Trí khôn còn mãi
Cách đây vài năm, đó là lần cuối thầy đến Trường Đại học Sư phạm TPHCM. Hôm đó chúng tôi mời thầy phát biểu trên hội trường. Thầy bảo nếu có cuộc đời khác, thầy vẫn chọn nghề giáo. Và thầy giải thích vì sao thầy thích nghề dạy học….
1. Tôi ra sân bay, đón chuyến bay về TPHCM sau những ngày đầu xuân rét đậm. Tôi đi khá sớm vì sợ nhỡ chuyến bay. Xe đang bon bon trên đường, tôi nhận được điện thoại của thủ trưởng cơ quan, hỏi đang ở đâu và bảo tôi về ngay có việc. Thủ trưởng báo thầy Lê Trí Viễn mất rồi. Tôi vẫn ngỡ ngàng dù biết ở tuổ.i thầy, các cụ đón khi nào thì về khi ấy thôi. Ngạc nhiên vì trước tết, các anh lãnh đạo cơ quan tôi đến thăm, thầy vẫn khỏe.
Tôi nói thầy Viễn đi rồi. Người lái xe taxi hỏi: Ông Viễn nào? Tôi trả lời Giáo sư, Nhà giáo nhân dân Lê Trí Viễn. Người lái xe taxi hỏi lại: Ông “ Trí khôn của ta đây” đấy à? Tôi thực sự ngạc nhiên vì nói thật, truyện “Trí khôn của ta đây” đăng trong nhiều tuyển tập văn học dân gian Việt Nam nhưng cái tít “Trí khôn của ta đây” mà người lái xe taxi vừa nhắc tới ở đâu nhỉ. Tôi buột miệng hỏi: “Anh vẫn nhớ Trí khôn của ta đây à?”. Người lái xe bảo đó là truyện ghi trong sách giáo khoa cấp một và anh cười đến mức tưởng sẽ gãy hết hàm răng cửa nếu va vào vô lăng.
Thói quen chính xác đã làm tôi sáng hôm qua mới viết được bài viết này vì còn phải xác định chính xác danh tính Trí khôn của ta đây. May quá, tôi được gặp PGS-TSKH Bùi Mạnh Nhị, học trò cưng của thầy Lê Trí Viễn. Anh Nhị bảo: “Đúng rồi, “Trí khôn của ta đây” được đưa vào sách cấp một, Lê Trí Viễn kể”. Thế là người lái xe đã nhớ đúng.
2. Các bạn phóng viên gọi đặt bài viết về thầy nhưng tôi không dám chắc. Cũng tại vì cái chuyện chính xác. Tôi quen một học trò của thầy, giảng viên một trường đại học, nổi tiếng về viết kỹ, chính xác, đến một từ cũng không thừa nên cứ sợ viết về thầy mà không chính xác thì xấu hổ không chỗ chui. Nhưng nếu không viết chắc sẽ chẳng có lúc đăng. Hôm nay tiễn biệt thầy rồi.
Video đang HOT
Cách đây vài năm, đó là lần cuối thầy đến Trường Đại học Sư phạm TPHCM. Hôm đó chúng tôi mời thầy phát biểu trên hội trường. Thầy bảo nếu có cuộc đời khác, thầy vẫn chọn nghề giáo. Và thầy giải thích vì sao thầy thích nghề dạy học. Tôi không kịp trích nguyên câu nói của thầy, chỉ diễn ý thôi. Thầy bảo, thầy chọn nghề dạy học vì làm nghề dạy học thì được học suốt đời, nghề dạy học luôn tươi trẻ.
Có thể thấy cả hai điều này ở thầy: cho đến những năm cuối đời thầy vẫn cần mẫn chọn lựa những công trình để in thành một tuyển tập gồm 7 tập với hàng ngàn trang viết (Tuyển tập này là công trình được chọn xét Giả.i thưởn.g Hồ Chí Minh năm 2011) – ấy là minh chứng cho việc học suốt đời. Còn chuyện nghề dạy học làm cho người ta trẻ mãi thì ai cũng có thể thấy trên khóe mắt và nụ cười rạng tươi của thầy.
3. Có thể anh lái xe suốt đời không được gặp thầy nhưng lại nhớ những gì thầy viết cho anh (và nhiều học sinh khác). Con người không thể tồn tại mãi mãi. Nhưng trí khôn luôn còn với mọi thế hệ đó thôi.
Theo Nguyễn Kim Hồng
SGGP
Dạy học ở Trường Sa là niềm vinh dự lớn
Đó là lời thầy giáo Đạo Duy Linh, sinh năm 1979, người dân tộc Chăm đang công tác tại Trường tiểu học Lợi Hải, huyện Thuận Bắc (Ninh Thuận), người vừa được Sở GD-ĐT Khánh Hòa tuyển dụng đi dạy học ở Quần đảo Trường Sa trong tháng 11/2011.
