Mẹ chồng ốm tôi viện cớ mặc kệ, 3 tháng sau về xin gạo mà ngất xỉu trước cảnh tượng
Anh rủ tôi về quê thăm mẹ chồng và tôi đồng ý. Tiện thể tôi cũng muốn xin mẹ chồng ít gạo và thực phẩm sạch lên ăn.
Cách đây 3 tháng, mẹ chồng tôi bị ngã, bà có gọi điện lên thông báo cho con trai và con dâu tức là vợ chồng tôi.
Mẹ chồng không hiểu đi đứng thế nào mà ngã bị thương ở chân, không đi lại được, cần phải có người chăm khoảng chục ngày nửa tháng. Dù mẹ chồng không nói nhưng tôi thừa hiểu ý bà là muốn vợ chồng tôi sắp xếp về trông nom bà.
Tôi bảo với chồng dạo này người mệt mỏi uể oải không làm được việc gì nên hồn. Về chăm mẹ chồng thức đêm thức hôm, tôi kiệt sức ngất xỉu mất. Chồng nghe thế thì bảo thôi không cần về nữa, anh sẽ bảo mẹ dưới quê tự sắp xếp. Anh em họ hàng xung quanh đấy của nhà chồng đâu có thiếu gì, nhờ vả người ta mấy bữa cũng được.
Nghe chồng nói mà tôi mừng rỡ và hạnh phúc vô cùng. Dù anh là con trai duy nhất, không có anh em trai hay chị em gái nào khác nhưng tôi tự hào vì trong lúc này chồng vẫn quan tâm đến sức khỏe và tâm tư tình cảm của tôi hơn.
Tôi bảo với chồng dạo này người mệt mỏi uể oải không làm được việc gì nên hồn. (Ảnh minh họa)
Không biết anh nói với mẹ chồng thế nào mà bà cũng không gọi điện lên bảo tôi về quê chăm mình nữa. Mấy hôm sau tôi có gọi điện hỏi thăm thì bà vui vẻ bảo mọi thứ dưới quê rất bình thường, chúng tôi không cần lo lắng. Tôi thở phào nhẹ nhõm, bà cũng thật thà chất phác quá, không hề nghi ngờ tôi nói dối hay trốn tránh trách nhiệm.
Video đang HOT
Ba tháng sau, chồng tôi được nghỉ phép mấy hôm, anh rủ tôi về quê thăm mẹ chồng và tôi đồng ý. Tiện thể tôi cũng muốn xin mẹ chồng ít gạo và thực phẩm sạch lên ăn. Để rồi đến khi nhìn thấy cảnh tượng ở nhà mẹ chồng mà hai chúng tôi đều trợn trừng kinh hãi không thể tin nổi. Căn nhà nhỏ cũ của bà đã bị phá đi không còn nữa, thay vào đó là một căn nhà to rộng đang khởi công xây dựng!
- Mẹ có cuốn sổ tiết kiệm mấy tỷ nên rút ra xây nhà thôi chứ có gì đâu.
Mẹ chồng cười tươi nói. Vợ chồng tôi há hốc kinh ngạc, đến chồng cũng không hề biết mẹ có tài lớn nhường ấy. Quan trọng hơn cả, tại sao mẹ chồng xây nhà mà không nói cho đứa con trai duy nhất là chồng tôi biết. Một điều nữa, tại sao bà lại xây nhà dưới quê, hiện tại chỉ còn mình bà sống ở đây, chúng tôi làm việc trên thành phố không có ý định về quê, mẹ chồng xây nhà lên cho ai ở? Đáng lẽ bà phải cho chúng tôi khoản tiền ấy để các con mua chung cư trên thành phố chứ?
- Tôi xây lên cho tôi và vợ chồng thằng Hải ở. Vợ chồng chúng nó dọn về tôi mới xây nhà, chứ mình tôi thì ăn ở hết bao nhiêu.
Câu trả lời sau đó của mẹ chồng khiến chồng tôi tê tái mặt cắt không còn giọt máu. Hải là cậu em họ con dì ruột anh, chỉ kém chồng tôi 2 tuổi và đã kết hôn được 5 năm. Mẹ chồng và em gái bà có mối quan hệ rất thân thiết, chính vì thế mà bà coi Hải chẳng khác gì con trai, cậu ta cũng coi bà không khác gì mẹ ruột.
