Mẹ chồng ốm chị chồng biệt tăm không về thăm, tôi nói điều khiến bà nín lặng
Tôi biết nói vậy có phần hơi hỗn nhưng bao nhiêu ấm ức và bất mãn tích tụ khiến tôi không thể nín nhịn được nữa. Mẹ chồng tức lắm mà đành phải nín lặng không biết nói lại thế nào.
Mẹ chồng tôi bị ốm đã 2 hôm nay, bà thậm chí còn phải đến viện truyền nước. Thế nhưng cô con gái duy nhất của bà, cũng chính là chị chồng tôi, thì mãi chẳng thấy về thăm mẹ. Trong khi đó bà đã gọi điện than thở với chị ấy rồi.
Chỉ có tôi là con dâu bên cạnh, mẹ chồng rõ ràng không hài lòng. Bà ra vào đá thúng đụng nia, cằn nhằn than thở rồi nghẹn ngào nhớ thương con gái. Lúc bà ốm đau bệnh tật, đứa con gái mà bà yêu thương nhất lại không thể đến bên cạnh chăm sóc bà.
Thấy mẹ chồng sốt sắng và buồn bã, lúc ấy tôi mới đủng đỉnh tiết lộ cho bà lý do:
- Chị ấy còn phải xin phép bố mẹ chồng nữa chứ ạ. Lúc nào ông bà đồng ý thì mới được về nhà đẻ!
Tôi vừa dứt lời, mẹ chồng mặt tái mét không còn giọt máu.
Chỉ có tôi là con dâu bên cạnh, mẹ chồng rõ ràng không hài lòng. Ảnh minh họa
Cách đó hơn 1 tháng, sáng ấy tôi đang ở nhà thì nhận được điện thoại của bố. Ông nói mẹ tôi bỗng dưng bị ngất xỉu. Ông vừa đưa bà vào bệnh viện, tạm thời sức khỏe không có có gì nghiêm trọng nhưng bác sĩ nói mẹ tôi bị suy nhược nặng do căn bệnh mất ngủ.
Lúc đó chỉ có mình tôi ở nhà. Gọi cho bố mẹ chồng thì chẳng ai nghe máy. Chồng tôi đưa con gái đi dự tiệc sinh nhật con của đồng nghiệp anh ấy. Sở dĩ tôi ở nhà một mình vì bố mẹ chồng trước khi đi chơi đã giao cho con dâu nhiệm vụ tổng vệ sinh nhà cửa. Ông bà bảo chồng tôi đưa con đi ăn sinh nhật là được rồi, tôi đi theo làm gì?
Video đang HOT
Lúc ấy gấp gáp quá nên tôi đành khóa cửa để đấy rồi cứ thế về nhà mẹ đẻ. Đến chiều tối, thấy tình hình sức khỏe của bà đã ổn định, tôi quay trở lại nhà chồng cách hơn 20 cây số. Nghĩ bụng cuối tuần sẽ lại cho con về thăm bà ngoại.
Không thể tin nổi khi về đến nhà chồng thì đón chờ tôi chính là một phiên tòa luận tội vô cùng gay gắt và quá đáng. Bố mẹ chồng mắng mỏ tôi không tiếc lời, nói tôi coi nhà như cái chợ, thích đi là đi thích về là về, không hỏi han xin phép ai.
Tôi giải thích mẹ tôi bị ốm như thế, chẳng còn cách nào khác. Hơn nữa tôi đã gọi điện cho ông bà nhưng không ai nghe máy, sau đó nhắn tin báo với chồng rồi. Vậy mà bố mẹ chồng vẫn mắng tôi hỗn láo, vô phép, ông bà mới là to nhất trong nhà, muốn đi đâu phải được được sự đồng ý của ông bà.
Nhà mẹ đẻ tôi không xa lắm nhưng cả năm tôi chẳng về thăm nhà được mấy lần. Cũng chỉ vì sự khắt khe tới mức quá đáng từ bố mẹ chồng. Sau khi hành tôi một trận tơi bời, ông bà tuyên bố từ giờ muốn về nhà đẻ phải xin phép trước mấy ngày, ông bà duyệt mới được đi.
Cay đắng và phẫn uất lắm chứ. Ông bà coi tôi chẳng khác gì đồ vật, là nô lệ, cấm đoán nhiều thức cực kỳ vô lý. Trước đó tôi vẫn nghĩ cố nhẫn nhịn cho nhà cửa êm ấm. Nhưng là bố mẹ chồng thì muốn làm gì cũng được hay sao? Tôi không phải là cục đất để ông bà mặc sức điều khiển nhé!
