Cú ngã định mệnh Phần 2
1 ngày,2 ngày,3 ngày trôi qua,cũng chẳng thấy ai lên tìm nên thở phào nhẹ nhỏm.Hơn nữa thằng Tuân cũng đã xuất viện,đi học lại rồi.Nghe nó bảo là mọi chuyện đã được giải quyết xong xui nên mình cũng phần nào yên tâm là sẽ ko bị quấy rầy nữa
Cuộc sống của mình lại trở về quỷ đạo cũ.Ham chơi,nhác học,ghiền xem phim và hay ngủ gật.
Hơn 2 tuần bình yên trôi qua đến chiều thứ ba,trước tết đúng 1 tuần,mình và chúng bạn đi cà phê ở quán Hương Lan.
Ngồi nói chuyện tào lao đâu được 1tiếng,ngước mặt lên thì thấy 4 anh công an đi vào,trong đó có 2 anh hôm trước lấy “khẩu cung” mình ở trường.
Linh tính mách bảo, chết rồi,ko lẽ ra tận quán cà phê để hỏi chứ, sao mà xui xẻo thế này.
Vội cuối gầm mặt xuống,giả vờ nhìn vu vơ dưới đất.
Lẫm nhẫm,rồi rồi,họ đang tiến lại mình,gần tới rồi, gần tới rồi,bóng họ che kín cả góc tụi mình ngồi rồi.Thôi xong..1..2..3 chuẩn bị ngước mặt lên.
Ôi nhưng ko,họ lướt qua rồi.Nghe tiến kéo ghế.Họ ngồi phía sau bàn mình.Vậy là đi uống cà phê,may quá,thở phào nhẹ nhỏm. Ôi chắc đau tim chết mất nhưng bây giờ làm sao đây.Họ ở ngay sau lưng mình,lỡ bị phát hiện thì sao.
Tương kế tựu kế nói nhỏ với lũ bạn.
-Tự nhiên ta đau ruột quá,ta về trước nghe,đứa nào trả tiền cà phê cho ta với.
Chúng bạn nhìn cái mặt ko thể nào nhăn nhó hơn của mình nên cũng tin thật và gật đầu lia lịa.
Chỉ chờ có thế,mình quơ vội cái khẩu trang đeo vào,đứng lên đi thẳng ra xe,đội mũ,phóng một mạch về phòng,ko một cái quay đầu.
Về phòng mà tim còn đập thình thịch rồi tự nhiên nghĩ lại thật vô lý,mình có ăn trộm,ăn cắp gì đâu mà phải trốn chui,trốn lũi thế.Lỡ gặp lại họ có hỏi hôm đó sao bỏ về thì nói đau bụng quá nên vô phòng y tế nằm có sao đâu.
Nhất định rồi,bữa sau ko tránh nữa,mạnh mẽ đối diện. (toàn làm quá ko hà)
Giờ thì ngủ đã.À mình nói thêm là mình ở một mình và ăn cơm bụi.Dãy phòng trọ có 5 phòng,mình thích ở riêng nên mẹ thuê cho mình phòng nhỏ nhất ở đây,vì ko có ai nói chuyện tào lao nên ngoài học,ăn thì mình chỉ biết ngủ chứ chẳng biết làm.
5h lại đi học thêm,sau đó đi ăn rồi về phòng đọc truyện,xem phim.
Khoảng 8h,nghe điện thoại báo tin nhắn.
-Chào lớp phó học tập.
- Èo…Đứa nào đấy?
- Đứa lun?Ko đoán ra ai à?
- Ko vòng vo,khai nhanh ko thì phánh_ Mình nghĩ là lũ bạn chọc mình.
- Ghê thế.Thôi ko vòng vo.Nhớ 2 anh công an tìm bé ở trường ko?
Ôi thôi chết bà rồi,sao mà đeo như đĩa thế này.
Đã bảo ko biết gì rồi mà sao còn muốn tra khảo nhưng thôi mạnh mẽ đối diện 1lần đi
-Dạ nhớ,em xin lỗi vì hôm đó đau bụng quá nên về trước.Nhưng có việc gì nữa vậy anh?
-Ừ ko có gì mà bé ko nhớ ra anh thật ak?
-Thì nhớ anh là 1 trong 2 anh hôm đó.
-Vậy anh nào trong 2 anh đó.
-Sao mà em biết được cơ chứ và em cũng ko quan tâm là anh nào.
-Trời,vô tình vậy.Anh gặp bé hai lần,lần trước đụng phải bé ở BP làm bể ly đấy.Và hôm gặp bé ở trường cũng là anh hay nhìn bé và cười đấy.
À,bây giờ đã hiểu ra sao hôm đó anh ta lại cứ nhìn mình rồi mĩm mĩm.Nhưng sao anh ta có số mình? Ai đã cho?Là ai?Là ai?Thằng Tuân ư?
-À, em nhớ rồi nhưng ai cho số em vậy?
-Chiều nay ở quán cà phê,a thấy bé rồi nhưng bé cứ trớ rồi trốn về lun,sau khi bé về anh đã xin bạn bé.
