các nước tiên tiến làm thước đo có thể khiến cho lăng kính nhìn nhận vấn đề của bạn bị bao phủ bởi một màu tiêu cực ngay từ quan sát đầu tiên.
Ở ví dụ thứ hai, hãy cùng thử tư duy một chút trước khi phàn nàn. Sau khi được lựa chọn, ứng viên cần chủ động liên hệ với cơ sở đào tạo ở nước ngoài để tiến hành nộp hồ sơ, đảm bảo các yêu cầu về đầu vào và đầu ra của chương trình, cũng như vượt qua các áp lực học tập và nghiên cứu khác. Do vậy, bất kể đối tượng được lựa chọn là ai thì vẫn cần phải thể hiện các phẩm chất và năng lực của bản thân để có thể hoàn thành chương trình đào tạo.
Với tư cách là người trong cuộc, bản thân người viết đã chứng kiến rất nhiều người đăng ký theo các đề án và việc họ được lựa chọn phần lớn dựa vào năng lực của chính họ. Bên cạnh đó, đề án tiền nhiệm chỉ tuyển được khoảng 30% trong số 10.000 chỉ tiêu, con số thấp hơn nhiều so với mục tiêu đặt ra. Hạn chế về ngoại ngữ là một trong những trở ngại lớn khiến nhiều ứng viên không đủ tiêu chuẩn. Do đó, có thể khẳng định những đề án như trên không phải chỉ tạo cơ hội cho một nhóm người có đặc quyền nhất định.
Bạn sẽ thắc mắc: ” Tại sao các ứng viên không tìm đến những học bổng khác với chi trả cao hơn lại không kèm theo ràng buộc?”.
Đơn giản là mỗi con đường, mỗi lựa chọn đều chứa đựng những khó khăn và thuận lợi, và quyết định của mỗi người sẽ dựa trên sự cân đo của riêng họ. Đơn cử, nhờ đề án của Chính phủ, tác giả có thể đến đúng môi trường học tập mong muốn một cách nhanh chóng thay vì mất nhiều thời gian hơn cho việc chuẩn bị hồ sơ. Do vậy, đây là lựa chọn tối ưu nhất cho bản thân người viết trong thời điểm đó.
Và như thắc mắc của nhiều người: “Những đề án thế này có thực sự hiệu quả?”.
Trong những năm qua, khoa học trong nước đã có những bước tiến lớn mà không ai có thể phủ nhận. Nghiên cứu của tác giả Nguyễn Thu Thủy và Trần Tú Uyên (Trường ĐH Ngoại thương) đã chỉ ra số lượng công bố quốc tế của Việt Nam từ năm 2009 đến năm 2018 tăng gần 5 lần, từ 1.764 lên 8.234 bài. Theo Nguyễn Minh Quân cùng các cộng sự, số lượng công bố quốc tế của Việt Nam trong đó có địa chỉ tác giả liên hệ tại Việt Nam ở mức dưới 200 bài trong năm 2000. Sau 18 năm, con số này tăng lên trên 1.800 bài vào năm 2018. Các kết quả trên bao gồm đóng góp từ những người được đào tạo trong và ngoài nước và những người đi về từ đề án là một phần không nhỏ. Hoặc nếu vẫn nghi ngờ về những báo cáo hay con số, bạn có thể đến các trường Đại học, các trung tâm nghiên cứu để tận mắt chứng kiến những người đi về đã làm việc và vẫn đang thành công như thế nào. Không ít trong số đó hiện đang nắm giữ những vị trí quan trọng trong các cơ quan. Nói như vậy không có nghĩa là mặc định chấp nhận những hạn chế còn tồn tại như một điều hiển nhiên. Khác biệt nằm ở chỗ: ngoài những thứ đáng bị chỉ trích ra, bạn còn thấy gì khác nữa hay những gì có thể cải tiến? Qua đó, có thể thấy để những phàn nàn trở lên có giá trị thì điều đầu tiên bạn nên làm là tự phản biện có hiệu quả lại lập luận của chính mình. Từ đó, bạn sẽ rút ra được những gì thực sự nên bị chỉ trích hay những gì có thể sửa đổi.
Khi bạn sống hay làm việc ở bất cứ đâu, sẽ luôn có những thứ chướng tai gai mắt kế bên, những thứ mà với khả năng của mình, bạn sẽ vĩnh viễn không thể thay đổi.
Khi đó, bạn sẽ có thể chọn: phàn nàn rồi tiếp tục phàn nàn. Hoặc bạn có thể phàn nàn như thể đó là một nhu cầu chính đáng để sau đó tự nhủ: “It nhất phải có gì tích cực ở đây và mình có thể làm gì đó để khiến cái gì đó tốt hơn.”
Lựa chọn là ở bạn!
PGS-TS Chế Minh Tùng: Trở về để cống hiến
PGS-TS Chế Minh Tùng hiện là trưởng bộ môn Chăn nuôi chuyên khoa, Khoa Chăn nuôi - thú y Trường đại học Nông lâm TP.HCM.
