Chuyện khó tin ở đại học tư – Kỳ 6: Sự bất đồng thường trực
Những vướng mắc của chính sách khiến các nhà quản lý giáo dục lo ngại nhiều nhà đầu tư lợi dụng biến trường học thành nơi kinh doanh. Ngược lại, những nhà đầu tư lại cho rằng chính sách vẫn chưa bảo vệ được đồng vốn họ bỏ ra.
Nhà đầu tư và lãnh đạo các trường ĐH, CĐ tư trong một buổi họp ở văn phòng Hiệp hội Các trường ĐH, CĐ ngoài công lập tại TP.HCM – Ảnh: Đăng Nguyên
Nỗi lo của nhà đầu tư
Qua gần 20 năm thành lập, Trường ĐH Văn Lang là một trong số ít trường ĐH ngoài công lập phát triển ổn định, có tài sản thặng dư hơn rất nhiều lần so với tài sản ban đầu. Tuy nhiên, quá trình chuyển đổi từ dân lập sang tư thục cũng nảy sinh một số bất đồng trong nội bộ trường, đặc biệt về quan niệm phân chia tài sản giữa hội đồng quản trị (HĐQT) và một số tổ chức trong trường. May mắn là trường vẫn giữ ổn định, ưu tiên việc học của sinh viên nhưng “sóng ngầm” tại trường vẫn có nguy cơ bùng nổ nếu nhà nước không kịp thời điều chỉnh chính sách.
Nếu hiệu trưởng làm tốt giúp trường phát triển, nhà đầu tư sẽ yên tâm và tiếp tục bỏ tiề.n và.o trường. Nhưng nếu hiệu trưởng có mục đích thâu tóm quyền lợi, tiề.n bạc, chi sai mục đích, nhà đầu tư phải ôm “quả đắng” và đến lúc này khó mà cứu vãn được tình hình
Thạc sĩ Lê Lâm – Chủ tịch HĐQT – Hiệu trưởng Trường CĐ Kinh tế kỹ thuật Sài Gòn
Ông Bùi Quang Độ, Chủ tịch HĐQT trường, cho biết mâu thuẫn lớn nhất là tài sản không chia vì hiệu trưởng muốn cổ phần hóa để đưa về công đoàn quản lý. Theo ông Độ, điều này bất hợp lý vì trường phát triển thì tài sản chung không chia ngày càng phát triển, lớn hơn nhiều lần so với vốn đầu tư ban đầu. Nếu chuyển thành cổ phần thì theo nguyên tắc người chiếm vốn nhiều nhất có quyền quyết định. Nếu chuyển sang công đoàn thì dần dần nhà đầu tư không còn gì. Tài sản này không phải của người lao động thì đồng tiề.n vô chủ sẽ rất dễ bị tiêu tán. Ông Độ kiến nghị tài sản không chia này được chuyển thành quỹ đưa về HĐQT quản lý chứ không thành vốn điều lệ.
Tiến sĩ Phạm Ngọc Dưỡng là nhà đầu tư chính của Trường CĐ Kinh tế kỹ thuật Sài Gòn trước đây. Ông Dưỡng cho biết vì tín nhiệm ông Phạm Phố nên giao ông này làm cả chủ tịch HĐQT kiêm hiệu trưởng. Khi hiệu trưởng làm sai, tiề.n đầu tư vào trường bị chi sai mục đích, nhà đầu tư phản ứng, mâu thuẫn bùng nổ. Theo ông Dưỡng, khi dẫn đến kiện cáo, nhà đầu tư không biết nhờ điều luật nào để đòi quyền lợi cho mình.
Ông Dưỡng cho rằng luật không quy định rõ ràng việc triệu tập cổ đông theo vốn hay số lượng người, nghĩa là nhà đầu tư bỏ nhiều vốn cũng chỉ có tiếng nói ngang bằng với những người không bỏ vốn. Vì thế, theo ông Dưỡng, chỉ có thể hoạt động theo luật doanh nghiệp quyết định bằng cơ cấu vốn thì nhà đầu tư mới dám bỏ tiề.n ra đầu tư vào trường chứ không thể lẫn lộn như hiện nay…
Video đang HOT
Thạc sĩ Lê Lâm, nhà đầu tư chính vào Trường CĐ Kinh tế kỹ thuật Sài Gòn và đổi tên trường thành Trường CĐ Đại Việt Sài Gòn như hiện nay, cho biết để tránh sai lầm, ông phải nắm cả chức vụ chủ tịch HĐQT và hiệu trưởng. Ông Lâm cho rằng hiện nay luật quy định hiệu trưởng (cùng kế toán trưởng) là người ký rút tiề.n trong tài khoản nhà trường và giữ con dấu. Nếu hiệu trưởng làm tốt giúp trường phát triển, nhà đầu tư sẽ yên tâm và tiếp tục bỏ tiề.n và.o trường. Nhưng nếu hiệu trưởng có mục đích thâu tóm quyền lợi, tiề.n bạc, chi sai mục đích, nhà đầu tư phải ôm “quả đắng” và đến lúc này khó mà cứu vãn được tình hình.
