Tâm sự vợ ông trùm khét tiếng đất Sơn Tây
“Nếu giờ được quay lại, tôi vẫn muốn cùng anh Việt đi bán ốc đêm hôm, đi tiếp thị sản phẩm, đi giao hàng. Nghèo khó, vất vả đến mấy, tôi cũng chịu được, chỉ mong có một cuộc sống yên ấm hạnh phúc như bao gia đình khác”, Nguyễn Thị Nhung (SN 1985) người vợ của Việt “què”, ông trùm cho vay nặng lãi khét tiếng vùng ven Hà thành một thời đã trải lòng như vậy.
Việt giờ đang ở trong trại giam để trả giá cho những tội lỗi đã gây ra. Nhưng người vợ từng viết đơn li dị hắn vẫn ngày ngày bán ốc nơi đầu ngõ, một lòng chờ người chồng cũ phục thiện trở về để kết lại mối nhân duyên.
Mối tình thanh mai trúc mã
Chia sẻ cùng chúng tôi, chị Nhung kể, gia đình mình và Việt chỉ cách nhau chưa đầy 3 cây số. Việt là anh cả trong một gia đình gia giáo. Nếu hai người em của Việt học hành tử tế, có công việc đàng hoàng thì Việt hoàn toàn ngược lại. Học hành dở dang, Việt được bố định hướng cho đi học nghề lái xe. Mối nhân duyên giữa hai người cũng bắt đầu từ chính khoảng thời gian hiếm hoi Việt làm người lương thiện này. Khi ấy, nhà chị Nhung rất nghèo. Ông nội của chị là người Hà Nam Ninh (cũ) về Vỵ Thủy làm mõ cho làng. Từ đời ông chị, bố chị đến đời chị bị người trong làng gọi là “nhà mõ”. Vì thế, hàng xóm láng giềng cũng ít gần gũi, thân thiết cởi mở với gia đình chị. Vậy nhưng, trong số ít những bạn bè của bố chị lại có bố của Việt “què”. Hai ông thân với nhau như chân với tay, có mồi ngon, chai rượu đều nhớ đến nhau. Hai cụ còn nhận kết tình thông gia khi các con cái lớn lên.
Năm 18 tuổ.i, chị Nhung nổi tiếng khắp vùng nhờ sự nết na, xinh đẹp. Đúng lúc ấy, biến cố xảy đến khi bố chị phát hiện bị ung thư vòm họng. Ở bên kia, cha Việt cũng ốm thập tử nhất sinh vì viên đạn còn sót lại trong đầu từ thời chiến tranh. Trước lúc mất, hai ông đều muốn thực hiện tâm nguyện làm thông gia. “Vì không muốn ép duyên con cái, hai cụ đã tạo điều kiện để chúng tôi tìm hiểu, đến với nhau bằng tình yêu đôi lứa. Lấy lý do nhà tôi xây nhà cho anh trai ở riêng, bố Việt kêu anh chở vật liệu xây dựng rồi thay ông lên phụ giúp gia đình tôi”, chị nhớ lại. Cứ như thế trong mấy tháng “lửa gần rơm”, hai người đã yêu nhau. “Mọi người hai bên gia đình tôi và gia đình anh đều ủng hộ, vun vén. Cho đến trước ngày bố mất, tôi mới biết đấy là ý của hai ông cụ”, chị tâm sự.
Chị và Việt về ở với nhau được một thời gian thì cả hai cụ thân sinh qua đời. Các em của Việt khi ấy vẫn còn đang đi học chuyên nghiệp, mọi gánh nặng kinh tế gia đình đều trông mong vào những đồng lương hạn hẹp của mẹ Việt. Chị với ông trùm ra ở riêng khi cả hai đều bàn tay trắng. 10 năm làm vợ Việt “què”, có với nhau 2 mặt con, những ngày tháng khó khăn ấy, nghịch lý thay lại là những ngày hạnh phúc nhất. Việt vẫn đi lái xe thuê. Chị Nhung thì ngày bán nước ở cổng trung tâm sát hạch lái xe, tối về lại bán ốc luộc đầu ngõ. Chị kể: “Việt là người tham công tiếc việc và có trách nhiệm với gia đình. Ngày đi lái xe vất vả mệt mỏi nhưng buổi tối, anh ấy vấn thức cả đêm phụ vợ bán hàng. Khi cháu lớn được hai tuổ.i, tôi gửi cháu cho bà nội chăm sóc. Hai vợ chồng lại đi tiếp thị sản phẩm, giao hàng cho các đại lý”, chị Nhung nhớ lại.
