Cảnh đẫm nước mắt ngày về nhà chồng: Bàng hoàng phát hiện bố mẹ chồng bỏ trốn vì nợ nần
Chiếc xe chở cả gia đình chúng tôi vừa lăn bánh đến cổng nhà bố mẹ chồng, một cảm giác lạ lùng xâm chiếm khi chứng kiến đám đông người lạ ngồi vạ vật, khuôn mặt căng thẳng và ánh mắt chực chờ.
Ảnh minh họa.
Chúng tôi dừng xe, chồng tôi bước xuống, tự tin bảo rằng đây chính là nhà của bố mẹ mình. Nhưng những người xa lạ ấy lại lạnh lùng nói rằng chúng tôi “nhầm nhà” rồi, xua tay như đuổi người không quen.
Video đang HOT
Chồng tôi ngỡ ngàng, phản ứng mạnh: “Có bị điên mới đi nhầm nhà!”. Thế nhưng vừa dứt lời, tôi nhận ra ánh mắt của những người xa lạ ấy sáng rực lên, họ như vừa nắm được một cơ hội quý báu. Một người đàn ông đứng tuổi chậm rãi tiến tới, giọng nghiêm nghị nói rằng bố mẹ chồng tôi đang nợ họ rất nhiều tiền. Vì không trả được, ông bà buộc phải để lại căn nhà mặt tiền này để trừ nợ.
Nghe đến đây, chồng tôi không kiềm chế nổi, anh đấm mạnh vào cánh cửa sắt, đến nỗi máu túa ra đầu ngón tay. Hình ảnh bố mẹ chồng tôi, từng là những người nghỉ hưu với cuộc sống dư dả, nay phải bỏ trốn vì nợ nần, thật quá đỗi đau lòng.
Gọi điện mãi không thấy ông bà nhấc máy, cuối cùng, người em họ mới tiết lộ nơi họ đang lánh nạn. Tới nơi, tôi chết lặng khi nhìn thấy mẹ chồng – người phụ nữ mạnh mẽ, phong độ ngày nào, nay trông tiều tụy, gầy yếu đến mức khó nhận ra. Bà vừa khóc vừa kể lại, giọng nghẹn ngào. Thì ra, vì muốn nhanh giàu, hai ông bà đã đầu tư vào đất đai, không ngờ giá đất đóng băng, lại đến hạn trả nợ. Để không phải chịu áp lực đòi nợ hằng ngày, ông bà đành giao lại căn nhà và miếng đất cho chủ nợ.
Trở lại thành phố, chồng tôi trầm tư, ánh mắt xa xăm đầy quyết tâm. Anh đề nghị bán căn hộ chung cư – nơi chúng tôi đang sống – để lấy tiền trả nợ, chuộc lại căn nhà bố mẹ. Anh bảo, không thể để mất ngôi nhà đầy kỷ niệm của cả gia đình.
Tôi nghe mà lòng nặng trĩu. Căn hộ này, một nửa là của bố mẹ đẻ tôi dành cho, và nếu bán đi, chúng tôi sẽ phải đi thuê nhà. Khi tôi nêu ý kiến, chồng tôi nhìn tôi như người xa lạ, trách rằng tôi là đứa con dâu bất hiếu, vô tâm, không biết thương xót bố mẹ chồng.
Tôi thấy mình bối rối và đau đớn, không biết phải làm gì. Tôi có nên hi sinh căn nhà duy nhất của mình để cứu lấy một ngôi nhà đã mất cho bố mẹ chồng, hay giữ lại nơi ở của gia đình mình?
Về quê nghỉ lễ, vợ chồng tôi bàng hoàng khi thấy trong nhà để sẵn 2 chiếc quan tài và ảnh thờ của bố mẹ chồng
Tôi hoảng hốt hỏi bố mẹ thì đau lòng trước câu trả lời của ông bà.
