Quen nhau suốt 2 năm người yêu nhất quyết không cho chạm vào người, đến đêm tân hôn đang mong chờ thì sốc ngất khi gặp phải điều này
Không chỉ tôi sốc mà vợ tôi cũng sốc rồi em ‘đỏ mặt tía tai’ chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Yêu nhau đến nay đã 2 năm, Khánh vẫn chỉ dám sờ soạng bên ngoài. Ngay từ đầu, Linh đã tuyên bố thẳng cô sẽ không ăn cơm trước kẻng và nếu Khánh muốn làm người yêu cô thì phải chấp nhận điều đó.
Có 1 lần, Khánh say quá không kìm chế được bèn ngỏ ý xin xỏ:
- Em, đằng nào chúng ta sau này cũng là vợ chồng, em cho anh nhé, được không, chỉ 1 lần thôi.
Thế nhưng, Linh giơ tay cho anh hẳn 1 cái tát cháy má. Cũng kể từ đó, Khánh không còn dám nhắc đến chuyện đó 1 lần nào nữa.
Cho đến tận khi cưới, Khánh rất nôn nao được 1 lần gần gũi người yêu. Đêm tân hôn, anh sung sướng bế vợ vào phòng rồi nói:
- Cuối cùng anh cũng đợi được ngày này rồi.
Vừa nói anh vừa cởi sạch quần áo của mình rồi tiến đến gần vợ:
- Nào, để anh cởi váy cho em nha.
Linh ngại ngùng gật đầu. Khánh vội vàng tuột luôn chiếc váy vứt ra ghế rồi lao vào như thiêu thân. Anh hôn lên trán, lên cổ vợ rồi vuốt ve cô rất lâu. Nhưng khi vừa xuống đến phần dưới thì Khánh bỗng nhiên dừng lại, Linh thấy lạ liền hỏi:
- Anh làm sao thế?
Khánh cau mày:
- Sao phần dưới của em có mùi gì là lạ nhỉ, khó chịu quá.
Linh ngồi phắt dậy, cô cũng ngửi thấy mùi lạ đó thì đỏ mặt tía tai chạy thẳng vào nhà vệ sinh rồi nói vọng ra:
Video đang HOT
-Em đi tắm đã.
Khánh ngồi tiu nghỉu như mèo cắt tai, hồi hộp chờ đợi bao lâu nay cuối cùng đêm tân hôn đã tan nát chỉ vì cái mùi hôi khó chịu trên người vợ. Ban đầu anh còn tưởng vợ ở bẩn mà anh không biết nhưng sau khi vợ tắm xong, Khánh lấy lại hứng thú đè cô ra lần nữa vẫn ngửi thấy mùi khó chịu. Khánh liền quyết định:
- Mai anh dẫn em đi khám xem thế nào.
Linh nhìn chồng ái ngại có vẻ như cô vừa làm điều có lỗi khiến chồng mất hứng trong lần đầu tiên.
Sáng hôm sau, sau khi xét nghiệm xong, bác sĩ cầm tờ kết quả ra thông báo:
- Cô bị viêm nhiễm phụ khoa có thể dẫn đến vô sinh nếu không chữa trị kịp thời.
Linh sốc nặng:
- Bác sĩ..nói sao? Vô..sinh?
Bác sĩ lặp lại:
- Tôi chỉ nói là có thể thôi, nếu chữa trị ngay thì vẫn còn cơ hội khỏi bệnh.
Linh ngồi xuống đất suy sụp, cô chỉ vừa lấy chồng mà đã có thể bị vô sinh, hỏi cô làm sao chấp nhận được sự thật này.
Khánh liền kéo vợ ôm chầm lấy cô:
- Em đừng lo, chúng ta sẽ cùng nhau chữa trị, anh sẽ luôn bên em.
Linh nhìn chồng rung rung:
- Anh có sợ không? Anh có chê em không? Nếu em vô sinh thật thì chúng ta sẽ thế nào?
Khánh cương quyết đáp:
- Em nhất định sẽ khỏi bệnh, còn nếu vô sinh thì chúng ta sẽ xin con nuôi, không sao cả, cái gì cũng có cách giải quyết mà.