Bức ảnh ngày Nhung về làm vợ ông trùm giang hồ đất Sơn Tây.
Nhưng rồi, những năm tháng êm đềm ấy sớm bị phá nát bởi thói ham mê cờ bạc của Việt. Chị Nhung kể, gã ham đán.h bạ.c đến nỗi, một ngày không được cầm lá bài là ngứa ngáy chân tay. Con đường trở thành ông trùm khét tiếng của Việt bắt đầu cũng chính từ những canh bạc đỏ đen ấy. “Có khi cả ngày lao động lam lũ vất vả kiếm được vài đồng, đến tối anh ấy lại nướng hết vào chiếu bạc đỏ đen. Bài bạc nhiễm dần vào má.u Việt, biến chồng tôi thành một con người khác. Hai vợ chồng mâu thuẫn, mắng chử.i nhau cũng là vì thế”, chị kể.
Chị với mẹ chồng đã nhiều lần khuyên can, góp ý với Việt nhưng tất cả chỉ như nước đổ lá khoai. Không ngăn được chồng đi đán.h bạ.c đã đành, mỗi khi thu.a bạ.c trở về, chị Nhung lại trở thành “bia” cho Việt trút giận. Có những lần, chị phải ôm con chạy về nhà mẹ đẻ tránh đòn roi của chồng. Lạ kỳ thay, ngay cả những lần bị chồng đán.h đến thừa sống thiếu chế.t, người vợ ấy vẫn không trách hờn Việt. Bởi trong mắt chị, ngoài những lúc như thế, Việt vẫn là kẻ yêu thương vợ con, hết lòng lo cho gia đình. Chị Nhung kể, nhà chị có một cậu em làm lái xe taxi, chiều 30 Tết 2010 có một anh sỹ quan quân đội, người Hải Dương bố bị mất, anh phải về quê gấp. Nhưng cậu em không chạy, thấy vậy Việt bảo: “Thôi, cậu không đi thì để anh đi, lấy tiề.n mừng tuổ.i cho các cháu”. Khi nhà chị đang làm cơm tất niên thì nhận được tin dữ, Việt bị ta.i nạ.n giao thông lúc đang trên đường về. Lần ấy, Việt may mắn giữ được tính mạng nhưng đôi chân thì mang “di chứng”. Biệt danh Việt “què” cũng bắt nguồn từ đó.
Video đang HOT
Ly thân vẫn mỏi mòn chờ đợi
Sau vụ ta.i nạ.n, gần 1 năm trời Việt nằm ở nhà, chân bị di chứng phải bước tập tễnh. Đời gã tưởng như thế là bỏ đi nhưng ít ai ngờ, một người què như Việt lại vươn lên thành một ông trùm “bình định giang hồ” đất Sơn Tây. Khu nhà chị Nhung ở có nhiều trường chuyên nghiệp, nhiều hộ gia đình trong khu phố mở kinh doanh cầm đồ làm ăn khá giả. “Thấy chồng đi lại không tiện, tôi bèn vay vốn ngân hàng, người thân trong gia đình mở kinh doanh dịch vụ cầm đồ để cho anh ấy ở nhà có việc làm. Tôi thì vẫn bán nước, bán ốc luộc ở đầu ngõ”, chị Nhung hối hận vì đã mở hiệu cầm đồ, bởi loại hình kinh doanh nhạy cảm, phức tạp này đã đưa chân Việt “què” vào giới giang hồ.