Quách tờ phức?Ôi cái đám bán rẻ bạn bè,chết với bà.Nhưng sao lại bảo mình trốn.Xấu hổ quá đi mất
- Gì mà trốn chứ,em có việc nên đi trước.Nhưng mà anh liên lạc với em có gì ko ạ?
-Ừ ko có gì,anh chỉ mún hỏi thăm vết thương đầu gối bé đã đỡ chưa thôi.
-À ko sao đâu a,vậy chắc ko có gì nữa anh nhỉ.Bye anh.
-Từ đã,nói chuyện tí đi.Anh đang trực ở cơ quan, buồn quá tìm người nói chuyện tí cho vui.
-Em có thấy vui đâu,với lại điện thoại em hết tiền rồi.A thông cảm.
Thật sự điện thoại mình còn có mấy trăm để nhá máy về cho mẹ.
Tít tít…Lại tin nhắn.Sao lì thế.Thôi kệ đi.Xem phim đã.(xem bằng máy tính bàn)
11h,tự nhiên nghe mỏi mắt nên mún đi ngủ.Quơ điện thoại hẹn báo thức,tin nhắn từ tổng đài,ko phải của anh ta.
-Quý khách đã….20000 từ thuê bao 0167….
Anh ta gửi cho mình 20K. Làm gì vậy trời.Áy náy…áy náy.
-Anh bắn tiền cho em làm gì vậy?
-Cuối cùng bé đã trả lời lại,bé bảo điện thoại bé hết tiền.
- Em bảo điện thoại hết tiền chứ có xin anh đâu.
-Anh xin lỗi,tại anh chỉ muốn bé nhắn tin thêm chút nữa.Hihi.
Tự nhiên thấy mềm lòng.
-Ok,a muốn nói chuyện gì?Nhanh nhé vì em buồn ngủ rồi.
-Hihi,cảm ơn nhé.Bé tên KL phải ko nhỉ?Quê bé ở BP à?
-Dạ.
-Hôm đó về rồi có bị mẹ mắng ko?
-Dạ ko,mẹ chỉ hỏi bị sao thôi.
-Um,mà bé năm nay học 12rồi, tính thi trường nào chưa?
-Dạ chưa biết lun?
- Sao lại chưa nhỉ,lẽ ra chuẩn bị làm hồ xơ rồi chứ.
- Dạ nhưng em chẳng biết mình thích học gì, trường nào?
-Sao kì vậy?Thế bé giỏi môn nào nhất.
- Dạ bé học được môn Anh Văn thôi.
- Vậy nhất rồi,chẳng bù cho anh.Anh chẳng bao giờ ngóc khỏi con 5 môn này.hihi
Chỉ nhắn tới đó thì mình ngủ quên lúc nào ko hay.
Sáng dậy mở điện điện thoại ra xem thì nhận được 2 tin nhắn.
-Bé ngủ rồi à?Thế bé ngủ ngon nhé.
-Chúc lớp phó học tập ngày mới vui vẻ.
Nghe từ “lớp phó học tập” là tụt hết cả hào hứng rồi.Thôi kệ,chuẩn bị rồi đi học đã.
Vừa bước vào lớp là đã thấy lũ quỷ bạn thân đứng đó nhìn mình với ánh mắt dò xét đầy nghi hoặc.
Video đang HOT
-Làm quái gì mà nhìn ta kiểu đó.
-Công an lun,lại còn cao to,đẹp trai nữa chứ.Im quá đấy nhé.
-À,cái đám bán rẻ bạn bè tụi bây chứ đâu?Ai cho phép tụi bây đưa số ta cho người lạ.
-Lạ ghê,lạ mà gặp nhau tận 3 lần cơ đấy.
-Sao biết ba lần?
-Thì anh ấy bảo vậy,bảo là 2 đứa có duyên.
Nói rồi tụi nó phá lên cười.
-Nín,Ok?Duyên cái gì ở đây.Nói nghe xem.
-Hôm qua lúc mày trốn về đó. Anh ta lại và xin số cô bé vừa đi ra. Tụi ta hỏi để làm gì. Thì anh ta bảo anh có linh cảm là anh và bé đó có duyên.Gặp ba lần rồi nhưng toàn trong trường hợp đặc biệt ko à.
-Lúc đầu tụi ta cũng ko định cho đâu nhưng anh ấy có nụ cười tỏa nắng quá thêm nữa ba anh đi cùng cổ vũ nhiệt tình nên tụi ta mới cho.
- Ê,mà sao mày giấu hàng kĩ thế.Bạn với bè.Xí
Tụi nó tranh nhau nhao nhao,rát hết cả tai.Lại còn biết mình trốn về.Ôi ngượng bất chết mất.
-Giấu cái ót tụi bây,thôi thôi giải tán. Bữa sau đứa nào còn tài lanh ta xẻo hết.
5 tiết học trôi qua rề rà phát lờn đi được.Đã thế đám bạn lâu lâu lại chọt vô vài câu.
-Công an tỉnh nhé, quá kinh.
-Tiếng sét ái tính nhé,kinh quá.
-Giới thiệu cho tụi ta ba anh kia lun nhé.haha
- Có đi ăn chè,ốc hút chi thì đừng quên tụi ta nhé.haha
………..
