Có cần thiết sửa truyện Tấm Cám?
Việc sửa lại kết cục truyện Tấm Cám đang gây nhiều luồng dư luận trái chiều trong xã hội. Mặc dù việc chỉnh sửa thể hiện tính nhân đạo nhưng rốt cục lại làm méo mó thời đại và tinh thần sản sinh ra câu chuyện cổ tích này.
Kết cục Tấm Cám tại sao bi thảm?
Đối với học sinh việc Tấm chặt Cám thành “tám khúc”, làm “mắm” và gửi mẹ ghẻ ăn như một món quà (tôi nhấn mạnh) đã làm đỗ vỡ hình tượng “cô Tấm ở hiền” trong lòng các em.
Nhưng chúng ta phải đặt ra một dấu hỏi lớn: tại sao cha ông ta lại tạo ra những tình tiết rùng rợn như vậy? Chẳng lẽ lúc trước cha ông ta lại không kể cho con cháu kết cục câu chuyện đến mức bi thảm này?
Điều này khiến tôi nhớ đến tiểu thuyết Sông Đông êm đềm của nhà văn Nga M. Solokhov. Tác phẩm đồ sộ với những tình tiết rùng rợn không thể hiểu được đã đưa nhà văn Xô viết vào danh sách giải Nobel văn chương danh giá thế giới.
Vậy đoạn kết Tấm Cám có rùng rợn bằng Sông Đông êm đềm không? Tôi tin rằng cha ông ta khi sáng tạo những tình tiết rùng rợn này chắc hẵn đã ngẫm nghĩ rất nhiều. Và sự ngẫm nghĩ có lẽ nhiều hơn cả nhà văn M. Solokhov. Bởi cha ông ta – thật tuyệt vời – muốn nói cho hậu thế thông qua truyện Tấm Cám một sự thật về xã hội Việt Nam đương thời.
Đó là xã hội của nền quân chủ chuyên chế với hình tượng vua, hoàng hậu, quân lính. Rồi nền kinh tế tiểu nông gắn liền với các hình tượng tấm, cám, cá bống, con gà, trâu, yếm đỏ, khung cửi. Và kể cả tín ngưỡng với ông Bụt (Buddha) – đại diện cho nền Phật giáo tiểu thừa mà người Việt Nam du nhập sớm hơn cả Trung Hoa đại lục.
Nếu phân tích cặn kẽ thì chúng ta thấy hành động trả thù của Tám là kết quả của hàng loạt tình tiết đau đớn mà Tấm phải hứng chịu liền trước và kể cả sự chi phối bởi dòng suy nghĩ xã hội đương thời.
Chẳng hạn truyện nhấn mạnh Tấm bị Cám và mẹ ghẻ giết đến bốn lần. Đầu tiên Tấm bị Cám và mẹ ghẻ chặt cây cau cho ngã xuống chết. Khi hóa thành vàng anh thì bị Cám bắt cho mèo ăn. Khi hóa thành cây xoan đào thì bị chặt làm khung cửi. Khung cửi lại bị đốt đi khi Cám nghe thấy tiếng Tấm “kẽo cà kẽo kẹt”.
Theo tôn giáo và tín ngưỡng phương Đông, con người khi chết thì sẽ đầu thai chuyển thế. Và nếu chết oan thì lại có thể hóa thành quỷ dữ. Thử hỏi nếu bị hãm hại và giết chết đến bốn lần thì Tấm có còn “hiền lành” nữa không?
Đọc kỹ Tấm Cám một lần nữa chúng ta sẽ nhận ra ngay điều đó. Tấm từ cô gái chăm chỉ, cam chịu, nhường nhịn em, sợ mẹ mắng và chỉ muốn bắt thật nhiều tép để được thưởng… yếm đỏ thì khi hóa thành vàng anh lại thay đổi đến kinh ngạc:
“Giặt áo chồng tao
Thì giặt cho sạch
Phơi áo chồng tao
Thì phơi bằng sào
Chớ phơi bờ rào
Rách áo chồng tao!”
