Cá ngựa phát ra tiếng nhạc… ru bé ngủ
Chú cá ngựa xinh xắn được thiết kế với những âm thanh du dương và ánh đèn nhè nhẹ, đưa con yêu của bạn vào giấc ngủ ngon lành…
Chú cá ngựa xinh xắn này là sản phẩm dành cho trẻ em được sản xuất tại Mỹ. Không chỉ là một con thú bông cho bé chơi đùa, chú cá ngựa này còn làm được nhiều điều thú vị hơn thế đấy!
Chú cá ngựa này có đặc điểm nổi bật là có thể… ru bé yêu của bạn đi vào giấc ngủ. Được thiết kế với chiếc đèn sáng ở bụng cùng tiếng tiếng chảy róc rách, tiếng nhạc dịu êm… Hết 5 phút mặc định thì nhạc và đèn sẽ tự động tắt, bạn cũng có thể ngắt nhạc nửa chừng nếu muốn.
Chú cá ngựa thật xinh và cách sử dụng cũng rất dễ dàng. Chỉ cần bạn ấn nhẹ vào chiếc bụng tròn quay là chú ấy đã phát ra tiếng nhạc du dương kèm theo ánh đèn nhấp nháy.
Video đang HOT
Được cài đặt với 8 giai điệu khác nhau nên không tạo ra sự nhàm chán, ngược lại rất thú vị cho bé. Ngoài ra bạn cũng có thể điều chỉnh sự to nhỏ của âm thanh theo ý muốn của mình.
Chú cá ngựa này được làm bằng chất liệu an toàn, mềm mịn và có thể giặt sạch sẽ để ngủ chung với bé yêu của bạn. Bạn hãy hình dung khi bé ngủ và ôm chú cá ngựa vào lòng, nhạc điệu ngọt ngào của nó từ từ ru con bạn, sau 5 phút thì nhạc và đèn sẽ mờ dần và tắt đi mà không đánh thức bé.
Chú cá ngựa được thiết kế vừa tầm cho trẻ sơ sinh trở lên, rất đáng yêu và sử dụng 2 pin AA để hoạt động. Sản phẩm này được bán với giá từ 450 ngàn đồng tại cửa hàng đồ chơi cho trẻ em hoặc các trang web bán hàng online uy tín.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bản tình ca cuối cùng!
Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã ngồi bên em trong khúc tình ca đêm ấy, ngồi bên em cho đến giai điệu cuối cùng và nắm lấy bàn tay em...
Em đã rất mong anh sẽ làm như thế nhưng đã không hy vọng anh sẽ làm như vậy! Rốt cuộc anh vẫn là người hiểu em nhất thì phải, luôn làm được những điều em muốn dù chẳng cần em phải thốt lên thành lời!
Em đã lên đó bao lần, để nhìn mọi người trong tiếng nhạc, nhìn anh cười và anh nhảy như ngày xưa mình vẫn vui vẻ bên bạn bè mỗi tối thứ bẩy và có một hy vọng nho nhỏ là thấy anh có "người đi cùng". Em ngồi đó, im lặng trong bóng tối để ngắm nhìn những khuôn mặt vui vẻ dưới ánh đèn màu lấp lóa, em lại nhìn thấy anh... Em định ra về, lặng lẽ như mọi khi vì em biết anh sẽ không thể biết nếu em không muốn cho anh biết sự hiện diện của em ở đó. Thế mới biết, chỉ trong căn phòng nhỏ ấy thôi mà đã khó có thể nhìn thấy nhau, huống chi bên ngoài phố đông nhộn nhịp kia, sẽ chẳng bao giờ anh có thể nhìn thấy em dẫu một lần tình cờ. Và có điều gì đó thôi thúc em, em gọi anh, muốn gặp anh, muốn nhìn thấy anh. Mỗi bước chân anh tiến lại gần đều làm em thấy mình bối rối. Em muốn nhìn thật sâu vào trong mắt anh để tìm một câu trả lời cho mình, một lối thoát cho con tim em những ngày tháng qua. Nhưng hình như em đã không làm được, quanh em chỉ có tiếng nhạc dịu êm, những kỷ niệm rất ngọt ngào ngày cũ ùa về, những vòng tay ôm, những dìu dặt của đôi tay, những nụ hôn nóng ấm...
