Muốn có nhân tài thật, phải xử lý nghiêm nhân tài rởm, con ông cháu cha
Con em một số cựu cán bộ Quảng Ngãi dùng tiền ngân sách du học không về, phải bồi thường 10 tỷ đồng nhưng mới trả hơn 1,1 tỷ đồng.
“Tôi thấy Thủ tướng Phạm Minh Chính rất quan tâm đến Giáo dục, mà Giáo dục là cốt lõi của một xã hội văn minh, điều đó chứng tỏ Đảng và nhà nước rất quan tâm đến người dân. Người đứng đầu Chính phủ lo cho dân, lo cho Giáo dục thì quá tốt bởi hiện nay chúng ta thấy sốt ruột khi ngành Giáo dục có quá nhiều thứ cần phải cải tổ.
Yêu cầu của Thủ tướng “Học thật, thi thật, nhân tài thật” cũng chính là ba khâu đột phá lớn mà Bộ Giáo dục và Đào tạo cần giải quyết dứt điểm để tạo ra động lực có tác động lan tỏa mạnh trong ngành giáo dục rất được xã hội đồng tình
Vậy nên Chính phủ họp bàn đưa ra thông điệp như vậy là rất tốt. Bản thân tôi rất cảm động và hoan nghênh”, nhà giáo ưu tú Nguyễn Văn Ngọc – Nguyên giáo viên dạy môn Toán Trường Trung học phổ thông Thăng Long – quận Hai Bà Trưng, Hà Nội đã chia sẻ như vậy khi trao đổi với phóng viên Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam.
Nhà giáo ưu tú Nguyễn Văn Ngọc: “Chính phủ họp bàn đưa ra thông điệp như vậy là rất tốt. Bản thân tôi rất cảm động và hoan nghênh”. Ảnh: Tùng Dương.
Theo thầy Ngọc: “Vấn đề phải làm đồng bộ từ trên xuống dưới, không thể học thật, thi thật, có nhân tài thật chỉ trông chờ vào các thầy cô ở dưới, vào học sinh con em chúng ta.
Để các thầy cô hoàn toàn tin tưởng, thực hiện thì rất mong nhà nước làm mẫu công khai tất cả các trường hợp có sử dụng bằng cấp không rõ ràng, xem xét thật kỹ nếu có trường hợp nào vi phạm thì nên kỷ luật ngay theo quy định.
Tôi nhớ lại Lịch sử thời Hậu Lê có những trường hợp Tiến sĩ giả. Vua biết được cho triệu tập tất cả và đích thân khảo thí từng người một, ai không xứng đáng và không minh bạch về bằng cấp Vua cho loại luôn. Chỉ công nhận những người thực tài.
Trong một nhà trường có thầy cô, học trò và các nhà quản lý…vậy ai dám nói những điều “khác”, ai dám nói bỏ điều này, thêm điều kia? Như một thầy giáo đã nói: Cán bộ quản lý cấp dưới nhìn cán bộ quản lý cấp trên, cán bộ quản lý cấp Trường nhìn cấp Phòng, cấp Phòng nhìn cấp Sở, cấp Sở nhìn cấp Bộ, cấp Bộ nhìn như thế nào…?
Ở cấp dưới nói thật nhưng cấp trên lại không chấp nhận những lời đó. Vậy nên chúng ta phải làm thật đồng lòng từ trên xuống thì mới giải quyết căn cơ được vấn đề, đúng theo tinh thần chỉ đạo của Thủ tướng.
Còn phần về học sinh và cha mẹ các em thì xã hội “điều hành” thế nào thì chỉ biết làm theo như thế. Nếu xã hội chỉ coi trọng bằng cấp thì chắc chắn là các em cũng chạy theo bằng cấp, học chỉ để đáp ứng khi đi thi thì học làm gì? Thầy cô, học trò và cha mẹ các em không ai có lỗi trong chuyện này mà tất cả mọi người đều phải “chạy” theo guồng.
Cần nhìn thẳng vào vấn đề cốt lõi để dũng cảm thay đổi, đó mới là căn cơ của vấn đề chứ không phải chỉ bỏ những cuộc thi dành cho giáo viên phổ thông, thi giáo viên dạy giỏi, giáo viên chủ nhiệm giỏi, thi tổng phụ trách giỏi… cấp trường, cấp huyện, cấp tỉnh, thi chứng chỉ chức danh nghề nghiệp hạng III, II, I, thi sáng kiến kinh nghiệm dạy học…Tất cả những cái thi đó giờ chưa phải là lúc chúng ta bàn đến, đó chỉ là chuyện nhỏ.
