Đưa trò chơi dân gian vào môn Giáo dục thể chất: Thầy phải nhiều ‘vốn’
Hà Nội dự kiến đưa trò chơi dân gian vào hoạt động Giáo dục thể chất cho học sinh đang nhận được nhiều ý kiến đóng góp từ dư luận xã hội.
Học sinh Trường THCS Thái Thịnh (Đống Đa, Hà Nội) tham gia trò chơi bịt mắt bắt vịt do nhà trường tổ chức.
Giúp học sinh giải trí lành mạnh
Là giáo viên dạy Giáo dục thể chất (thể dục) tại Trường THCS Đông La (Hoài Đức, Hà Nội), thầy Văn Công Thư cho rằng, ý tưởng này của TP Hà Nội là hoàn toàn khả thi và mang nhiều ý nghĩa. Dù là trò chơi dân gian nhưng bản chất, đó đều là các hoạt động mang tính tư duy và đòi hỏi sự vận động nên học sinh sẽ rất thích thú. Ví dụ như trò chơi Ô ăn quan, Kéo co, Nhảy dây…
Theo thầy Thư, việc đưa trò chơi vào trong môn Thể dục sẽ giúp các em có sân chơi để giải tỏa căng thẳng sau những tiết học mệt mỏi, tạo hứng thú, tinh thần thoải mái ở những tiết học tiếp theo. Nhiều năm nay, nhà trường cũng tổ chức một số trò chơi dân gian trong các hoạt động đón Tết hay hội trại để tạo không khí phấn khởi cho học sinh. Phụ huynh cũng đồng hành và ủng hộ cách làm này của nhà trường.
Anh Vũ Văn Tình có con đang học lớp 7 tại quận Thanh Xuân (Hà Nội) bày tỏ sự ủng hộ với chính sách này của thành phố. Phụ huynh này cho biết, trong hai năm dịch bệnh vừa qua, trẻ đã phải học online nên bị ảnh hưởng bởi mặt trái của mạng xã hội khá nhiều, có em còn bị cận thị hay trầm cảm. Vì thế, khi được đến trường học trực tiếp, cách giải tỏa căng thẳng cho các em chính là đưa trò chơi dân gian lành mạnh vào giờ học…
Cần tính toán hợp lý
Với vai trò quản lý tại Trường THCS Thái Thịnh (Đống Đa, Hà Nội), thầy Hiệu trưởng Nguyễn Cao Cường đồng tình với chủ trương này của thành phố. Thầy Cường cho biết, trước đây một số trường vẫn tổ chức thể dục giữa giờ cho học sinh bằng hình thức nhảy dân vũ và mang nhiều hiệu ứng tích cực.
Bên cạnh đó, thầy Cường nhấn mạnh, Chương trình GDPT mới cũng là cơ hội để các nhà trường đưa trò chơi dân gian vào một số nội dung chương trình học nhằm gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc. Vậy nên, chúng ta cần nghiên cứu thật kỹ môn Giáo dục thể chất của Chương trình GDPT 2018 để đưa những nội dung phù hợp, trò chơi nào tương ứng với từng học sinh.
Các trò chơi này phải phù hợp với đặc thù về lứa tuổi học sinh, điều kiện cơ sở vật chất của mỗi trường. Điều này cũng phụ thuộc vào lựa chọn của học sinh và khả năng giảng dạy, hướng dẫn của thầy cô. Các chuyên gia giáo dục cũng phải tính toán để có những khuyến nghị, cách thức tuyên truyền về trò chơi dân gian đó. Vấn đề quan trọng, không chỉ là chơi một trò nào đó cho khỏe mà thông qua đó, các em hiểu về trò chơi đó để gìn giữ và thôi thúc tình yêu dân tộc.
Video đang HOT
Ảnh minh họa/ INT.
Cô Nguyễn Ngọc Dung – Hiệu trưởng Trường THCS Minh Khai (Hoài Đức, Hà Nội) nhấn mạnh, việc đưa trò chơi dân gian vào môn Giáo dục thể chất là việc làm cần thiết và ý nghĩa. Dù là ý tưởng nhưng phải đưa vào thực hiện mới biết để có đánh giá chính xác nhất. Tuy nhiên, Sở GD&ĐT cũng cần sớm ban hành hướng dẫn cụ thể để các trường lấy đó làm căn cứ xây dựng kế hoạch giảng dạy cho phù hợp.
