Chuyện tình đẹp của người đàn ông teo cơ và cô vợ giàu đức hy sinh
Bốn năm trước, Steve bị chẩn đoán mắc bệnh Xơ cứng teo cơ một bên, xảy ra do một đợt biến cố tế bào làm chết các nơron. Ba ngày sau, anh lúc ấy 28 tuổi, cầu hôn cô người yêu Hope Dezember và nhận được cái gật đầu không do dự.
Bất chấp căn bệnh nan y, Steve vẫn có chuyện tình đẹp như mơ với cô vợ xinh đẹp
Giờ đây người phụ nữ nghị lực kể lại hành trình 4 năm kề vai sát cánh, giúp đỡ chồng mình vượt qua bệnh tật: “Chúng tôi quen biết nhau 4 năm trước khi bắt đầu hẹn hò. Steve bị phạt vì tội lái xe có sử dụng chất cồn, và bị bắt đi “cải tạo” ở lớp học của tôi, tôi vốn là một chuyên gia giúp hạn chế bia rượu và cai nghiện ma túy. Chúng tôi không yêu nhau ngay từ ngày ấy, nhưng trong một đêm của 4 năm về sau, tôi đang đi chơi với bạn bè thì bất ngờ phát hiện có cả Steve trong nhóm bạn đó. Anh ấy vẫn lôi cuốn như ngày nào, tốt bụng và dịu dàng nữa. Steve đã ngồi cạnh lắng nghe tôi than vãn cả tiếng đồng hồ về người yêu cũ mà không hề đánh giá hay trêu chọc tôi như những người còn lại trong hội bạn đêm ấy. Đó là một đêm tuyệt vời, định mệnh đã khiến chúng tôi gặp lại nhau sau ngần ấy năm”.
Ngày hôm sau anh liên lạc với tôi. Trong buổi hẹn hò đầu tiên, tôi bước vào nhà anh – căn nhà mà bây giờ là tổ ấm của hai vợ chồng, có cả nến và hoa, máy phát nhạc đang du dương những bài hát của Frank Sinatra, còn Steve đang nấu bữa tối cho tôi.
Nhưng thậm chí trong đêm ấy, anh đã hơi khó khăn trong việc cử động đôi chân. Anh có triệu chứng này từ cách đó 2 năm, và vẫn bị chẩn đoán sai. Sau nhiều năm chơi khúc côn cầu, xương của Steve gãy và dây thần kinh bị ảnh hưởng. Vì vậy bác sỹ khẳng định đó chỉ là di chứng từ những lần va chạm cũ. Chỉ đến khi mọi chuyện diễn biến xấu đi, anh ấy nhiều lần ngã, các bác sỹ mới tiến hành kiểm tra kỹ lưỡng.
Chúng tôi hẹn hò được khoảng 4 tháng thì Steve chính thức bị chẩn đoán mắc căn bệnh hiểm nghèo. Ngày 9/8/2011, chính tôi đi cùng anh đến buổi gặp bác sỹ để nghe thông báo bệnh tình. Ban đầu cả hai đều không tin nổi vào tai mình.
Ngày hôm sau, anh ấy bảo tôi rằng : “Em không thể ở bên anh nữa. Em đã nghe bác sỹ nói rồi đấy, mọi thứ sẽ rất khó khăn, anh sắp đến giai đoạn không thể điều khiển nổi chính cơ thể mình. Nếu em muốn ra đi, anh hoàn toàn đồng ý”. “Em không đi đâu cả” – tôi trả lời. Và đó là lần đầu tiên chúng tôi bàn về chuyện kết hôn.
Ngày 12/8/2011, Steve đưa tôi đi dạo đến nơi chúng tôi vẫn hay hẹn hò ven sông Chattahoochee, rồi anh bảo: “Em nói sẽ mãi ở bên anh. Nếu thật vậy, em cưới anh nhé?”. Không một chút do dự, tôi nó “Vâng”. Tôi không nghĩ sẽ có cả nhẫn cầu hôn, nhưng anh ấy đã làm tôi bất ngờ, hạnh phúc với chiếc nhẫn chuẩn bị từ trước.
Video đang HOT
Hầu hết bạn bè và người thân bảo tôi điên rồ bởi mọi chuyện diễn ra quá chóng vánh. Nhưng khi tôi khẳng định rằng tôi chắc chắn với quyết định của mình, họ chẳng còn nghi ngờ gì nữa. Bản thân tôi biết rõ, tôi có thể cùng người đàn ông của mình vượt qua mọi thử thách.
