Trót trao đời con gái cho em rể trong tình một đêm
Tôi cứ hi vọng là người đó cũng có chút tình cảm với mình, thậm chí còn ảo tưởng rằng em rể yêu mình. Tôi đã nghĩ, thậm chí sẽ chấp nhận làm người tình trong bóng tối của em rể.
Bước sang t.uổi 30, có đủ t.iền tài sự nghiệp trong tay, tôi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai, chưa muốn xây dựng hạnh phúc gia đình chỉ vì một lý do… Cuối tuần qua là sinh nhật tôi, ngày tôi tròn 30 t.uổi. Đáng lẽ ra, ở cái t.uổi của tôi, những người phụ nữ khác đã yên bề gia thất, có con bồng cháu bế rồi, nhưng tôi vẫn chăn đơn gối chiếc. Ở t.uổi 30, tôi gần như có tất cả, t.iền bạc, sự nghiệp, bạn bè… duy chỉ thiếu duy nhất một thứ đó là hạnh phúc gia đình.
Có thể bạn sẽ nghĩ tôi là tuýp phụ nữ quá mải mê theo đuổi sự nghiệp mà bỏ quên tình yêu, hay là một người đàn bà xấu tính, xấu nết tới mức chẳng có nổi một cuộc tình. Tôi xin khẳng định, cả hai lý do trên đều không phải. Tôi không xinh, nhưng chẳng tới mức xấu, xung quanh tôi vẫn luôn có vài ba người đàn ông theo đuổi, nhưng tôi chưa thấy ai có thể làm tim mình rung động. Tôi là người phụ nữ có tham vọng trong công việc, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ đ.ánh đổi hạnh phúc gia đình để lấy sự nghiệp. Trong thâm tâm tôi luôn mơ về một mái ấm hạnh phúc, có chồng và những đứa con thơ. Nhưng chỉ vì một bí mật mà giờ tôi vẫn không thể mở lòng mình.
Tôi có một người em gái, con bé may mắn yêu và kết hôn với một người đàn ông thành phố khá thành đạt. Em rể hơn tôi 3 t.uổi, là giám đốc một công ty cổ phần truyền thông, khá ưa nhìn và vì làm lãnh đạo nên cậu ấy khá hiểu đời. Nói chung, trong mắt tôi, đó là một người đàn ông hoàn hảo.
Nói thật, tôi từng rất mừng khi thấy em gái kết hôn được với một người đàn ông tốt như vậy, tuy nhiên, trong thâm tâm tôi vẫn thi thoảng lóe lên suy nghĩ ghen tị. Trong suốt một thời gian dài, tôi lấy em rể ra làm tiêu chí kén bạn đời cho mình. Những người đàn ông quanh tôi không ai đạt được mức đó. Người chân thành thì quá thấp so với yêu cầu của tôi, người gần gần đạt mức tôi mong muốn thì lại chẳng chân thành yêu tôi. Khi ấy tôi mới 25, trẻ trung và nhiều lựa chọn.
Nhưng rồi, cuộc đời tôi bước sang một hướng khác vào một đêm định mệnh cách đây hơn 3 năm về trước. Thời gian đó, em gái tôi đang mang bầu, tôi chuyển hẳn về ở nhà vợ chồng em để tiện chăm sóc, đỡ đần gia đình.
Nhưng bất ngờ, vào một đêm, tôi đang ngủ say khi có tiếng mở cửa phòng. Trong cơn ngái ngủ, tôi lờ mờ nhận ra có người bước vào. Tôi chưa kịp chấn tĩnh để phản ứng lại thì người đó leo lên giường và ôm ghì lấy tôi.
Đó là em rể tôi, trong người nồng nặc men say. Không hiểu sao lúc đó, tôi định hét lên gọi em gái nhưng lại thôi. Tôi không hiểu mình đang nghĩ gì, làm gì, chỉ biết, người tôi mềm nhũn, đầu óc mụ mị trong vòng tay người em rể mà tôi thầm mến mộ ấy. Tôi như người vô hồn, ngả vào lòng người đàn ông say ấy.
Đêm ấy, tôi đã cho em rể cái quý nhất đời người con gái. Tôi cứ hi vọng là người đó cũng có chút tình cảm với mình, thậm chí còn ảo tưởng rằng em rể yêu mình. Tôi đã nghĩ, thậm chí sẽ chấp nhận làm người tình trong bóng tối của em rể nếu như người đó thực sự yêu tôi.
Nhưng…
Video đang HOT
3 giờ sáng hôm sau, khi rượu tan, người ấy hoảng hồn nhận ra đang nằm cạnh tôi. Tất cả chỉ là hiểu lầm. Cậu ta say rượu, tưởng nhầm tôi là vợ, còn tôi thì như có ma xui quỷ khiến, tình nguyện làm người tình một đêm của cậu ta. Nhìn cậu ta vội vã bỏ đi và xin tôi đừng nói gì chuyện này với em gái mà lòng tôi đau quặn. Em gái tôi vẫn ngủ ngon, không hề hay biết chồng đã về nhà và qua đêm với chị gái nó.
