Thấy con trai thường xuyên làm một việc, mẹ chồng sỉ nhục cả nhà thông gia
Phát hiện con trai thường xuyên làm một việc thay vợ, mẹ chồng không hài lòng. Bà không chỉ nặng lời mắng con dâu mà còn sỉ nhục cả gia đình thông gia.
Vất vả lắm tôi và chồng mới đến được với nhau. Mẹ chồng vốn không thích tôi. Với bà, tôi không phải là mẫu con dâu lý tưởng bởi tôi không giỏi nữ công gia chánh.
Tôi không giỏi bếp núc, cũng không biết cách cắm hoa, pha trà, trang trí nhà cửa… Khi mới yêu, biết tiêu chí chọn con dâu của mẹ chồng tương lai, tôi áp lực vô cùng.
Tôi sợ phải sống gò bó, tuân theo những khuôn khổ cũ kỹ, hà khắc của mẹ chồng. Nhiều lần tôi muốn buông bỏ, chia tay anh.
Mỗi lần như thế, chồng tôi lại chứng minh trên đời này không còn ai yêu thương và lo lắng cho tôi như anh. Sợ mẹ và tôi bất hòa, anh hứa nỗ lực thuyết phục bà cho chúng tôi ra ở riêng.
Tình yêu của anh khiến tôi cảm động, quyết định trở thành con dâu của người mẹ chồng khó tính.
Sau khi cưới, chúng tôi ở với mẹ chồng 1 tháng trước khi ra ở riêng. Suốt một tháng ấy, tôi không đêm nào ngủ ngon. Tôi phải thức khuya dậy sớm theo đúng thời khóa biểu của mẹ chồng.
Chồng tôi cũng không khá hơn. Biết vợ không giỏi nấu nướng, anh phải nịnh mẹ nấu bữa tối hoặc tìm mọi lý do để cả nhà ra ngoài ăn.
Trong mắt mẹ chồng, tôi luôn là người phụ nữ lười biếng. Ảnh minh họa: P.X
Chỉ 1 tháng mà tôi cảm giác như 1 năm. Mọi thú vui, thói quen sinh hoạt của tôi đảo lộn hoàn toàn. May mà chồng tôi luôn thông cảm, yêu chiều vợ hết mực.
Video đang HOT
Cuối cùng, một tháng ở với mẹ chồng cũng trôi qua. Chúng tôi được phép ra ở riêng. Tôi vui mừng và ngỡ sẽ được sống đúng với cuộc sống, con người của mình. Nào ngờ chưa được bao lâu, sự cố đã xảy ra.
Chồng tôi vốn là con một. Dù ra ở riêng, mẹ chồng vẫn giữ thói quen chăm anh như chăm trẻ. Bà thường xuyên đến nhà ngó ngiêng xem vợ chồng con trai sống như thế nào.
Vốn biết tôi không đảm đang nên mỗi khi đến nhà, bà luôn để ý mọi thứ. Bà hết xuống bếp lại vào nhà vệ sinh xem con trai có ăn uống đàng hoàng, quần áo có sạch sẽ, tươm tất hay không.
Một lần, bà bắt gặp cảnh chồng tôi đang giặt quần áo cho vợ. Bà bỏ về với vẻ mặt không vui. Đến tối, bà nhắn tin cho chồng tôi bảo: “Dù có yêu cũng đừng chiều vợ như thế để nó hư người ra”.
Chồng tôi giải thích rằng vợ là mẫu tay nên cần phải giữ gìn đôi tay nhưng bà không tin. Một lần khác, bà sang nhà chơi và lại thấy con trai giặt quần áo cho vợ. Bà cho rằng con trai vì quá mê vợ đã bỏ ngoài tai những răn dạy của mình.
Vốn đã ác cảm và cho rằng tôi lười biếng, bà hét vào mặt con trai, nói anh là đồ đàn bà, núp váy vợ. Xót con, bà mắng luôn tôi.
Chưa hả giận, bà gọi điện cho mẹ tôi và nói: “Tôi góa bụa, nuôi con một mình nhưng chưa bao giờ khiến nó phải khổ. Nay cưới vợ, nó ở nhà lại phải làm việc của đàn bà.
Ở công ty, nó là sếp, nói có người nghe, mắng có người sợ. Vậy mà ở nhà, nó không khác gì thằng ô sin. Nó lo kinh tế cho cả nhà mà bị đối xử như con ở. Trong khi đó, vợ nó chỉ lo giữ dáng, làm đẹp, ngồi mát ăn bát vàng”.