Phải giải quyết cái gốc nêu trên, không bao giờ công nhận sự giả dối bằng cấp, loại trừ ngay những trường hợp như vậy, mọi chuyện minh bạch, rõ ràng lại được từ trên làm xuống thì tôi chắc chắn ở dưới sẽ răm rắp làm theo”.
Bà Nguyễn Thị Thu – Cựu giáo chức ở Hà Nội: “Tôi thấy thực tế hiện nay hàng năm có nhiều sinh viên tốt nghiệp đại học trong nước loại xuất sắc nhưng ra trường lại không tìm được việc làm”. Ảnh: Tùng Dương.
Phải đồng bộ phát hiện, bồi dưỡng, đào tạo và tuyển dụng nhân tài
Video đang HOT
Cũng về vấn đề này, trao đổi với phóng viên Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, bà Nguyễn Thị Thu – Cựu giáo chức ở Hà Nội, đã chia sẻ quan điểm: “Tôi chỉ bàn về một khía cạnh “Nhân tài thật” như Thủ tướng đã nêu, muốn có nhân tài thì cần phải đồng bộ từ việc phát hiện, bồi dưỡng, đào tạo và tuyển dụng nhân tài đó.
Ngay như vừa qua có sự việc một số con em cán bộ được đi du học nước ngoài theo đề án thu hút nhân tài nhưng không trở về phục vụ cho địa phương, 4 người này là con của các cán bộ và nguyên cán bộ ở Quảng Ngãi từng nhận hỗ trợ khoản kinh phí thuộc Đề án đào tạo thạc sĩ, tiến sĩ và thu hút nhân lực trình độ cao giai đoạn 2011-2015, định hướng đến năm 2020 của tỉnh Quảng Ngãi.
Những người này bị buộc bồi thường gần 10 tỉ đồng, nhưng theo báo chí đã nêu thì đến nay họ chỉ mới trả lại 1,1 tỉ đồng? Như vậy theo tôi là xử lý chưa nghiêm, có nể nang trong chuyện này và không ai chịu trách nhiệm.
Rồi những học sinh có năng khiếu học tại trường chuyên trên cả nước được nhà nước cấp kinh phí đào tạo suốt những năm phổ thông, sau đó ra nước ngoài du học nhưng khi tốt nghiệp lại không quay về phục vụ đất nước. Đó là những học sinh có năng khiếu, tố chất tốt nhưng với cách quản lý lỏng lẻo như hiện nay không ai chịu trách nhiệm thì các “hạt giống” đó sẽ đi về đâu?
Nhưng nói như vậy vẫn chưa đủ khi mới nêu ra một chiều của vấn đề. Tôi thấy thực tế hiện nay hàng năm có nhiều sinh viên tốt nghiệp đại học trong nước loại xuất sắc nhưng ra trường lại không tìm được việc làm, đặc biệt là ngành sư phạm hiện nay rất ít em theo học bởi ra trường khó xin được việc làm mặc dù lương rất thấp.
Các em phải lao động tự do, làm việc chân tay, xe ôm, bốc vác, bán hàng thuê…trái với ngành nghề được đào tạo. Vậy chúng ta cần phải ưu tiên cho những sinh viên này được lựa chọn việc làm theo đúng ngành học, chọn trường công tác, tạo điều kiện tối đa tốt nhất cho các giáo viên trẻ khi họ xung phong lên vùng cao, về vùng sâu giảng dạy, từ chỗ ăn, chỗ ở, lương thưởng…Có làm tốt khâu này thì mới hy vọng được thu hút nhân tài cho đất nước”.
Theo bà Thu: “Tôi thấy giáo dục hiện nay ở nước ta đào tạo ra nhân tài chưa được như đất nước và xã hội mong muốn. Phần lớn những người thực sự tài năng là do bản thân họ nỗ lực mà thành, hoặc gia đình họ đầu tư cho đi du học ở nước ngoài. Thậm chí có trường hợp sinh viên tốt nghiệp ở nước ngoài đạt loại giỏi nhưng khi quay về nước cũng khó xin được việc làm.
Nhiều vấn đề tiêu cực trong đào tạo đại học và trên đại học thời gian qua được một số cơ quan báo chí nêu ra khiến dư luận bàn tán về những “lò ấp tiến sĩ” dùng tiền đổi bằng ở mấy trường đại học, viện nghiên cứu…trong nước.