Khi đó, vị bác sĩ nói:
- Nhưng trong thời gian chữa trị, anh chị phải kiêng chuyện vợ chồng cho tôi đấy.
Khánh gật đầu còn Linh thì buồn rười rượi không biết nói gì. Cô rất biết ơn chồng đã thấu hiểu cho mình nhưng rồi mai đây cuộc sống vợ chồng cô sẽ ra sao? Mới cưới mà không được làm chuyện ấy thì liệu chồng cô sẽ chịu đựng được bao lâu? Liệu lời hứa của anh có tác dụng đến khi nào khi mà chuyện quan hệ vợ chồng là vô cùng quan trọng.
Chồng ngoại tình ngay đêm tân hôn, tôi 'chết đứng' khi đọc hết và xem hết những gì họ đã trao cho nhau trong suốt thời gian qua
Tin nhắn vừa được gửi đến khi anh đang tắm. Em như chết đứng trong tim khi đọc những dòng chữ ân ái và mặn nồng của cô gái kia gửi cho anh.
Em là gái thành phố, trong gia đình giàu có, mẹ làm bác sĩ, bố làm ở huyện ủy. Thế nhưng em không giống như những người con gái nhà giàu khác, đỏng đảnh và chơi bời. Chính vì cái tính hòa đồng và nhiệt tình của em khiến bao chàng trai muốn yêu em. Em là con gái cưng thế nhưng em không giống như những người con gái nhà giàu khác, đỏng đảnh và chơi bời. Chính vì cái tính hòa đồng và nhiệt tình của em khiến bao chàng trai muốn yêu em.
Đang học năm đầu cách nhà 30km nên thỉnh thoảng em mới về nhà. Trong lần đang trên đường về nhà, xe của em đột nhiên bị hỏng và thật may anh có cơ hội làm "anh hùng", ra tay sửa xe giúp em. Anh đã quen em từ cái lần đó, chẳng phải mất công nghĩ cách làm quen với em. Cứ cuối tháng, anh lại đến trường đón em về. Chỉ một thời gian ngắn, anh đã chinh phục được em.
Em luôn cảm thấy hạnh phúc vì đã tìm được người mình yêu và người yêu mình nhưng em đâu biết rằng, anh yêu em chỉ vì thách thức của bạn bè. Trong một lần yếu đuối, em đã để anh lấy mất "cái ngàn vàng" mà em đã gìn giữ bao lâu nay. Sau lần đó, em đã rất lo lắng. Mấy ngày sau, anh thông báo phải đi công tác xa, 6 tháng mới về.
Em đã khóc rất nhiều. Còn anh kể từ ngày đi công tác chẳng thấy tin tức gì về anh, dù một cú điện thoại hay tin nhắn cho em. Thế nhưng em vẫn luôn nuôi hy vọng và chờ đợi anh ngày trở về. Em lao đầu vào học cho nhanh hết thời gian để anh trở về bên em. Thời gian cứ vậy trôi qua, suốt 4 tháng không có tin tức về anh và cũng ngần ấy tháng, em không thấy mình có kinh nguyệt.
Em mua thuốc điều hòa kinh nguyệt về uống. Sau một tháng vẫn không thấy có, em bắt đầu lo lắng mình có thai, cái điều mà em chưa bao giờ nghĩ đến khi ở vào cái tuổi này. Sau lần về thăm nhà, em đã thú nhận với mẹ và kết quả, em đã có thai.
Gia đình em vốn nề nếp, bố mẹ chưa bao giờ nghĩ sẽ có chuyện như thế này xảy ra. Suy nghĩ thật kỹ rồi bố mẹ cũng quyết định đưa em sang nhà anh thưa chuyện. Gia đình anh cũng không thể quyết định được, chỉ chờ anh về rồi tính. Rồi anh cũng trở về, khi biết tin đó, anh cũng không tin đó là con mình. Anh đưa em đi xét nghiệm ADN và cuối cùng cũng phải thừa nhận vì kết quả 99,9% giống nhau.