Chưa hết, bà còn bỉ bôi: “Tôi ngu dốt, không khéo dạy con nên để nó bị con người ta khôn lanh hơn đè đầu cưỡi cổ. Ai đời đường đường là trưởng phòng mà ở nhà lại giặt quần áo cho vợ”.
Nghe chuyện, mẹ tôi buồn lắm. Bà khóc suốt và khuyên tôi cố gắng thay đổi mình để gia đình ấm êm. Tuy vậy, chuyện cũng khiến tình cảm giữa tôi và mẹ chồng càng thêm nhạt nhòa, xa cách.
Mấy ngày sau, đợi chuyện lắng xuống, tôi giải thích với mẹ chồng rằng không phải mình ép chồng làm những việc ấy. Chỉ vì tôi phải giữ gìn đôi tay để chụp quảng cáo sản phẩm nên mới nhờ anh và anh vui vẻ chấp nhận.
Mẹ chồng vẫn không tin. Cho đến bây giờ, dù cố gắng gần gũi, thay đổi mình, bà vẫn không thôi ác cảm về tôi. Tôi cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống như vậy.
Tôi có nên tiếp tục chịu đựng, cố gắng thay đổi những điều không thể hay chọn cách trả lại đứa con trai bé bỏng, mãi mãi phải sống trong vòng tay mẹ cho bà? Xin những người từng trải hãy cho tôi xin ý kiến.
Nghỉ hè cho con về ông bà ngoại chơi, tôi sốc với hành động của mẹ chồng trong nhà thông gia
Giờ cứ nghĩ đến mẹ chồng, tôi lại không có động lực để cố gắng, nhất là khi bà hành xử quá đáng với bố mẹ đẻ tôi như thế...
Tôi và mẹ chồng không hợp nhau. Hay nói chính xác là mẹ chồng không thích tôi làm con dâu bà. Ngay khi mới về ra mắt, mẹ chồng đã thẳng thừng bày tỏ quan điểm không muốn con trai lấy vợ xa trong khi nhà tôi và nhà anh lại cách nhau đến gần 200 cây số.
Khi ấy, mẹ chồng chỉ đích danh muốn con trai cưới một cô bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ. Người này được bà khen hết lời là con nhà tử tế, vừa ngoan ngoãn vừa đảm đang tháo vát, rất hợp làm dâu gia đình nhà bà. Tuy nhiên, chồng tôi nói anh chỉ coi người đó là bạn, còn người anh yêu và muốn cưới là tôi.
Vì khuyên ngăn con trai không được, ngày ấy mẹ chồng còn gọi điện trực tiếp khuyên tôi nên chủ động chia tay để con trai bà lấy người phụ nữ kia. Thế nhưng, tôi yêu chồng thật lòng, muốn cùng anh xây dựng hạnh phúc nên thuyết phục ngược mẹ chồng cho chúng tôi đến với nhau.
Con dâu sốc trước hành động của mẹ chồng với bố mẹ đẻ. Ảnh minh họa.
Mất vài tháng căng thẳng chuyện cưới xin, cuối cùng, chồng rủ tôi "làm liều", có thai trước khi cưới. Vậy là mẹ chồng đành miễn cưỡng đồng ý cho chúng tôi đến với nhau nhưng bà luôn khó chịu ra mặt vì nghĩ tôi là đứa cứng đầu, cãi lời bà và cố tình có con để "úp sọt" con trai bà.
Vốn có ác cảm như vậy nên khi về làm dâu, tôi làm gì mẹ chồng cũng không hài lòng, thậm chí là chê bai đủ điều. Lúc nào mẹ chồng cũng nói tôi là tiểu thư con nhà giàu không giúp được gì cho gia đình bà. Khó chịu nhất là mẹ chồng luôn so sánh tôi với "con dâu hụt" của bà với giọng điệu mỉa mai tôi "không bằng một góc" của người đó.
Tôi không biết mẹ chồng quý "con dâu hụt" đến mức nào nhưng cảm giác bị đem ra so sánh thật sự không hề dễ chịu nếu không muốn nói là ấm ức vô cùng. Chồng tôi thương vợ nên nhiều lần cũng góp ý với mẹ. Tuy nhiên, mẹ chồng lại cho rằng tôi xúi giục anh rồi làm chia rẽ tình cảm giữa mẹ con họ. Vậy là hiềm khích giữa bà với tôi lại càng gia tăng.