Ngoài ra bệnh thành tích đã làm cho việc ở lại lớp phổ thông khó hơn lên lớp, trường hợp học sinh “ngồi” nhầm lớp khá phổ biết ở một số nơi. Ngay như vừa qua có một số học sinh lớp 6 ở tỉnh Đồng Tháp vẫn chưa đọc thông viết thạo thì theo tôi đó cũng là vấn nạn.
Trường đại học mở tràn lan, chính vì thế nảy sinh cạnh tranh thu hút sinh viên thi tuyển bằng nhiều hình thức…Đó là những hình thức xét tuyển và thi tuyển không thực chất làm cho chất lượng giáo dục ngày càng kém.
Rồi có một vài kỳ thi học sinh giỏi ở cấp huyện, cấp tỉnh một số nơi chưa minh bạch, chạy theo thành tích. Nếu các vấn đề trên không được giải quyết tận gốc thì việc “Nhân tài thật” khó lòng đạt được”.
Về vấn đề học chỉ để đáp ứng việc thi? Bà Thu chia sẻ: “Muốn thành tài thì phải học thật và phải giỏi đều các môn đâu phải chỉ có Toán và Văn. Có trường hợp Thủ khoa đầu vào, người ta cộng 3 điểm vào để tuyển sinh đại học, và rồi thấy 3 điểm 9 hoặc 3 điểm 10 thì bảo đó là thủ khoa.
Và sau 3 điểm 10 đó thì còn bao nhiêu điểm thấp ở các môn còn lại và gần như điểm liệt của những học sinh đó thì không thấy ai nói đến, và điều đó có chấp nhận được không? Chất lượng thủ khoa như thế liệu sau này các em vào đời có thỏa mãn được nhu cầu của xã hội, của thế giới hội nhập hay không? Đó mới là điều đáng phải bàn”.
Có không ít bài thi đạt danh thủ khoa môn nào đó nhưng lại được chép nguyên xi bài mẫu, như vậy là học “vẹt”. Thực tế đó là cách dạy sao chép theo sách giáo khoa mà không hề có sự tư duy kiến thức của người học, thầy cô là “thợ” dạy và dạy như vậy thì lấy đâu ra người tài? Việc học phải xuất phát từ lòng đam mê thực sự chứ không phải sinh viên ra trường chỉ như những con “robot”.
Đừng ấn định chỉ tiêu cao ngất ngưởng thì mới hy vọng "dạy thật, học thật"
Ai cũng mong muốn thầy cô giáo dạy thật, đánh giá thật, còn học sinh thì học thật, có ý chí vươn lên trong học tập để có được những nhân tài thật cho đất nước.
"Dạy thật, học thật, thi thật" đã trở thành chủ đề nóng hổi trên diễn đàn của khá nhiều tờ báo trong những ngày qua với rất nhiều bài viết của các chuyên gia, giáo viên, phụ huynh từ khắp nơi trên cả nước.
Tựu trung lại, ai cũng mong muốn thầy cô dạy thật, đánh giá thật, học sinh học thật, có ý chí vươn lên trong học tập để có được những nhân tài thật cho đất nước. Những mong muốn bình dị ấy nghe chừng giản đơn nhưng suốt hàng chục năm qua thì nó đã trở nên xa xỉ.
Vì sao vậy? Phải chăng, một số lãnh đạo ngành, lãnh đạo nhiều địa phương chưa dám nhìn thẳng vào sự thật, chưa dám đương đầu với sự thật để đưa ra giải pháp cho một vấn đề này một cách cụ thể?
Nhiều địa phương thường "né" và che đậy hạn chế này bằng những con số đẹp trong những báo cáo, bằng những tỉ lệ học sinh khen thưởng cuối năm cao ngất ngưởng và tiếng vỗ tay ồn ào trong những buổi tổng kết năm học...rồi thôi!
Tình trạng điểm 9, điểm 10 đang khá phổ biến ở nhiều trường học - (Ảnh chỉ mang tính chất minh họa, nguồn: DAD/Vietnamnet.vn)
Ấn định chỉ tiêu đầu năm cao ngất là nguyên nhân cơ bản khiến cho việc dạy thật, học thật trở nên xa vời
Có một sự thật đang tồn tại ở gần hết các trường phổ thông không chuyên là luôn có một bộ phận học sinh chưa có động lực học tập, học hành rất yếu, yếu từ khi mới vào tiểu học. Nhưng, các em vẫn được lên lớp bình thường, thậm chí nhiều em yếu mà vẫn được khen thưởng vào dịp cuối năm.