Nếu triển khai sẽ vừa có mặt thuận lợi nhưng lại vướng một số khó khăn. Thuận lợi là đã có chủ trương và sự chỉ đạo. Hơn nữa, trong công tác giáo dục học sinh, sinh viên, việc tổ chức trò chơi dân gian là việc làm của mỗi nhà trường. Nay đưa trò chơi dân gian vào giờ Thể dục đòi hỏi giáo viên phải nắm vững các trò chơi, hướng dẫn để học sinh biết cách chơi.
“Hơn nữa, để các em chơi một cách tự nhiên nhất, không mang tính ép buộc thì người dạy phải tìm ra cách tổ chức chơi hấp dẫn. Điều này đòi hỏi mỗi thầy cô dạy Thể dục phải tâm huyết, sáng tạo. Mặt khác, việc tổ chức các trò chơi dân gian cần mang tính tập thể (nhảy dây, kéo co…). Vậy sân bãi, không gian các nhà trường có đảm bảo an toàn để trẻ chơi các trò này không?
Một khó khăn nữa theo cô Dung là ở học sinh. Thời đại công nghệ, nhiều em đam mê trò chơi liên quan đến công nghệ. Việc “kéo” học sinh đến với trò chơi dân gian cần sự vào cuộc của tất cả giáo viên nhà trường cũng như sự đồng hành của cha mẹ học sinh. Do đó, khi thực hiện, các trường phải có sự tính toán kỹ lưỡng sao cho phù hợp với thực tế” – cô Dung đặt vấn đề.
Góc nhìn của chuyên gia văn hóa
PGS.TS Lê Quý Đức – nguyên Phó Viện trưởng Viện Văn hóa và Phát triển, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh cũng nhất trí với chủ trương của TP Hà Nội khi dự kiến đưa một số trò chơi dân gian vào hoạt động giáo dục thể chất trong nhà trường. Ông cho rằng, trò chơi dân gian còn có thể lồng ghép vào nhiều hoạt động khác như Kỹ năng sống, Giáo dục địa phương, Lịch sử. Ví dụ, trò chơi mô phỏng hình tượng cậu bé Đinh Bộ Lĩnh dùng cờ lau để tập trận – người sau này đã có công dẹp loạn 12 sứ quân để lên ngôi hoàng đế lấy niên hiệu là Đinh Tiên Hoàng.
Đưa trò chơi dân gian vào hoạt động giáo dục thể chất giúp nâng cao thể chất cho học sinh, thể chất cũng là một khía cạnh của văn hóa. Việc này tạo điều kiện để phát triển tinh thần và giáo dục truyền thống văn hóa của dân tộc. Thông qua các trò chơi, trẻ được mở mang trí tuệ, như chơi Ô ăn quan thì phải tính toán thế nào cho hợp lý.
PGS.TS Lê Quý Đức cũng thẳng thắn nhìn nhận, trước nay học sinh phổ thông phải học quá nhiều kiến thức. Sau 12 năm học phổ thông, tiếp theo là 4 năm học đại học nhưng chưa chắc mỗi em ra trường đều sử dụng hết tất cả những kiến thức cả phổ thông lẫn chuyên ngành.
Vì vậy, ngành Giáo dục của Thủ đô cần phải tính toán cho thấu đáo xem nên đưa trò chơi nào vào môn Giáo dục thể chất hay các hoạt động giáo dục khác. Thời lượng là bao nhiêu, có đủ nhân lực và vật lực để giảng dạy cũng như kiểm tra, đánh giá học sinh hay không? Nói như vậy cũng phải hiểu rằng, việc này phải được văn bản hóa và mang tính bắt buộc tới các nhà trường. Làm sao để thông qua những trò chơi đó, học sinh tìm được niềm vui mang tính sáng tạo.
