Tân cử nhân luật … U60
Hai vợ chồng cô Hoa
GD&TĐ – Gần 60 tuổi, cô Phan Thị Kim Hoa – người phụ nữ nghèo quê ở Tiền Giang – đã tự đến dự 20 phiên tòa xét xử lớn nhỏ trong tỉnh. Cho đến khi người em trai gặp oan sai, lòng quyết tâm học luật của cô lại thôi thúc.
Tháng 5 vừa qua, cô đã nhận được tấm bằng cử nhân luật của hệ đào tạo từ xa của Trường Đại học Cần Thơ. Với tinh thần, nghị lực và ý chí phi thường, cô Phan Thị Kim Hoa (Gò Công Tây – Tiền Giang) là một tấm gương sáng về lòng quyết tâm học tập không đếm tuổi.
Sinh viên đa nghề
Video đang HOT
Hàng sáng, người ta vẫn nhìn thấy bóng dáng của người phụ nữ chưa đầy 60 tuổi nhưng mái tóc bạc phơ, bàn tay nhăn nheo nổi đầy gân guốc bán chuối và trứng ở chợ Bình Tây.
Đôi khi lại thấy cô bán thêm cả bảo hiểm xe máy, có ai gọi cắt tóc cô cũng tay kéo lách tách rất chuyên nghiệp! Cô Hoa chăm chỉ lao động, đảm đang, tháo vát và nổi tiếng khắp vùng với lòng ham học. Cô đã tốt nghiệp ngành Luật, nhận bằng cử nhân ở tuổi 57.
Hỏi nhỏ cô rằng đi học như vậy có khó khăn gì không, cô cười: Khó khăn nhiều chứ, mình không chỉ như một sinh viên bình thường, hàng tuần lo bài vở, hàng tháng lo bài thi mà còn sắp xếp sao cho việc gia đình với việc học không bị ảnh hưởng.
Kinh tế còn nhiều khó khăn, hai vợ chồng lam lũ quanh năm nuôi 4 người con ăn học, chỉ trông chờ vào đồng tiền đi chợ với vài con lợn, đâu phải chuyện dễ dàng gì.
Có nhiều hôm thi buổi sáng, cô Hoa phải dậy từ sớm, chuẩn bị sẵn chuối, trứng, có khi là ít gạo mang ra chợ gửi bạn bè, rồi phóng xe máy 30 km lên trung tâm giáo dục thường xuyên tỉnh Tiền Giang để kịp giờ thi.
Nhiều hôm, xe hỏng giữa đường, trời mới sáng, không tìm được chỗ sửa xe, người phụ nữ gần 60 tuổi lại dắt xe lên trường thi.
Muộn là may!
“36 tuổi, tôi mới lập gia đình, 37 tuổi có con đầu lòng. Chồng tôi đi bộ đội về ở nhà chăm sóc vườn cây trái cùng đàn gia súc để tăng gia, kiếm thêm thu nhập đỡ đần vợ con. 53 tuổi học đại học, 57 tuổi lấy bằng, cái gì đến với tôi cũng muộn nhưng tôi đều thấy mãn nguyện, hạnh phúc, muộn đối với tôi là cái may”.
Cô Phan Thị Kim Hoa
Chiếc xe máy từ ngày cưới đến bây giờ vẫn còn gắn bó với cô. Chiếc xe ấy như người “bạn già”, tuy đã lọc cọc, xích líp hoen gỉ nhưng nó đã cùng cô đi đến các phiên tòa, rồi cả chặng đường đi học ngành Luật.
Chưa một lần chán nản hay bỏ cuộc, cô Hoa cho rằng: Khi đã quyết tâm để làm một việc gì, hãy làm cho hết sức để đạt được mục tiêu cuối cùng có thể đặt ra, nếu con đường đang đi bị bỏ dở thì sẽ khó làm được việc gì dù nhỏ nhất.
Cũng vì lý do ấy, chưa một ngày nào cô nghỉ học, bỏ tiết. Lúc nào cũng mong chờ được đến ngày lên lớp, tiếp thu những bài học luật pháp như muốn từng câu từng chữ in sâu vào trong trí óc với mong muốn đưa những kiến thức trên trang giấy ra giúp đời.
Cô Hoa đi học cũng bởi mục đích muốn am hiểu luật pháp hơn, tuyên truyền cho mọi người sống tốt hơn để không bị phạm pháp dù cố tình hay vô ý.
Khi biết tin vợ mình đăng ký đi học, người chồng chân chất đã “càm ràm”: Ngần ấy tuổi rồi, học đại học để làm gì, người ta học để phục vụ công việc, sự nghiệp… mình chỉ đi chợ bán rau thì học làm chi.
Chỉ một câu, cô Hoa khẳng định: Kiến thức không làm giàu được, không ăn được nhưng sẽ cho mình cách nhìn nhận về cuộc sống, làm cho mình phải sống khác đi, tốt hơn, hay ít ra, là để giúp đỡ bà con. Học suốt đời mà!
Theo GD&TĐ