Tưởng chồng có lỗi, nhưng chính vợ đã tự làm tổn thương mình
Cách duy nhất để chị vợ chữa lành được những tổn thương của mình chính là chữa lành ở gốc rễ.
Chị ấy cần dẹp bỏ đi những nhu cầu, kỳ vọng, mong đợi của chính mình và đón nhận người chồng như anh ta vốn thế.
Một phụ nữ nhờ tư vấn trước khi quyết định “đường ai nấy đi” của mình. Chị chia sẻ nỗi niềm 5 năm làm rể trong nhà, nhưng chàng rể đã không tôn trọng ba mẹ vợ.
Cái “không tôn trọng ba mẹ vợ” được mô tả là 5 năm làm rể nhưng anh rất hiếm khi gọi điện thăm hỏi ba mẹ chị, kể cả lễ tết không đưa được vợ con về thì ba mẹ vợ là người chủ động gọi điện thăm hỏi chàng rể.
Bố mẹ vợ muốn làm gương để chàng rể dần ứng xử lễ độ và tự nhiên hơn, nhưng chị thì khó chịu với thái độ thiếu quan tâm, tôn trọng bố mẹ mình như thế. Lâu lâu có dịp cả nhà về ngoại, trong khi mọi người tíu tít đi thăm hỏi họ hàng, hay trò chuyện hát hò vui vẻ cùng nhau… thì chồng chị cứ ru rú trong phòng, không giao tiếp với ai cả…
Bao nhiêu lần chị kéo anh ra chung vui với cả nhà, rồi thủ thỉ bên gối, nhỏ to phân tích… và chồng hứa sẽ thay đổi… và 5 năm rồi anh vẫn thế. Sau dịp nghỉ lễ 30/4 vừa qua chị thất vọng hoàn toàn và không muốn bỏ qua “tội” không giao lưu với nhà vợ của chồng nữa.
Cách duy nhất để chữa lành những tổn thương là vợ cần đón nhận người chồng như anh ta vốn thế. Ảnh minh họa.
Tôi tỏ ý đồng cảm với chị về việc “chồng không giữ lời hứa sẽ thay đổi cách hành xử với nhà vợ”. Với cách nghĩ thông thường ai cũng thấy anh chồng ít nhiều có lỗi, nhưng ở góc nhìn “nguyên nhân cốt lõi” sẽ thấy tổn thương này do chính người vợ gây nên vì chị không biết tha thứ, chị khao khát, mong cầu chồng thay đổi cách ứng xử với ba mẹ đẻ – và khi sự mong cầu, khao khát đó không được chồng đáp ứng thì chị cảm thấy bị đau đớn, tổn thương.
Với cách nghĩ thông thường nữa thì để chữa lành tổn thương cho vợ thì anh chồng cần thay đổi, và chị ấy cần tha thứ những thiếu sót của chồng suốt 5 năm vừa qua. Nhưng một lúc nào đó anh chồng sơ sót, vô tình hay hữu ý “tái phạm” lời hứa này với vợ thì chắc chắn sự tổn thương trong người vợ sẽ tăng gấp bội phần. Đó là vì tổn thương chưa từng được chữa lành, chỉ là chị ấy tạm bỏ qua và tiếp tục đặt thêm một kỳ vọng “chồng sẽ thay đổi”. Nghĩa là sự tha thứ của người vợ là không nhìn vào nó nữa, ngó lơ với nó, hoặc “bọc” nó lại bằng một kỳ vọng khác (và sẽ đến lúc kỳ vọng mới lại sụp đổ khiến người vợ lại tổn thương hơn).
Cách duy nhất là chữa lành ở gốc rễ, người vợ cần dẹp bỏ đi những nhu cầu, kỳ vọng, mong đợi của chính mình và đón nhận người chồng như anh ta vốn thế.
Video đang HOT
Nhưng có “cái bẫy” rất dễ bị sập vào, đó là: Khi bạn bằng lòng chấp nhận bỏ đi những mong cầu của mình nơi chồng/vợ của mình (vì vô vọng và tổn thương quá) mà gọi đó là tha thứ – bạn sẽ có xu hướng đem nhu cầu ấy đi nơi khác để đáp ứng (vì nhu cầu của bạn luôn hiện diện, không tự mất đi, bạn cũng bất lực trong chuyện triệt tiêu nó). Vì vậy bạn mới có xu hướng đem sang con cái, bạn bè, đồng nghiệp, hay người thứ ba, thứ tư gì đó.
Ví dụ chồng bạn không tôn trọng bạn như mong muốn, bạn sẽ đi tìm sự tôn trọng đó từ con cái. Hay khi vợ không đề cao người chồng như kỳ vọng, thì người chồng sẽ đi tìm sự đề cao ấy từ nhân viên, bạn bè, thậm chí từ người phụ nữ khác.