Sắp tới tết rồi nên cứ trông cho xong ngày để được nghỉ học,được về nhà.
Rồi cũng hết tiết,hết ngày,chu kì cứ thế mà quần,học thêm rồi về phòng.
8h giờ tối.Tít… tít…tít
-Chào buổi tối lớp phó học tập.
-Anh đừng gọi em là lớp phó học tập.Nghe dị ứng quá.
-Ok.Vậy xưng hô bé vs anh nhé.
-Tùy anh.Dù sao bé nghe cũng dễ nghe hơn là HPHT.
-Vậy bé đã ăn tối chưa?Khi nào trường cho nghỉ tết.
-Dạ rồi.Học xong ngày mai là được nghỉ.
-Vậy bé về quê hay ở lại đây ăn tết?
-Về chớ ở đây làm gì anh.Trông về gần chết.
-Hihi.Buồn nhỉ.Nhưng ko sao,nếu bé về thì anh lên.
-Sao lại buồn?Mà lên đâu anh?
-Thì ko gặp bé nên buồn.Lên nhà bé chứ đâu.hihi.
-Èo..mà lên làm gì ạ?
-Lên lì xì cho bé chứ làm gì?
-Èo…Bé có còn nhỏ đâu mà lì xì.
-Bé còn chưa đủ tuổi công dân?Ko thích lì xì thì tết anh lên chở đi chơi?
-Thôi a để bé ăn cái tết vui vẻ với.Anh mà lên là bé ko yên với chúng bạn em đâu.
Nghĩ tới thôi đã rùng hết cả mình. Tụi nó mà lỡ thấy là y như rằng sau đó phải ngồi cho tụi nó hỏi cung rồi suy diễn đủ đường.
-Um,vậy sau tết gặp cũng được.
-Ủa,sao bé ngửi thấy mùi nói chuyện của hai đó có gì đó thân thân.Lạ thế???
-Haha,bé hài hước nhỉ. Dần dần rồi cũng quen thôi.
-Vâng,quen rồi hãy tính.Thôi bé xem phim đã.Bye anh.
-Xem phim vui vẻ rồi sau đó ngủ ngon nhé.
Tối đó lại thức xem phim đến hai giờ.Sáng ra dậy ko nỗi nên ko đi học,đằng nào cũng là ngày cuối rồi,thầy cô chắc ko để ý.Hơn nữa đối với học sinh cuối cấp, thầy cô có phần nương tay hơn.
Ôi nhiều đồ ăn quá,nào là bánh tét,thịt heo,dưa món,mứt dừa,mứt gừng…ực ực.. toàn thứ mình thích trong ngày tết.Đói quá,thèm quá.Ăn ngấu,ăn nghiến.
-Thùng…thùng.. thùng.
- Dậy đi ăn trưa đi mày, tính tuyệt thực luôn hay sao giờ chưa dậy.
Mở mắt ra thấy con bạn phòng bên đập cửa.
Nhìn đồng hồ là 12h trưa.
Thì ra là giấc mơ,đói quá nên nằm mơ thấy toàn đồ ăn.Ráng lê cái xác dậy đi rửa mặt.
Điện thoại có tin nhắn.
6h30: Bé dậy đi học chưa?Have a nice day.
Ủa nhớ nói là tiếng anh ko ngóc khỏi con 5 cơ mà.Hihi
Bụng đói quằn quại,uống đở bịch sữa rồi đạp xe đi ăn trưa.
Xong về phòng thu dọn ít đồ đạc rồi chuẩn bị 3h về quê.
Dung dăng dung dẻ riết với tụi bạn cuối cùng cũng về tới nhà lúc 5h30.
Tắm rửa,ăn tối,xem phim,nói chuyện với ba mẹ tới 8h thì nghe điện thoại.
Tít..tít..tít.
- Hi bé!Bé về quê chưa?
- Dạ rồi,về lúc chiều.
-Về cũng chẳng báo cho anh tiếng.
-Ủa,bữa nay công an cũng phải điều tra việc đi hay về của người ta nữa sao a?
-Người ta nào?Người quen đấy chứ.
-Chưa quen đến nỗi phải khai báo cụ thể như vậy đâu anh.
-Hihi,ý là anh muốn bé nhắn cho anh bảo là bé về quê đó mà.
-Có đánh thì mới có khai,ko ko,nhắn tin cho anh “giờ bé về đây anh hay bé về rồi nha anh”. Tự nhiên thấy cấn cấn ở đâu đó.
-Bé thấy cấn chứ anh thấy vui nếu bé nhắn vậy.
-Thôi bé có tí việc rồi,nói chuyện anh sau.
-Um,tụt hết cả cảm xúc.Thôi chúc bé buổi tối vui vẻ.
Hôm nay tự nhiên muốn nói thêm vài câu nữa nhưng hẹn với đám bạn đi uống nước rồi.
Cận tết,công việc kinh doanh bận rộn.Ngày nào cũng phải ra cửa hàng phụ ba mẹ đến 7h tối mới về.Chưa kể còn phải dọn dẹp,lau chùi nhà cửa vì nhà chẳng có ai.