Chúng tôi thỏa thuận với nhau, chuyện hôm qua chỉ là hiểu lầm. Cậu ấy xin lỗi và hứa sẽ có trách nhiệm với tôi nhưng tôi không nhận. Tôi hứa sẽ giữ kín bí mật này, bí mật chuyện tình một đêm với người đàn ông trong mơ của tôi.
Nhưng cũng vì chuyện động trời đêm đó mà tôi nhận ra rằng, tôi đã yêu. Nhưng tôi thấy mình thật đáng c.hết khi lại yêu chính người chồng của em gái mình. Tôi đã rất đau khổ và dằn vặt khi biết chuyện tình cảm này chẳng thể đi tới đâu.
Gần 1 năm trời tôi không dám ghé nhà em gái, lao đầu vào công việc, nhận đi công tác triền miên. Tôi cố tìm cách quên, tìm cách giấu diếm những tình cảm trong lòng. Nhưng càng cố quên đi thì tôi lại càng thấy mình yêu người đàn ông kia mãnh liệt hơn. Không ai hay biết, người đó cũng không hiểu hết được tình cảm của tôi.
Tôi một mình ôm mối tình đơn phương suốt nhiều năm trời. Không một người đàn ông nào đủ để thay thế hình bóng người em rể trong trái tim tôi. Tôi biết dù chỉ yêu đơn phương thôi nhưng cũng đã là một cái tội. Tôi thấy xấu hổ và có lỗi với em gái tôi vô cùng.
3 năm trôi qua, vợ chồng em gái đã có hai thiên thần mà tôi vẫn lẻ bóng. Mỗi lần đoàn tụ gia đình là tôi lại phải đối diện với cảm giác sợ hãi khi bị giục lấy chồng. Tôi dù cố tỏ ra tự nhiên nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông kia. Nhiều đêm tôi mất ngủ, tự hỏi đến bao giờ mới có thể thoát ra được khỏi cái mê cung trận tình cảm do chính mình bài trí này.
Theo Phununews
Tôi bị bố chồng tương lai cướp đi đời con gái
Tôi không dám tin vào mắt mình, và suýt khụy ngã khi nhận ra bố chồng tương lai chính là kẻ đã cướp đi đời con gái của mình năm xưa.
Tôi là đứa con gái sinh ra và lớn lên ở nông thôn trong gia cảnh khốn khó. Vì là con gái út lại học khá nhất nhà nên bố mẹ động viên tôi cố gắng học tập những mong thoát khỏi cảnh nghèo.
Không chỉ xinh đẹp, thành tích học của tôi cũng rất tốt. Tôi thi đỗ vào trường Ngoại thương trên Hà Nội với số điểm ấn tượng.
Ngày nhận kết quả, các thành viên trong gia đình tôi ai cũng vui mừng. Tuy nhiên, nó chóng qua và thay bằng nỗi lo t.iền nhập học ban đầu và chu cấp cho tôi hàng tháng đắt đỏ.
Để làm yên lòng mọi người, tôi hứa sẽ đi làm thêm để tự trang trải cuộc sống trên thành phố. Ngày chuẩn bị lên đường nhập học, mẹ đưa cho tôi vỏn vẹn 2.5 triệu đồng, gồm cả t.iền của nhà và vay mượn của 3 anh trai đã lập gia đình. Tôi cũng không được người thân đưa đi như nhiều nhà khác mà tự đi một mình để tiết kiệm chi phí.
Ngay sau khi hoàn tất thủ tục nhập học và thuê phòng trọ, tôi đã hết sạch t.iền. Quyết định phải tìm việc làm thêm, hỏi dò hàng xóm ở khu trọ, tôi được một chị sinh viên học trên hai khóa giới thiệu công việc phục vụ bàn trong một quán cafe kiêm nhà hàng khá sang trọng nhưng lành mạnh, cách khu trọ không xa.
Chủ quán là người đàn ông trung t.uổi, dáng vẻ bệ vệ. Vốn là đứa hay làm nên chỉ sau một buổi được hướng dẫn, tôi đã quen với công việc bưng bê nước cho khách vào mỗi buổi tối.
Điều bất ngờ là bác chủ luôn nhìn tôi với ánh mắt khá bí hiểm và đối đãi tốt hơn hẳn những nhân viên khác. Ngay sau tuần làm việc đầu tiên, tôi đã nhận được lương của tháng đó.
Có t.iền giữa lúc đang thiếu thốn tôi thực sự biết ơn bác chủ quán rất nhiều.
Thế rồi vào một buổi chiều ngày nghỉ, tôi bỗng nhiên nhận được cuộc điện thoại của bác chủ nói rằng tối nay tôi phải làm thêm và sẽ phục vụ cho một bữa tiệc lớn tại nhà hàng. Thời gian là từ 9 giờ đến 12 giờ. Tôi nhận lời mà không chút nghi ngờ.
