Vợ bị động thai nằm viện, chồng vào mắng sa sả rồi bỏ về, 5 hôm sau anh ta phải sốc khi nhìn giường bệnh trống không
Mắng vợ xong, Trung đùng đùng bỏ về trong sự ngỡ ngàng của Hiền cùng các thai phụ chung phòng bệnh với cô.
Càng trong lúc khó khăn hoạn nạn thì vợ chồng lại càng phải yêu thương và che chở cho nhau. Bởi vì cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì. Hôm nay bạn bao bọc người khác, ngày mai đối phương sẽ trả lại cho bạn gấp nhiều lần.
Cô vợ mang thai vẫn phải nhọc nhằn mưu sinh
Hiền (29 tuổi) chia sẻ cô bị mất việc cách đây 1 năm, khi dịch bệnh diễn ra. Lúc ấy cô và Trung vừa kết hôn hơn 1 năm và vẫn chưa sinh con.
“Không xin được công việc mới, tôi đành đi giao hàng cho mấy mối bán online. Phụ nữ làm shipper rất mệt nhưng tôi không muốn dựa dẫm vào chồng, dù mức lương của anh ấy có thể lo được cho cả hai người”, Hiền kể.
Hiền cảm thấy may mắn vì vợ chồng cô chưa sinh con. Kinh tế khó khăn, chẳng những cô và Trung phải vất vả mà con cũng sẽ chịu nhiều thiệt thòi. Thu nhập làm giao hàng kém lúc trước rất nhiều, vì sức khỏe cô có hạn, không giao được lượng lớn đơn hàng mỗi ngày. Cô và Trung vốn chia đôi tiền sinh hoạt, hiện tại cô chỉ đóng góp được 1/5 chi phí hàng tháng. Chính điều đó khiến Trung không hài lòng.
Ảnh minh họa
“Rồi tôi mang thai ngoài kế hoạch. Cũng do làm shipper không cố định thời gian, nhiều khi đi giao hàng về muộn, tôi quên uống thuốc tránh thai. Vì chuyện đó mà chồng càng khó chịu và bất mãn. Thấy thái độ của chồng, tôi không dám nghỉ việc mà vẫn tiếp tục đi làm”, Hiền cho hay.
Bố mẹ Hiền ở quê không có điều kiện, dù mất việc cô cũng chẳng dám tâm sự thật với ông bà. Những khó khăn gặp phải, cô đều tự mình chịu đựng và giải quyết. Mang thai những tháng đầu chưa ổn định lại vẫn phải nhọc nhằn mưu sinh, Hiền bị động thai khi em bé được 3 tháng tuổi.
Video đang HOT
Sự lạnh lùng của chồng và quyết định cuối cùng từ cô vợ
Hiền một mình nhập viện, dù Trung biết tin nhưng mãi sáng hôm sau anh mới vào viện. “Chồng tôi lấy lý do tối đó phải đi tiếp khách. Cứ cho là vậy thì anh ta cũng chẳng được lời nào hỏi thăm tôi cả”, Hiền kể.
Trung đi tay không vào thăm vợ và mang theo vẻ mặt tức giận không kiên nhẫn. Nhìn Hiền yếu ớt nằm trên giường bệnh, anh không một lời hỏi han. “Vẫn ngồi đây khỏe mạnh thế này nghĩa là không sao còn gì!”, Trung gắt gỏng khi Hiền tủi thân trách móc.
Sau đó anh thậm chí còn lên tiếng trách móc vợ không biết giữ gìn để đến mức động thai:
“Cô đi làm thế nào mà để đến mức này? Biết đang mang thai thì phải đi đứng cẩn thận, đừng để xảy ra sự cố gì chứ? Mà tính cô vốn hậu đậu, bất cẩn và vô dụng từ xưa rồi. Đi làm thì bị mất việc, tới chuyện tránh thai cũng chẳng xong, giờ có bầu lại bị động thai. Chắc cô không cần người chăm sóc đâu nhỉ, mà vẫn còn tiền đúng không? Thôi cứ ở đây đi, lúc nào ra viện thì gọi, rảnh tôi sẽ đến đón!”.
