Thánh hồ Tây Tạng Yamdrok – Báu vật thiên nhiên với trữ lượng cá khổng lồ
Tây Tạng nổi tiếng là vùng đất huyền bí linh thiêng với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, ấn tượng bậc nhất thế giới.
Ở đây còn nổi tiếng về lòng hồ trong vắt và đẹp nhất của xứ Mật Tông, nơi chứa trữ lượng cá thơm ngon nhưng không một ai dám đánh bắt.
Đối với người dân Tây Tạng (Trung Quốc), Yamdrok Yongcuo, Namtso và Manasarovar là ba hồ thánh linh thiêng chứa đựng nhiều điều huyền bí. Người ta cho rằng, những hồ này đã sinh ra sự sống của Tây Tạng. Một trong những hồ đó là Yamdrok Yongcuo – báu vật được thiên nhiên ban tặng có màu ngọc bích nằm trên cao nguyên Shannan.
Hồ Yamdrok cách Gyantse 90 km về phía Tây, cách thủ phủ Lhasa của Tây Tạng khoảng hơn 100 km về phía Đông Bắc. Theo thần thoại địa phương, hồ Yamdok là do một nữ thần biến thành. Nằm ở độ cao 4.441 m, hồ Yamdrok là lòng hồ xanh nhất đẹp nhất tại xứ sở Mật Tông này.
Hồ Yamdrok Yongcuo còn được gọi là Dương Hồ. Theo thông tin công bố, có một số lượng lớn cá sinh trưởng trong hồ Yamdrok, đặc biệt là loài cá chép cao nguyên, chạch và một số loài quý hiếm khác.
Trữ lượng cá ở đây lên đến triệu tấn, đối với người dân đây không phải là báu vật trời ban hay sao? Nhưng với người dân bản địa, chẳng ai “mặn mà” với những loại cá quý này, không đánh bắt, không ăn, thậm chí còn tôn kính và chăm sóc chúng.
Cảnh đẹp hữu tình tựa chốn bồng lai
Hồ Yamdrok giống như một xứ sở thần tiên, bầu trời xanh ngắt tương phản với nước hồ, cỏ cây thấp chen nhau đôi bờ. Thỉnh thoảng, có mấy con bò yak và cừu đi qua đi lại.
Yamdrok trong tiếng Tạng mang nghĩa “hồ lam ngọc”, cái tên này gắn liền với màu xanh ngọc ấn tượng của mặt hồ phẳng lặng này. Có lẽ màu sắc này là gắn liền với sự kiên xảy ra vài triệu năm về trước, khi trận tuyết lở kết hợp bùn đá lấp đi cửa sông thông với hồ, làm nơi đây trở thành một hồ nước tù tự nhiên.
“Mảng màu” làm ngọc này che phủ 638 km vuông một vùng cao nguyên khô cằn, lạnh lẽo. Bên cạnh hồ là thiền viện Samding nổi tiếng (đây là thiền viện duy nhất có sư trụ trì là nữ).
Đến với nơi đây, mọi người có thể trút bỏ muộn phiền và mệt mỏi, tất cả sẽ được gió cuốn đi, chỉ còn lại sự tĩnh lặng cùng mặt hồ yên ả. Nhìn lên là bầu trời xanh thẳm, cúi xuống là những đám sỏi, tảng đá phủ đầy rêu ven hồ. Hồ Yamdrok rất rộng tựa như thiên đường trên Trái đất.
Dương Hồ kết nối sâu sắc với cuộc sống của người dân Tây Tạng. Hồ Yamdrok đi vào những bài ca dân gian của người Tạng. Hiện tại, vẫn còn rất nhiều đống mani bên hồ. Đây là một nghi lễ cổ xưa được những người chăn gia súc dùng để cầu phúc và xua đuổi tà ma.
So với nơi khác, Tây Tạng là một trong ít những thánh địa không bị ảnh hưởng bởi quá trình công nghiệp hóa, nhờ vậy mà hồ Yamdrok vẫn giữ được sự nguyên sơ thành kính nhất.
Hồ Yamdrok có diện tích rất lớn khoảng hơn 670 km2 và độ sâu từ 30 đến 60 m. Hồ Yamrock có hình con bọ cạp. Nhìn từ xa nước hồ xanh ngắt, ma mị dưới ánh nắng và bầu trời trong xanh. Nhưng khi đi xuống phía dưới, nước hồ dần chuyển màu xanh lục, và khi ngang mặt hồ thì có vẻ màu chính xác lại là xanh lục.