Chủ tịch HĐQT một trường ĐH tư thục tại TP.HCM cho biết: “Hiện nay trường tư vừa giống công ty vừa giống trường học. Tôi từng rất điêu đứng vì nội bộ trong trường nhưng phải chấp nhận một điều là trong thời điểm hiện nay, nếu nhà đầu tư sử dụng người không tốt cũng chỉ biết tự trách bản thân mình”.
Trường tư có nên hiểu là doanh nghiệp?
Ở góc độ khác, nhiều nhà quản lý giáo dục lo ngại hiện nay luật quy định người đầu tư vào trường nắm 51% cổ phần trở lên có quyền quyết định đường hướng phát triển của trường. Quy định này khiến nhiều người tìm mọi cách mua cổ phần cho đủ quy định, sau đó thay đổi hướng đi của nhà trường, phát triển trường bằng cách kinh doanh, đi ngược lại bản chất của môi trường giáo dục.
Tiến sĩ Kiều Xuân Hùng, nhà đầu tư và là Phó hiệu trưởng Trường ĐH Công nghệ TP.HCM, cho biết: “Dù là nhà đầu tư chính của trường, chúng tôi cũng quan niệm bản chất trường ĐH không phải là doanh nghiệp. Nếu nhà đầu tư đòi hỏi trường như doanh nghiệp và chỉ quan tâm lợi nhuận thì trường rất khó phát triển. Vì vậy, mọi thứ trong trường từ giảng viên, chính sách phát triển… phải hướng theo tiêu chí giáo dục. Chúng tôi cần người giỏi thật sự trong chuyên môn, vị trí hàn lâm cần người hàn lâm, vị trí tài chính cần người giỏi tài chính… Vì vậy, chúng tôi mạnh dạn giao quyền quản lý nhà trường cho những người có kinh nghiệm và bề dày hơn mình”.
Trường CĐ Công nghệ thông tin TP.HCM đã từng trải qua nhiều sóng gió, bất đồng trong nội bộ và từng bị tạm dừng tuyển sinh năm 2012 (từ năm 2013 được phép tuyển sinh trở lại). Tiến sĩ Lê Tuệ, người sáng lập và nguyên hiệu trưởng, cho biết đại hội cổ đông của trường 3 năm nay không thể tổ chức bởi một bên đề nghị đại hội phải có người của cán bộ – công nhân viên (đại diện cho phần sở hữu chung toàn trường), một bên kiên quyết phản đối. “Chính sách của nhà nước không chỉ là quyền lợi của người có tiề.n mà phải có quy định tiếng nói của cán bộ – công nhân viên, giảng viên”, ông Tuệ đề nghị.
Ý kiến
Chính sách thay đổi liên tục, khó cho nhà đầu tư
“Đầu tư cho giáo dục ở VN rất khó. Thứ nhất là khó cạnh tranh với hệ thống trường công được bao cấp “đến tận răng”. Thứ hai là các chính sách của nhà nước về giáo dục thay đổi thường xuyên và nhiều khi ban hành ra mà không nghĩ đến tính khả thi”.
Tiến sĩ Trần Vinh Dự (Tổng giám đốc TNK Capital, nhà đầu tư vào Trường CĐ Nghề Việt Mỹ)
Đầu tư vì danh hay lợi?