Vì sao lại có tình trạng tréo ngoe như vậy?
Ngay từ những ngày bước vào năm học mới, Sở, Phòng gửi về số liệu thống kê kết quả học tập của các đơn vị ở năm học trước. Những trường lớn thì tỉ lệ học sinh giỏi, khá nhiều là điều đương nhiên, không có gì bàn cãi nữa. Bởi, phần lớn các trường có điều kiện thì phụ huynh luôn đầu tư cho con em mình những điều tốt nhất trong học tập.
Những trường khó khăn trong địa bàn thì chất lượng học tập thật của học sinh đương nhiên sẽ thấp hơn. Nhưng, lãnh đạo những nhà trường này không muốn như vậy. Họ luôn đặt câu hỏi và so sánh số liệu trước Hội đồng sư phạm nhà trường về chất lượng giữa trường mình và trường khác.
Và, bao giờ cũng vậy, trong ngày đại hội viên chức đầu năm học thì Ban giám hiệu nhà trường cũng ấn định chỉ tiêu chất lượng giảng dạy cho các tổ chuyên môn, các khối học của đơn vị mình tương đồng với tỉ lệ bình quân về học lực của huyện, của tỉnh và giáo viên gần như không được "mặc cả" về những chỉ tiêu này.
Khi mà tỉ lệ ấn xuống như vậy, giáo viên phải đăng ký chất lượng giảng dạy của mình về tỉ lệ khá, giỏi, trung bình theo chỉ tiêu mà trường đã giao cho tổ chuyên môn.
Cuối năm, nếu giáo viên không đạt chỉ tiêu đăng ký đầu năm thì không được xếp loại đánh giá viên chức ở mức cao, không được xét thi đua khi chất lượng không hoàn thành chỉ tiêu.
Nhưng, có mấy thầy cô lại chấp nhận đánh đổi việc dạy thật - học thật - thi thật với kết cục mình bị xếp loại viên chức ở mức thấp, không có danh hiệu thi đua, bị chê trách là dạy kém?
Vì thế, những học sinh yếu thì được đôn lên loại trung bình, trung bình lên khá, khá lên giỏi. Muốn đạt được số liệu như vậy thì thực ra cũng không có gì là khó khăn cả. Khi kiểm tra thì giáo viên "linh hoạt" cho điểm. Học sinh yếu thì cho làm bài tập nhóm để lấy điểm cả nhóm.
Khi kiểm tra học kỳ thì giới hạn ít bài, Sở, Phòng thì chỉ mới ra đề với học sinh cuối cấp nên đa số các khối còn lại thì trường ra đề.
Vậy nên, khi ôn kiểm tra thì có những giáo viên ôn sát đề cho học sinh, thậm chí còn hướng dẫn trực tiếp vào đề kiểm tra. Ngày kiểm tra, học sinh chỉ việc "tái hiện" lại trên bài của mình mà thôi.
Vậy, học sinh không được điểm cao mới là lạ, còn học sinh được điểm cao là chuyện rất bình thường. Chính vì thế, nhiều học sinh đạt điểm trung bình các môn đến trên 9 phẩy nhưng vẫn xếp hạng ở mức giữa của lớp...
Ở cấp tiểu học thì loạn điểm 9 và 10 vào dịp kiểm tra cuối kỳ và danh hiệu học sinh xuất sắc.
Vì nhiều trường phân công giáo viên chủ nhiệm tự gác kiểm tra, tự chấm bài lớp mình. Nhiều giáo viên chủ nhiệm còn chủ động đưa danh sách học sinh khen thưởng cho giáo viên các môn chuyên từ khi chưa kiểm tra học kỳ để giáo viên chuyên lưu ý và nâng từ mức "hoàn thành" lên "hoàn thành tốt" để đủ điều kiện khen thưởng.
Bây giờ, các trường học từ cấp mầm non đến trung học phổ thông đều vận động phụ huynh đóng tiền để khen thưởng học sinh cuối kỳ, cuối năm học nên nhiều trường vận động được nhiều thì khen nhiều.
Ban giám hiệu nhà trường vui, lãnh đạo cấp trên mừng, giáo viên thì được khen dạy giỏi, phụ huynh thì cũng mong con mình được khen...thành ra có nhiều khi khen ảo.