Trùng hợp thế nào mà bố mẹ chồng của chị chồng lại là người quen của dì ruột tôi. Tôi kể cho dì nghe chuyện của mình, dì lại kể với bạn. Bác ấy bức xúc lắm và hứa sẽ giúp tôi lấy lại công bằng.
Mẹ chồng tức lắm mà đành phải nín lặng không biết nói lại thế nào. Ảnh minh họa
Hôm vừa rồi mẹ chồng ốm, nếu như bình thường chị chồng sẽ về ngay lập tức vì mẹ chồng chị ấy không hề giống bà. Nhưng lần này có tôi gọi điện mách trước, chị chồng mới chưa thể về được.
- Thì chị ấy cũng như con thôi, đều đi làm dâu cả mà mẹ. Trước đây chắc mẹ chồng chị ấy chưa biết cách quản lý con dâu. Hiện tại học được từ thông gia rồi thì phải áp dụng ngay chứ. Mẹ cứ bình tĩnh, chắc khoảng 2,3 ngày nữa mẹ chồng chị ấy cho phép thì chị ấy sẽ về thăm mẹ ngay mà. Mình đối xử với người khác thế nào thì con mình cũng bị người ta đối xử lại như thế thôi!
Tôi biết nói vậy có phần hơi hỗn nhưng bao nhiêu ấm ức và bất mãn tích tụ khiến tôi không thể nín nhịn được nữa. Mẹ chồng tức lắm mà đành phải nín lặng không biết nói lại thế nào.
Sang hôm sau chị chồng mới về thăm mẹ, còn chỉ được phép đi trong ngày không được ngủ qua đêm. Chị ta khóc mếu khuyên mẹ đừng đối xử khắt khe với con dâu nữa. Tôi thấy thật nực cười, trước đây chị ấy chứng kiến tất cả nhưng chưa bao giờ xen lời. Hiện tại quyền lợi của mình bị đụng chạm mới bắt đầu lên tiếng.
Đúng là chẳng bao giờ có thể trông trở vào lòng tốt của người khác được chị em ạ. Cứ phải tự mình đấu tranh giành quyền lợi về cho mình thôi!
Vừa hết cữ, mẹ chồng khát cháu trai đã vội giục giã "đẻ thêm đứa nữa đi", nàng dâu liền nói một câu khiến bà im bặt
Mai sinh con gái, mẹ chồng "khát" cháu trai nên không hài lòng. Bà liên tục giục cô sinh thêm đứa nữa.
Lấy nhau đến năm thứ 2 thì Cương - chồng Mai đổ đốn ăn chơi, ham mê cờ bạc. Anh nghỉ công việc với mức lương ổn định để về nhà làm công việc chân tay, cả tháng kiếm được 500.000 đồng - 1 triệu. Đã ít, anh còn nướng vào lô đề, bài bạc. Con xe SH Mai được bố mẹ đẻ mua cho lúc chưa cưới, chồng cũng đem đi cắm để trả nợ. Của vàng cưới, phong bì cưới, anh ta cũng đã lén mang đi bán lúc nào không hay...
Lúc biết được sự tình thì Cương đã vỡ nợ. Anh trốn đâu mất tăm. Hàng ngày, Mai phải đối mặt với dân xã hội đến nhà làm loạn, đòi cô phải thay chồng trả nợ món tiền mà anh đã vay chúng.
Mai chán nản muốn buông bỏ cuộc hôn nhân này thì lại phát hiện mình mang bầu. Thương con, cô đành ngậm đắng nuốt cay ở lại nhà chồng. Vừa đi làm vừa tự chăm mình chăm con, rồi hàng tháng trả nợ tiền lãi cho chồng. Đến lúc chửa vượt mặt, đi lại nặng nề, Mai cũng không dám nghỉ làm. Bởi bây giờ nghỉ thì 2 mẹ con lấy tiền đâu mà tiêu. Đã thế, có con rồi thì tốn kém, mà số tiền dành dụm của cô cũng chẳng được đáng là bao nhiêu.
3 tháng trước, Mai sinh con, là con gái. Mẹ chồng nghe tin thì gọi lên nói rằng bà đang bận chuyện đồng áng, chưa lên chăm ngay được. Mai đành gọi cho mẹ đẻ, nhờ bà lên trông cháu.
Đến khi Mai gần hết cữ, mẹ chồng mới lên chăm. Nhưng bà nội lười, bế cháu được tí thì kêu mệt, kêu đau đầu rồi trả con cho Mai, xong vào phòng riêng để ngủ.