Vợ chồng tôi sống ở thành phố, cách quê nhà hơn 300km. Lúc đầu, chồng tôi đòi về quê sống với bố mẹ vì anh là con trai một, anh không muốn để bố mẹ ở một mình vì sợ ông bà tuổi cao sức yếu. Nhưng tôi không muốn về vì nhiều lý do. Thứ nhất, công việc của chúng tôi đang rất ổn định, mức lương cao, nếu về quê thì phải trồng rau nuôi gà chứ khó tìm được công việc đúng chuyên môn và tiền bạc rủng rỉnh như hiện nay. Thứ 2, ở thành phố, con tôi sẽ được học hành, phát triển một cách tốt nhất; đảm bảo tương lai. Thứ 3, bố mẹ chồng vẫn còn mạnh khỏe, đợi thêm vài năm nữa thì thuyết phục ông bà đến thành phố sống cùng là được rồi. Trước những lý lẽ của tôi, chồng đành chấp nhận.
5 năm nay, tuy không sống chung nhưng chúng tôi vẫn đều đặn gửi tiền về cho bố mẹ tiêu xài thoải mái. Đồ đạc trong nhà, tôi mua đầy đủ và rất tiện nghi. Đợt Tết năm ngoái, tôi muốn lắp camera để dễ dàng quan sát cuộc sống của bố mẹ nhưng họ không chịu. Bố chồng nói không muốn bị người khác nhìn ngó mọi lúc mọi nơi. Ông đã nói thế thì thôi, tôi cũng không lắp camera nữa.
Về quê chơi lễ, tôi không ngờ lại thấy 2 chiếc quan tài trong nhà. (Ảnh minh họa)
Dịp lễ năm nay được nghỉ dài ngày nên vợ chồng tôi thu xếp về quê chơi. Vừa vào đến nhà, chúng tôi đã bàng hoàng khi thấy 2 chiếc quan tài để sẵn trong nhà cùng 2 tấm ảnh thờ của bố mẹ chồng. Tôi lắp bắp hỏi ông bà lại mua quan tài làm gì? Bố chồng thủng thẳng đáp: "Bố mua sẵn, lỡ ra đi mà không có con cái bên cạnh thì còn có quan tài, có ảnh thờ mà làm đám tang. Sống thui thủi có 2 vợ chồng thì đành phải chuẩn bị trước mọi thứ thôi". Trong câu nói của ông hàm chứa sự trách móc vợ chồng tôi vô tâm.
Sau đó, tôi nghe mẹ chồng kể, tuần trước, bố lên cơn đau tim trong đêm. Bà phải chạy đi tìm hàng xóm giúp đỡ, đưa ông đến bệnh viện kịp thời chứ không là mất ông rồi. Vừa xuất viện là bố đặt luôn 2 chiếc quan tài về nhà trong sự bất lực của mẹ.
Vợ chồng tôi biết chuyện mà vừa tự trách vừa lo lắng. Nhất là chồng tôi, anh ấy đổ lỗi do tôi mà anh ấy không thực hiện được trách nhiệm làm con, để bố mẹ sống cô độc. Chồng còn đòi sống ly thân một thời gian, anh về quê, còn tôi cứ ở lại thành phố. Về quê nghỉ lễ mà không khí gia đình luôn căng thẳng, tôi cũng mệt mỏi, chán nản. Phải làm sao trong trường hợp này đây?
Chị dâu đột ngột đòi đập nhà, đứng tên sổ đỏ khiến bố mẹ tôi bàng hoàng thảng thốt Vì bất đồng quan điểm nên chị dâu và bố mẹ tôi đang căng thẳng với nhau. Chị Tuy mới về làm dâu nhà tôi được tròn 1 tháng. Tính chị hay nói, bộc trực, thẳng thắn. Nhưng đôi khi, chị thẳng thắn quá mức lại dẫn đến việc làm mất lòng người, đặc biệt là những người mới tiếp xúc. Chị và...