Sinh bé thứ hai xong tôi mới chắc không phải con chồng
Tôi hơn 30 tuổi, tốt nghiệp đại học, công việc ổn định, có chồng và con trai đầu hơn 7 tuổi.
Chồng hơn tôi một tuổi, cũng tốt nghiệp đại học nhưng làm trái ngành, công việc không ổn định lại phụ thuộc quá nhiều vào mẹ chồng nên chúng tôi nhiều lần mâu thuẫn, cãi cọ. Chuyện xảy ra cách đây hơn một năm.
Trong một lần đẻ ốm nặng phải nhập viện tuyến tỉnh để cấp cứu và điều trị, tôi xin gia đình xuống chăm bố một thời gian, tại đây tôi gặp lại anh, người bạn cùng xóm trọ hồi đại học. Hồi đó anh hiền lành, chăm chỉ và chịu khó nên tôi rất mến. Anh học trường Y nên hay giúp đỡ mọi người trong xóm (kể cả tôi) mỗi khi ốm đau nên tôi đã thích và biết ơn anh từ đó, có điều chỉ để trong lòng vì biết anh có người yêu.
Qua thời gian, chúng tôi ra trường, vì khác quê nên không còn liên lạc nữa, chỉ biết sơ sơ về anh qua một số bạn cũ. Họ bảo anh đã cưới và có một bé gái, cũng có thời gian vợ chồng trục trặc định chia tay nhưng chị vợ phát hiện không thể sinh thêm con nên vợ chồng anh lại hàn gắn.
Anh công tác tại đúng khoa bố tôi đang điều trị nên giúp đỡ ông rất nhiều. Tôi vô cùng an tâm và biết ơn anh. Rồi tôi chủ động mời anh uống nước, cảm ơn. Qua đó tôi biết anh bị xơ gan cách đây ba năm, có thời gian trầm cảm phải nghỉ việc để điều trị.
Video đang HOT
Cảm xúc xưa ùa về, cộng với lòng biết ơn và tình thương nên tôi đã đi quá giới hạn với anh. Sau khi bố tôi ra viện một thời gian, tôi phát hiện có bầu, nghi ngờ là con của anh ấy. Tôi chia sẻ, anh bảo muốn tôi giữ thai, sẽ chu cấp cho mẹ con tôi đầy đủ. Suy tính nhiều lần tôi đồng ý, giờ bé được 5 tháng tuổi. Trong thời gian mang bầu, tôi suy nghĩ và bế tắc nhiều, không hoàn toàn rõ bé là con anh hay con chồng.
Sinh con xong tôi biết đó là con anh nên mọi chuyện từ khi sinh, ở cữ và giờ chăm con tôi đều cố gắng tự làm, không để chồng phiền thêm. Giờ nhìn con, tôi vừa thương vừa bế tắc, không biết nên làm sao. Nói thật với chồng chắc chắn tôi không nhận được sự tha thứ và sẽ không được quyền nuôi con lớn. Còn tiếp tục sống thế này, tôi thấy có lỗi với chồng và gia đình chồng. Nhiều khi tôi nghĩ sẽ đưa hai con bỏ đi nơi khác. Mong được mọi người cho lời khuyên.
Mẹ người yêu lật mặt không cho cưới tôi, cuối cùng người tôi cần cảm ơn lại chính là bác ấy
Nhìn gương mặt lạnh lùng của bác khi nói "Không cưới xin gì hết", đôi chân tôi không đứng vững nữa. Tôi không thể nào hiểu được vì sao bác lại thay đổi thái độ đến chóng mặt như vậy. Nào ngờ, đằng sau đó là cả một bí mật.
Thấm thoát cũng đã hơn 1 năm qua đi, kể từ cái ngày tôi bị gia đình bạn trai từ mặt. Đó là một câu chuyện đau lòng mà suốt đời tôi không bao giờ quên được. Tôi và Quyết yêu nhau hơn 4 năm, kể từ khi hai đứa còn là sinh viên. Suốt quãng thời gian đó, hai bên gia đình hoàn toàn ủng hộ mối quan hệ này của chúng tôi. Tôi cũng từng về nhà anh chơi nhiều lần và cảm thấy bố mẹ anh rất yêu thương, quý mến mình. Cứ tưởng rồi hai đứa sẽ nên duyên vợ chồng, ai dè, mọi sự đã thay đổi từ quyết định của mẹ anh.
Ngày đó, khi chúng tôi đã ổn định công việc, chính anh là người đề nghị xin cưới. Tôi hạnh phúc theo anh về nhà để thưa chuyện với bố mẹ. Tôi hình dung hai bác sẽ vui vẻ tiếp nhận và tính toán chuyện trăm năm cho chúng tôi. Nào ngờ, giữa lúc gia đình quây quần đông đủ, mẹ anh đứng lên thẳng thừng tuyên bố: "Trước giờ mẹ tưởng con yêu chơi bời với nó nên mẹ chẳng nói gì, còn giờ bảo cưới thì không đời nào mẹ đồng ý. Nó đâu có xứng với con. Con mà cưới nó, thì coi như không có mẹ". Nói rồi bác gái bỏ lên phòng, để lại phía sau một sự đổ vỡ tới tuyệt vọng của tôi.