Phải thừa nhận Việt “què” có đầu óc kinh doanh, việc làm ăn của gã cứ phất lên như diều gặp gió. Từ cầm đồ, Việt cho vay nặng lãi, tổ chức đòi nợ thuê. Tuy nhiên, ngón sở trường của Việt là đán.h cờ bạc bịp. Ông trùm rất khôn ngoan, gã không trực tiếp ra mặt mà đứng sau vung tiề.n, chỉ đạo cho đàn em làm. Nhờ thế chỉ trong vòng hai năm, mỗi khi nhắc đến cái tên Việt “què”, người dân đất Sơn Tây đều cảm thấy khiếp đảm. Việt “què” thành ông trùm giang hồ trẻ nhất và có “số má” nhất vùng đất phía Tây Hà Nội.
Ngôi nhà mà Việt từng sống như một cái bóng.
Chị Nhung bảo, khi có địa vị trong giang hồ, Việt càng rời xa gia đình, quên đi tình nghĩa vợ chồng. Những việc ông trùm làm, chị Nhưng đều biết cả. Chị hiểu tính khí Việt, gã đã muốn làm điều gì thì không ai có thể ngăn cản được. “Ăn chơi ngút trời với đàn em chiến hữu ở ngoài, anh ấy không còn quan tâm đến vợ con, người thân trong gia đình như trước nữa. Ngôi nhà một thời là tổ ấm, giờ với anh như cái nhà trọ, thích thì về không thích thì đi. Tôi nhiều lần ngồi nói chuyện thẳng thắn nhưng Việt cứ lờ đi, coi như gió thoảng ngoài tai”, chị trải lòng về nguồn cơn bi kịch gia đình.
Việt bị “què” nên gã càng muốn thể hiện đẳng cấp. Người trong giang hồ đồn rằng Việt tiêu tiề.n… cả quyển, bên người luôn có 2 đến 3 em chân dài. Vậy nhưng ông trùm lại chế.t mê chế.t mệt một cô n.ữ sin.h lớp 12. Ngày nào Việt cũng cho đàn em lấy hai xe ô tô con, chỉ để đưa đón người tình bé nhỏ đi học. Khi có cô bồ nhí xinh đẹp, Việt quên hẳn người vợ tần tảo bán ốc luộc. “Ngang nhiên cặp bồ với người khác nhưng về nhà, anh ấy lại coi như không có chuyện gì xảy ra. Trước kia anh đi đán.h bạ.c, vợ chồng có to tiếng xô xát với nhau. Giờ thì ngược lại, anh bỏ mặc tôi muốn làm gì thì làm”, chị ngậm ngùi.
Những ngày tháng ấy, điều đau khổ nhất của người phụ nữ này là chồng nằm bên cạnh, sống trong một ngôi nhà mà như người xa lạ. Bế tắc mệt mỏi nên một năm trước, chị đã viết đơn ra tòa l.y hô.n, chấm dứt đời làm vợ ông trùm. Nhưng vì không muốn các con bị tổn thương, chị và Việt “què” thống nhất ly thân giấu các con và mọi người. Hai người vẫn sinh hoạt cùng nhà như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chị Nhung tâm sự, dù đã đường ai nấy đi, nhưng trong lòng người phụ nữ bất hạnh này tình cảm chị dành cho ông trùm vẫn như những ngày đầu tiên mới yêu nhau. Việt “què” vẫn là chồng, là cha của những đứa con bé bỏng của chị. Trong trái tim tan vỡ, vẫn từng ngày thổn thức mong người chồng sa ngã nhận ra mình lạc lối, về lại mái ấm gia đình.
Bị què nhưng sai khiến hàng trăm gã giang hồ Việt “què”, tức Phạm Văn Sở (SN 1982, thị xã Sơn Tây, Hà Nội) dáng người nhỏ nhắn, mặt mũi không bặm trợn, xăm trổ nhưng là nhân vật nổi tiếng trong giới giang hồ đất Bắc. Nhiều người kiêng nể Việt “què”, chỉ nghe đến danh của gã là sợ vã mồ hôi. Người trong giang hồ đán.h giá Việt là người “tuổ.i trẻ tài cao” bởi mới hơn 30 tuổ.i, chân ướt chân ráo vào giang hồ, gã đã quy tụ dưới trướng cả trăm đàn em “số má”. Những thủ đoạn tinh vi, sự tàn độc má.u lạn.h của Việt “què” thì cũng không kém một ông trùm xã hội đen nào.