Nghĩa là bạn không thật sự tha thứ cho người kia, cũng chẳng phải dẹp bỏ nhu cầu của mình, mà chỉ là khỏa lấp, hoặc “dời” sang chỗ khác, và không sớm thì muộn bạn lại tiếp tục thất vọng và đớn đau.
Ảnh minh họa.
Xét cho cùng bạn không có quyền tha thứ cho ai cả, vì bạn cũng ít nhiều có lỗi, cũng cần được tha thứ rất nhiều lần trong đời vì những thiếu sót, sai phạm, lỗi lầm của mình.
Về nhận thức thì tha thứ cho nhau chính là tự giải thoát cho chính mình. Nhưng việc thực hành tha thứ lại không mấy dễ dàng (dù không phải do bạn chưa thật sự cố gắng mở lòng để buông bỏ, để bao dung, để đón nhận, để chuyển hóa những nỗi đau của mình).
Vấn đề là bạn chưa biết tổn thương ai đó đã gây ra cho mình bắt nguồn từ đâu? Và khi chưa nhìn ra tận cùng nguyên nhân gốc rễ thì bạn khó có thể tha thứ đúng nghĩa, mà chỉ đổi góc nhìn và chỉ “khoác” lên màu sắc tích cực cho vấn đề mà thôi.
Vậy nguyên nhân gốc rễ thật sự của những tổn thương mà người khác gây ra cho bạn ở đâu?
Bạn hãy thử bước ra khỏi những tổn thương, nỗi đau của mình để quan sát. Bạn sẽ thấy chính sự mong cầu, kỳ vọng, hay nhu cầu của bạn không được một ai đó thỏa mãn, đáp ứng, hay một điều gì đó diễn ra không như ý của mình thì bạn sẽ dỗi hờn, bực bội, nặng nề hơn là tức giận, hận thù…
Bạn không thể tha thứ cho người khác và đương nhiên sẽ không thể giải thoát cho chính mình. Và nếu bạn cố ra sức tìm kiếm những điều thiếu hụt ở chồng, ở những người đang đầy thiếu hụt, đầy tổn thương và nỗi đau… thì sẽ không thể chữa lành tổn thương được.
Vừa mua được chiếc váy 200k mặc đi làm, tôi bị chồng đánh tím mặt ngay trước cổng công ty
Thấy mọi người xôn xao chồng đang làm loạn dưới sảnh công ty, tôi vội xuống xem có chuyện gì.
Ai ngờ vừa thấy tôi, anh đã lao đến đấm đá.
Người ta thường nói, có ghen thì có yêu. Nhưng một khi ghen tuông quá sẽ khiến đối phương ngột ngạt, nhiều khi ức uất muốn đường ai nấy đi...
Tôi mới kết hôn được 2 năm nhưng chán chồng rồi mọi người ạ. Tất cả là do anh ấy gia trưởng và ghen tuông quá mức. Chồng tôi rất thích kiểm soát vợ. Mọi nhất cử nhất động của tôi hầu như đều phải báo cáo anh ấy.
Chẳng hiểu sao trong đầu chồng tôi luôn có suy nghĩ rằng, tôi đang tư tình bên ngoài. Mặc dù đi làm ở công ty xong là tôi về thẳng nhà để lo chuyện cơm nước, dọn dẹp, chẳng có thời gian đi chơi với bạn bè hay với ai hết...
Anh ấy bắt tôi phải đưa mật khẩu điện thoại, Facebook, Zalo. Hàng ngày anh sẽ vào kiểm tra xem tôi có nói chuyện với ai khác giới không?
Tôi làm telesales về sản phẩm chăm sóc sức khỏe nên hầu như ngày nào cũng phải giao tiếp với khách hàng, chẳng thể tránh được việc khách là nam giới. Có như vậy thôi mà anh cũng nổi cơn ghen, 5 lần 7 lượt bắt tôi nghỉ việc. Nhưng lương của anh ấy có 7 triệu. Bây giờ tôi ở nhà chẳng phải vợ chồng sẽ túng quẫn hay sao?
Có những hôm tôi không có khách, không nói chuyện với ai, chồng lại nghi ngờ tôi lén xóa tin nhắn và cuộc gọi đi... Dù tôi giải thích hết lời, anh cũng chẳng tin.
Thời gian gần đây, tôi tạm nghỉ đẻ nên ở nhà. Vậy mà cũng chẳng yên ổn với chồng. Anh cho lắp camera kín nhà để theo dõi tôi, xem tôi có dẫn người lạ về không. Thi thoảng tôi đi chợ bị tắc đường về chậm trễ 1 tý là anh gọi ngay, tra hỏi tôi đang ở đâu, làm gì, đi với ai? Chỉ đến khi nào tôi gọi facetime để anh nhìn rõ mình đang ở ngoài đường, chồng mới thôi nghi ngờ.