Đọc đến đây thì chúng ta thấy Tấm đã có dấu hiệu không còn “hiền lành” nữa. Vì Tấm đã xưng “tao” thay cho xưng “chị”. Rồi khi thành bị đóng thành khung cửi thì Tấm dọa “khoét mắt” Cám.
Video đang HOT
Truyện Tấm Cám cần được nghiền ngẫm kỹ lưỡng hơn
Thật ra kết cục Tấm Cám rùng rợn như vậy ngoài việc răn đe người xấu, việc xấu còn thể hiện lối suy nghĩ công bằng trong toan tính tiểu nông của cha ông ta.
Như Tấm bị ngã chết thì Cám bị bỏng chết, vàng anh bị mèo ăn thì thịt Cám bị làm “mắm” rồi gửi cho mẹ ghẻ ăn, xoan đào bị chặt và khung cửi bị đốt thì bà mẹ ghẻ bị lăn đùng ra chết khi ăn phải thịt con mình.
Do đó, thông qua Tấm Cám chúng ta sẽ thấy lối suy nghĩ của cha ông ta rất đơn giản. Đó là kẻ gây việc ác nhất định phải bị trừng trị và phải theo lối “ác giả ác báo”, “gieo nhân nào gặp quả ấy” thì dân tâm, dân tình mới hả lòng hả dạ.
Nếu so với suy nghĩ hiện nay, mà cụ thể là hệ thống pháp luật hiện hành thì việc Tấm làm là một điều ác và khó có thể bao biện được. Tuy nhiên, nếu chúng ta đặt mình vào bối cảnh thời xưa khi hệ thống pháp luật Việt Nam chưa hiện tồn, hoặc rất lỏng lẻo, bất hợp lý và người dân còn sống theo các “lệ” làng xã, thôn bản thì chúng ta mới thấy được diễn tiến kết cục của truyện Tấm Cám.
Như trong thời kỳ phong kiến nếu ngoại tình thì gian phu bắt được sẽ bị người chồng giết tại chỗ, còn gian phụ phải bị gọt tóc, bỏ rọ thả sông. Như trộm nhà quan thì dù con gà, cái áo, cây kim sợi chỉ cũng bị đánh đòn nhừ tử gần chết hoặc phạt vạ đến tán gia bại sản. Hay chỉ cần khi quân phạm thượng (nói dễ hiểu là nói trái ý vua – dù vua chỉ là thằng con nít 3 tuổi) thì bị tru di tam tộc, tru di cửu tộc.
Thử hỏi cha ông ta khi xây dựng hình tượng nhân vật Tấm trong một xã hội như thế có nhiễm cung cách chế tài ác độc không?
Thậm chí, khi Tấm đã trở thành hoàng hậu (mẫu nghi thiên hạ) thì hành vi trả thù Cám, dù nhẫn tâm đến đâu vẫn có thể chấp nhận được. Chính tư tưởng phong kiến lẫn chế độ sản sinh ra nó đã phần nào bao biện cho sự độc ác của Tấm hàng ngàn năm nay. Do đó, việc làm của Tấm dù ác độc đến đâu vẫn được dân gian từ ngàn xưa xem là xứng đáng, là mẫu mực, là phù hợp cho cả xã hội.
Bởi thế mới có chuyện ngày nay nhà thơ Xuân Quỳnh viết “chuyện cô Tấm ở hiền, thằng Lý Thông ở ác” trong bài thơ Truyện cổ tích về loài người của mình khiến đến nay nhiều người trong chúng ta vẫn ngộ nhận về hình tượng tính cách Tấm.
Đừng “mặc váy” cho Tấm Cám
Cái chúng ta cần là sự thật chứ không phải là sự giả dối. Kể cả là sự thật trong “lớp sương mù” hay dưới “tảng băng trôi” của những câu truyện cổ tích, truyền thuyết.
Chẳng hạn “hơi thở” của truyện Lạc Long Quân và Âu Cơ là cách giải thích nguồn gốc dân tộc Việt Nam của cha ông ta. Hay như truyện Thánh Gióng là bản anh hùng ca nêu bật sức mạnh đại đoàn kết dân tộc trước nạn ngoại xâm phương Bắc.
