Quên tình riêng vì trò nghèo vùng cao
Nhiều thầy cô dạy học tại các điểm lẻ vùng cao đang hy sinh hạnh phúc riêng để gieo chữ cho học trò nghèo.
Vào điểm Trường Tiểu học Trà Na (huyện Tây Trà, tỉnh Quảng Ngãi) phải đi qua hàng loạt con dốc dựng đứng đầy hiểm trở. Sau gần 2 giờ lội qua những con suối, leo lên những đồi đá, chúng tôi cũng đến được điểm trường.
Thấy trò, khó khăn tan biến
Nói điểm trường chứ thực ra ở đây chỉ có 2 phòng học tạm, mỗi phòng rộng khoảng 50 m2 được người dân dùng những tấm phên tre nứa ép lại làm vách, phía trên lợp những tấm tôn gỉ sắt. Cạnh điểm trường, một túp lều ọp ẹp là nhà “công vụ” cho các giáo viên ở đây.
Cô giáo Phạm Thị Tuyết Nhung đang đứng lớp tại điểm Trường Tiểu học Trà Na, huyện Tây Trà, tỉnh Quảng Ngãi Ảnh: TỬ TRỰC
Thầy Đặng Công Nông, giáo viên của trường, cho biết điểm trường có 4 lớp học với gần 50 học sinh, toàn bộ là người dân tộc Cor sinh sống chung quanh dãy Eo Chim. “Giáo viên khi vô điểm trường này ở lại cả tháng trời mới về quê một lần. Nhiều đêm nhớ vợ, nhớ con đến rơi nước mắt” – thầy Nông tâm sự.
Video đang HOT
Theo cô Phạm Thị Tuyết Nhung, giáo viên Trường Tiểu học Trà Na, những giáo viên dạy miền núi đã khổ cực nhưng chứng kiến các em học sinh ở đây còn khổ cực hơn thì bao nỗi nhọc nhằn tan biến hết. Đã ngoài 25 t.uổi nhưng nhắc đến chuyện lập gia đình, cô Nhung lắc đầu: “Nghề của tụi em thế này, chuyện không chồng cũng bình thường. Mỗi ngày đến trường, nhìn học sinh được ăn no, mặc ấm, biết đọc, biết viết là ấm lòng rồi…”.
Không chỉ cô Nhung, riêng ở điểm trường Trà Na có 2 giáo viên nữ khác chưa lập gia đình dù t.uổi đời không còn trẻ.
Trụ lại với nghề
Đến được Trường Tiểu học Tri Lễ 4 (huyện Quế Phong, tỉnh Nghệ An) phải đi bộ cả ngày trời. Ở ngôi trường này, phòng học chỉ là những miếng ván ghép lại từ tranh tre nứa lá. Nơi ở của giáo viên cũng không khá gì hơn, chỗ nấu ăn cứ mưa là dột nhưng thầy Nguyễn Hồng Hiệp đã quyết bám trụ.
100% học sinh ở đây là người H’Mông, đi học thiếu đủ thứ: từ quần áo, đồ dùng học tập, sách vở, giày dép đến cơm ăn. Học trò thiếu thốn như vậy, giáo viên cũng không khá gì hơn khi không điện, không nước… Thậm chí, muốn có sóng điện thoại gọi về nhà, các giáo viên phải leo lên ngọn đồi cách đó 3 km để hứng sóng. “Cứ nghĩ đến việc học trò cần mình thì mọi nỗi nhớ nhà, sự thiếu thốn cả về t.iền bạc và tình cảm gia đình đều tan biến hết” – thầy Hiệp chia sẻ.
Sống trong ngôi trường nằm chênh vênh giữa núi rừng, lớp học của cô Phùng Thị Huyền (25 t.uổi; giáo viên mầm non ở huyện Mường Nhé, tỉnh Điện Biên) cách ly với các điểm trường lẻ khác 5 km. Muốn mua sắm, cô Huyền phải đi xa 20 km. Mùa mưa, cô và trò thường xuyên phải nhịn đói vì không thể ra đường lấy lương thực. Mùa khô, thiếu nước ngọt, cô Huyền phải phát cho mỗi học sinh một chai 1,5 lít để các em mang nước từ nhà đến lớp. Nhưng khó khăn lớn nhất mà cô giáo trẻ này phải chịu là những thiếu thốn về tinh thần, đặc biệt phải xa con.
Nghị lực đâu để vượt qua những khó khăn ấy?, cô Huyền bộc bạch: “Bọn trẻ khổ như thế này mà giáo viên không kiên trì bám trụ thì có lỗi với các em. Có những nghề chỉ là kế sinh nhai nhưng tất cả sẽ thay đổi khi con người có tình yêu và nhiệt huyết”…
Theo_Eva
Mùa đông và nỗi niềm thầy cô giáo vùng cao
Tâm huyết với sự nghiệp trồng người, hết lòng với học sinh, nhiều giáo viên đã không quản ngại cái rét để lên vùng cao dạy chữ
Ở độ cao hơn một nghìn mét so với mực nước biển, mùa đông tại xã vùng cao đặc biệt khó khăn Quan Thần Sán, huyện Si Ma Cai, tỉnh Lào Cai nhiệt độ có lúc xuống âm 2 độ, nhưng nơi đây ngày ngày vẫn vang lên tiếng đ.ánh vần, tiếng hát từ các lớp học và điểm trường. Tâm huyết với sự nghiệp trồng người, hết lòng với học sinh, nhiều giáo viên đã không quản ngại khó khăn vất vả để lên vùng cao dạy chữ và mong muốn có nhiều chương trình áo ấm mùa đông đến với học sinh nghèo của mình.
