Em rể tương lai vừa bước xuống xe ô tô, cả nhà tôi đã giật nảy mình kinh sợ
Ngày nói chuyện người lớn bố mẹ tôi chuẩn bị rất chu đáo thế nhưng cái kết thì không ai ngờ tới.
Em gái của tôi tên Huyền sắp lấy chồng, em ấy và người yêu cùng làm trên thành phố. Thỉnh thoảng Huyền cũng chụp ảnh cùng với người yêu trên facebook, nhưng em ấy chỉ chụp mỗi cái mặt, nhìn anh chàng cũng bảnh trai nên mẹ tôi rất mừng.
Ngày nói chuyện người lớn, bố mẹ tôi mời rất nhiều anh em bạn bè, đến dùng bữa cơm thân mật cùng gia đình và để giới thiệu nhà thông gia.
Vừa nhìn thấy con rể tương lai bước xuống xe, bố mẹ tôi tái mặt với mọi người xung quanh. Trời nóng nên cậu ta mặc áo 3 lỗ, lộ ra những hình xăm thật đáng sợ.
Mọi người nhìn cậu ta với ánh mắt tò mò và cùng những lời dị nghị. Cho rằng người yêu của em gái tôi là kẻ giang hồ chơi bời trác táng nên mới xăm đầy mình như vậy.
Bố tỏ ý không muốn con gái lấy người con trai xăm đầy mình như vậy. (Ảnh minh họa)
Suốt bữa tiệc bố mẹ tôi có vẻ không vui lắm, cái miệng cố cười gượng gạo nhìn thật đáng thương.
Ăn xong mọi người về hết, đến lúc này bố tôi mới nói chuyện. Bố tỏ ý không muốn con gái lấy người con trai xăm trổ đầy mình như vậy. Nếu muốn cưới con gái của ông, thì anh ta phải đi xóa hết những hình kỳ dị đó.
Không ngờ lúc đó em gái tôi chen vào: ‘Bố mẹ ở quê cổ hủ quá, ở thành phố chúng con sống mãi có sao đâu, con đây cũng xăm đầy người, có mỗi cánh tay là không xăm thôi’.
Vừa nói Huyền vạch lưng vạch bụng lên cho bố mẹ xem những hình xăm. Tự nhiên tôi thấy nổi cả da gà, không ngờ đứa em gái ngày xưa hiền lành nhút nhát là thế, mà ra thành phố mới được mấy năm mà cũng đua đòi xăm trổ như đàn chị.
Video đang HOT
Mẹ tôi nhìn xong thì lịm người không nói được gì nữa khiến mọi người hốt hoảng đỡ mẹ lên giường và gọi y tá.
Buổi nói chuyện người lớn lúc đầu thì hoành tráng nhộn nhịp là thế, vậy mà lại kết thúc tẻ nhạt không vui.
Nói con gái lớn rồi không no làm ăn lại chơi bời đua đòi. (Ảnh minh họa)
Nhà trai ra về với vẻ giận vì cách cư xử kỳ quặc của nhà gái. Mẹ chồng tương lai của Huyền còn chẹp miệng nói: ‘Ở quê này sao mọi người kỳ thị với hình xăm vậy? Còn chỗ tôi hình xăm là thể hiện sự cá tính, tôi thấy con tôi tốt, ngoan, có xăm cũng chả phải hư hỏng gì. Vậy mà nhà ông bà đối xử với con trai tôi thế này là không được’.
Khi chỉ còn mẹ và em gái, mẹ đã thẳng tay tát em tôi, nói con gái lớn rồi không lo làm ăn lại chơi bời đua đòi. Em Huyền ức chế khóc thanh minh, là đang làm ăn rất tốt, chứ làm gì có chuyện chơi bời gì đâu, còn cái hình xăm chỉ là do sở thích nên mới làm chứ không phải là kẻ hư hỏng.
Em gái tôi tức giận bỏ nhà đi lên thành phố ngay tối hôm đó khiến cho bố mẹ rất buồn rầu.