Người viết tự hỏi nếu sửa Tấm Cám thì liệu chúng ta có được sửa những truyện như trên không? Bởi thiết nghĩ con dân nước Việt ai lại không muốn Đức cha Long Quân và Đức mẹ Âu Cơ không “ly thân”.
Nhưng nguyên tắc là nguyên tắc! Chúng ta không thể viết lại quá khứ cha ông theo lối suy nghĩ chủ quan, duy ý chí và theo hơi hướng hiện đại. Truyện cổ tích Tấm Cám cũng vậy. Đó không là một câu truyện “phiếm” nhằm mục đích giải trí. Bởi khi chưa có sử học thì chính những câu truyện cổ tích và cùng với nó là hệ thống văn học dân gian chính là dấu gạch nối giữa quá khứ và hiện tại.
Và nhờ đó thế hệ đi sau mới tiếp bước và hiểu biết về thế hệ cha ông đi trước như trong bài thơ Đất nước của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm:
“Khi ta lớn lên đất nước đã có rồi
Đất nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…” mẹ thường hay kể
…
Nhưng lạ lùng thay, nhân dân thông minh
Không hề lừa ta dù ca dao, cổ tích
Ta lớn lên bằng niềm tin rất thật
Biết bao nhiêu hạnh phúc có trên đời
Dẫu phải khi cay đắng dập vùi
Rồi cô Tấm cũng về làm hoàng hậu”
Do đó chúng ta không thể sửa lại các câu truyện cổ tích. Lại sai lầm hơn khi việc sửa đổi làm mất đi giá trị đích thực mà các câu truyện cổ tích muốn chuyển tải. Hãy nghĩ thấu đáo theo lối suy ngẫm “Cái gì của Cesar thì hãy trả lại cho Cesar” để trả lại cho giá trị và nguyên bản của truyện Tấm Cám như một mạch máu nuôi nguồn dòng chảy cho văn hóa dân tộc Việt Nam.
Theo BĐVN
"Nếu sửa Tấm Cám thì phải sửa nhiều truyện cổ tích khác"
Vấn đề SGK sửa đoạn kết truyện Tấm Cám đang được dư luận đang bàn cãi với nhiều ý kiến khác nhau như sửa là đúng, nên bỏ truyện ra khỏi SGK. Tuy nhiên, các GS Văn học, nhà phê bình đề nghị giữ nguyên cốt truyện và khẳng định: "Kết truyện không gây phản cảm".
Dư luận đang có nhiều phản ứng khác nhau khi phát hiện văn bản truyện cổ tích Tấm Cám trong sách giáo khoa (SGK) Ngữ văn lớp 10 đã sửa lại đoạn cuối.
Cụ thể, theo SGK Ngữ văn lớp 10, ở đoạn cuối truyện, khi Cám hỏi: "Chị làm thế nào mà đẹp thế?", Tấm hỏi lại: "Có muốn đẹp không để chị giúp?", sau đó "Tấm sai quân hầu đào một cái hố sâu và đun một nồi nước sôi. Tấm bảo Cám xuống hố rồi sai quân hầu giội nước sôi vào hố. Cám chết. Mụ dì ghẻ thấy vậy cũng lăn đùng ra chết".
Trong khi đó, các bản Tấm Cám trước đây có phần kết với nội dung sau khi Cám chết, Tấm đem làm mắm và gửi dì ghẻ ăn.
Kết truyện Tấm Cám đang gây tranh cãi.
Tuyệt đối không được sửa!
Nhiều ý kiến độc giả, giáo viên, phụ huynh cho rằng kết truyện Tấm Cám sửa như vậy là đúng. Thậm chí nhiều ý kiến cho rằng nên loại luôn truyện này khỏi chương trình SGK vì trong truyện có nhiều yếu tố gây sốc. Đặc biệt là sự trả thù của Tấm luôn tàn ác hơn cả Cám và chứa nhiều chi tiết có thể làm ảnh hưởng đến sự phát triển nhân cách học sinh. Một số độc giả cho rằng không nên sửa vì như vậy là "thay đổi những giá trị mà cha ông đã để lại".