Sau hai tháng, nhà trai chọn ngày lành, tháng tốt rồi gia đình anh cũng quyết định tổ chức đám cưới. Hôm ấy, phải tiếp đón khách, ăn uống rất nhiều, em cảm thấy mệt mỏi nên mẹ đưa em về phòng. Em ôm mẹ khóc:
- Chỉ còn đêm nay con được ngủ trong căn phòng này. Nó đã gắn bó với con từ nhỏ, vậy mà chỉ sáng mai thôi là con đã bước về nhà chồng. Con sợ lắm, mẹ ơi!
Em lo lắng khi phải làm dâu, làm mẹ khi mới 19 tuổi. Thật không ngờ, trong đêm đó em lại đau đẻ và mẹ em chính là người đỡ đẻ cho em. Sau khi "mẹ tròn, con vuông", sáng đến nhà trai đến đón đứa bé về trước và nghi lễ đón dâu vẫn tổ chức bình thường. Em vẫn được mặc váy cưới như bao cô dâu khác, em không còn lo nghĩ khi phải "bụng mang, dạ chửa" trong váy cưới nữa. Em cười nhẹ nhàng, trên gương mặt đầy rạng rỡ.
Niềm vui chưa đến nụ cười đã tắt khi em vô tình đọc được tin nhắn trong điện thoại của anh. Ảnh minh họa internet
Kết thúc nghi lễ xong, anh em, bạn bè tò mò vào thăm đứa bé. Nhìn bé rất dễ thương, ai cũng khen, nhiều người vui miệng đùa: "Nhìn đứa bé không giống bố nhỉ?". Họ đâu biết rằng chỉ những lời nói vô ý đó làm em khổ tâm biết nhường nào.
Khi con trai vừa đầy tháng, chồng em lại phải nhận đi công trình xa. Em rất buồn vì phải xa chồng khi vẫn còn bỡ ngỡ bên nhà chồng. Niềm vui của em là những ngày bên con, cùng con chờ anh về. Nghe tin anh sắp về, gương mặt em rạng rỡ.
Hôm anh về là ngày đẹp, em và cô em chồng chuẩn bị trang hoàng phòng ngủ của gia đình nhỏ, vậy mà niềm vui chưa đến nụ cười đã tắt khi em vô tình đọc được tin nhắn trong điện thoại của anh. Tin nhắn vừa được gửi đến khi anh đang tắm. Em như chết đứng trong tim khi đọc những dòng chữ ân ái và mặn nồng của cô gái kia gửi cho anh.
Em vẫn giữ im lặng vì không tin điều đó là sự thật, cho đến khi em mở laptop của anh kiểm tra thì có rất nhiều hình ảnh anh và người ấy. Em vỡ òa ra khóc nức nở như một đứa trẻ và anh cũng kịp nhận ra điều đó. Anh ôm em vào lòng, xoa dịu vết thương lòng cho em nhưng anh đâu có hiểu rằng, nỗi đau của người vợ khi biết chồng ngoại tình ngay trong đêm tân hôn lần hai này lớn như thế nào.
Em phải viết đơn ly hôn và anh đồng ý. Anh nói:
- Anh không thể bỏ rơi cô ấy vì cô ấy đang mang giọt máu của anh.
Em nức nở khóc:
- Anh không nỡ bỏ rơi cô ấy, còn mẹ con em thì sao? Anh nhẫn tâm bỏ rơi con trai anh khi mới tròn 6 tháng tuổi ư?
Đêm ấy cứ tưởng em được hạnh phúc, vậy mà lại vỡ òa trong tan vỡ.
Đêm tân hôn đang lúc mặn nồng thì gặp sự cố, tiếng động lớn khiến bố mẹ chồng cũng tỉnh giấc chạy sang Nghe tiếng động cùng tiếng la lớn, bố mẹ chồng tôi ào đến cửa phòng ngủ của chúng tôi gõ cửa liên hồi. 30 tuổi tôi mới lấy chồng, còn là cưới vội chưa tìm hiểu kỹ càng. Chúng tôi biết nhau qua mai mối, tìm hiểu chưa được 5 tháng. Âu cũng là vì bị cha mẹ giục mãi, lại chẳng tìm...