Tối đến là mệt lã nên chẳng có thời gian nhắn tin qua lại nhưng anh ấy thì ngày nào cũng đều đặn nhắn tin chào ngày mới,chúc ngủ ngon.
Mình chỉ nhắn lại một hai tin giải thích là bận này nọ.
Đêm 30,nhìn điện thoại với loạt tin nhắn trong mấy ngày qua của anh ấy,bổng thấy lòng “yếu đuối”.
-Chào buổi sáng cô bé.
-Lại chào buổi sáng cô bé.
-Chúc ngủ ngon,mơ siêu đẹp.
-Biết là tự kĩ một mình nhưng thôi kệ.Lại chúc ngủ ngon.
-Ở bên kia bầu trời,giờ em chắc đang bận rộn?
-Khi nào người ta mới hết bận đây trời??
-Lạy trời cho mau tới tết dùm con,ngày gì là dài loằng ngoằn thế.
Tự cười một mình rồi bấm trả lời.
-Xong rồi,anh tính làm loạn điện thoại bé à?
-Anh tưởng bé bỏ rơi anh luôn rồi chớ.
-Haha..bỏ rơi..a có đi đón giao thừa ko?
-Ko,anh mới đi tất niên với đơn vị về có tí men nên ko muốn đi,còn bé?
-Ko,bé mệt quá nên ở nhà thôi.
-Mấy ngày nay bé vất vả lắm ư?
-Vâng,phụ mẹ đủ việc, giờ mới rảnh được.
-Thương thật đó, mà giờ bé mệt thì nghỉ đi, ko cần phải nhắn tin với anh đâu.
-Ko sao,nói chuyện tào lao tí đón giao thừa luôn.
Hôm nay mở lòng,vui vẻ nhắn tin đến tận 2h.
Nói chuyện trên trời dưới đất,đủ thứ cả.
Rồi mình được biết anh ấy tên VT,25 tuổi,anh đang làm công an,sống với mẹ,mẹ làm ở tòa án, bố là cảnh sát giao thông nhưng mất cách đó 5 năm vì bệnh ung thư.
Mình cũng giớ thiệu sơ qua cho anh ấy một tí về mình.
Hỏi sao ko có người yêu anh ấy bảo do sự ra đi của bố làm anh ấy bị stress thời gian dài nên ko có tâm trí cho việc yêu đương.
-Nhưng giờ anh nghĩ,anh đã ổn và sẵn sàng cho một mối quan hệ rồi.A cũng đang tìm hiểu
Ngồi ê a nghe anh ấy tâm sự,thấy cảm thông.Nhưng cái tật ngủ quên ko chữa được.
Câu chuyện đang lỡ dỡ,chưa có lời tạm biệt thì mình đã chìm sâu vào giấc mộng giờ nào ko hay.
Sáng ra thì lại thấy tin nhắn.
-Bé ngủ chẳng thèm đánh răng ư?Thôi bé ngủ ngon, sáng mai dậy đánh lun thể.
-Chúc ngày mới vui vẻ và một năm mới…….Happy New Year.
Nhắn tin chúc lại rồi sau đó đi thăm ông bà, người thân,họ hàng.
5 ngày tết trôi qua cái vèo,giá mà những ngày đi học cũng nhanh như vậy thì hay biết mấy.
5 ngày qua tối lại cũng có nhắn vài tin qua lại nhưng chủ yếu hỏi làm gì, vui ko chứ cũng ko có gì đặc sắc.
Đến ngày mùng năm,ngủ dậy là quơ điện thoại xem có tin nhắn ko nhưng ngạc nhiên chưa,ko thấy tin nhắn nào cả,ko chào ngày mới ngày miếc gì cả.
Có tí gì đó hụt hẩng.Phải chăng chưa gì đã quen với sự hiện diện này rồi ư?Sao nhanh thế? Từ từ đã chớ.
Lục lại tin nhắn xem mình có nói gì quá lời làm anh ta tổn thương phần mềm,phần cứng gì ko?
Tuyệt nhiên ko?
Hay là mình có nói gì vô duyên?
Cũng ko lun.
Thôi kệ bà đi. Quan tâm gì lắm thế.
Đi họp lớp cấp hai cái đã.
Theo Afamily
Vì vợ là vợ anh! Phần 9
Trời phật phù hộ, anh Hậu đợt đó không bị gì nghiêm trọng cả. Bác sĩ bảo chỉ dị ứng chút thôi, tra thuốc một hai ngày là khỏi. Chị Hà lòng như trút được gánh nặng lớn, vừa khoác áo cho chồng vừa thở phào nhẹ nhõm.
Chị Vân tiện thể gọi điện báo cho ba yên tâm. Ông Hải mừng mừng tủi tủi, dặn con dâu nể mặt mình đừng chấp bà xã. Chị cũng cười cười cho qua, quả thật không vì ba Hải chắc không bao giờ chị bước chân về cái nhà đó nữa.
Bệnh viện hôm nay đông nên bác Đăng phải để ô tô bên kia đường, lấy được xe rồi thì hai ông ngồi ghế trên, hai bà ngồi ghế dưới, được một lát vợ bác không kiềm được liền bóng gió.