“Muốn làm tốt và không hình thức, tôi nghĩ chắc chắn cơ quan quản lý mà trực tiếp là Sở GD&ĐT Hà Nội sẽ phải tính toán, cân nhắc thật kỹ để đưa ra một lộ trình thực hiện rõ ràng. Chúng ta phải nhìn nhận vấn đề này trên bình diện tổng thể chứ không chỉ bó hẹp trong phạm vi phát triển thể chất học sinh. Trường chúng tôi thường xuyên tổ chức các hoạt động tập thể lồng ghép một số trò chơi dân gian như Kéo co, Đập niêu đất, Bịt mắt bắt vịt, Bịt mắt đánh trống, Ô ăn quan… Học sinh vô cùng hào hứng khi tham gia bởi các em được vui chơi, thể hiện khả năng của mình cũng như hiểu thêm về văn hóa dân tộc”, thầy Nguyễn Cao Cường cho biết thêm.
Khắc phục tình trạng thiếu giáo viên tại các tỉnh miền núi phía bắc
Đưa học sinh từ điểm lẻ về trường chính để học; điều động giáo viên dạy tăng tiết ở nhiều trường; cử giáo viên đi học văn bằng 2, tạo cơ chế, chính sách hỗ trợ chi phí đào tạo, bồi dưỡng cho giáo viên các môn: Ngoại ngữ, Âm nhạc, Mỹ thuật, Giáo dục thể chất... Đó là các giải pháp mà các tỉnh miền núi phía bắc đang thực hiện để bảo đảm yêu cầu của Chương trình giáo dục phổ thông mới (Chương trình giáo dục phổ thông năm 2018).
Tuy nhiên, về lâu dài vẫn cần những giải pháp ở tầm vĩ mô và căn cơ hơn.
Do thiếu giáo viên, cô Trần Thị Thu Huyền, giáo viên môn Tin học, Trường tiểu học Mường Vi phải dạy cho cả học sinh Trường trung học cơ sở Mường Vi (huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai). (Ảnh QUỐC HỒNG)
Tình trạng thiếu giáo viên tại các tỉnh miền núi phía bắc, nhất là giáo viên các môn chuyên biệt như: Ngoại ngữ, Âm nhạc, Mỹ thuật, Giáo dục thể chất... khiến cho sự nghiệp "gieo chữ, trồng người" ở vùng cao đã khó lại càng thêm khó.
Thầy, trò đều vất vả
Trường phổ thông dân tộc bán trú trung học cơ sở Tả Giàng Phình nằm cách trung tâm thị xã Sa Pa (tỉnh Lào Cai) khoảng 20km, hầu hết học sinh ở đây là người dân tộc H'Mông, Dao. Do chưa tuyển dụng được giáo viên mới cho nên tất cả các tiết học Ngoại ngữ ở trường đều do cô giáo Vũ Thị Thúy giảng dạy. Mỗi tuần cô Thúy phải dạy 24 tiết tại 11 lớp, nhiều hơn 7 tiết học so với quy định của Bộ Giáo dục và Đào tạo, khiến cô bị quá tải công việc. Hiệu trưởng Nguyễn Vỹ Nam cho biết, trường thiếu nhiều giáo viên môn Tiếng Anh, Tin học, do vậy các giáo viên phải "chạy sô" liên tục để bảo đảm chương trình, ảnh hưởng sức khỏe và việc chăm sóc gia đình.
Theo Chánh văn phòng Sở Giáo dục và Đào tạo Lào Cai Lê Mạnh Trường, tỉnh đang thiếu 842 biên chế giáo viên. Phần lớn là giáo viên các môn chuyên biệt: Tiếng Anh, Tin học, Âm nhạc và Mỹ thuật. Tỉnh có 36 trường trung học phổ thông, nhưng hiện chỉ có một giáo viên môn Âm nhạc và không có giáo viên Mỹ thuật. Trong khi đó, từ năm học 2022-2023, đây lại là những môn học bắt buộc theo Chương trình giáo dục phổ thông mới.
Tỉnh Hà Giang hiện đang thiếu 2.443 giáo viên so với nhu cầu. Để chuẩn bị cho chương trình giáo dục phổ thông mới, các địa phương trong tỉnh đã thông báo tuyển giáo viên các môn học, cấp học còn thiếu. Tuy nhiên, do không có nguồn tuyển đối với giáo viên môn Tiếng Anh, cho nên năm học 2022-2023, tỉnh thiếu 197 giáo viên bộ môn này.