Theo Khampha
Tiết lộ của người Năm Cam suốt đời mang ơn
Năm Cam được biết đến là "bố già" trong giới tội phạm Sài Gòn và cũng là ông trùm nổi tiếng đa tình. Sinh thời, bên cạnh ông trùm này lúc nào cũng dập dịu những bóng hồng. Cho đến nay, khi Năm Cam đã "xanh cỏ", người ta vẫn chưa biết chính xác số lượng những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời hắn.
Tuy nhiên, nếu nói đến người mà Năm Cam suốt đời mang ơn thì đó không phải Trúc "mẫu hậu" (vợ chính danh) mà lại là người phụ nữ vô danh, chẳng mấy ai biết đến. Chính bà là người đã sinh đứa con trai đầu lòng và cũng là "bóng hồng" duy nhất tiễn đưa Năm Cam về đất. Phải mất nhiều ngày dò hỏi, trà trộn trên đường Tôn Đản (Q.4, TP.HCM), cung đường tội phạm nổi tiếng một thời, PV mới gặp được người đàn bà bí ẩn này.
Cuộc tình chóng vánh
Mối hận với ông trùm Nói về cuộc tình với Năm Cam, bà Nguyệt thoáng buồn. Bao nhiêu năm ngẫm ngợi, bà tự đúc kết chuyện giữa mình với Năm Cam không phải tình vợ chồng mà chỉ là nghĩa bạc. Sự thực, bà Nguyệt chưa bao giờ yêu Năm Cam. Năm xưa, tình phu thê chưa kịp ấm nồng, ông trùm đã phản bội bà đi theo người phụ nữ khác. "Lúc đó, tôi đang bụng mang dạ chửa. Vậy mà, ông ấy nhẫn tâm phản bội", bà Nguyệt nhớ lại. Hành động phụ tình của Năm Cam như vết dao khía vào trái tim. Một thời gian sau đó, bà vẫn không thể nguôi ngoai nỗi uất hận.
Hơn 10 năm kể từ ngày tập đoàn tội phạm do Trương Văn Cam (Năm Cam) cầm đầu bị triệt phá, cuộc sống trên đường Tôn Đản (Q.4) đã trở lại bình yên. Năm 2004, Trúc "mẫu hậu" phiêu bạt khắp nơi. Năm 2012, Trúc "mẫu hậu" (Phạm Thị Trúc), người được xem là "quyền lực thứ hai" trong tập đoàn tội phạm đã chế.t vì bệnh tật khi đang thụ án. Cuộc đời ông trùm tội phạm này bởi thế hầu như chỉ còn được biết đến qua hồ sơ và những giai thoại ít ỏi còn lưu lại. Thế nhưng thực tế, ngay tại Sài Gòn, người biết rõ nhất về chuyện "thâm cung bí sử" của ông trùm Năm Cam vẫn đang ẩn mình lặng lẽ, đó là bà Mai Thị Nguyệt, người vợ không hôn thú của Năm Cam. Nhiều năm nay, có lẽ vì cái bóng của Trúc "mẫu hậu" quá lớn, hoặc giả, Năm Cam quá nhiều vợ bé, bồ nhí nên người đời đã lãng quyên người phụ nữ này. Ít người biết, một thời, bà lầm lũi đi bên lề hành trình phạm pháp của người chồng được xem như "trùm của các ông trùm" trong thế giới tội phạm Sài thành một thuở.