Dạy thật, học thật phải bắt đầu từ... sự thật
Chúng tôi cho rằng, muốn hạn chế và tiến tới việc dạy thật, học thật thì phải bắt đầu nhìn vào sự thật. Sự thật ở đây là chất lượng đầu vào của học sinh, vào tay nghề của giáo viên, vào sự đầu tư của địa phương, nhà trường cho các hoạt động dạy và học.
Giáo viên sẽ khó đào tạo ra toàn học sinh giỏi và khá khi mà chất lượng đầu vào thấp, học sinh có động lực học tập thấp. Và, học sinh cũng khó trở thành những học sinh giỏi nếu chưa gặp được những thầy cô tâm huyết, giỏi chuyên môn.
Vì thế, muốn dạy thật, học thật phải bắt đầu từ rất nhiều khâu khác nhau.
Thứ nhất : lãnh đạo địa phương, lãnh đạo ngành, lãnh đạo nhà trường vào nhìn vào điều kiện của đơn vị mình để đề ra chỉ tiêu cho các nhà trường, các tổ chuyên môn. Không đánh đồng, so sánh chất lượng giáo dục giữa trường này với trường khác mà phải căn cứ vào thực tế để có kế hoạch khích lệ động lực học tập cho học trò tiến bộ.
Lãnh đạo nhà trường mạnh dạn chỉ đạo giáo viên dạy thật, đánh giá thật, không chạy theo chỉ tiêu thành tích. Nếu một khi phụ đạo mà học sinh không tiến bộ, không nắm được những kiến thức cơ bản thì mạnh dạn cho học sinh ở lại lớp.
Nếu các nhà trường cứ đánh giá nửa vời, học sinh luôn được thầy cô nâng đỡ thì nhiều em sẽ mất đi động lực học tập bởi có những em quan niệm học như thế nào thì cuối cùng cũng được lên lớp.
Thứ hai : giáo viên được quyền đánh giá thật mà không bị ràng buộc giữa các yếu tố xếp loại thi đua, khen thưởng. Nhà trường có chính sách khen thưởng, động viên những giáo viên nhiệt tình, có nhiều biện pháp để nâng cao hiệu quả dạy học, giúp được học sinh yếu kém tiến bộ.
Những giáo viên đánh giá không đúng năng lực học tập học trò, không công bằng thì cũng cần thiết phải phê bình, rút kinh nghiệm.
Thứ ba : ngành giáo dục cần bớt đi các cuộc thi, hội thi vô bổ, hạn chế tối đa các phong trào ngoài ngành.
Các tiêu chí xếp loại thi đua, xếp loại viên chức, chuẩn giáo viên cần hướng vào thực chất công việc. Không nhất thiết phải đề cao một vài phong trào như thi viết sáng kiến kinh nghiệm, thi làm đồ dùng dạy học...và đề cao quá mức các phong trào này.
Những loại hồ sơ, sổ sách, hội họp không cần thiết thì giảm tải cho giáo viên để tránh lãng phí về thời gian, công sức của người thầy, để họ tập trung cho chuyên môn.
Thứ tư : phụ huynh cần chung tay giáo dục học trò, quan tâm đến con em mình khi ở nhà. Gia đình phải là điểm tựa và khích lệ để các em cùng tiến bộ. Tạo động lực cho con em mình sẽ hơn là tạo áp lực, so sánh.
Sự phối hợp giữa nhà trường, gia đình phải được duy trì một cách bình đẳng, cảm thông và trách nhiệm...
"Dạy thật, học thật" không phải là quá khó, cái khó là nhiều người không dám nhìn thẳng, không dám đối diện với sự thật. Nếu mọi người cứ mải mê chạy đua theo những số liệu ảo, danh hiệu ảo thì mục tiêu hướng tới việc "dạy thật, học thật" chỉ mãi nằm trên khẩu hiệu mà thôi!
Ngành Giáo dục nên nhân rộng cách làm của Vũng Tàu sẽ có dạy, học, và thi thật Việc nâng cao thành tích là tốt nhưng cái xấu là thành tích không được ghi nhận một cách trung thực, phải đề cao giá trị trung thực mới có "học thật thi thật". Làm sao để thực hiện được "học thật, thi thật, đánh giá thật" vẫn là một vấn đề nan giải đặt ra cho toàn ngành giáo dục. Cũng giống...