“Tôi là người kinh doanh trong lĩnh vực khác nhưng đến một thời điểm lại quyết định đầu tư phát triển một ngôi trường ĐH. Động cơ ban đầu thúc đẩy tôi đầu tư vào giáo dục là mình đã hoạt động quá nhiều trong các ngành nghề khác nhau, đã quá mệt mỏi với sự bon chen, góc khuất của việc kinh doanh nên muốn đầu tư vào trường học, nơi ít bon chen và “sạch” hơn. Người ta nói đầu tư vào giáo dục để theo đuổi một trong 2 thứ: danh và lợi. Lợi thì tôi không nghĩ đến nhiều, chỉ miễn sao không bị lỗ, không phải lấy tiề.n túi ra để bù lỗ quanh năm. Còn danh thì cũng có, nhưng không phải trưng ra cho xã hội thấy, để phục vụ cho mục đích khác của mình, mà là cái danh cho riêng bản thân mình, tạo điều kiện cho con cháu mình sau này có một môi trường làm việc ít phải bon chen như tôi. Vì vậy, nói cho đúng thì tôi đầu tư không vì chuyện lợi nhuận. Trong đội ngũ cổ đông, những người nào “ôm mộng” kiếm lợi nhuận thật nhiều từ trường, tôi đều động viên bán lại cổ phần và kinh doanh công việc khác”.
Chủ tịch HĐQT của một trường ĐH tư thục
Theo TNO
Chuyện khó tin ở đại học tư - Kỳ 5: Gạt bỏ giảng viên, chỉ quan tâm nhà đầu tư
Những chuyện xảy ra ở các trường ĐH tư mà Báo Thanh Niên nêu ra trong các số báo vừa qua là hậu quả của nhiều vướng mắc về quy chế, chính sách. Trong đó đặc biệt là quy trình chuyển đổi từ dân lập sang tư thục.
Hội nghị cán bộ công nhân viên chức Trường ĐH Hùng Vương (TP.HCM) năm 2011 khi nội bộ trường đã xáo trộn do quá trình chuyển đổi từ dân lập sang tư thục - Ảnh: Minh Luân
Năm 2006, Thủ tướng Chính phủ có quyết định cho phép chuyển đổi 19 trường ĐH dân lập sang loại hình tư thục. Đến năm 2013, chỉ mới có các trường: Thăng Long, Hồng Bàng, Công nghệ TP.HCM, Hoa Sen và Hùng Vương (TP.HCM) hoàn tất việc chuyển đổi.
Những tranh chấp, lộn xộn liên tục xảy ra tại Trường ĐH Hùng Vương, sự thận trọng của các trường trong chuyển đổi, cùng với việc nhà nước tiếp tục sửa quy định, Bộ GD-ĐT sửa thông tư hướng dẫn... đã cho thấy quá trình chuyển đổi loại hình có những vướng mắc thực sự. Nếu né tránh những vấn đề này, hoặc chỉ giải quyết một cách phiến diện, có thể nảy sinh tình trạng bất ổn mang tính hệ thống và lâu dài.
Những khó khăn ấy không tồn tại đối với các trường ĐH tư thục thành lập mới mà chỉ phát sinh ở các trường ĐH dân lập chuyển loại hình sang tư thục. Gốc rễ của vấn đề ở chỗ: trường ĐH dân lập, sau một thời gian hoạt động, đã có tài sản và tài sản đã có chủ nhân. Vậy trước và sau khi chuyển đổi thì ai là chủ và tài sản được xử lý như thế nào? Trả lời câu hỏi này không đơn giản.
Cắt bớt chủ sở hữu
Trước khi chuyển đổi, tài sản của trường dân lập là tài sản chung của tập thể. Quy chế trường ĐH dân lập năm 2000 đã xác định chủ sở hữu của trường dân lập: "Tài sản của trường thuộc quyền sở hữu tập thể của những người góp vốn đầu tư, các giảng viên, cán bộ và nhân viên nhà trường".
Trong khi đó, thực tế quá trình chuyển đổi tại một số trường cho thấy đã có sự lợi dụng để cắt bỏ thành phần chủ sở hữu trường, tức gạt bỏ "giảng viên, cán bộ và nhân viên", chỉ để lại "người góp vốn đầu tư".
Hồ sơ chuyển đổi theo quy định của Thông tư 20 năm 2010 hướng dẫn chuyển đổi từ dân lập sang tư thục gồm có nghị quyết của hội đồng quản trị (HĐQT) trường ĐH dân lập về việc công nhận danh sách tổ chức, cá nhân góp vốn, xác định vốn điều lệ, giá trị mỗi cổ phần, số lượng cổ phần; danh sách cổ đông có quyền biểu quyết và danh sách các cổ đông phổ thông. Như vậy, ở đây thiếu vắng thành phần giảng viên, cán bộ và nhân viên trường. Chưa kể thành phần này được liệt vào danh sách cổ đông phổ thông (không có quyền biểu quyết).