Huyện vùng cao Mèo Vạc hiện chỉ có một giáo viên Tiếng Anh tiểu học, trong khi huyện có 18 trường tiểu học với 76 lớp 3 bắt buộc phải học Tiếng Anh. Ông Bùi Minh Thư, Trưởng phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Mèo Vạc cho biết: "Phòng cũng tính đến phương án bố trí giáo viên Tiếng Anh của các trường trung học cơ sở dạy trực tiếp, trực tuyến cho các trường tiểu học. Nhưng nếu như vậy thì dẫn đến tình trạng quá tải đối với đội ngũ giáo viên Tiếng Anh trung học cơ sở, vì bình quân mỗi trường cũng chỉ có một giáo viên dạy môn này".
Học sinh Trường phổ thông Dân tộc bán trú tiểu học xã Thượng Phùng, huyện Mèo Vạc (Hà Giang) đang học Tiếng Anh trực tuyến với cô giáo Trường phổ thông liên cấp Marie Curie (Hà Nội) dưới sự hỗ trợ của giáo viên chủ nhiệm. (Ảnh KHÁNH TOÀN)
Vì thiếu giáo viên, từ năm học 2022-2023, cô giáo Nông Thị Bích Hạnh, giáo viên môn Tiếng Anh Trường tiểu học và trung học cơ sở Bằng Phúc (huyện Chợ Đồn, tỉnh Bắc Kạn) được phân công dạy thêm môn này ở Trường tiểu học và trung học cơ sở Đồng Thắng. Khoảng cách từ trường Bằng Phúc tới Trường Đồng Thắng là khoảng 30km.
Đi từ Bằng Phúc đến Đồng Thắng phải vượt nhiều dốc, đổ nhiều đèo, vào mùa đông sương mù giăng dày đặc, có lúc không nhìn thấy đường. Cô Hạnh năm nay đã 50 tuổi, phải đi lại khoảng cách xa như vậy rất vất vả, trong khi không được hỗ trợ thêm tiền xăng xe. Từ khi di chuyển dạy liên trường, cô Hạnh đã bị ngã xe máy ba lần, giờ chân vẫn đau mỗi khi trái gió, trở trời.
Việc thiếu giáo viên dạy các môn học theo Chương trình giáo dục phổ thông mới không chỉ khiến các thầy, cô giáo vất vả, mà còn tạo khó khăn cho học sinh vùng cao. Tại xã Xuân Lạc, huyện Chợ Đồn, trong năm học 2022-2023, Trường tiểu học Xuân Lạc đã phải dồn một số lớp ở các điểm trường lẻ về trường chính để thuận lợi học môn Tin học.
Hiệu trưởng Trường tiểu học Xuân Lạc, Lưu Thị Uyên cho biết, chỉ ở trường chính mới có phòng máy tính để học môn Tin học. Việc đưa các em về học tại trường chính, đồng nghĩa với việc nhiều em phải đi học rất xa. Mỗi tuần các em có một ngày phải đi bộ khoảng 16km cả đi lẫn về, để về trường chính học Tin học. Thầy, cô giáo rất xót xa, nhưng cũng không có cách nào khác vì không thể vận chuyển máy tính đến từng điểm trường lẻ được. Giải pháp duy nhất mà các thầy, cô của trường đang áp dụng là kêu gọi xã hội hóa để hỗ trợ mua xe đạp cho các em đi lại.
Nhiều giải pháp khắc phục
Để khắc phục tình trạng thiếu giáo viên, các huyện, thành phố ở tỉnh Hà Giang bố trí giáo viên Tiếng Anh dạy học trực tuyến ở những nơi thuận lợi, có đủ trang, thiết bị, điều kiện để tổ chức dạy học trực tuyến, đồng thời bố trí giáo viên đến dạy học trực tiếp ở những nơi không có điều kiện tổ chức dạy học trực tuyến. Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Mèo Vạc đã liên hệ và được Trường phổ thông liên cấp Marie Curie (Hà Nội) nhận lời hỗ trợ dạy trực tuyến môn Tiếng Anh từ điểm cầu Hà Nội. Từ đầu năm học 2022-2023, Trường Marie Curie đã tuyển 20 giáo viên Tiếng Anh dạy trực tuyến cho 18 trường tiểu học trên địa bàn huyện Mèo Vạc. Mỗi tuần, học sinh lớp 3 sẽ học trực tuyến ba tiết với các giáo viên Trường Marie Curie; học một tiết trực tiếp do giáo viên các trường trung học cơ sở giảng dạy.