Mẹ nẫu ruột hỏi tôi: ‘Con ơi cái Huyền xăm xổ đầy mình thế có hư hỏng không vậy? Mọi người có khinh thường nó không?’. Tôi chỉ im lặng không biết trả lời thế nào.
Giờ chính tôi cũng không biết rốt cuộc xăm là xấu hay tốt nữa. Nhất là khi cả hai đứa đều xăm kín cả người như thế. Đám cưới này, tôi có nên thuyết phục bố mẹ đồng ý không hả mọi người?
Thanh Thảo
Theo netnews.vn
'Bọn mình bảo bố mẹ huỷ đám cưới đi em'
Càng đến gần ngày ăn hỏi, em càng thấy nản, càng lo lắng kinh khủng. Người ấy cũng vậy, thậm chí anh còn trốn tránh gặp em và đôi lúc nói hay bọn mình bảo bố mẹ hủy đám cưới đi em.
Em đang bỏ trốn nhà xuống Hà Nội, nhà bà cô trú tạm để qua thời gian đám hỏi, đám cưới mới dám về. Em hy vọng, nhà người ấy không trách hận gì nhà em. Em quyết định huỷ đám cưới bằng cách này, thay vì đợi bố mẹ quyết định, và làm khó cho bố mẹ em.
Em năm nay 19 tuổi, cuộc sống được cưng chiều, tự do vì gia đình khá giả ở huyện, nhiều người phải ao ước. Suýt nữa thì cuộc sống này kết thúc, bởi chỉ còn 1 tuần nữa thôi, là đến ngày ăn hỏi của em.
Nếu tiếp tục nhắm mắt đưa chân thì khi về bên nhau sẽ chẳng hạnh phúc đâu, nên em không biết làm thế nào ngoài đi trốn". (Ảnh minh hoạ)
Người mà em chạy trốn vì cho đến giờ này em không có tình cảm gì. Ngay bản thân người ấy cũng chẳng yêu thương gì em. Em xác định, nếu tiếp tục nhắm mắt đưa chân thì khi về bên nhau sẽ chẳng hạnh phúc đâu, nên em không biết làm thế nào ngoài đi trốn.
Được cái an ủi là nhà trai rất quý em, lại gần nhà bố mẹ đẻ em (nhà em ngoài mặt đường, còn nhà người ấy ở cuối ngõ). Chúng em cũng có biết nhau từ nhỏ nhưng không chơi thân. Ý định cưới cũng là của nhà trai muốn và tự ngỏ ý với bên nhà em, chứ bản thân em không hề muốn từ bỏ cuộc sống ấm áp hiện tại bên bố mẹ, vì em còn quá trẻ. Em còn muốn đi học tiếp Đại học, bố mẹ em cũng rất mừng và động viên em học tiếp. Còn bao nhiêu dự định em chưa làm được.
Bây giờ lập gia đình, đồng nghĩa với việc em phải từ bỏ tất cả việc học hành, giống như đánh liều vậy. Mặc dù khi nhà trai đến nhà hỏi ướm ý gia đình nhà em, họ khẳng định cưới xong vẫn cho em đi học tiếp Đại học nếu muốn. Nhưng em không tin lắm, nhiều chị lấy chồng rồi, khó mà học hành đến nơi đến chốn, Đại học còn 4 năm liền, biết thế nào được ngày mai?.
Hơn nữa, gắn bó với người mà bây giờ nhắc đến tên là em đã thấy chán rồi, không có cảm xúc gần thì sau này biết có ở được với nhau hay không? Em biết người ấy cũng bối rối chẳng khác gì em, trước ngày hệ trọng đang đến gần.
Sắp đến ngày ăn hỏi rồi mà chẳng buồn gọi hỏi nhau hay gửi được lấy cái tin nhắn, thì làm sao yêu thương được lúc về chung nhà?.