Đến nơi, bước vào nhà hàng tôi bất ngờ vì chẳng có ai trong đó cả. Chỉ có bác chủ nhà hàng và mâm cỗ thịnh soạn. Bác nói muốn dành cho một sự bất ngờ trong ngày sinh nhật lần thứ 18 của tôi.
Tôi rất ngại và định nói lời từ chối nhưng vì nể và biết ơn bác nên không nỡ. Bữa tiệc chỉ có tôi và bác chủ quán.
Sau khi thưởng thức những món ăn đắt t.iền, bác rót rượu tây và nói tôi phải uống cạn. Tôi xin phép chỉ nhấp môi, bác liền bóng gió sẽ cho tôi thôi việc. Không muốn mất đi công việc tốt hiện tại, tôi đành nhắm mắt uống cạn trong sự vỗ tay tán thưởng của người đàn ông trung niên.
Vừa đặt chiếc cốc xuống bàn, tôi bỗng thấy hoa mắt, chóng mặt và lịm dần.
Tỉnh giấc khi đồng hồ chỉ 4 giờ sáng, tôi bàng hoàng phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường với lão chủ. Cả hai đều trong tình trạng không mảnh vải che thân. Tôi ê ẩm khắp mình mẩy, người đầy vết trầy xước. Hiểu chuyện gì đã xảy ra với mình đêm qua. Tôi choàng dậy lao vào nhà tắm xả nước và khóc như mưa. Gã chủ đốn mạt cũng theo vào nhưng tôi nhanh tay vớ chiếc kéo dọa sẽ t.ự t.ử nếu lão tiến lại gần.
Sau khi gột rửa tấm thân vừa bị l.àm n.hục, vừa bước ra, lão chủ liền đưa cho một cọc t.iền 20 triệu đồng, nói là để bù đắp cho tôi. Vứt thẳng đống t.iền kia vào mặt gã "dê già", tôi chạy thẳng về phòng trọ khi trời vẫn còn nhá nhem tối.
Tôi chạy thẳng về phòng trọ khi trời vẫn còn nhá nhem tối.
Những ngày tháng sau đó tôi thực sự hoảng loạn nhưng rồi nghĩ đến gia đình nghèo khó, tôi đã nén nỗi đau vào trong, không kể với bất kỳ ai và tiếp tục việc học của mình.
Bốn năm đại học cũng trôi qua, ra trường với tấm bằng loại giỏi, tôi được nhận vào một công ty xuất nhập khẩu lớn với đúng chuyên ngành học và mức lương khởi điểm đáng mơ ước. Cũng trong môi trường mới, tôi quen và yêu Cường, anh hơn tôi 3 t.uổi, con nhà giàu.
Sau 1 một năm yêu nhau, bạn trai ngỏ ý dẫn tôi về nhà ra mắt gia đình và tôi đồng ý. Tôi chuẩn bị bộ váy áo đẹp nhất và được bạn trai đ.ánh xe đến đón mà trong lòng hồi hộp vô cùng.
Chúng tôi dừng lại trước căn nhà 5 tầng bề thế. Bước vào gian khách cùng bạn trai và khi vừa nghe Cường giới thiệu bố mẹ, tôi như "Từ Hải c.hết đứng". Đã 4 năm trôi qua kể từ cái đêm kinh hoàng ấy nhưng khuôn mặt, dáng người của gã chủ quán đ.ồi b.ại, đã hại đời mình năm xưa, tôi chẳng thể quên. Oái ăm thay đó chính là bố đẻ của bạn trai tôi.
Tôi suýt khụy ngã vì sốc. Chẳng nói lời nào, tôi bỏ chạy một mạch ra cửa. Chưa kịp hiểu chuyện gì và định đuổi theo tôi, Cường lập tức bị bố quát trở lại.
Sau buổi gặp hôm đó, tôi như c.hết đi một nửa. Xin chuyển công ty và rời đến khu trọ khác, tôi cắt đứt mọi liên lạc với bạn trai mà không giải thích nửa lời.
Vết thương lòng năm xưa ám ảnh tôi ghê gớm. Tôi sống khép mình từ đó. Và hiện tại, dù đã 5 năm trôi qua sau buổi ra mắt kinh hoàng ấy, khi đã thành đạt trong sự nghiệp, tôi vẫn chẳng đủ can đảm để yêu và lấy ai.
Theo Tin Tức
Anh ta xỉ nhục tôi vì có bầu sau 'tình một đêm' Trên đường đi tôi cũng mệt nên thiu thiu ngủ, thi thoảng đi trên đoạn đường mấp mô tôi có tỉnh giấc anh vẫn chăm chú lái xe mà không để ý đến tôi. Cách đây 2 tháng, tôi được cử xuống tham gia một khóa tập huấn ngắn ngày ở Hà nội. Cùng đi với tôi có anh Đ, anh ấy vốn...