Chưa hết, để chắc chắn tôi không lừa dối anh, chồng tôi hay về nhà 1 cách bất thình lình. Sau đó, anh sẽ truy tìm mọi ngóc ngách xem có ai đang trốn trong nhà không?
(Ảnh minh họa)
Tuần trước, tôi bắt đầu đi làm lại. Hơn 5 tháng ở cữ, vì bận bịu chăm con nên tôi chẳng có thời gian chăm chút cho bản thân. Muốn hình ảnh của mình chỉn chu hơn trong ngày đi làm lại, tôi đã đi thay đổi kiểu tóc. Về đến nhà, tôi bị chồng cằn nhằn hết 1 tối.
Anh mắng tôi xơi xơi: "Đi làm chứ đi đâu mà cô phải đẹp? Người ta ăn nhau ở năng lực chứ không phải vẻ bề ngoài. Hay là cô làm đẹp cho thằng nào ngắm, hả? Tiền của tôi làm ra không phải để cô đi đánh đ*...". Khi tôi nói rằng, tiền này là do bản thân tự làm thêm ở nhà và dành dụm thì anh lao vào định xuống tay với tôi. Thật may, có mẹ chồng ở đó, bà bênh tôi, không thì chuyện chẳng dừng lại ở đấy rồi.
Cũng lâu rồi tôi chưa mua quần áo mới. Hôm kia, tôi có đặt online một chiếc váy ôm body trị giá 200.000 đồng. Chiếc váy đó đơn giản, không hề hở hang, khoe da thịt chỗ nào hết (váy trùng qua đầu gối). Và sáng nay tôi đã mặc váy mới đi làm. Có thế thôi mà sinh chuyện!
Đang làm, tôi nghe mọi người trong công ty xôn xao: "Linh, mày xuống xem chồng mày đi. Nó đang làm ầm ĩ ở sảnh công ty kìa. Bảo vệ ra đuổi về mà không về, còn chửi rất tục. Vợ chồng có xích mích gì thì về nhà bảo nhau chứ, ai lại phơi bày ra trước mặt thiên hạ như vậy...".
Tôi ngớ người. Bởi sáng nay khi đi làm, anh còn rất vui vẻ mà! Tôi vội vội vàng vàng chạy xuống xem có chuyện gì. Ai ngờ vừa thấy vợ, chồng đã lao đến đấm thẳng vào mặt khiến tôi choáng váng, ngã lăn xuống đất. Mọi người hốt hoảng vào can ngăn, nhưng chồng tôi chưa chịu dừng lại. Anh lao vào đạp tôi thêm 3-4 phát. 1 người bảo vệ phải ôm chặt chồng tôi, anh ta mới bị khống chế.
Miệng chồng tôi không ngừng tuôn ra những lời mắng chửi: "Cô mặc sexy để cho thằng nào ngắm hả. Nói mau? Cái loại có chồng rồi mà lăng loàn, đổ đốn. Thằng nào, thằng nào cặp với con này, ra đây cho tao xem mặt. Chúng mày đừng tưởng qua mặt được tao. Tao biết hết đấy. Đừng để đến lúc tao tìm được ra thì tao không tha cho đâu...".
Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Ai nấy đều ngán ngẩm... Có người thì tin tôi, nhưng cũng có người đàm tiếu: "Không có lửa thì làm sao có khói, chắc phải làm gì thì chồng mới đến tận đây đánh ghen...". Lúc đó, tôi chỉ biết ôm mặt khóc. Bởi vừa đau, vừa bối rối, lại uất ức đến tận cùng!
Vì để chuyện cá nhân làm ảnh hưởng đến hình ảnh công ty, phía lãnh đạo đã cho tôi nghỉ việc. Buổi tối về, tôi chán nản nằm giường mà nước mắt lăn dài. Tôi có cảm giác cuộc sống thật bế tắc. Ấy thế nhưng chồng tôi lại vui vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì? Anh ta huýt sáo, bật nhạc ầm ĩ vui vẻ lắm!
Tôi thật sự mệt mỏi. Ly hôn thì lại thương con mình, vả lại tôi cũng sợ anh ta sẽ làm loạn tiếp. Mọi người ơi tôi phải làm sao?
Gặp lại người yêu cũ của chồng, vì một câu nói bâng quơ của chị ta mà cả tuần tôi mất ăn mất ngủ Tôi không muốn bị nhìn thấy nên cố tình tránh đi nhưng chị ta nhanh mắt trông thấy tôi, lập tức tiến đến chào hỏi. Hôm vừa rồi đi siêu thị, tình cờ thế nào tôi lại gặp bạn gái cũ của chồng cũng đi mua thực phẩm. Tôi không muốn bị nhìn thấy nên cố tình tránh đi nhưng chị ta nhanh...