Bố mẹ em thì thương con lắm, thấy em run rẩy nói về việc sắp lấy chồng lo lắng không ngủ được, cũng sót con gái biết chừng nào. Ý của nhà em muốn em lấy chồng gần nhà để còn được gần gũi con, sợ con đi học xa, nhỡ lại muốn lấy chồng xa thì mất luôn đạo (nhà em theo đạo thiên Chúa). Hơn nữa, nhà người ấy là chỗ thân tình, hàng xóm nên bố mẹ em có phần yên tâm hơn khi gả em làm dâu nhà họ. Lỡ mà có khổ sở, thì em đã có bố mẹ luôn ở cạnh, chắc họ cũng chả dám làm gì ác với em. Còn không lấy chồng lúc này, học xong cấp 3 rồi, con gái như bom nổ chậm, bố mẹ em cũng lo lắng, nên động viên em, nhà người ta cũng tử tế, vậy là con cũng sẽ đỡ khổ.
Người chồng sắp cưới của em cũng mới 19 tuổi, hơn em có 4 tháng thôi. Lúc đầu chả hiểu sao, anh ấy cũng cùng gia đình tới nhà em ngỏ lời xin làm thông gia. Sau hôm đó cũng nhắn tin, hứa hẹn với em lời ngon ngọt. Anh ấy bảo, dần dần rồi mình sẽ yêu thương nhau. Lấy nhau về chung một nhà cho bố mẹ 2 bên đỡ phải sốt ruột.
Em không thấy một chút rung động nào cả, mặc dù đã cố ép bản thân hãy thử nghĩ đến người ấy. Chỉ sau hôm dạm ngõ một tuần, nhà người ấy đã đến xin cưới luôn. Hôm nhà người ấy đến xin bố mẹ em bàn chuyện cưới xin, người ấy còn nhắn tin năn nỉ em gật đầu, đồng ý làm vợ người ấy. Bố mẹ em vì nể lời nói của nhà người ấy, sợ làm mất mặt nhà ấy với làng xóm, nên cũng gật gù.
Càng đến gần ngày ăn hỏi, em càng thấy nản, càng lo lắng kinh khủng. (Ảnh minh hoạ)
Từ đó đến nay gần 2 tháng, càng đến gần ngày ăn hỏi, em càng thấy nản, càng lo lắng kinh khủng. Hơn nữa, người ấy cũng vậy, thậm chí còn trốn tránh gặp em và đôi lúc nói hay bọn mình bảo bố mẹ hủy đám cưới đi em.
Em bảo, vậy anh đến nhà nói rõ ý định cho bố mẹ em biết, để mọi người cho dừng lại. Người ấy nói, em cứ bảo bố mẹ là bọn mình chưa muốn cưới bây giờ, nếu nhà gái cứ huỷ hôn thì nhà bên anh sẽ theo cho dễ. Anh cũng ngại bố mẹ buồn.
Em hoang mang quá và rối bời tâm can. Vì em lỡ trao thân cho người ấy một lần gần đây. Cứ nghĩ sắp cưới, cần đụng chạm cơ thể để thấy có cảm xúc muốn gần nhau hơn và thấy mọi việc đã được 2 bên nhà bàn bạc, chuẩn bị rậm rịch, đằng nào cũng là vợ chồng.
Em đang trốn mà tâm can như lửa đốt, dù thế nào, em chỉ cần trốn thêm 2 tuần nữa, ngày cưới hỏi qua đi, em sẽ quay về chịu mọi tội lỗi với bố mẹ, gia đình. Chỉ có liều cách này, chạy trốn đám cưới, em mới cứu được mình khỏi cuộc hôn nhân không đáng có. Em không còn cách nào khác, chỉ cầu mong gia đình 2 bên sẽ tha thứ cho em.
Lù Thị Liên (tỉnh Bắc Kạn)
Theo phunuvietnam.vn
Những vết xe đổ Bạn giương đôi mắt to đen láy nhìn xoáy vào tôi, nói một câu mà đến giờ tôi vẫn không thể quên: bà ấy sinh con vì người đàn ông bà ấy yêu chứ không phải vì thương tôi. Tôi biết bạn khi chúng tôi 18 tuổi. Gia cảnh bạn đơn chiếc, chỉ có hai mẹ con. Cha đã bỏ rơi mẹ để...