Tuy nhiên, nhiều GS, nhà nghiên cứu phê bình lại yêu cầu giữ nguyên cốt truyện Tấm Cám.
GS Phong Lê, nguyên Viện trưởng Viện văn học Việt Nam, cho rằng: "Truyện cổ tích Tấm Cám cũng như một số truyện khác là truyện kinh điển cùng với một số truyện khác phổ biến nhất trong văn học dân gian Việt Nam. Truyện đã ổn định trong lịch sử hàng nghìn năm. Ổn định hàng nghìn năm là có lý do lịch sử của nó. Cái ác có lý do vì sao phải ác là vì mẹ con Cám ác quá, nhiều lần tìm cách giết Tấm đến kỳ cùng, ác khủng khiếp. Triết lý dân gian là ác đến đâu tả đến đó. Việc làm mắm đó cũng tương xứng với tội ác của mẹ con Cám. Vì thế dân gian truyền tụng, không có phản cảm gì cả - ứng xử đó là ứng xử thích hợp. Tội ác đến đâu phải trả giá đến đó. Vì thế nghìn năm qua không gây phản cảm".
GS Phong Lê đề nghị: "Theo tôi để nguyên kết truyện như vậy, không thay đổi vì đã ổn định hàng nghìn năm. Tuyệt đối không được sửa. Sửa như vậy là rất ẩu. Nếu sửa lấy tên khác chứ đừng lấy tên truyện Tấm Cám nữa. Nếu có phản cảm thì không đưa vào SGK. Quan điểm của tôi là dùng nguyên cốt truyện và giải thích cho các em học sinh hiểu ác trả giá bằng cái ác. Các nhà nghiên cứu văn học dân gian phải có ý kiến về truyện này".
Đồng quan điểm, nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên cho biết: "Gốc của truyện cổ tích Tấm Cám không phải ở Việt Nam, truyện cũng có rất nhiều dị bản. Với kết thúc như lúc đầu thì Việt Nam không phải là nước duy nhất chọn kết này. Trong tâm thức bao đời nay của người VN, cô Tấm là người hiền lành, đại diện cho các thiện. Nó gần giống với biểu tượng của Thúy Kiều, một mẫu hình của người phụ nữ Việt Nam ngày xưa. Vì vậy, lúc này nếu chúng ta dùng tư duy hiện đại để tách kết cấu một câu truyện cổ tích ra khỏi đời sống của người dân, có nghĩa tách một câu truyện mang tính giáo dục khỏi sự tiếp nhận trong đời sống người dân thì sẽ trở nên khiên cưỡng".
"Nếu chúng ta sửa truyện Tấm Cám thì cũng phải sửa rất nhiều truyện cổ tích khác. Ví dụ như truyện Thạch Sanh đã dùng ông trời để đánh chết Lý Thông rồi biến Lý Thông thành con bọ hung. Hay như câu ca dao "Thù này ắt hẳn thù lâu. Trồng tre nên gậy gặp đâu đánh què" cũng nên sửa vì mang tính bạo lực quá. Do vậy, theo tôi cứ nên để nguyên kết truyện như vậy vì đây là truyện lâu đời, đã được tiếp nhận trong tâm thức người Việt. Đặc trưng của truyện cổ tích kẻ ác phải bị trừng phạt. Truyện mang dấu ấn của truyện dân gian nên khi giảng cho học sinh thì nên bám vào đặc trưng truyện cổ tích và giá trị của truyện" - nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên đề nghị.
Không có lời giải thích nên bị chỉ trích
Phân tích về vấn đề tranh cãi này, PGS.TS Đỗ Ngọc Tống, Viện Khoa học giáo dục Việt Nam, cho biết: "Hiện nay, THPT có hai bộ SGK nâng cao và cơ bản. Việc sửa SGK mà báo chí đang nêu ra là do GS Phan Trọng Luận chủ trì. Truyện Tấm Cám giống như câu truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng của Nga. Hồi đó học sinh Nga cũng có phản ứng và cho rằng sao lại có người ngu xuẩn như thế nên cần phải sửa. 30 năm trước, truyện Tấm Cám cũng đăng trên tạp chí Hồng Lĩnh cũng nói rằng sao lại ác như vậy nhưng do hồi đó truyện Tấm Cám chưa được đưa vào chương trình giảng dạy nên không có phản ứng mạnh".