Ngày tôi sắp sinh, mẹ chồng yêu cầu tôi từ thành phố về quê để sinh ở trạm xá gần nhà cho tiện chăm sóc. Dĩ nhiên, tôi từ chối yêu cầu đó của mẹ chồng vì lo cho sự an toàn của hai mẹ con.
Bởi không ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra trong cuộc đẻ. Nếu chẳng may có bất trắc, đẻ ở bệnh viện tuyến trên sẽ được cấp cứu kịp thời, tránh được rủi ro nhất. Vậy là thêm một lần tôi không làm theo ý mẹ chồng và đương nhiên bà càng ghét tôi hơn.
Hậu quả, trong suốt 3 tháng về quê ở cữ, tôi suýt trầm cảm vì ngày nào cũng bị mẹ chồng chửi bới, mắng nhiếc vì chuyện tôi hút sữa cho con bú bình chứ không cho con ti trực tiếp.
Hết mắng chửi ở nhà, mẹ chồng còn đi nói với hàng xóm là tôi "quái dị" không giống ai khi đi ngược lại quy luật tự nhiên. Quá đáng hơn, mẹ chồng còn vứt máy hút sữa, máy hâm sữa của tôi và buộc tôi phải cho con bú trực tiếp dưới sự giám sát của bà.
Vì không thể chịu đựng được, tôi đã định đưa con lên Hà Nội sớm, thế nhưng, mẹ chồng tuyên bố nếu tôi đi, bà sẽ bắt con trai ly hôn ngay. Nếu anh không làm theo, bà sẽ dùng tính mạng ra để uy hiếp.
Vậy là tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng vì chồng vì con. Tôi không thể nhớ hết quãng thời gian ấy đã phải khóc bao nhiêu lần vì mẹ chồng. Đến giờ nghĩ lại khoảng thời gian ấy, tôi lại thấy rùng mình.
Cho đến hiện tại, khi con gái tôi đã 3 tuổi nhưng mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng vẫn chưa được cải thiện. Thậm chí, sự việc mới xảy ra lại khiến nó căng thẳng hơn.
Lúc con tôi được nghỉ hè, vợ chồng tôi có cho con về ông bà ngoại (ở miền Trung) chơi. Dự kiến đầu tháng 7 sẽ đón con ra Hà Nội để đi học. Biết chuyện, mẹ chồng gọi điện mắng tôi thậm tệ, nói tôi khinh thường nhà chồng, mắng sang cả chồng tôi để bị vợ "dắt mũi".
Tôi có giải thích rằng nhà chồng gần, cuối tuần vẫn cho cháu về chơi thường xuyên, còn ông bà ngoại ở xa nên hè mới cho con vào đó chơi cả tháng. Thế nhưng mẹ chồng không nghe.
Bà yêu cầu tôi phải vào đón con về nhà nội ngay nhưng tôi không muốn làm thế. Tôi xin cho con ở trong đó chơi. Nào ngờ, mẹ chồng tôi gọi điện thẳng cho thông gia tuyên bố "trả con dâu về nơi sản xuất" và đề nghị mẹ tôi mang cháu ngoại ra trả rồi mang con gái về. Nhà bà không chấp nhận loại con dâu coi thường nhà chồng như thế.
Vì chuyện này, gần 3 tuần qua, vợ chồng tôi đi làm không yên với mẹ chồng. Hôm nào bà cũng gọi điện giục đem cháu về. Cho đến hôm qua, tôi sốc khi biết mẹ chồng đã vào tận nhà thông gia để cãi nhau, làm ầm ĩ ở trong đó vì cho rằng bố mẹ tôi không biết dạy con, để con chống đối nhà chồng.
Tôi vẫn yêu chồng, vẫn muốn bảo vệ gia đình. Nhưng cứ nghĩ đến mẹ chồng, tôi lại không có động lực để cố gắng, nhất là khi bà hành xử quá đáng với bố mẹ đẻ tôi.
Giờ tôi nên làm thế nào với bà mẹ chồng này đây? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Mẹ khinh con dâu bán tôm bán cá, nam giảng viên làm một việc không ngờ Từ khi nghỉ việc để buôn bán hải sản, tôi bị mẹ chồng khinh ra mặt vì bà cho rằng tôi không xứng với con trai giảng viên đại học của bà. Chồng tôi là giảng viên một trường đại học ở Hà Nội. Tôi là công chức một cơ quan Nhà nước. Với thu nhập hơn 20 triệu đồng/tháng của cả hai...