Được đào tạo tiến sĩ tại Đại học Illinois (UIUC, Mỹ) chuyên ngành Chăn nuôi/dinh dưỡng miễn dịch và lựa chọn trở về làm việc trong nước để đưa kiến thức, kinh nghiệm đào tạo sinh viên nên PGS-TS Chế Minh Tùng rất tâm huyết với vấn đề an toàn trong chăn nuôi.
Theo ông, với trách nhiệm của một người Việt thì cần có đóng góp cho đất nước, tuy nhiên đóng góp như thế nào còn tùy thuộc vào hoàn cảnh và sự lựa chọn của mỗi người. Không hẳn ở lại nước ngoài là không đóng góp được cho đất nước và cũng không hẳn về nước sẽ đóng góp tốt hơn.
* Đóng góp cho đất nước như thế nào còn tùy thuộc vào hoàn cảnh và sự lựa chọn của mỗi người
* Thưa PGS-TS Chế Minh Tùng, ông từng học tập, nghiên cứu và bảo vệ luận án tiến sĩ ở Mỹ, ông nhận thấy môi trường học tập, nghiên cứu có khác gì so với Việt Nam?
- Tôi về nước công tác từ năm 2012 sau khi đi học và làm nghiên cứu sinh ở Mỹ. Thời gian ở Mỹ 7 năm vừa học tiến sĩ vừa nghiên cứu sau tiến sĩ. Trước đây, tôi tốt nghiệp Trường đại học Nông lâm TP.HCM năm 1998 và được ở lại trường làm giảng viên, rồi tiếp tục đi du học ở Malaysia. Quãng thời gian học tập ở nước ngoài là một môi trường khác hoàn toàn, sinh viên, người học phải thực sự chủ động, độc lập. Lúc nào học viên cũng phải vận động, tự tìm tài liệu, tự nghiên cứu, các giáo sư chỉ là người chỉ dẫn cho mình cách thức cơ bản. Chính điều đó rèn luyện cho mình sự năng động tự chủ, làm việc độc lập, điều mà phần lớn sinh viên của chúng ta hiện nay còn thiếu.
* Chắc hẳn trong quá trình học tập, nghiên cứu, ông cũng đã gặp được những người thầy dẫn đường sáng suốt?
- Quá trình học tập, công tác, nghiên cứu và giảng dạy của tôi dù ở môi trường nào thì cũng như là một cái duyên. Trong đó, mình luôn phải nỗ lực hết sức. Như đã nói thì môi trường học tập, nghiên cứu ở nước tiên tiến luôn chuyên nghiệp và đòi hỏi sự chủ động rất cao. Cũng may mắn là nhờ cơ duyên nên tại Mỹ tôi được vào chương trình nghiên cứu của GS James E.Pettigrew. Nhờ những hướng dẫn của thầy và quyết tâm vượt khó để nghiên cứu mà bản thân tôi đạt được những giải thưởng quan trọng, tạo cho mình động lực trong học tập. Đề tài sau tiến sĩ của tôi cũng được Đại học Illinois thông qua và đồng ý cấp kinh phí hơn 340 ngàn USD để nghiên cứu. Đó là những tiền đề để tôi quyết tâm trở về Việt Nam và cũng là phục vụ cho cả quá trình phấn đấu về sau này nữa.
* Hiện nay, người Việt đi học tập, nghiên cứu ở các nước tiên tiến ngày càng nhiều, có một số lưu học sinh Việt Nam sau khi hoàn thành khóa học thì chọn ở lại. Với cương vị là một người từng du học ở Mỹ và về Việt Nam để làm việc, ông nhận định điều này thế nào?
- Theo tôi thì du học sinh Việt Nam tham gia học tập, nghiên cứu ở nước ngoài là đại diện cho Việt Nam đi học chứ không chỉ học cho riêng mình. Với trách nhiệm của một người Việt thì cần có đóng góp cho đất nước, tuy nhiên đóng góp như thế nào còn tùy thuộc vào hoàn cảnh và sự lựa chọn của mỗi người. Không hẳn ở lại là không đóng góp được cho đất nước và cũng không hẳn về nước sẽ đóng góp tốt hơn. Sự lựa chọn của mỗi người dù thế nào thì cũng cần được tôn trọng. Có thể hiện tại, các bạn chưa trở về Việt Nam vì trong nước chưa đủ môi trường, điều kiện nhưng đến một lúc nào đó họ sẽ trở về. Trí thức người Việt, dù ở trong nước hay quốc tế, khi đạt được những thành công thì đó cũng đều là niềm tự hào của dân tộc chúng ta.
* Muốn chăn nuôi an toàn cần hạn chế sử dụng chất kháng sinh
* Để sinh viên không bỡ ngỡ với thực tế cuộc sống và để nâng chất sinh viên, đối với bộ môn Chăn nuôi chuyên sâu, sinh viên được đào tạo như thế nào?
