Chồng suốt ngày nhăm nhăm bắt lỗi vợ
Vì biết tính anh nên chị không muốn đôi co. Chị luôn nín nhịn để yên cửa yên nhà. Thế nhưng, chị không thể chịu được khi đi đâu anh cũng lôi vợ ra chê bai…
Ảnh minh hoạ
Người ngoài nhìn thấy anh hoàn hảo bởi dù vô cùng bận rộn với công ty riêng nhưng khi về đến nhà, anh lại xắn tay vào dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng. Tính anh sạch sẽ nên nhà cửa lúc nào cũng phải “như lau như ly”. Về nhà, việc đầu tiên là anh cầm chiếc chổi quét nhà. Thế nhưng, quét đến đâu anh lại cằn nhằn vợ đến đấy. Nào là, sao vẫn có mấy sợi tóc rụng trên nền nhà. Nào là, sao không lau sạch vết nước dưới chân bàn…
Video đang HOT
Khi vợ nấu ăn, anh cũng thường xuyên can thiệp. Khi thì, cá ướp không đủ gia vị, thịt kho kiểu này không ngon, canh nấu chua quá… Vợ làm việc gì, anh cũng có thể bắt lỗi. Đến cả việc dạy con, anh cũng chê bai cách dạy của vợ. Vợ dạy con học, anh cũng phải bình luận vài câu. Trong mắt anh, vợ “chẳng được nước gì” khiến anh luôn phải chỉ bảo, dạy dỗ.
Vì biết tính anh nên chị không muốn đôi co. Chị luôn nín nhịn để yên cửa yên nhà. Thế nhưng, chị không thể chịu được khi đi đâu anh cũng lôi vợ ra chê bai. Gặp nhà nội, nhà ngoại, thậm chí bạn bè, đồng nghiệp, anh cũng không bao giờ giữ thể diện cho vợ. Nào là vợ vụng hết phần người khác, sống cẩu thả, bừa bộn, nấu ăn không ngon bằng chồng… Trước mặt bố mẹ vợ, anh liên mồm chê bai vợ và còn phê bình “ông bà không biết dạy con”. Bố mẹ chị nghe con rể nhiếc móc con gái mình mà chỉ biết “ngậm đắng nuốt cay”.
Chính vì thế, chị vô cùng sợ đi ra ngoài với anh. Kể cả về nhà ngoại, chị cũng không muốn về cùng chồng. Sống với anh, dù đầy đủ về vật chất nhưng chị luôn cảm thấy mình bị tra tấn về tinh thần. Chị thấy cô đơn dù bên cạnh chồng. Không ít lần chị góp ý với chồng nhưng thói quen chê bai vợ như “ngấm vào máu” khiến anh không thay đổi được. Cũng bởi vì, anh luôn coi thường vợ và chỉ biết “nói cho sướng mồm” mà không cần biết người khác tổn thương thế nào.
Sau khi đã chia hết tài sản, còn một thứ duy nhất không mang đi nổi vợ cũng muốn chia đôi khiến tôi thấy quyết định ly dị là hoàn toàn đúng đắn
Ngay từ khi mới cưới vợ chồng tôi đã không hợp nhau, nhưng vì có bầu nên vẫn phải cưới. Để rồi khi về sống chung nhà thì ngày nào cũng xảy ra vài trận cãi nhau.
Bố mẹ không chịu nổi cảnh vợ chồng tôi cãi nhau nên đã cho ra sống riêng để yên cửa yên nhà. Nhưng khi ra ngoài sống riêng thì kinh tế eo hẹp lại càng xảy ra xung đột nhiều hơn. Từ chuyện nhỏ đến lớn hai chúng tôi đều cãi nhau chán chê rồi mới tìm được hướng giải quyết.
Hàng tháng làm được đồng nào vợ bắt tôi nộp hết, thỉnh thoảng để lại vài đồng thì giấu tiền ở đâu cô ấy cũng tìm thấy. Là đàn ông đi ra ngoài lúc nào cũng chỉ có hơn trăm nghìn đồng trong túi khiến tôi cảm thấy xấu hổ chẳng dám gặp gỡ ai. Nhỏ nhẹ góp ý với vợ không nghe chỉ đến khi tôi nổi khùng lên thì cô ấy mới bớt kiểm tra ví chồng.
Một ngày tôi cần tiền để góp chung với em trai làm kinh doanh, hỏi tiền thì cô ấy bảo trong nhà chẳng còn đồng nào. Vợ nói là tiền hàng tháng của tôi đưa cho phục vụ sinh hoạt gia đình là vừa đủ chẳng dư giật đồng nào.
Nghe cô ấy nói mà tôi không thể tin vào tai mình, mỗi tháng đưa cho vợ 30 triệu đồng, lấy nhau 9 năm rồi mà gia đình lại không có một đồng tiết kiệm nào. Nghi ngờ vợ nói dối nên tôi bắt khai thật nhưng dù cho có nổi khùng thế nào cô ấy cũng nói là không có khoản tiết kiệm nào.
(Ảnh minh họa)
Không có cách nào khiến vợ khai thật số tiền tiết kiệm của gia đình nên tôi thử viết đơn ly hôn để dọa cô ấy phải đưa tiền ra. Thế nhưng vợ sẵn sàng ký vào đơn ly dị và khẳng định là gia đình chẳng có đồng tiền tiết kiệm nào cả.
Đến khi chia tài sản gia đình tôi mới biết lòng tham của vợ là vô đáy, trong nhà đã chia đôi mọi thứ từ cái nồi đến bộ bàn ghế, còn mỗi cái sập bố mẹ cho tôi vợ cũng yêu cầu phải hóa giá chia đôi.
Cô ấy bảo bố mẹ cho khi có mặt hai người thì là của chung, nặng không mang đi được thì phải bán đi để chia tiền mỗi người một nửa. Có cái sập trị giá vài chục triệu đồng mà vợ cũng muốn cưa đôi nên có thể cô ấy đang giữ rất nhiều tiền của tôi nhưng vì lòng tham nên chấp nhận mất gia đình để khỏi phải đưa tiền.
Lòng tham của cô ấy là vô đáy, tôi thấy hối hận vì đã phát hiện quá muộn nên mới biến thành người đàn ông trắng tay.
Nhà nội chỉ nhận mà không muốn trao gì cho chúng tôi Tôi 29 tuổi, lấy chồng được 6 năm, đang làm nhân sự cho một công ty đa quốc gia. Chồng hơn tôi hai tuổi, đi công tác nhiều, thu nhập gấp đôi tôi. Ảnh minh họa Chúng tôi có một bé trai 5 tuổi, hai mẹ con đang sống ở nhà ngoại để tiện cho công việc và tiết kiệm chi phí. Ông...