Dự thảo thông tư hướng dẫn chuyển đổi năm 2013 lại là một cách làm khác dẫn đến gạt bỏ "giảng viên, cán bộ và nhân viên" ra khỏi thành phần chủ sở hữu nhà trường. Theo dự thảo này, HĐQT trường dân lập có quyền "quyết nghị số lượng thành viên của mỗi thành phần trong HĐQT nhiệm kỳ đầu tiên của trường tư thục". Trong khi số lượng thành viên đại diện cho giảng viên, tổ chức Đảng, đoàn thể, UBND tỉnh/thành phố là cố định 4 đại diện, thì số lượng thành viên đại diện cho những người góp vốn có thể được tăng lên để chiếm đa số. Cơ chế bầu thành viên đại diện cho những người góp vốn cũng là bầu theo cổ phần, người có nhiều tiề.n hơn sẽ nắm quyền quyết định. Vậy việc đại diện của giảng viên, tổ chức Đảng, đoàn thể, UBND... có mặt trong thành phần chủ sở hữu nhà trường cũng chỉ mang tính hình thức.
Cách làm này thực chất là cuộc chia lại tài sản, quyền sở hữu tập thể bị chuyển vào tay một nhóm cá nhân.
Mập mờ về tài sản không chia
Thông tư 20 năm 2010 quy định tài sản tích lũy được trong quá trình hoạt động theo quy chế dân lập là sở hữu tập thể, không chia cho cá nhân và được giao cho HĐQT của trường tư thục quản lý. Trong khi đó, Quyết định 61 năm 2009 về quy chế và hoạt động các trường tư thục lại quy định HĐQT của trường tư thục là tổ chức do những người có vốn góp bầu ra... Trong khi đó, theo Quy chế trường ĐH dân lập ban hành năm 2000, số lượng thành viên HĐQT tối thiểu là 7 người, trong đó có đại diện các thành phần sau: ban lãnh đạo của tổ chức xin thành lập trường; các nhà đầu tư về tài chính, tài sản để xây dựng trường; giảng viên, cán bộ và nhân viên cơ hữu của trường; hiệu trưởng; cấp ủy Đảng cơ sở của trường. Nếu thực hiện theo Quyết định 61, có một bộ phận thành viên của trường dân lập khi chuyển đổi sẽ bị tước mất quyền đối với phần tài sản mà pháp luật đã thừa nhận là họ có quyền sở hữu.
Theo Dự thảo thông tư hướng dẫn chuyển đổi năm 2013, tiề.n và tài sản do biếu, tặng hoặc cấp phát và tài sản được hình thành từ kết quả hoạt động của trường dân lập là tài sản sở hữu chung hợp nhất không phân chia. Giá trị tài sản này được chuyển thành vốn sở hữu chung hợp nhất không phân chia của trường tư thục. Tuy nhiên, tổ chức nào trong trường quản lý nguồn vốn này vẫn chưa được làm rõ. Hiện nay, nhà đầu tư đề nghị HĐQT quản lý, trong khi người lao động mong muốn mình quản lý. Tổ chức nào quản lý mà vẫn hài hòa lợi ích của các bên là chuyện mà chính sách cần giải quyết rõ ràng.
Như vậy, có thể hình dung vướng mắc chủ yếu của các trường trong chuyển đổi là từ nguồn lực đang có: khối tài sản chung không chia của trường ĐH dân lập và quyền làm chủ của tập thể. Nếu không giải quyết rốt ráo và công bằng vấn đề này có thể xảy ra tình trạng: khi trường được chuyển sang tư thục thì 3/4 số chủ nhân của nó bị loại ra, 1/4 số còn lại sẽ thâu tóm nhà trường. Khi trường tư thục hoàn thiện cơ cấu, cán bộ giảng viên, nhân viên sẽ thành những người làm thuê trong chính ngôi nhà họ đã từng chung sức xây dựng nên.
Theo TNO
Chuyện khó tin ở đại học tư - kỳ 4: Trường không có hiệu trưởng Theo quy chế về trường đại học tư thục, chủ tịch Hội đồng quản trị được quyền quản trường và được kiêm nhiệm cả chức vụ hiệu trưởng. Vì thế, không ít trường ĐH tư đã không cần tới vai trò của hiệu trưởng, nhiều trường không có cả vị trí này. Trường ĐH Hà Hoa Tiên (Hà Nam) và Trường ĐH Công...