Video đang HOT
Xung quanh hồ là con đường uốn khúc mềm mại tựa như một chiếc khăn. Bên hồ là những đống đá nhỏ mà người mộ đạo xếp khi đi hành hương đến đây.
Hồ Yamdrok Yongcuo không chỉ được biết đến là hồ thiêng nơi các vị thần linh trong Phật giáo Tây Tạng ngự lãm, nơi đây là điểm đến của nhiều người hành hương mà còn là vựa cá chép cao nguyên dồi dào lên đến hàng chục tấn.
Trữ lượng cá khổng lồ
Hàng nghìn năm trôi qua, ngày càng có nhiều cá sinh sôi ở hồ Yamdrok. Người ta đã ước tính trữ lượng lên đến triệu tấn cá. Nghe có vẻ cường điệu nhưng các nhà khoa học sau khi khảo sát thực địa cũng cho rằng diện tích hồ có thể chứa được nhiều cá như vậy.
Cá chép, chạch nhiều vô kể, đặc biệt là loài cá chép cao nguyên có khả năng sinh sản mạnh mẽ. Số lượng trứng mỗi lần đẻ tối thiểu có thể lên tới vài nghìn con trong tổ.
Cá chép cao nguyên là loài cá mang lại giá trị kinh tế cao ở các hồ cao nguyên phía Nam Tây Tạng. Thịt cá dày, thơm ngon nên rất nhiều người tỏ ra ghen tị với nguồn thực phẩm đầy dinh dưỡng này của người Tây Tạng.
Loài cá không ai dám ăn
Trên thực tế, nhiều khi nước hồ lên có thể đánh bắt cá chép bất cứ lúc nào, nhưng dân địa phương không bao giờ thả lưới. Họ không ăn, cũng không bán cá ra bên ngoài.
Cá chép trong hồ được coi như linh vật của hồ Yamdrok vậy. Nhiều người cho rằng, chúng là vật sủng của thần linh, làm người phàm nên không dám chạm vào chúng.
Có nhiều lý do khiến người Tây Tạng không ăn cá trong hồ
Thói quen ăn uống của người dân bản địa: Cá là món ngon chẳng thể cưỡng lại được, nhưng với người dân Tây Tạng, với lịch sử lâu đời chăn nuôi bò yak và cừu, thịt bò yak khiến họ quan tâm nhiều hơn. Hầu hết, người dân ở Tây Tạng không ăn cá và cũng hiếm khi nhìn thấy cá trên bàn ăn của người Tạng.
Phong tục chôn cất đặc biệt – Thủy táng: Đối với những người sống trong đất liền thì địa táng hoặc hỏa táng là phương thức chôn cất chủ yếu. Cuộc sống hiện đại ngày càng tiến bộ, con người dần chuyển sang phương thức hỏa táng nhiều hơn.
Còn người dân Tây Tạng có nhiều cách chôn cất hơn, chẳng hạn như thiên táng và mộc táng (chôn cất trên cây). Nhưng thủy táng là phong tục được dùng nhiều nhất.
Yamdrok là hồ thánh trong lòng người dân, nghiễm nhiên đây là nơi thủy táng tốt nhất. Đừng vội nhìn những con cá bơi tung tăng trong hồ như vậy mà nghĩ chúng chỉ ăn rong rêu, phù du. Ngoài những thức ăn đó, chúng cũng có “thức ăn nhanh” khi con người thực hiện thủy táng.
Cá chứa chất độc: Đừng nghĩ mặt nước trong xanh, mát lành ở Yamdrok thân thiện như bề ngoài. Không giống với nhiều hồ khác, hồ Yamdrok là hồ chứa kiềm điển hình. Nhiệt độ thấp quanh năm, các sinh vật trong hồ khó có thể thực hiện quang hợp hiệu quả. Bởi vậy, cá trong hồ để sinh tồn tốt khó tránh khỏi nuốt phải những chất độc hại từ địa chất.
Thêm vào đó, một số dòng khí ô nhiễm theo gió mùa từ Thanh Hải thổi vào hồ, điều này cũng gây ra một số độc tố nhất định ảnh hưởng đến cá.