-"Chị tưởng chú khác, ai ngờ giờ cũng hót chẳng kém gì anh trai nhỉ? Xểnh ra một cái là có người mong kẻ nhớ."
Anh Hậu xem qua điện thoại, vì hiểu bà xã rất tôn trọng sự riêng tư của mình nên phì cười hỏi lại.
-"A, bác nghe máy phải không? Cô ấy có bảo gì không ạ?"
-"Có gì thì đợi đêm đến chú tâm tình với người ta chứ tôi làm sao mà biết được?"
-"Ặc, bác nghiêm trọng hoá thế? Bạn bè thôi mà..."
Chị Hà bấu tay chị dâu ý bảo thôi, vậy mà bác Vân nhất định hỏi tới cùng.
-"Bạn giống bạn của anh Đăng hả?"
-"Ôi dào, bác thật, em đâu phải phải đại gia, thẻ có cái nào thì vợ cầm hết rồi lấy đâu mà đú đởn."
-"Gớm tin đàn ông các người có mà đổ thóc giống ra mà ăn. Tài khoản ngân hàng của ông Đăng tháng nào tôi chả quản, thế mà cứ thi thoảng lại có em gái tới báo mang bầu mới kinh hồn chứ. Ngẫm em cũng thấy mình tài hoa đấy, MÌNH Ạ."
Nhân vật bị mỉa mai chẳng thể yên lặng được nữa, đành phải cười xuề xoà nịnh bà xã.
-"Thôi mà, đàn ông thỉnh thoảng cho chơi bời tý chứ. Nhưng mà kể cũng lạ, anh thề bao nhiêu năm rồi chưa tìm được con ranh nào thay thế được vị trí của vợ cả. Đó vợ thấy đấy, dài nhất là em My My, được có hai tháng rưỡi. Anh cũng đã làm cam kết khi nào bé Khôi đủ hai mươi sẽ chuyển toàn bộ bất động sản cho con rồi mình còn muốn gì nữa?"
-"Ông dám không à?"
-"Rồi rồi...sợ vợ...sợ vợ lắm...anh núp váy vợ, được chưa?"
Nhiều lúc chị không hiểu được suy nghĩ của bác Vân, anh Đăng ngoại tình công khai như vậy mà bác vẫn có thể nín nhịn, mắt nhắm mắt mở làm ngơ.
Chị ấy có lần từng tâm sự, nào có phải hạnh phúc sung sướng gì đâu, nhưng mà còn cả một cái gia tài đang làm ăn được, tách ra cũng lằng nhằng biết bao nhiêu giấy tờ thủ tục.
Rồi thì phận đàn bà ở cái xã hội này khổ lắm, được bao nhiêu người phụ nữ tái giá mà hạnh phúc trọn vẹn? Quan trọng là bé Khôi, cha trốn theo gái mẹ chạy cùng trai, thằng nhỏ suy nghĩ rồi nó còn buồn như nào nữa.
Đặt mình làm bác Vân, Hà hoàn toàn thông cảm. Nhưng trộm nghĩ một ngày nào đó rơi vào hoàn cảnh đó, chị sợ chị không đủ kiên cường mà tiếp tục sống với người chồng như vậy.
Anh Hậu vì dị ứng mắt nên xin nghỉ phép một ngày. Lâu lắm rồi mới có lại cái cảm giác đợi vợ đi làm về, thú thật nghe tiếng cửa cạch trong lòng cũng thấy hơi rộn ràng.
-"Mình dạy xong sớm vậy à? Anh tưởng sáng nay ba tiết chứ?"
-"Đúng là ba tiết nhưng sốt ruột mình ở nhà nên em nhờ chị Tâm trông lớp hộ."
Ông xã nghe vợ giải thích thì bật cười.
-"Tưởng anh là trẻ con chắc mà phải về trông?"
Mặt chị Hà đỏ bừng, phản ứng của vợ khiến anh nhớ tới người đó. Cô ấy khá giống anh, nóng nảy và cực hiếu thắng. Nếu như bị anh trêu một câu thì kiểu gì cô cũng sẽ tìm cách trả đũa mười câu mới chịu.
Trò chuyện với những người như vậy quả thật rất thú vị. Đằng này bà xã lại hoàn toàn trái ngược, ít khi dám ranh luận chồng, cùng lắm là ngượng ngượng rồi bảo em đâu có thế.
Nếu thấy anh hơi giận giận một chút, lập tức chị sẽ nhu mì hỏi han, cần thiết sẽ nhận chị sai. Đó là lý do gia đình chẳng bao giờ xảy ra tranh chấp.
Các chú trong công ty hôm đó có thắc mắc vì sao sếp khó tính mà đối xử với sếp bà lại hiền như vậy? Thực tình đơn giản thôi, sống cùng một người luôn chiều chuộng, cung phụng và nghe lời mình, gọi dạ bảo vâng thì sao nỡ nặng lời?
Chỉ là, đôi lúc cảm thấy cuộc sống có hơi đơn điệu. Người ấy nhiều lần từng hỏi, đã bao giờ anh muốn cho mình một lối thoát? Anh thực sự chưa bao giờ nghĩ tới, không chỉ bởi vì ba già cố chấp, con yêu thơ dại, mà điều quan trọng nhất là bà xã.