Chiến thắng cái lạnh để mang cái chữ cho các em.
Ở xã Quan Thần Sán, năm nào mùa đông cũng đến sớm hơn so với những nơi khác. Tháng 10, khi nhiều nơi mới cảm nhận cái lạnh se se vào buổi sớm, thì nơi đây đã giá lạnh, sương mù dày đặc. Dù vậy ngay từ sáng sớm, các giáo viên đã vượt dốc leo đèo đến với phân trường vùng cao, truyền dạy kiến thức cho học sinh bằng tâm huyết và trách nhiệm của người thầy.
Tại Trường tiểu học Quan Thần Sán, trong sương mù bao phủ vẫn vang lên tiếng trẻ đọc sách, tiếng thầy cô giáo giảng bài đã góp phần xua đi cái giá lạnh của vùng cao. 100% học sinh của trường là con em đồng bào Mông, nhiều em hằng ngày phải vượt 2-3 km đèo dốc để đến trường. Những mái tóc, chiếc váy xòe còn vương những giọt sương sớm, nhưng tại các lớp học tiếng trẻ bi bô luyện âm, cặm cụi, nắn nót từng con chữ.
Ngay từ sáng sớm cô giáo Phạm Thị Hồng Hạnh cùng các giáo viên khác đã leo dốc, vượt đèo, đến với điểm trường học sinh vùng cao. Cô Hạnh cho biết, tốt nghiệp Sư phạm, từ quê hương Yên Lập, Phú Thọ lên đây công tác đã 5 năm, ba cùng với người dân vùng cao nên cô đã tích lũy được những kinh nghiệm quý về phương pháp truyền đạt kiến thức cho học sinh. Nhưng điều cô luôn trăn trở và lo lắng cho học sinh của mình là mỗi khi mùa đông về. Cô giáo Phạm Thị Hồng Hạnh chia sẻ: "Mùa rét bao giờ ở đây cũng chênh lệch nhiệt độ so với miền xuôi từ 5 đến 7 độ cho nên các em trên này đi học rất khó khăn. Nhiều em đi học vẫn còn trong cảnh là quần áo không đủ ấm, đi chân trần. Em mong muốn được sự quan tâm nhiều hơn nữa của các cấp, các ngành và các nhà tài trợ để giúp các em đến trường trong mùa đông giá rét này được ấm áp hơn".
Trường Tiểu học Quan Thần Sán có hơn 200 học sinh với 27 thầy cô giáo. Một ngày với các thầy cô giáo nơi đây luôn tất bật, từ sáng sớm ngay cả khi trời còn chưa sáng, các thầy cô đã chuẩn bị hành trang lên núi, đến chiều buông mới tất tả trở về gia đình. Mùa đông trên vùng cao lạnh lắm, nhưng nhiều học sinh vẫn phong phanh, đầu trần, chân đất, thương các em, các thầy, cô giáo thường xuyên vận động quyên góp quần áo ấm, sách vở để các em vơi bớt khó khăn đến trường học chữ. Chị Giàng Thị Giỏng, phụ huynh học sinh ở thôn Lao Chải nói: "Thầy cô giáo tốt với học sinh lắm, còn tặng cả quần áo ấm, sách vở để chúng đi học. Cảm ơn thầy cô nhiều lắm".
Những năm trở lại đây, được sự quan tâm của Đảng và Nhà nước, trường vùng cao Quan Thần Sán đã được đầu tư phòng học theo hướng kiên cố và có lớp học bán trú. Từ khi có phòng học mới, các em tránh được cái lạnh buốt giá của mùa đông, chất lượng chăm sóc và giáo dục cũng dần được nâng lên.
Thầy giáo Dương Đức Hạnh, Phó hiệu trưởng Trường tiểu học Quan Thần Sán, huyện Si Ma Cai cho biết: "Nhà trường cũng động viên các thầy cô giáo cần phải bám trường, bám lớp, bám dân , mình phải hiểu tiếng của đồng bào, hiểu được phong tục tập quán của đồng bào để từ đó chia sẻ với đồng bào và học sinh, làm sao đem lại kết quả giáo dục tốt nhất cho học sinh".
Khi cái lạnh cắt da cắt thịt kéo về, cũng là lúc thầy cô giáo vùng cao luôn thấy nhói lòng khi vẫn còn nhiều em phong phanh đến trường. Cần lắm những chương trình áo ấm mùa đông đến với học sinh. Đó cũng luôn là mong muốn của thầy cô giáo vùng cao Quan Thần Sán./.
Thanh Thủy
Theo_VOV
Thủ khoa kép ĐH Sư phạm Hà Nội: Xinh đẹp và học “tài tử” Hà Thanh Thủy vừa là Thủ khoa đầu vào, vừa là Thủ khoa đầu ra của trường ĐH Sư phạm Hà Nội. Thủ khoa kép ĐH Sư phạm Hà Nội Thủ khoa kép của ĐH Sư phạm: Hà Thanh Thủy Theo nhận xét của mọi người, Thủy là một cô gái có cá tính mạnh mẽ, yêu thích sự mạo hiểm. Trong cuộc...