Vẻ đẹp thanh bình của Tây Tạng
Phong cảnh Tây Tạng như một bức tranh với hồ nước xanh linh thiêng Yamdrok, sông băng Karola, các núi tuyết trắng cùng những lá cờ lungta màu sắc.
Với diện tích hơn 500 km2 và dân số xấp xỉ 300.000 người, Lhasa (thủ phủ Tây Tạng) là nơi linh thiêng và nổi tiếng với rất nhiều công trình tôn giáo, cung điện và tu viện. Ngày nay, Lhasa vẫn còn lưu giữ nhiều công trình Phật giáo tiêu biểu được xây dựng từ thế kỷ thứ 7.
Du khách từ Việt Nam thường sẽ bay sang Trung Quốc, ngủ đêm tại Côn Minh trước khi bay đến Lhasa nằm ở độ cao 3.600 m. Thông thường, lịch trình tham quan Tây Tạng là 8 ngày 7 đêm.
Bình oxy dưỡng khí luôn là một người bạn không thể thiếu đối với những khách lớn tuổi khi đi du lịch ở vùng cao trên 3.000 - 5.000 m so với mực nước biển trong điều kiện không khí loãng như Tây Tạng. Những bình oxy nhỏ cầm tay rất dễ mua ở các nhà thuốc ở Lhasa với giá tầm 40 - 60 tệ (gần 100.000 đồng).
Nằm ở trung tâm Lhasa, cung điện Potala là cung điện có vị trí cao nhất thế giới (3.750 m) có lịch sử ra đời từ thế kỷ 7 và là nơi sinh sống của các đời Đạt Lai Lạt Ma. Cung điện cao 170 m này có tổng cộng 13 tầng với hơn 1.000 phòng, hơn 10.000 bàn thờ các chư phật và hơn 20.000 các bức tượng tạc khắc.
Năm 1994, Potala được UNESCO vinh danh là Di sản văn hoá thế giới bởi ý nghĩa vô cùng quan trọng trong lịch sử Phật giáo Tạng truyền, đồng thời là công trình kiến trúc Tạng cổ còn tới ngày nay.
Không chỉ có các cung điện và chùa, những tu viện ở Tây Tạng cũng thu hút rất nhiều đoàn khách tham quan bởi nét kiến trúc, sự linh thiêng và yên bình của nó.
Hình ảnh một vị Lạt Ma (danh từ dùng để gọi các vị cao tăng hay tăng sĩ Tây Tạng) tại Tu viện Deprung - một trong những tu viện lớn nhất và nổi tiếng nhất Tây Tạng. Có từ thế kỷ 15, Deprung còn được gọi là Đại Học Nalada của Tây Tạng bởi những tiêu chuẩn học thuật rất cao về Phật Giáo. Tu viện này từng là nơi ở và tu đạo của các Đức Đại Lai Lạt Ma trước khi cung điện Potala được xây dựng.
Cách cung điện Potala linh thiêng tầm 3 km, chùa Jokhang (Đại Chiêu Tự) cũng là một trung tâm Phật giáo nổi tiếng thu hút khách du lịch. Công trình có tuổi đời trên 1.300 năm này cũng là một di sản văn hóa đã được UNESCO công nhận năm 2000.
Nếu du khách muốn tìm hiểu sự sùng đạo của người Tây Tạng, sân phía trước ngôi chùa Jokhang là nơi dễ dàng cảm nhận được điều đó nhất. Tại đây luôn chật kín tín đồ đến thể hiện lòng thành kính của mình mỗi ngày. Theo thông tin chia sẻ từ hướng dẫn viên bản địa, mỗi người Tây Tạng trong đời ít nhất cũng phải bái lạy 100.000 lần với nghi thức rất đặc trưng là ngũ thể nhập địa.
Du khách đến Tây Tạng còn có cơ hội trải nghiệm "cung đường vàng" tuyệt đẹp nối Lhasa với thành phố Shigatse.
Đoạn đường hơn 300 km cùng với việc tăng dần độ cao từ hơn 3.000 m đến hơn 5.000 m, du khách sẽ được thỏa sức ngắm nhìn từ hồ nước xanh linh thiêng Yamdrok, dòng sông băng Karola ở độ cao hơn 5.500 m, các núi tuyết trắng xóa bao quanh hay những lá cờ cầu nguyện lungta rực rỡ.