Có lẽ giữa họ tình yêu là thứ gì đó quá xa xỉ, nhưng nếu rời bỏ mái nhà này, lòng anh chắc chắn sẽ day dứt không yên.
Anh thương chị.
Thương cái người bên anh từ thủa nghèo nàn.
Thương cái người đợi anh về nhà khi hoàng hôn buông xuống.
Thương cái người mỗi lần anh ốm đều vội vã bỏ tiết trở về, hết gọt hoa quả rồi lại pha sữa xay sinh tố.
-"Mình nghỉ ngơi rồi ăn chút nho với xoài nhé, trưa thích món gì em nấu."
Giọng chị dịu dàng làm anh bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ mông lung, đưa bừa một đáp án cho bà xã.
-"Tự nhiên thèm đồ nếp vợ ạ."
-"Vâng...nhưng mà sợ hơi nóng...mắt chồng lại đang dị ứng...đợi em gọi hỏi đã..."
Nói rồi chị liền bấm số, được sự đồng ý của bác sĩ mới quay sang ông xã tươi cười.
-"May quá được ạ, cô Nguyệt cho bó lá khúc trồng ở quê đó, để em đồ xôi nhé."
Nhiều lúc anh cũng thắc mắc, cớ sao trên đời lại có người dễ thoả mãn đến vậy? Hến ăn ba bát, Sò không tè dầm, anh về sớm hơn bình thường năm phút...chỉ toàn những điều nhỏ nhặt thôi cũng có thể khiến chị vui vẻ rất lâu.
Đặc biệt vợ anh còn không có thói quen la cà dạo phố, thời gian rảnh rỗi của chị chủ yếu loanh quanh ở nhà, hết dọn dẹp thì ra nghịch nghịch ngoài ban công. Không gian chỗ đó cũng chẳng gọi là rộng rãi thênh thang, vậy mà chị kê cái giá mấy tầng, trồng linh tinh đủ loại rau, từ khóm tía tô, hành lá tới cà xanh cà tím.
Chưa kể trong gậm tủ còn có mấy hộp giá sạch.
-"Hay thỉnh thoảng năng đi chơi với hội bác Vân hoặc mấy cô ở trường đi mình ạ. Anh sợ thế giới của vợ đơn giản quá..."
Chồng không ngồi xem tivi mà theo mình vào bếp, lại còn hỏi han lo lắng, có bà vợ chợt thấy ấm áp, liền vờ vịt nhại giọng con gái út bi bô.
-"Sim bồ i dơ bét."
Hôm đó anh Hậu ngồi nặn bánh khúc cùng vợ, chị làm tròn đẹp gọn gàng bao nhiêu thì của anh méo mó xộc xêch bấy nhiêu, không những thế bột biếc dây ra tay nhoe nhoét hết cả. Nhìn ông xã thở dài chán nản, bà xã hiền dịu bảo.
-"Thực ra mình rất là tuyệt vời rồi, có những người còn chẳng bao giờ vào bếp."
Anh Hậu nghe thấy mát cả lòng cả dạ, quyết tâm nhặt cái khác nặn cho ra hồn, cũng muốn thể hiện với vợ rằng mình tuyệt vời thực sự, việc gì cũng có thể làm.
Đàn ông mà, ai chả sĩ diện và thích ngọt bùi.
Chị Hà là cô giáo nên càng tâm lý, không bao giờ khen thừa thãi nhưng rất biết nói những câu mang tính chất động viên.
Nhớ hồi cách đây mấy năm, anh lần đầu tiên thăng tiến trong công việc, được quản lý cả dự án game lớn đó. Tiếc là không gặp thời nên thất bại, hồi ấy mọi người đều khinh thường anh, ông Hải dặn lần sau làm việc phải cẩn thận hơn, đến ngay cả anh trai cũng nói trách nhiệm lớn là do chú.
Chỉ có mỗi về nhà vợ vừa tẩm quất vừa nhỏ nhẹ tâm sự.
-"Mình đã cố gắng hết sức rồi thì không việc gì phải buồn cả, tất cả là duyên số hết thôi. Trong mắt em mình luôn là người chồng giỏi giang nhất."
Đôi khi cả thế giới vứt bỏ bạn, nhưng chỉ cần một người thôi, một người tin tưởng bạn thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn khác. Câu nói ấy, đến nay anh vẫn còn nhớ như in, nghĩ lại thấy sống mũi cay cay.
Xúc động quá, đột nhiên có ông chồng không kiềm được quay sang nhá khẽ vào má bà xã, có chị vợ xao xuyến bối rối đến mức làm rơi cả rổ gạo nếp.
Khổ thật, già khắm khú tới nơi rồi mà cứ như trẻ con lớp một ấy.
Chồng bật cười, vợ rồi cũng cười, hai vợ chồng họ cùng nhìn nhau cười.
Chiều đó, Hến Sò được cả ba lẫn mẹ đến nhà trẻ đón. Các nàng vui vẻ lắm, nhảy múa tưng bừng như hai con sóc nhỏ, hồ hởi lao tới nhào vào lòng ba, nũng nịu đòi bế.
