Mẹ chồng vùi đầu vào thùng rác lục đồ, dâu trẻ buông lời nhiếc móc nhưng lại ‘rụng rời’ khi thấy thứ bà lôi ra
Năm ngoái, chồng tôi đầu tư kinh doanh. Chẳng may vào đúng đợt dịch, việc kinh doanh chỉ cầm cự được nửa năm đã phá sản. Sau chuyện này, chúng tôi nợ thêm một số tiền không hề nhỏ.
Hồi còn học đại học, tôi auen rất nhiều bạn trai giàu có. Vậy mà chẳng hiểu thế nào, tôi lại kết hôn với Hùng, một người không có điều kiện, gia đình cũng thiếu thốn đủ đường.
Năm ngoái, chồng tôi đầu tư kinh doanh. Chẳng may vào đúng đợt dịch, việc kinh doanh chỉ cầm cự được nửa năm đã phá sản. Sau chuyện này, chúng tôi nợ thêm một số tiền không hề nhỏ.
Mấy tháng nay, vợ chồng tôi chật vật đủ đường. Con mới sinh, cần bao nhiêu khoản bỉm sửa. Chúng tôi cũng còn một số tiền lãi hàng tháng phải trả nợ mua nhà. Thành ra cuộc sống hai vợ chồng rất khó khăn.
Đợt này tôi đi làm, con vừa tròn 6 tháng nên không nỡ để con đi trẻ. Thế là chúng tôi nhờ mẹ chồng lên chăm cháu, đợi khi nào con cứng cáp hơn mới cho đi học. Nói đến mẹ chồng, tôi cảm kích vô cùng.
Video đang HOT
Vừa nhặt bỏ vào túi, bà vừa phân bua: “Mẹ chẳng giúp gì được cho các con, chỉ muốn đỡ đần chút nào hay chút ấy”. Ảnh minh họa: Internet
Bà chăm cháu rất chu đáo. Đã vậy, tiền chợ cũng không lấy của chúng tôi. Mẹ chồng bảo ở quê bà đi chợ nên có tiền, nhiều hôm thấy tôi đau đầu vì đến hạn trả nợ, bà còn đưa cho tôi để trang trải.
Hôm vừa rồi, tôi đang trên đường đi về nhà thì thấy bóng dáng mẹ chồng. Điều đáng nói là bà đang địu cháu trên lưng, tay thì lục tung thùng rác. Tôi dừng xe lại hỏi, mẹ chồng liền nói cháu đang ngủ, bà tranh thủ đưa đi ra ngoài một lát. Nghe đến đó, tôi thấy tức tối lắm. Cháu còn quá nhỏ, không hiểu sao mẹ chồng tôi lại thờ ơ và đưa cháu đến những nơi như vậy.
Thế rồi đúng lúc ấy, mẹ chồng tôi lôi ra một chai nhựa. Vừa nhặt bỏ vào túi, bà vừa phân bua: “Mẹ chẳng giúp gì được cho các con, chỉ muốn đỡ đần chút nào hay chút ấy. Lâu nay mẹ nhặt đồ đi bán ve chai, cũng kiếm được tiền chợ con ạ”.
Chẳng hiểu sao sau khi nghe xong, tôi lại cảm động đến bật khóc. Không ngờ vì chúng tôi, mẹ chồng lại làm quá nhiều việc đến vậy. Đến bây giờ tôi mới hiểu, trên đời này, chẳng có tấm lòng nào bằng cha mẹ dành cho con cái.
Nghe lục đục dưới bếp, dâu trẻ vác gậy đi đánh trộm để rồi bật khóc nức nở khi ánh đèn bật lên
Ngay cả mẹ tôi cũng đã từng chịu cảnh cơm không lành, canh không ngọt với bà nội. Vì thế, trước khi đi lấy chồng, tôi tuyên bố dù có thế nào cũng không bao giờ sống chung với mẹ chồng.