Tuy nhiên điều đó không khiến Mai bực bằng việc bà suốt ngày sang nhà hàng xóm để buôn chuyện. Khi về thì than thở "giá như được giống con nhà người ta". Mai thừa hiểu, mẹ chồng muốn nhắc khéo chuyện sinh con trai. Bà muốn cô cũng đẻ được thằng cu giống nàng dâu nhà hàng xóm.
Mẹ chồng vừa bế cháu, vừa nói nửa đùa nửa thật: "Có được thằng cháu trai nó mát mày mắt mặt lắm. Giá mà bé Thảo (con Mai) nhà bà là con trai thì giờ có nhắm mắt xuôi tay bà cũng toại nguyện".
Có hôm sang hàng xóm gọi mẹ chồng về ăn cơm, Mai nghe được bà đang ra sức kể: "Nhà tôi là trưởng họ, lại có mỗi thằng Cương là con trai nên tôi mong có thằng cháu lắm. Cứ sang đây chơi, nhìn thấy thằng cu tí nhà bà lại thèm. Khổ, ngay từ lúc đầu, tôi đã dặn con Mai kiêng khem, ăn nhiều đồ bổ để đẻ con trai mà nó không nghe...".
Khi hàng xóm bênh Mai, nói rằng cô mới sinh được 1 đứa, vẫn còn cơ hội đẻ đứa sau, mà con gái đầu lòng càng quý, thì mẹ chồng chép miệng: "Ôi dào, nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô. Đẻ 10 đứa con gái thì cũng như không. Chúng nó lớn như lũ vịt trời bay đi".
(Ảnh minh họa)
Hôm qua, mẹ chồng sang phòng ngủ thủ thỉ với Mai: "Hay hôm nào mẹ điện cho thằng Cương về, chúng mày làm đứa nữa đi. Kiểu gì cũng phải sinh con trai. Tranh thủ giờ còn trẻ thì đẻ. Nhỡ đứa sau vẫn là con gái thì đẻ tiếp, không muộn...".
Mai nghe đến đó đã "tăng xông", cô nói luôn mới mẹ chồng: "Mẹ buồn cười thật ấy. Con vừa mới hết ở cữ, mẹ đã bắt con đẻ đứa nữa. Thế cái Thảo ai chăm. Đứa sau ai chăm? Mẹ có nhận chăm cháu không? Mẹ ích kỷ lắm, lúc nào cũng chỉ sợ không có người nối dõi tông đường. Nhưng suốt thời gian con mang thai, đi làm không có ngày nghỉ để kiếm tiền tự chăm con chăm mình, rồi trả nợ cho chồng thì mẹ có đoái hoài không?
Với con, đẻ con gái con trai chẳng quan trọng, miễn là chúng nó giỏi giang, có hiếu. Chứ cứ đi cờ bạc, rượu chè rồi nợ nần như con trai mẹ thì con sợ lắm. Không vì thương con của mình, con đã bỏ quách đi cho nhẹ nợ. Mà con cũng đang nghĩ đến chuyện đó đây. Sau khi sinh con xong thì con cũng nghĩ thông rồi. Không có chồng, con vẫn tự chăm con mình nên người được. Chứ có khi có bố, nó lại học theo rồi sinh hư cũng nên. Tiền nợ ngày càng nhân đôi nhân ba lên, con cũng chẳng có sức mà gánh cho anh ấy nữa. Giờ có con rồi, con muốn được ích kỷ cho riêng mình".
Mẹ chồng nghe thấy thế thì im bặt, chẳng nói được lời nào hết. Bởi con trai vỡ nợ nhưng bà lờ tịt đi, chẳng thêm với con dâu được đồng nào để trả nợ cùng. Ngồi thần người 1 lúc lâu, mãi sau bà mới chữa ngượng: "Ừ thì mẹ cứ nói thế. Mẹ cũng nghĩ cho chúng mày. Bây giờ mẹ còn khỏe, mẹ trông được 2 đứa, mấy nữa mẹ già yếu đi, không trông được thì lại vất vả cho chúng mày".
Nhưng Mai chẳng buồn để ý đến lời bà nữa. Cô cho con bú rồi đi ngủ. Mẹ chồng thấy Mai không nói không rằng, thì lủi thủi về phòng mình.
Chị dâu bầu 7 tháng mẹ chồng cưng như vàng, nhìn vạt áo chị hé mở mà tôi khiếp đảm Về thấy nhà cửa rất yên ắng, đi qua phòng anh trai tôi thấy cửa không khóa trong nên thử đẩy cửa vào thì phát hiện chị dâu đang ngủ trưa. Ngay từ khi chị dâu về ra mắt mẹ tôi đã phản đối. Vì quê chị ở xa, vùng miền khác biệt, mẹ tôi sợ chị khó hòa hợp với gia đình...