Em muốn nhảy với anh điệu nhày cuối cùng nhưng lại sợ làm anh khó xử với bạn bè. Dẫu sao em cũng đã là quá khứ, quá khứ nên ngủ yên. Anh cũng thật tốt và lịch sự khi ngồi cùng em đến khi bản nhạc quen này kết thúc. Em cũng chẳng biết lúc đó anh hành động như vậy vì vốn dĩ anh là người lịch sự hay vì anh thật lòng muốn thế! Em cứ suy nghĩ miên man rồi em chợt quên mất lại buột miệng nói: anh về chỗ với mọi người đi! Em muốn nói với anh câu gì đó khi bản nhạc kết thúc nhưng nó đã tắt trước khi em kịp nghĩ ra mình nên nói câu gì, và anh cũng đã rời xa em trước khi em kịp nói với anh điều em muốn nói. Đành gửi theo bóng anh một lời chào cuối cùng, tình yêu của em ạ!
Đành gửi theo bóng anh một lời chào cuối cùng, tình yêu của em ạ! (Ảnh minh họa)
Em ra về, bước qua chỗ anh ngồi thật nhanh như kẻ trốn chạy. Trời không lạnh nhưng em thấy mình tê buốt! Em đã có điều em muốn biết, em đã thấy điều em cần. Đó là sự yên bình trong mắt anh, thấy tình yêu của anh dành cho em ngày nào đã chết thật rồi, không như anh nói anh sẽ mãi yêu em. Không! Không phải là lời trách móc đâu anh, em mong điều đó hơn bất kỳ điều gì, nó làm em thấy mình nhẹ lòng hơn khi biết mình không làm ai đó phải đau lòng, hay ảnh hưởng gì đến cuộc sống của những người em yêu thương. Có thể anh sẽ nhớ về em, vẫn ở bên em nhưng chỉ là nhớ về một người rất đỗi bình thường đã đến và đi trong cuộc đời anh, như cơn gió thoảng qua cả cánh đồng bất tận, chẳng để lại hương, chẳng để lại dẫu vết gì...
Em yên lòng rồi! Và em cũng tự hứa với mình, phải quên đi, phải chôn chặt tất cả để sống với cuộc sống hiện tại mà em đã lựa chọn, không có lối thoát nào khác, chỉ có con đường dài tít tắp trước mặt mình em đi! Em chấp nhận! Sao em không thể khóc được lúc đó, em muốn khóc và không muốn kìm nén cảm cảm xúc của mình lúc này... Trên phố đông đúc, em thấy mình không còn cô đơn nhưng cũng chẳng sợ ai thấy em khóc, chẳng ai biết em đã khóc trên đường về. Em phải về thôi, về với gia đình của mình, những người em không thể hy sinh tình cảm để đến với anh. Ngày mai lại bắt đầu rồi, em sẽ để anh lại với ngày hôm nay - Người mà em sẽ vẫn nhớ nhưng không phải là anh nữa!
Em chợt nghe thấy bài hát, những câu hát buồn vang lên trong lòng, bài hát ngày xưa em vẫn thích nghe "Mắt buồn": Người yêu ơi! anh đâu có biết?! Ngày chia ly, mưa giăng mắc trên đường về. Bàn tay anh, buông lơi nuối tiếc. Lệ chia ly rơi tuôn mắt buồn long lanh...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hoa hồng trái tim Anh yêu à, anh có còn nhớ ngày 29/10 đêm nào có một cô bé mang đến cho anh một trái tim hoa hồng đầy ắp tiếng yêu không? Thấm thoát cũng gần 3 năm trôi qua rồi. Lúc đó nhìn ánh mắt anh rất hạnh phúc khi cảm nhận được tình yêu từ một cô bé bướng bỉnh với tiếng yêu đầu...