Yêu nhau hơn 4 năm trời, cứ tưởng hai đứa sẽ bình yên bên nhau, nào ngờ mẹ anh ra sức ngăn cản (Ảnh minh họa)
Tôi không thể nào tin nổi thái độ của mẹ anh lại quay ngoắt như vậy. Từ trước tới nay, mẹ anh luôn yêu quý tôi, thậm chí coi tôi như con gái, tại sao giờ bác ấy lại cấm cản như thế? Vài tuần sau đó, anh nói lời chia tay với lí do không vượt qua được áp lực từ phía mẹ. Anh còn ôm lấy tôi bật khóc, xin lỗi vì đã để tôi phải khổ. Tôi nuốt nước mắt vào trong, ôm nỗi đau đó và chấp nhận buông tay vì không muốn làm anh khó xử. Tôi hận bác ấy đến tận xương tủy vì đã để thanh xuân của tôi trôi qua quá dài rồi mới công khai ngăn cản.
Tôi sống lay lắt, kiệt quệ kể từ khi chia tay. Đớn đau thay, hơn 2 tháng sau tôi nghe tin anh cưới vợ. Đó là một cô tiểu thư con nhà giàu, lá ngọc cành vàng. Trước ngày cưới, anh cũng nhắn tin cho tôi nói rằng đây là sự bất đắc dĩ, do mẹ anh ép buộc. Anh mong tôi hạnh phúc và không muốn mời tôi đến đám cưới vì không thể chịu đựng được cảnh nhìn thấy cô dâu của đời anh không phải là tôi. Một lần nữa, tôi chấp nhận. Vì còn yêu anh nên tôi không muốn làm anh khó xử. Ngày anh cưới, tôi đi du lịch xa không đến. Bạn bè trên facebook ai cũng hoảng hốt không tin được vợ anh lại không phải tôi.
Mẹ chồng tương lai từng rất yêu quý tôi, không hiểu vì sao trong phút chốc bà bỗng "lật mặt" ngăn cấm bằng được (Ảnh minh họa)
Sau chuyến đi đó, tôi trở về. Vào một buổi tối đang nằm khóc trong nhà, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Tôi lau nước mắt và ra mở cửa thì thấy mẹ anh đứng đó, bằng gương mặt đầy rầu rĩ. Vừa nhìn thấy bà tôi chỉ muốn xua đuổi nhưng bác ấy đã ngăn lại và xin nói chuyện với tôi vài phút.
Trong căn phòng nhỏ của tôi, còn chưa bắt đầu câu chuyện bác gái đã bật khóc.Bác xin lỗi tôi vì đã khiến tôi phải khổ. Nhưng rồi bác nói, thực tế, người muốn chia tay tôi chính là anh - bạn trai tôi. Anh phải lòng cô gái nhà giàu kia, muốn cưới cô ta nhưng lại sợ tôi không chấp nhận buông tha nên mới bày ra cách này. Anh bắt mẹ mình phải đóng vai ác, ra sức xúc phạm tôi và ngăn cản tình yêu để anh có cớ mà chia tay trong êm đềm. Anh ta biết tôi yêu anh, anh ta sợ nếu thẳng thừng chia tay, tôi sẽ cay cú mà phá chuyện tình mới của anh ta nên bày ra cách này. Bác gái đã khuyên nhủ nhưng anh ta không nghe, anh ta còn dọa nếu không cưới được cô tiểu thư nhà giàu kia sẽ chết. Không còn cách nào khác, bác đành phải đóng kịch vì con.
Đau khổ và tuyệt vọng sau khi chia tay, cuối cùng tôi mới biết sự thật sau màn kịch ấy là gì (Ảnh minh họa)
Ngày hôm nay, bác tìm tôi để nói ra sự thật không phải vì sợ mình bị ghét bỏ mà vì bác muốn tôi nhìn thẳng vào sự thật để quên đi người đàn ông không xứng đáng đó. Bác biết nếu không nói tôi sẽ mãi hận bác, mãi tin rằng anh người yêu cũng vẫn yêu mình mà không hạnh phúc. Bác muốn tôi hiểu và sống cho cuộc đời mình, đừng lưu luyến chi thêm anh ta nữa.
Tôi nghe xong câu chuyện mà rùng mình ớn lạnh. Thật không ngờ người đàn ông bên mình bao năm qua lại hèn hạ và đốn mạt đến thế. Giờ thì anh ta đang hạnh phúc khi lấy được cô vợ giàu có rồi. Quả thật, nếu bác gái không nói ra, tôi sẽ vẫn bị ám ảnh và không quên được anh ta. Thật may là bác vẫn còn thương tôi để giúp tôi gỡ bỏ sự khổ sở này. Tôi sẽ trả thù anh ta bằng cách tìm cho mình người đàn ông tốt hơn, yêu thương và trân trọng tôi. Còn anh ta, tôi tin quả báo sẽ đến sớm thôi.
Chuẩn bị món quà sang trọng ra mắt nhà trai, nhưng mẹ chồng tương lai lại phũ phàng bảo cầm về và lời đáp trả khiến tôi bị đuổi thẳng Cứ tưởng món quà đắt tiền ấy sẽ khiến mẹ chồng tương lai quý mến tôi trong lần đầu ra mắt. Ấy thế mà nghe tới công việc của bố mẹ tôi, bà sa sầm nét mặt. Dù bạn bè xung quanh luôn đặt mục tiêu phải tìm được người chồng giàu có, ít nhất cũng phải hơn mình, còn tôi thì chẳng...