Một nàng õng ẹo đằng trước, một nàng lủng lẳng đằng sau, chị Hà thấy vậy liền trêu.
-"Hến Sò hư quá nha, không thương ba gì hết, cứ vác hai bị thịt như thế có ngày ba mệt ba còng lưng đó."
Bé em đằng trước nghe vậy liền sợ sệt ôm cổ ba, luôn mồm hỏi han.
-"Sò có nặng không ba? Ba mệt không ba? Ba còng lưng không ba? Ba mệt thì ba bế Sò thôi còn vứt chị Hến đi bộ ba ạ."
Anh Hậu nghe giọng con gái cưng quá liền lắc đầu rồi thơm cho cô ấy một cái, chị Hến phía sau ghen tỵ mè nheo.
-"Em Sò ích kỷ...ba...ba chưa thơm con ba à..."
Bé cố ý nhổm lên chìa má để được ba chùn chụt cho vài phát mới chịu thôi.
-"Ba thơm mẹ Hà nữa đi không nhỡ may mẹ khóc nhè đó..."
Cái lũ quỷ này, học ai cái thói suy bụng ta ra bụng người không biết? Chị Hà ngại người đi đường, hai bên má nóng bừng, chủ động tránh xa một chút. Anh Hậu tủm tỉm vừa nạt con không trêu mẹ vừa kéo vợ lại gần.
Gia đình họ, bốn người ríu rít dưới ánh nắng chiều nhàn nhạt, giản dị mà bình yên đến lạ kỳ.
...
Chẳng rõ do vợ chăm tốt hay do sức khoẻ tốt, ba ngày sau mắt anh Hậu đã hết hẳn ngứa ngáy khó chịu. Thậm chí chiều chủ nhật tuần đó còn hẹn đi bơi với cả sếp tổng và vài đối tác nữa ấy chứ, vẫn lượn mấy chục vòng như thường.
Xong xuôi thì mấy ông lớn rủ nhau đi xả stress, lịch trình tiếp theo sẽ là nhậu nhẹt ở bar, sau đó thì đêm nay cùng nhau thức cá độ bóng đá. Anh Hậu là người nhỏ tuổi nhất trong số này, rất biết ý nhận đồ ướt của cả hội giao cho thư ký dặn dò.
-"Mang đi tiệm giặt là rồi phân loại bọc gói cẩn thận gửi lại cho các sếp, còn của anh thì vứt luôn cho chị Hà là được."
-"Dạ đâu sẽ có đó, các anh yên tâm và đi chơi vui vẻ ạ."
Cô Điệp trước giờ nhanh nhẹn ngoan ngoãn, lại làm việc cẩn thận nên rất được lòng lãnh đạo. Mặc dù về phía vợ các anh thì không phải thế, nhưng mà có sao, các mụ ấy đâu có trả lương cho cô đâu?
Chiều đó, Hà vừa đi đón con về thì chồng gọi điện báo tối nay anh đi với nhóm sếp Huy rồi mai tới công ty luôn chứ không qua nhà, với lại có chút áo quần bẩn lát thư ký mang qua, nhờ vợ giặt hộ anh, cảm ơn vợ nhiều.
Chị vâng dạ rồi tủm tỉm cười, cái ông xã này, là việc của chị thôi nhưng lúc nào anh cũng rất lịch sự. Nghe qua thì có vẻ hơi khách sáo, nhưng đôi lúc ngẫm nghĩ kỹ chị lại cảm thấy anh trân trọng những gì vợ làm giúp mình, vì vậy trong lòng thấy rất ấm áp.
Nhiều khi đúng là buồn cười, chị đợi cả tối chẳng có con ma nào đem đồ qua, thế nào mà sáng hôm sau vừa ra khỏi trường đã thấy em Điệp váy đỏ ôm sát thân, kính râm sành điệu đến mời đi uống trà.
Đến nơi, bé rụt rè tặng cho chị Hà một chiếc hộp trái tim to hồng rực rỡ. Bên trong chẳng phải quà cáp gì báu bở mà lại chính là chiếc quần sịp của ông xã.
-"Đêm qua sung sướng quá anh để quên ở chỗ em đó, sáng nay anh lại đi làm vội nên em đành tới gửi chị thôi."
Cũng may anh cẩn thận gọi điện về trước, nếu không chắc giờ này chị bị bé ấy chọc cho điên mất. Thư ký chưa thấy sếp bà phản ứng gì liền nóng ruột bổ sung thêm câu nữa.
-"Chị nên bồi dưỡng chút đi, vừa già vừa yếu để chồng phải tìm chỗ khác giải toả à. Khổ thân quá ạ, mà em kể chị nghe nha, sếp Hậu phải nói là, trên cả tuyệt vời."
Cô Điệp mong lắm, được ăn một cái tát để còn về công ty khóc lóc thổi phồng mọi chuyện, hoặc ít ra cũng làm người đối diện phát hoả.
Mà đời nó mới sầu làm sao, ai đó không có một chút tức tối, bình thản nâng chén trà lên cánh mũi, thư thái thưởng thức hương sen thơm ngát, sau đó khéo léo nhấp một ngụm nhỏ.