Chồng tôi giận dỗi và phẫn nộ lập tức quay trở lại thành phố. (Ảnh minh họa)
- Tôi một mình thui thủi ở đây, cũng may có vợ chồng nó suốt ngày chạy qua chạy lại chăm nom. Đợt vừa rồi tôi bị đau chân, không có chúng nó thì chắc tôi chẳng nấu được cơm mà ăn. Tiền bạc, nhà cửa của tôi không để cho vợ chồng nó thì cho ai. Con ruột ư? Tôi sinh ra, nuôi lớn là hết trách nhiệm. Nếu ngoan ngoãn, hiếu thuận thì tôi còn cho tiền, không thì thôi cuộc sống của ai người đấy tự chịu trách nhiệm!
Mẹ chồng rành rọt tuyên bố như vậy. Chồng tôi vô cùng tức giận đồng thời cũng chua xót không từ nào có thể diễn tả được. Trước nay anh cậy mình là đứa con trai duy nhất của mẹ, nhiều lúc vô tâm, ích kỷ với bà nhưng không nghĩ ngợi gì vì cho rằng mẹ chồng không bao giờ bỏ được anh, có giận thì cũng chỉ vài hôm là nguôi. Thêm lần vừa rồi hai vợ chồng tôi không ai về thăm hỏi có lẽ đã khiến bà thực sự lạnh lòng.
Chồng tôi giận dỗi và phẫn nộ lập tức quay trở lại thành phố, song mẹ suốt từ hôm ấy cũng không hề gọi điện lên hỏi thăm anh. Còn tôi cứ nghĩ đến căn nhà mà tiếc đứt ruột. Phải làm thế nào để mẹ chồng thay đổi suy nghĩ, cho vợ chồng tôi căn nhà ấy mà không phải là cậu em họ kia?
Ăn hỏi với 9 tráp rồng phượng, nghe mẹ anh nói, tôi tháo kiềng vàng 10 chỉ hủy hôn ngay
Trong sự ngỡ ngàng kinh ngạc của tất cả mọi người, tôi tháo chiếc kiềng vàng 10 chỉ ra đưa lại cho Thái rồi tuyên bố hủy hôn ngay lúc ấy.
Tận khi yêu nhau được gần 1 năm thì tôi mới biết gia đình Thái rất có điều kiện. Trước đây thấy anh sống nhà Thái chỉ ở mức bình thường. Lương thưởng của anh hơn tôi một chút nhưng là phụ nữ tôi tự tin thu nhập của mình cũng ở nhóm khá cao.
Ngày về ra mắt nhà Thái, nhìn căn nhà khang trang bề thế của gia đình anh mà tôi có chút ngần ngại. Cũng may anh luôn cho tôi cảm giác yên tâm và an toàn. Tôi không biết bố mẹ anh có ghét bỏ tôi điều gì hay không nhưng sau đó mọi chuyện đều được giải quyết êm thấm. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng được lên kế hoạch tổ chức.
Trước đám hỏi không lâu, Thái đưa tôi đến tiệm vàng mua cho tôi một chiếc kiềng vàng 10 chỉ rất đẹp. Thái bảo nó là món quà anh tặng cho tôi đeo trong ngày ăn hỏi. Kềng vàng kết hợp với áo dài, tôi chắc chắn sẽ là cô dâu chuẩn bị về nhà chồng xinh đẹp và lộng lẫy nhất.
Nhận món quà từ chồng sắp cưới, tôi vui mừng và hạnh phúc vô cùng. Không phải vì số tiền lớn mà bởi vì anh luôn quan tâm đến tôi, mong muốn dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất.
Trước đám hỏi không lâu, Thái đưa tôi đến tiệm vàng mua cho tôi một chiếc kiềng vàng 10 chỉ rất đẹp. (Ảnh minh họa)
Ngày ăn hỏi của chúng tôi cuối cùng cũng đến, dù tôi không yêu cầu nhưng bố mẹ Thái đã tổ chức đám hỏi vô cùng linh đình. Nhà trai mang 9 tráp rồng phượng hoành tráng đến nhà tôi cùng đội ngũ bê tráp toàn nam thanh nữ tú. Thật sự khiến cả một góc phố khu nhà tôi ở rộn ràng, náo nhiệt, làm bao người phải xuýt xoa ghen tị với tôi. Thực ra chung quy cũng bởi nhà Thái trọng mặt mũi, chứ chưa chắc đã là vì họ coi trọng tôi.