Theo PGS.TS Đỗ Ngọc Tống, thông thường, tác phẩm văn học lưu hành trong nhà trường có cuộc sống khác với tác phẩm văn học ngoài nhà trường. Nó hoàn toàn phụ thuộc vào mục tiêu giáo dục, bị chi phối rất nhiều yếu tố khác nên mỗi lần việc biên soạn, chỉnh sửa rất cần nhiều ý kiến vì nếu sửa mà ảnh hưởng đến ý nghĩa của hình tượng là hỏng. Bên cạnh đó, đời sống một tác phẩm văn học trong nhà trường bị chi phối rất nhiều yếu tố khác. Kể cả tác phẩm hay nhất thời đó cũng chưa chắc có trong SGK bởi không phù hợp với yêu cầu giáo dục, yêu cầu thẩm mỹ... Nó hay đối với lịch sử văn học nhưng lại không phù hợp với yêu cầu giáo dục, yêu cầu thẩm mỹ. Ngoài ra, tác phẩm được sử dụng trong nhà trường cũng phải đáp ứng yêu cầu của giáo dục, yêu cầu bộ môn. Nếu tác phẩm mà không đạt ít nhất 2 yêu cầu này thì cũng không thể đưa vào SGK để giảng dạy. Cái đó không thể tự do mà chọn được.
Về nhiều ý kiến độc giả nên bỏ truyện Tấm Cám ra khỏi sách giáo khoa, PGS.TS Đỗ Ngọc Tống cho rằng: "Đó là một giải pháp đúng. Thế nhưng ở đây lại liên quan đến chương trình giảng dạy. Những người làm chương trình phải thấy được sự phức tạp của tác phẩm thì sẽ có kiến nghị bỏ đi. Tuy nhiên, chúng ta không thể theo một logic hiện tại để bỏ một tác phẩm có giá trị. Mình cũng không thể cấm được bạn đọc, không thể "cấm" được tư duy sáng tạo của họ. Đáng lẽ phải có sự giải thích về sự thay đổi này. Mỗi truyện, mỗi văn bản đều chịu tác động của một nhóm bạn đọc. Vì vậy, cần hiểu tính đặc trưng của hoàn cảnh ra đời của câu truyện đó. SGK không mang tính pháp lý nhưng chương trình giảng dạy lại có tính pháp lý, do Bộ GD-ĐT quản lý".
"Thông thường, khi có thay đổi một chi tiết (nội dung) của một quyển SGK thì nhóm biên soạn sách hoặc Nhà xuất bản phải gắn lời giải thích ngay sau cuốn sách đó. Trong trường hợp này, tôi nghĩ cuốn sách dành cho giáo viên có gắn lời giải thích cho sự thay đổi đó. Giáo viên khi lên lớp sẽ phải giải thích cho học sinh biết truyện cổ tích có nhiều dị bản, đây là 1 trong những dị bản đó. Các giáo viên có thể giải thích thêm nhiều cách kết thúc khác nhau của cùng một câu truyện cổ tích. Tuy nhiên, SGK dành cho học sinh thì không có lời giải thích đó nên khiến cho dư luận phản ứng dữ dội như thời gian vừa qua" - PGS Đỗ Ngọc Tống cho biết.
Hồng Hạnh
Theo dân trí
Sách giáo khoa sửa đoạn kết Tấm Cám Những tranh cãi vê truyên cô tich "Tâm Cam" trong xã hôi hiên đai khiên cho từ môt truyên đoc cho câp tiêu hoc, câu chuyện "vot" lên câp THPT, vao sach Ngữ văn lơp 10 và đoan kêt cũng không còn nguyên ven như ban kê chuyên trước đây. Khi sach giao khoa sưa truyên cô tich Sư trả thù cua Tâm...