Từ thông tin của một đồng nghiệp ở tỉnh Khánh Hòa, chúng tôi đến Trường tiểu học Lợi Hải. Vốn quen biết, cho nên vừa gặp nhau, thầy giáo Đạo Duy Linh phấn khởi, nói "Được Sở GD-ĐT Khánh Hòa tuyển dụng đi công tác ở Trường Sa, hai đêm nay, cứ chợp mắt là em thấy hình ảnh mình đang đứng trên bục giảng, quây quần với các em học sinh thân yêu ở Trường Sa, cảm giác lâng lâng luôn dâng trào trong tâm trí... Em mong nhanh đến ngày lên đường lắm".
Một buổi lên lớp của thầy giáo Đạo Duy Linh ở Trường tiểu học Lợi Hải.
Sinh ra trong một gia đình có duyên với nghề giáo ở thôn Bỉnh Nghĩa, xã Bắc Sơn, huyện Thuận Bắc, cho nên ngay từ nhỏ, Linh đã mơ ước sẽ nối nghiệp cha, anh. Ông Đạo Duy Cần (bố thầy Linh), năm nay 74 tuổ.i, đứng trên bục giảng cho đến ngày về hưu, đã từng là hiệu trưởng trường Tiểu học Bỉnh Nghĩa. Hai anh trai và một em gái cũng đang dạy học ở các trường tiểu học.
Năm 2004, Đạo Duy Linh tốt nghiệp Cao đẳng Sư phạm Ninh Thuận, nhưng chưa được ngành giáo dục ở địa phương tuyển dụng. Năm 2006, Linh nộp hồ sơ xin việc làm và được một công ty chuyên sản xuất các thiết bị điện tử của Nhật Bản tuyển dụng đi làm việc ở Malaysia. Đầu năm 2010, Linh về lại địa phương và được tuyển dụng vào dạy tại trường Tiểu học Lợi Hải.
Trong một lần đi dự buổi tập huấn tuyên truyền viên về biển, đảo do UBND huyện tổ chức và qua thông tin báo chí, Linh biết ở Trường Sa đang thiếu giáo viên, nên anh quyết định xin chuyển công tác đến vùng biển đảo của Tổ quốc. Tâm tư là vậy, nhưng chưa biết phải làm thế nào.
Đầu năm 2011, Phòng Giáo dục huyện Thuận Bắc triển khai chương trình khuyến khích đội ngũ giáo viên hướng về Trường Sa thân yêu, để chia sẻ những khó khăn trên lĩnh vực giáo dục với người dân biển đảo. Thầy giáo Linh đã viết đơn tình nguyện đi dạy học tại Trường Sa trong thời gian 5 năm gửi đến Sở GD-ĐT tỉnh Khánh Hòa đăng ký dự tuyển. Và đến nay được tuyển dụng.
Trong căn phòng dành cho giáo viên nội trú tại trường Tiểu học Lợi Hải, thầy giáo Linh nói: "Gia đình em vui lắm, mọi người nói, được tuyển dụng đi dạy học ở Quần đảo Trường Sa là một vinh dự lớn cho cả gia đình gắn với nghề giáo. Em đã chuẩn bị mọi thứ, chỉ mong sớm đến ngày lên đường".
Trả lời câu hỏi của chúng tôi về việc sắp xếp thế nào để tiếp tục theo học chương trình Đại học giáo dục tiểu học (hệ đào tạo từ xa) do trường Đại học Huế tổ chức mà Linh đã theo học từ năm 2010, thầy giáo Đạo Duy Linh nói: "Em đang kiến nghị với nhà trường chấp thuận cho em nhận tài liệu học tập qua đường chuyển thư của bưu điện để tiếp tục theo học. Nếu không được như vậy, em sẽ gởi đơn xin nhà trường bảo lưu kết quả học tập trong năm qua, sau này về học tiếp, chứ không suy nghĩ gì về chuyện ấy".
Trước lúc chia tay để tiếp tục lên lớp dạy, thầy giáo Linh tâm sự: "Giờ em ước có được một máy vi tính mang theo để truy cập Internet học thêm tiếng Anh và truy cập các thông tin khác để bổ sung kiến thức giảng dạy tốt hơn trong thời gian công tác ở Trường Sa".
Theo Nguyễn Trung
Nhân Dân điện tử
Cả làng dạy học Đ hơn mt lần tô được "mục sở thị" về những gia đình ba đờ làm nghề giáo ở đâó trên dả đất miền Trung, nhưng tiếng tăm về mng quê mà "nhà nhà dạy học", "ngườ ngườ học sư phạm" thì đây là lần đầu tiên. Và có lẽ đây cũng là làng quê duy nhất, đc đáo nhất, chẳng nơ nào...