Rồi Trung đùng đùng bỏ về trong sự ngỡ ngàng của Hiền cùng các thai phụ chung phòng bệnh. Trước ánh mắt thương hại, đồng cảm của nhiều người, Hiền không kiềm chế được mà rơi nước mắt.
Ảnh minh họa
5 ngày sau Trung không thấy vợ gọi điện, anh bực dọc vì vợ phải nằm viện lâu. Chẳng biết tiền làm shipper của Hiền có đủ trả viện phí, hay anh vẫn phải cho thêm? Hiền nghỉ làm, Trung phải bỏ nhiều tiền chi tiêu hơn, anh bực bội vì kế hoạch mua ô tô đổ bể.
Trưa hôm ấy Trung tranh thủ ghé qua viện thì bất ngờ thấy trên giường bệnh của Hiền là 1 thai phụ khác. Hóa ra Hiền đã xuất viện, song cô không về nhà. Anh gọi cho vợ, Hiền bảo cô tìm được việc rồi, ăn ở tại chỗ làm, đơn ly hôn sẽ gửi đến cho Trung sau.
“Người nhà một thai phụ chung phòng bệnh thấy hoàn cảnh tôi vất vả quá, sau khi trò chuyện thì bảo tôi đến phụ làm may cho cửa hàng của con gái bác ấy. Tôi vốn thích may vá từ xưa, cũng có chút tài lẻ. Công việc không phải đi lại, mang vác nặng lại lương cao, còn có chỗ ăn ở, rất phù hợp với tôi đang mang bầu”, Hiền cho hay.
Hiền đã về nhà thu dọn đồ đạc trong lúc Trung đi làm. Hành lý chẳng có gì nhiều, bởi vậy Trung thậm chí còn không phát hiện ra. Sau đó Trung vài lần gọi tới, xuống nước bảo cô về nhưng Hiền từ chối. Trong lúc yếu ớt và khó khăn nhất cần Trung giúp đỡ nhưng anh lại tàn nhẫn quay lưng, người đàn ông như vậy không xứng đáng để cô gọi là chồng.
Vợ ốm liệt chồng vẫn bắt đi chợ nấu nướng đãi khách, mâm cơm bưng lên tất cả tái mét
Khoảng gần 2 tiếng sau chồng tôi đưa bạn về, hỏi tôi làm cơm xong chưa. Tôi gật đầu thì anh ta cười hài lòng lắm.
Vậy nhưng khi tôi bưng mâm cơm lên, trước mặt cả đám người ấy mở lồng bàn ra thì tất cả phải tái mét. Tôi nghỉ làm từ lúc mang thai vì sức khỏe yếu quá, bị động thai 2 lần liền, bác sĩ khuyến cáo nên nghỉ hẳn việc ở nhà.
Vậy là chồng tôi trở thành trụ cột kinh tế bất đắc dĩ, bởi vậy anh ta khó chịu bất mãn lắm. Anh ta bảo tôi giả vờ, phụ nữ ai chẳng chửa đẻ, có mỗi tôi yếu ớt, yểu điệu như vậy chứ đầy người còn làm tới tận ngày đẻ. Giải thích thế nào chồng cũng không nghe. Tuy bực lắm nhưng tôi vẫn cố nhịn vì đặt sức khỏe và sự an toàn của con lên đầu tiên, nếu vì tự ái mà lao đi làm thì con tôi phải chịu thiệt thòi đầu tiên.
Suốt quãng thời gian mang bầu, tôi phải bao phen nhịn nhục chồng, bởi anh ta đối xử với tôi vô cùng quá đáng, keo kiệt, tính toán và chi li từng đồng. Anh ta lúc nào cũng bóng gió trước mặt mọi người rằng có 1 cô vợ ăn bám, bao gánh nặng đổ hết lên đầu anh ta.
Suốt quãng thời gian mang bầu, tôi phải bao phen nhịn nhục chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi chán lắm nhưng nghĩ bụng ít nữa tôi đi làm lại, kiếm ra tiền thì mọi chuyện chắc cũng đỡ hơn. Bởi vì khi trước tôi còn đi làm thì chồng đối xử với vợ cũng không đến nỗi nào đâu.