- Trong quá trình giảng dạy tại trường, vừa là để có nơi nghiên cứu, vừa cho sinh viên tiếp cận những kiến thức thực tế, chúng tôi đã xây dựng trang trại để nghiên cứu thức ăn trong chăn nuôi và xây dựng quy trình chăn nuôi không sử dụng kháng sinh. Chúng tôi đã và đang nghiên cứu ứng dụng quy trình chăn nuôi gà trên cơ sở khoa học nghiêm ngặt; từ khâu vệ sinh chuồng trại, dinh dưỡng, sử dụng vaccine... cho đến các khâu chăm sóc, nuôi dưỡng gà.
Trong trại này, chúng tôi lựa chọn những em sinh viên có đam mê, có khả năng phối hợp nghiên cứu để thực tập, thực nghiệm, từ lúc trại được xây dựng đến nay cũng đã có khoảng 400 em. Những em sinh viên được đào tạo thực nghiệm ngay từ đầu sẽ có nhiều cơ hội thành công hơn sau khi ra trường. Chúng tôi cũng đã thành lập thêm một trung tâm chăn nuôi, thực nghiệm tại tỉnh Bình Dương, ở đây có mô hình chăn nuôi heo, gà khép kín.
Sinh viên đang thực hành nghiên cứu tại trại thực nghiệm. Ảnh: Văn Gia
* Dù là ngành kinh tế quan trọng nhưng Chăn nuôi của Việt Nam vẫn tồn tại nhiều yếu kém. Góc nhìn của ông về vấn đề này ra sao?
- Chăn nuôi nói chung, nhất là chăn nuôi của Việt Nam hiện nay rất dễ bị tổn thương. Đó là vì không có chỗ dựa vững chắc, chăn nuôi của chúng ta vẫn chưa tự chủ được về con giống, nguyên liệu thức ăn. Đây là những yếu tố cấu thành nên từ 70-80% giá thành của chăn nuôi. Quy mô ngành Chăn nuôi, nhất là những loài thiết yếu như: heo, gà còn mang tính nhỏ lẻ đối với hộ nông dân, khi có biến động sẽ gặp bất lợi lớn. Hoặc người dân cũng phần nhiều chăn nuôi gia công cho các doanh nghiệp lớn của nước ngoài nên giá trị thực chất mang lại cho người chăn nuôi không cao.
Để nâng giá trị ngành Chăn nuôi và phát triển theo hướng bền vững, hiện đại thì điều cần thiết đầu tiên là giải quyết được 2 vấn đề cốt lõi giống và thức ăn. Nhà nước cần có chính sách tự chủ trong nguồn giống, xây dựng vùng nguyên liệu chăn nuôi, đồng thời có chính sách hỗ trợ, khuyến khích các tập đoàn, doanh nghiệp nội đầu tư mạnh vào chăn nuôi.
* Còn mức độ an toàn của sản phẩm ra sao, phải chăng đã đến lúc cần phải hạn chế dùng các chất kháng sinh trong chăn nuôi, thưa ông?
- Chăn nuôi là ngành mà tôi học và nghiên cứu từ nhiều năm nay. Nói thật ra, thực phẩm của chúng ta hiện nay còn nhiều nguy cơ mất an toàn chứ không chỉ riêng ngành Chăn nuôi. Vấn đề tồn dư kháng sinh trong vật nuôi cũng có khả năng gây hại cho sức khỏe con người nên cần hạn chế.
Nhưng để làm được thì cần phải có chiến lược và thời gian, riêng đối với những nhà chăn nuôi phải có ý thức chăn nuôi an toàn. Chỉ khi người chăn nuôi tự giác, làm được điều đó thì mới có thể hạn chế được việc lạm dụng quá nhiều thuốc kháng sinh vào vật nuôi.
* Xin cảm ơn ông!
PGS-TS Chế Minh Tùng sở hữu nhiều giải thưởng trong quá trình học tập, nghiên cứu ở Mỹ như: Dr.Tim S.Stahly (cho sinh viên sau đại học xuất sắc về dinh dưỡng heo vùng Trung Tây của Mỹ); Nhà khoa học trẻ khu vực Bắc Mỹ của Alltech; Nhà khoa học trẻ toàn cầu của Alltech; Sinh viên sau đại học xuất sắc (ĐH Illinois - Mỹ) vào năm 2009.
Mang hoài bão trở thành một chuyên gia đầu ngành của ngành Chăn nuôi, PGS-TS Chế Minh Tùng luôn tâm niệm phải trở về quê hương để cống hiến, truyền đạt lại những gì đã lĩnh hội được.
Kỹ năng nghề sẽ là một loại "tiền tệ quốc tế" Kỹ năng nghề sẽ là một loại "tiền tệ quốc tế" có thể giao dịch trong thế giới ngày nay. Các doanh nghiệp lớn luôn phải tìm mọi cách để thắng trong "cuộc chiến" giành nhân tài giỏi nghề. Đó là một trong bảy xu hướng phát triển Giáo dục nghề nghiệp trên thế giới hiện nay. Cần phải có một hệ thống...