Vào tháng Mười năm đó, chúng tôi tổ chức đám cưới và đi hưởng tuần trăng mật ở một hòn đảo xinh đẹp thuộc Belize. Lúc ấy, Steve vẫn còn đi được, dù tôi phải giúp anh rất nhiều. Hai vợ chồng đã có những kỷ niệm thật ngọt ngào.
Ảnh cưới hạnh phúc của cặp đôi đến từ tiểu bang Georgia, Mỹ
Sau đó căn bệnh của Steve tiến triển quá nhanh, vượt ngoài sức tượng tưởng của chúng tôi. Anh ấy nhập viện suốt hai tháng và trở nên ốm yếu, anh ngã rất nhiều. Hai vợ chồng khó lòng chấp nhận sự thật đắng cay rằng anh ấy sẽ ngồi xe lăn. Nhưng điều gì đến rồi cũng đến, chỉ trong vòng 5 tháng sau ngày cưới, Steve đã phải ngồi xe lăn 24/24.
Những ngày ấy, chúng tôi đã cãi nhau về việc dùng thuốc giảm đau. Chồng tôi quá đau đớn và muốn dùng liều cao. Tôi chăm sóc anh ấy tận tụy nhưng tuyệt đối làm theo hướng dẫn của bác sỹ không cho anh lạm dụng thuốc. Tôi cũng luôn động viên Steve cố gắng ra khỏi giường bệnh để hít thở không khí trong lành. Những điều đó chẳng hề giống với những tranh luận bình thường của các cặp đôi mới cưới. Cuộc chiến của chúng tôi gian khổ hơn nhiều.
Nhưng rồi mọi thứ cũng dần ổn khi cả hai đồng lòng vượt qua. Chồng tôi quen với việc ngồi xe lăn, sức khỏe anh dần ổn định. Chúng tôi sau đó cùng đi du lịch khắp đất nước mình, đi xuyên Califonia, đón giao thừa ở New York. Hai vợ chồng luôn tận hưởng trọn vẹn từng giây phút bên nhau.
Một kỷ niệm đáng nhớ nữa là ở festival âm nhạc Wanee, tổ chức tại Floria vào tháng Tư năm 2013. Đó là lần đầu tiên vợ chồng tôi cùng tham dự một vũ hội. Thời điểm đó Steve đã rất thành thạo trong việc di chuyển xe lăn nên chúng tôi nhảy khá vui. Tôi thậm chí tôi còn đưa chồng lên cả sân khấu, tôi ôm lấy anh và cả hai nắm tay nhau nhảy rất tình cảm.
Vợ chồng nhà Dezember tại festival Wanee và trong chuyến du lịch đến California
May
Theo Dantri/GHK
Vui sướng khi biết chồng ngoại tình
Tôi vô cùng vui sướng khi biết chồng ngoại tình. Cuối cùng, tôi có thể chạy theo người tình trẻ mà không cảm thấy có lỗi với chồng.
Chuyện tình của tôi và anh bắt đầu vào một chiều mùa thu khi còn là sinh viên đại học. Anh là "tiền bối", học khóa trên của tôi. Vì cả tôi và anh đều nằm trong đội ngũ cán bộ lớp nên thường xuyên gặp mặt nhau. Ban đầu, tôi không có thiện cảm về anh. Bởi anh sở hữu gương mặt "lạnh như tiền" và thái độ có phần "khinh khỉnh" khi nói chuyện với người khác. Nhưng tiếp xúc lâu dần, tôi mới nhận ra bên trong gương mặt lạnh ấy là một trái tim ấm biết lắng nghe, chia sẻ và yêu thương. Tôi dần cảm mến và yêu anh lúc nào không hay.
Vốn là một cô gái có cá tính mạnh mẽ nên tôi đã chủ động bày tỏ tình cảm. Rất may khi nghe tôi tỏ tình, anh đã đồng ý. Đơn giản, vì anh cũng đã ngầm thích tôi từ lâu. Chúng tôi đã có một tình yêu đẹp của thời sinh viên. Với kinh nghiệm của mình, anh chỉ cách cho tôi bí quyết học để giành được học bổng của trường. Vì vậy, ngoài chuyện tình cảm thì chúng tôi còn là "cặp đôi cùng tiến".