Rồi cũng tới ngày tôi sinh con, cứ nghĩ anh ta keo kiệt với vợ nhưng con thì sẽ yêu thương và chăm sóc tốt cho nó. Ai ngờ chồng tôi vẫn bủn xỉn cùng, cho dù không phải quá khó khăn về tiền bạc. Anh ta bắt tôi đi xin đồ cũ về cho con dùng, từ quần áo đến đồ dùng, đồ chơi. Thậm chí xin cả bình sữa, bát ăn cũ thì tôi cũng đến câm nín không thể chấp nhận nổi.
Tôi lên mạng đưa những bài báo về kiến thức chăm sóc trẻ nhỏ cho anh ta đọc nhưng anh ta luôn gạt đi, bảo rằng các cụ ngày xưa nuôi con ăn đói mặc rách vẫn lớn khôn khỏe mạnh đấy thôi. Quá thương con tôi lại phải đi vay tiền sắm sửa cho bé, chứ cũng chẳng xin tiền chồng.
Giờ con tôi được 3 tháng rồi, dự định của tôi là con lên 5 tháng sẽ thuê người trông bé ban ngày để tôi đi làm lại. Chứ sống như này tôi thấy bí bách ngột ngạt lắm rồi.
Hôm trước chồng tôi gọi điện về bảo sẽ dẫn mấy người bạn tới nhà ăn nhậu. Đúng lúc tôi bị ốm, vì con cũng đang ốm, tôi vừa thức 2 đêm liền trông con nên kiệt sức. Ru được con ngủ xong là tôi lả cả người đi, nằm bẹp không thể dậy nổi nữa. Tôi nhờ chồng đặt tạm đồ ăn bên ngoài nhưng anh ta nhảy dựng lên chửi tôi không ra gì. Chửi tôi lười biếng, ỷ lại, ở nhà ăn bám còn không biết điều. Anh ta một mực bắt tôi phải dậy đi chợ về nấu cơm đãi khách, còn quát tôi địu con mà làm.
Tôi mặc kệ, cứ thế địu con xách đồ ra đi. (Ảnh minh họa)
Khoảng gần 2 tiếng sau chồng tôi đưa bạn về, hỏi tôi làm cơm xong chưa. Tôi gật đầu thì anh ta cười hài lòng lắm. Vậy nhưng khi tôi bưng mâm cơm lên, trước mặt cả đám người ấy mở lồng bàn ra thì tất cả phải tái mét. Trong mâm làm gì có cơm, chỉ có 1 tờ giấy mỏng, chính là lá đơn ly hôn tôi đã ký sẵn rồi!
- Đồ đạc của 2 mẹ con, tôi đã dọn dẹp xong xuôi. Anh ký đơn đi để tôi mang đi nộp luôn. Từ giờ trở đi tôi với anh chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa.
Chắc quá sốc nên anh ta không ký đơn mà chửi mắng tôi thậm tệ, bảo tôi sướng không biết đường sướng, còn chì chiết tôi làm anh ta mất mặt trước bạn bè. Tôi mặc kệ, cứ thế địu con xách đồ ra đi. Người chồng như thế tôi thật sự không thể cố gắng chung sống được nữa. Anh ta chẳng có chút tình cảm và yêu thương nào với tôi, thậm chí là với chính đứa con đẻ!
Vốn không muốn bố mẹ lo lắng nhưng tôi đành về quê nhờ bố mẹ vài tháng, đợi con cứng hơn chút nữa thì lên lại thành phố đi làm, tự nuôi con!
Chồng luôn khóa kỹ phòng làm việc, tình cờ cửa hé mở tôi chết khiếp thấy bàn tay thò ra Lúc ấy trong đầu tôi nghĩ đến chuyện chồng luôn khóa cửa những ngày qua, tò mò nổi lên, tôi bèn đẩy cửa vào phòng làm việc của chồng. Tôi 29 tuổi, vợ chồng lấy nhau được 3 năm, con trai đầu lòng của tôi vừa tròn 1 tuổi. Vợ chồng tôi luôn được mọi người ngưỡng mộ vì có cuộc hôn nhân...