Tuy nhiên, nhiều cán bộ quản lý giáo dục đều cho rằng, việc điều động, biệt phái, giáo viên dạy kiêm nhiệm nhiều trường, nhiều lớp, dạy học trực tuyến... chỉ là những giải pháp tình thế. Để bảo đảm chất lượng giáo dục và duy trì ổn định công tác dạy và học thì cần bổ sung số lượng giáo viên đáp ứng nhu cầu thực tế của các trường.
Giám đốc Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Hà Giang Nguyễn Thế Bình cho biết: "Từ năm 2019, ngành đã rà soát và cử hơn 300 giáo viên phổ thông đi đào tạo văn bằng 2 các môn: Tin học, Tiếng Anh, Âm nhạc, Mỹ thuật. Đến cuối năm 2022, đội ngũ này hoàn thành chương trình đào tạo sẽ về tỉnh giảng dạy, giải quyết một phần tình trạng thiếu giáo viên các môn chuyên biệt. Tỉnh cũng tiếp tục rà soát, đề xuất phương án để xin chủ trương tuyển dụng giáo viên trong số chỉ tiêu biên chế được giao chưa sử dụng".
Cuối tháng 10/2022, Hội đồng nhân dân tỉnh Bắc Kạn ban hành chính sách đào tạo, bồi dưỡng giáo viên để thực hiện Chương trình giáo dục phổ thông mới. Tỉnh cũng quy định viên chức được cử đi đào tạo trình độ đại học phải cam kết thực hiện nhiệm vụ, công vụ tại cơ quan, đơn vị, địa phương sau khi hoàn thành chương trình đào tạo trong thời gian ít nhất gấp hai lần thời gian đào tạo. Tỉnh Bắc Kạn kỳ vọng chính sách mới này sẽ khắc phục tình trạng thiếu giáo viên đang gây khó khăn cho công tác dạy và học trên địa bàn. Trong tháng 10/2022, tỉnh Bắc Kạn cũng chỉ đạo thực hiện rà soát, sắp xếp các trường, điểm trường, lớp học, đưa tối đa học sinh từ lớp 3 ra trường chính để tạo điều kiện học sinh được học môn theo Chương trình giáo dục phổ thông mới.
Ngay khi kết thúc học kỳ II năm học 2021-2022, tỉnh Lào Cai đã tổ chức thi tuyển giáo viên đợt 1 cho năm học 2022-2023, nhưng do thiếu nguồn, cho nên chỉ tuyển dụng được 231 người. Gần 270 giáo viên còn thiếu nằm ở những cấp học còn lại, chủ yếu là giáo viên các môn chuyên biệt. Phó Giám đốc Sở Nội vụ tỉnh Lào Cai, Ngô Hữu Tuyên cho biết, tỉnh đã có phương án tuyển dụng bổ sung giáo viên đợt 2 ngay trong học kỳ I năm học này, chỉ đạo ngành giáo dục và các địa phương thiếu giáo viên đến đâu thì ký hợp đồng đến đó, không để xảy ra tình trạng thiếu giáo viên đứng lớp ở tất cả ngành học, cấp học.
367 sinh viên Trường ại học FPT nhận bằng tốt nghiệp Trường ại học FPT Cần Thơ vừa tổ chức lễ trao bằng tốt nghiệp cho 367 sinh viên. Trong đó, có 15 sinh viên có thành tích học tập xuất sắc và 7 sinh viên hoạt động phong trào xuất sắc được nhà trường khen thưởng. ặc biệt, 3 gương mặt thủ khoa các khối ngành được vinh danh, gồm: Nguyễn Huỳnh Tuấn...