Tôi và chồng đã có một chuyện tình đẹp (Ảnh minh họa)
Anh ra trường trước tôi một năm và sớm tìm được công việc yêu thích, tuy mức lương không cao lắm. Dù bận rộn đi làm nhưng anh vẫn dành nhiều thời gian để quan tâm và đưa tôi đi "giải ngố" mỗi dịp cuối tuần. Chính vì thế mà tình cảm của chúng tôi ngày càng thêm bền chặt.
Hai ngày sau khi tôi tốt nghiệp đại học, anh đã cầu hôn tôi. Lúc đó, tôi đã ôm chầm lấy anh và gật đầu đồng ý. Đám cưới của chúng tôi được diễn ra tuy không quá hoàng tránh nhưng rất vui vẻ và ấm cúng. Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi ở thuê trong một căn hộ nhỏ. Tôi cũng may mắn xin được một công việc nhà nước sau đó không lâu. Dù đời sống của hai vợ chồng không quá dư giả về kinh tế nhưng mái ấm của chúng tôi luôn tràn ngập tiếng cười. Tôi cũng bàn với chồng rằng sẽ kế hoạch 2 năm, khi có điều kiện kinh tế tốt hơn thì sẽ sinh con. Và anh cũng đồng ý.
Hơn 1 năm sau, chồng tôi nhờ làm việc có năng lực nên được thăng chức. Cuộc sống của chúng tôi bắt đầu khấm khá hơn trước. Nhưng cũng từ ngày đó, anh phải thường xuyên đi công tác xa nhà. Hoặc mỗi lần về muộn đều trong tình trạng say mềm. Anh không còn thiết tha với việc "chiều vợ" vào mỗi tối nữa. Lâu dần, tôi gần như vơi hết tình yêu với chồng cũng vì lẽ đó. Tôi sinh ra chán nản và sa vào vòng tay của một anh trưởng phòng trẻ cùng công ty. Biết là tội lỗi nhưng tôi không thể nào thoát ra được sai lầm ấy. Người đàn ông này khiến tôi quên hẳn mọi hình ảnh của chồng.
Vì chán chồng nên tôi đã lén lút ngoại tình (Ảnh minh họa)
Điều khiến tôi day dứt không nỡ bỏ chồng là anh vẫn rất quan tâm đến vợ. Mỗi lần đi công tác, anh đều gọi về xem tôi ăn uống thế nào. Chính sự quan tâm đó khiến tôi có cảm giác mình như một kẻ tội đồ. Tôi ngừng vụng trộm với người tình một thời gian và nói rằng, cần suy nghĩ trước khi bỏ chồng. Người tình của tôi nói, nếu đồng ý thì cả hai sẽ sang nước ngoài lập nghiệp. Vì bố mẹ anh ấy đang định cư bên đó.
Một thời gian sau, tôi nghe được thông tin từ một người bạn thân học chung đại học đang làm cùng công ty với anh rằng chồng tôi đang ngoại tình với một cô gái trẻ khác. Tôi mừng thầm và chi tiền cho người theo dõi chồng. Những hình ảnh chồng tôi tình tứ khoác vai cô gái đó là "bằng chứng thép" tố tội anh. Tôi đã gửi lại những hình ảnh này cho chồng và kèm theo tờ giấy ly hôn.
Vì không có ràng buộc về con cái nên tôi có thể dễ dàng ra đi. Sau đó, tôi liên lạc với người tình trẻ của mình và đồng ý sẽ đi theo anh. Trước khi sang nước ngoài, chúng tôi đã dọn về sống cùng nhau một tháng ở Việt Nam để cả anh và tôi thu xếp công việc. Dù trong thời gian đó, chồng tôi có gọi điện, nhắn tin xin tha thứ nhưng tôi đều phớt lờ. Cả anh và tôi đều đã đến lúc giải thoát cho nhau. Và trước mắt tôi chỉ còn một chân trời mới, một cuộc sống mới bên người tình của mình. Dẫu chưa biết những quyết định của mình sẽ dẫn đến điều gì.
Theo Ngoisao
Em chỉ cần một chàng trai yêu em nhẹ nhàng như thế... Vì một chàng trai bình thường sẽ yêu em nhẹ nhàng như thế. Những điều tự nhiên sẽ làm nên một chuyện tình đẹp và em tin anh sẽ là người cùng em làm những điều ấy. Này chàng trai. Em chỉ là một cô gái bình thường thế nên hãy yêu em theo cách bình thường anh nhé. Em không là nàng...