Trong lúc làm lễ, một bác gái ở đoàn nhà trai chợt kéo tôi nhắc rằng không được đi phía trước chồng, chỉ được đi sáng ngang vai hoặc tụt lại phía sau anh. Tôi hiểu quy tắc ấy nhấn mạnh vào vị thế và vai trò của người đàn ông. Họ luôn đi trước dẫn đầu, có vai trò trụ cột, đồng thời cũng nhắc nhở người phụ nữ phải nhún nhường nín nhịn chồng mình. Bản thân tôi thì nghĩ quy định ấy có phần cổ hủ, chính Thái cũng đâu có quan trọng điều đó.
Vậy nhưng mẹ chồng tôi lại thốt ra một câu đầy mỉa mai và châm chọc đủ để mấy người xung quanh đều nghe thấy: "Bố mẹ nó ly hôn khi nó còn nhỏ, giờ mỗi người đều sung sướng với hạnh phúc riêng, có quan tâm dạy dỗ gì đứa con riêng này đâu. Thế nên nó mới như vậy đấy. Chẳng hiểu thằng con tôi thế nào mà...".
Mẹ Thái không nói hết câu nhưng tôi cũng đủ hiểu vốn dĩ bà không hề ưa tôi. Chẳng qua Thái kiên quyết lấy tôi làm vợ nên ông bà đành phải chấp nhận.
Mẹ chồng một khi đã có thành kiến nặng nề với tô, bà sẽ không bao giờ thay đổi được. (Ảnh minh họa)
Trong lòng tôi dâng đầy chua xót và phẫn nộ. Bà có thể không thích tôi nhưng bà không có quyền xúc phạm đến tôi thậm tệ như vậy. Bà nói đúng, bố mẹ tôi đều đã có hạnh phúc riêng và họ không mấy quan tâm đến tôi. Nhưng tôi còn có bà ngoại chăm sóc, dạy dỗ cẩn thận từng li từng tí từng tấm bé. Tôi luôn tự tin mình không hề thua kém ai về cả tài năng lẫn phẩm chất đạo đức. Có một gia đình không đủ đầy đâu phải là lỗi của tôi? Điều đó có đáng để bà miệt thị? Mẹ Thái nói thế thậm chí còn có ý khinh nhờn bà ngoại tôi - người tôi rất kính trọng nhưng giờ bà đã không còn nữa.
Trong sự ngỡ ngàng kinh ngạc của tất cả mọi người, tôi tháo chiếc kiềng vàng 10 chỉ ra đưa lại cho Thái rồi tuyên bố hủy hôn ngay lúc ấy. Có thể nhiều người sẽ nói tôi nông nổi hoặc tự ái quá cao. Nhưng Thái là người con trai duy nhất của ông bà, lấy anh nghĩa là tôi phải chấp nhận chung sống với mẹ chồng cả đời. Thái có thể bảo vệ tôi trong hiện tại nhưng anh không thể bảo vệ tôi mãi mãi về sau. Còn mẹ chồng một khi đã có thành kiến nặng nề với tôi, với kiểu người đánh giá người khác dựa trên chuyện ly hôn của bố mẹ họ, bà sẽ không bao giờ thay đổi được.
Sau đó Thái hết lời xin lỗi thay mẹ, mong tôi nghĩ lại nhưng anh không hề đả động một lời đến chuyện ra ở riêng. Mẹ Thái cũng không hề gọi điện cho tôi xin lỗi. Lúc ấy tôi biết rằng quyết định hủy hôn của mình là hoàn toàn đúng đắn.
Mừng rỡ vì đưa được mẹ chồng về quê, một tuần sau vào phòng làm việc gọi chồng ăn sáng mà tôi hoảng loạn Khi mở cửa ra, tôi hoảng hồn vì chẳng thấy chồng đâu, chỉ có một mảnh giấy anh để lại trên bàn. Vợ chồng tôi vừa mua được một căn chung cư xinh xắn cách đây không lâu. Chồng tôi là con trai một, bố chồng mất rồi, chỉ còn mình mẹ chồng hiện đang sống ở quê. Anh bàn với tôi đón...