-"Khá thơm ngon, nhưng vẫn còn hơi chát, có vẻ như lá trà hái xong chưa được ủ kỹ mà đã vội ướp hương, nhưng ở đô thị nhộn nhịp kiếm được quán như này là khá hiếm rồi."
-"Chị rồ hả? Hay bị đứt dây thần kinh nhục nhã? Tôi gọi chị ra đây không phải là để nghe chị lảm nhảm linh tinh..."
Chứng kiến em bé gần như mất hết bình tĩnh, chị chỉ khẽ mỉm cười. Không nổi nóng, không cáu gắt cũng chẳng xỉa đểu, ngược lại giọng điệu nhẹ nhàng mà hết sức chân thành.
-"Ơ chị lại cứ tưởng em mời chị đi uống trà? Còn về chuyện cái quần sịp của anh Hậu ý, lần sau Điệp không phải mất công mang trả đâu, nhà chị có nhiều lắm, xanh đen tím đủ loại em à. Nếu em cảm thấy thiếu thốn thì cứ giữ lấy mà dùng, đêm đêm buồn quá thì đem ra ngửi cho dễ ngủ."
Theo Afamily
Ám ảnh tối nào mẹ chồng cũng đòi ngủ chung, thế này thì bao giờ tôi mới có con được đây Mẹ nói mẹ quen hơi của con trai, chỉ ngủ vài hôm cho đỡ nhớ nhưng đã 1 tháng trôi qua, mẹ chồng gần như không có ý định ngủ riêng. Ảnh minh hoạ Tôi và chồng yêu nhau 2 năm thì làm đám cưới. Chúng tôi tình cờ biết nhau khi cả hai công ty làm chung dự án. Tôi bị anh...





Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education", tôi bỗng bật khóc, ngộ ra một sai lầm khó cứu vãn: Tự tay đẩy hôn nhân rơi vào vực thẳm, khiến vợ bỏ nhà ra đi

Có nên nói thật quá khứ đã từng sống thử nhiều năm với chồng sắp cưới?

Một lần đến nhà chị gái, chứng kiến hành động trong phòng tắm của anh rể mà tôi sững sờ, chuyển từ ghét sang quý mến anh

Sáng nào con rể cũng dậy nấu cho mẹ vợ một bát phở bò thơm phức nhưng tôi chẳng thể nuốt trôi

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi bật khóc nhớ lại hồi ức đau thương 20 năm trước: Sự yếu đuối phải trả một cái giá quá đắt

Bố chồng có lương hưu 12 triệu/tháng nhưng chưa từng cho cháu một đồng, đến lúc hấp hối, ông chỉ vào nền nhà khiến mọi người rối trí

Tâm sự cay đắng của người đàn bà sống 2 cuộc đời

Tôi cảm thấy có lỗi với bồ nhiều hơn với vợ

Mẹ chồng bất ngờ hét ầm ĩ chỉ vì chồng tôi gọi con mới sinh bằng cái tên đã dự định từ trước

Mẹ chồng bất ngờ ngã quỵ khi lau nhà, tôi vội tìm dầu gió nhưng chết lặng trước bí mật giấu kín trong ngăn kéo

Mẹ chồng "hứa suông" trả lại vàng cưới, con dâu đi sinh mới vỡ lẽ sự thật phũ phàng

Một cuộc tranh luận gay gắt giữa vợ chồng tôi về số tiền 700 triệu tích cóp bỗng chốc chấm dứt khi mẹ chồng lên tiếng
Có thể bạn quan tâm

Trà đen: lợi ích sức khỏe và những lưu ý khi sử dụng
Sức khỏe
12:43:09 01/03/2025
7 cách chống lại tình trạng mỡ bụng tuổi trung niên
Làm đẹp
12:41:09 01/03/2025
2 chàng trai ở Cao Bằng về chung nhà, gia đình làm 90 mâm cỗ mời họ hàng
Netizen
12:39:28 01/03/2025
Mặc đẹp với quần jeans và áo tank top, bộ đôi đơn giản mà sành điệu
Thời trang
12:24:19 01/03/2025
Một điểm đến ở Việt Nam vào top 50 thành phố du lịch tốt nhất thế giới
Du lịch
12:13:24 01/03/2025
Hoa hậu Gen Z bị "quay lưng" vì 1 đoạn clip, rơi vào tình thế đáng lo sau quyết định gây chấn động
Sao việt
12:03:40 01/03/2025
Nàng WAG Chu Thanh Huyền "lên đồ" được khen xinh như hoa hậu nhưng 2 giây suýt té ở chốn đông người mới chiếm spotlight
Sao thể thao
11:19:34 01/03/2025
Nằm trong khu chung cư cũ nhưng căn hộ 23m này vẫn là niềm ước ao của nhiều người nhờ cách trang trí "đỉnh chóp"
Sáng tạo
11:02:48 01/03/2025
Phi công bị 'sinh vật lạ' cắn ngay trong buồng lái máy bay
Lạ vui
11:01:13 01/03/2025
3 con giáp càng chăm chỉ càng hút nhiều tài lộc, tuổi trung niên không lo thiếu nhà cửa, xe sang
Trắc nghiệm
10:51:08 01/03/2025