Xe lăn bánh vượt độ cao trên 4.000 m qua những con đèo uốn lượn, dừng chân tản bộ ven hồ yên ả đẹp như tranh là khoảng thời gian du khách rất thích thú. Trên hình là một vị sư đang chụp ảnh tại trạm dừng ở độ cao 4.400 m nhìn xuống hồ Yamdrok, dài 72m, một trong ba hồ linh thiêng nhất tại Tây Tạng.
Hành trình trên những nẻo đường Tây Tạng luôn mang lại cho du khách những điều thú vị và rất nhiều câu chuyện huyền bí. Bên cạnh ôtô, du khách còn được trải nghiệm tuyến đường sắt Thanh Hải - Tây Tạng đi qua các vùng thôn quê yên bình dọc theo cao nguyên Thanh Tạng.
Một góc nhìn từ trên đoàn tàu Thanh Tạng đi qua cao nguyên cùng tên. Cao nguyên này là một vùng đất rộng lớn với độ cao trung bình trên 4.500 m bao phủ phần lớn khu tự trị Tây Tạng và tỉnh Thanh Hải của Trung Quốc.
Những điểm dừng chân luôn là cơ hội để khách phương xa gặp gỡ và làm quen với dân bản địa, chụp ảnh với bò yak. Người Tây Tạng rất coi trọng việc giữ gìn trang phục truyền thống và nếu thấy những người phụ nữ Tây Tạng mang phía trước một chiếc tạp dề sọc nhiều màu nghĩa là họ đã có chồng.
Dân số Tây Tạng chưa đến 4 triệu người nhưng số lượng bò yak có thể lên đến 9 triệu con. Ngoài việc mang vác, chúng còn là nguồn cung cấp thịt, bơ, sữa và các sản phẩm chế biến liên quan. Ầm thực của dân địa phương đa phần là các món được chế biến từ thịt loài này.
Bên cạnh bò yak, chó ngao cũng là một loài vật xuất hiện cách đây hàng nghìn năm trên cao nguyên Tây Tạng. Xa xưa, chúng được nuôi với mục đích là canh gác tu viện, bảo vệ các đàn gia súc và cuộc sống của người dân ở vùng núi Himalaya khỏi vòng vây của thú hoang. Loài chó ngao Tây Tạng sở hữu lớp lông bên ngoài mềm và khá dài còn lớp lông bên trong bông như len giúp chúng có thể thích nghi với thời tiết khắc nghiệt. Mỗi con ước tính nặng 60 - 90 kg và cao khoảng 70 cm.
Du khách hoàn toàn có cơ hội chụp hình chung với Ngao Tạng ở các điểm dừng chân hay bên cạnh những hồ trên đường tham quan.
Chiêm ngưỡng dòng sông băng Karola nằm ở độ cao 5.560 m so với mực nước biển là một trải nghiệm không thể bỏ qua. Với diện tích 9,4 km2 Karola là một trong 3 sông băng chính của Tây Tạng. Những khối băng có tuổi đời hàng triệu năm đang tan chảy do biến đổi khí hậu đã tạo ra cảnh tượng "dung nham trắng trên sườn núi" vô cùng thú vị.
Ở độ cao trên 5.000 m du khách cũng dễ dàng bắt gặp những đợt tuyết rơi trên đường và cũng tan khá nhanh sau đó.
Lang thang trên những nẻo đường Tây Tạng chắc chắn hình ảnh dễ thấy nhất là những dây cờ treo khắp nơi, từ các dãy nhà ở ra đến ven đường đi. Đó là cờ cầu nguyện lungta, trong tiếng Tạng có nghĩa là "ngựa gió". Nếu nhìn kỹ, du khách sẽ nhận ra những câu thần chú hay các biểu tượng linh thiêng và hình ảnh trên cờ, dân địa phương tin rằng khi treo ở trên cao, những lời cầu nguyện sẽ bay theo gió và mang điều tốt lành đến với muôn loài.
'Tiểu Tây Tạng' ở Ấn Độ đẹp, đắt nhưng không phải nơi nghỉ dưỡng Ladakh (Ấn Độ) là điểm du lịch khác biệt so với phần còn lại của Ấn Độ. Khí hậu, cảnh quan và cả chi phí khiến nhiều người bất ngờ. Max Vu (TP.HCM), từng đặt chân đến Ladakh lần đầu tiên vào năm 2019. Trong tháng 6, anh sẽ tới Ladakh lần thứ 2 và 3. Trong trí nhớ của Max Vu, vùng...