Trước đây, tôi từng nghe mọi người kể chuyện mẹ chồng nàng dâu. Ngay cả mẹ tôi cũng đã từng chịu cảnh cơm không lành, canh không ngọt với bà nội. Vì thế, trước khi đi lấy chồng, tôi tuyên bố dù có thế nào cũng không bao giờ sống chung với mẹ chồng.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi mua được một căn chung cư nhỏ trên thành phố. Suốt thời gian ốm nghén, tôi phải nghỉ làm ở nhà. Chẳng ăn được, người tôi cứ lả đi. Thế nhưng khi chồng mở lời muốn đón mẹ lên sống cùng, tôi phản đối ngay.
Có điều nói là một chuyện, làm được hay không mới là vấn đề. Mang thai được 8 tháng thì tôi sinh non. Con yếu, tôi thì đau vết mổ, mẹ tôi lúc này cũng đang chăm chị dâu mới sinh. Thành ra nhìn đi nhìn lại, chỉ có mẹ chồng tôi là phù hợp.
Thời gian đầu, tôi rất khó chịu với mẹ chồng. Thứ nhất là bà rất hay bế cháu, trong khi tôi nuôi con theo khoa học, muốn luyện cho con có nếp ăn ngủ tự lập. Thứ hai là cơm cữ toàn là những món truyền thống. Hôm nào chồng tôi mua ít đồ hải sản về cho vợ tẩm bổ là y như rằng, mẹ chồng tôi liền phản đối.
Thế rồi đúng lúc đó, tôi va phải "người kia", và đó chẳng phải kẻ trộm mà chính là mẹ chồng tôi. Ảnh minh họa: Internet
Nói đi cũng phải nói lại, mẹ chồng tôi khá hiền lành. Khi tôi góp ý thứ gì, bà cũng ghi nhận và làm theo. Thế nhưng bản thân tôi vẫn có tâm lý không thích sống chung. Thành ra hôm vừa rồi, tôi mới nói chuyện với chồng: "Giờ con 4 tháng, cũng cứng cáp rồi. Em nghĩ mẹ nên về nhà, chứ sống với mẹ em cũng thấy không thoải mái".
Chồng tôi đắn đo một lúc rồi nói: "Mẹ già rồi, giờ về quê cũng chỉ có một mình. Mấy tháng nay nếu không có mẹ đỡ đần, chắc vợ chồng mình không kham nổi. Em cứ thử thức một đêm mới biết mẹ vất vả thế nào". Sau câu nói đó, tôi cảm thấy khá tò mò, nhưng hỏi thì chồng lại làm thinh. Cho đến tối qua, tôi mất ngủ, chồng thì đi vắng, đang suy nghĩ lung tung, tôi lại nghe tiếng lục đục dưới bếp.
Nghĩ có trộm vào nhà, tôi cầm cây gậy golf của chồng rồi rón rén ra ngoài. Thế rồi đúng lúc đó, tôi va phải "người kia", và đó chẳng phải kẻ trộm mà chính là mẹ chồng tôi. Hỏi ra mới biết, sợ tôi không ngủ được nên mẹ chồng mới tắt đèn để nấu cháo, sáng mai tôi dậy còn có đồ ăn ngay.
Nghe mẹ chồng nói vậy, tôi thấy cay khóe mắt. Sau đêm qua, tôi quyết định sẽ không để mẹ chồng về quê nữa. Dù sao thì cuộc sống cũng có lúc này lúc khác, tôi không thể vì sự sợ hãi của mình mà có lỗi với mẹ chồng.
Thấy nửa quả chanh bị ôi trong tủ lạnh, tôi tiện tay ném ngay thùng rác, sau đó chết lặng bởi tiếng hét của mẹ chồng tương lai Khi tôi vừa ném nửa quả chanh vào thùng rác, mẹ chồng tương lai vô tình chứng kiến được. Bà thảng thốt hét lên khiến tôi điếng người. Mẹ tôi hay bảo, thời nay lấy chồng phải kén cả bố mẹ chồng nữa. Bởi bà lo con gái sẽ khổ nếu như gả vào gia đình quá khó. Chẳng đâu xa, ngay phố...