Qua nhiều con hẻm khúc khuỷu của đường Tôn Đản, chúng tôi mới tìm được địa chỉ nơi bà Nguyệt tá túc. Gian nhà nhỏ nằm sâu hun hút trong con hẻm chỉ vừa hai người tránh nhau. Phía bên trong, cửa đóng im ỉm, những người hàng xóm lân cận cho biết, bà Nguyệt hầu như không giao tiếp với người ngoài, tối ngày đóng cửa hành nghề bói bài Tây kiế.m tiề.n. Những ngày tháng xế chiều của cuộc đời, bà sống cùng với một người đàn ông trung niên. Đó chính là Trương Văn Hùng (52 tuổ.i), con trai trưởng của ông trùm Năm Cam. Rũ bỏ cuộc sống giàu sang, li thân vợ, anh Hùng về đây tĩnh tu cùng mẹ đã hơn nửa năm. Những người hàng xóm cũng tiết lộ, mỗi khi chiều về, bên trong cánh cửa lại đều vang lên tiếng tụng kinh, gõ mõ.
Trong gian nhà nhỏ rộng chừng hơn một mét, gác trên là không gian dành cho người con tụng kinh, bà Nguyệt sống gian dưới và bằng lòng với một chiếc giường xếp vừa nằm lọt người, một chiếc tivi nhỏ và chiếc tủ đựng đầy thuố.c l.á, bài Tây. Tâm sự cùng PV, bà cho biết: "Tôi cố nhiều lần rồi nhưng không bỏ thuố.c được. Đó là "dư âm của một thời sóng gió". Hiện giờ, ngày nào vui thì tôi hút chừng một gói. Ngày nào buồn thế thái nhân tình, tôi đốt vài gói lận". Ngoài hút thuố.c, hoạt động duy nhất còn lại của bà là coi bói bài Tây. Nhiều năm nay, khách đến ngày nào cũng vài lượt, người xem tướng số, kẻ đoán vận mệnh, giúp bà kiếm thêm chút tiề.n trang trải qua ngày.
Chẳng biết khả năng bói bài của bà Nguyệt đúng sai thế nào, nhưng tiếp chuyện chúng tôi, bà sởi lởi khoe những thứ trang sức trưng diện trên người đều từ tiề.n coi bói mà ra cả. Dù đã bước sang tuổ.i 67, thời gian vẫn chưa làm xóa mờ nét duyên thầm trên khuôn mặt được mệnh danh "Hoa khôi vũ trường Sài Gòn" một thuở. Bà bảo, ngày xưa mình đẹp nổi tiếng, nhiều người đàn ông muốn cưới mà không được, nhưng cuối cùng lại gá duyên với ông Cam, một thanh niên nghèo. Chắc cũng vì khúc ngoặt khó ngờ đó, cuộc đời bà trải qua quá nhiều sóng gió, lận đận. Tình đầu với Năm Cam dang dở, 15 tuổ.i, bà đã sinh Trương Văn Hùng rồi mẹ con thui thủi nuôi nhau. Trước năm 1975, bà cũng từng gặp gỡ và kết hôn với một người đàn ông nữa. Nhưng khi cuộc hôn nhân này tan vỡ, bà quyết định sống độc thân từ đó đến nay.
Trùm "xã hội đen" Năm Cam (giữa) tại phiên tòa xét xử.
Chia sẻ về bản thân, bà Nguyệt tự sự: "Quê tôi gốc ở huyện Bình Đại (tỉnh Bến Tre), gia đình thuộc diện khá giả. Lúc nhỏ, cha mẹ cưng chiều tôi như lá ngọc cành vàng. Hồi ở Sài Gòn, gia đình ông Cam nghèo đói. Năm 15 tuổ.i, Năm Cam trông ốm nhách nhưng được cái nói năng dẻo mép, lễ phép. Anh trai tôi là chỗ thân thiết với ông Cam, thấy vậy nên làm mai cho hai đứa. Được ba mẹ tôi ưng thuận, hai bên gia đình tổ chức đám hỏi. Tôi hơn ông ấy một tuổ.i. Nhưng thời điểm lấy nhau, tôi đâu biết tình yêu là gì, cha mẹ đặt đâu thì ngồi đấy". Vì gia cảnh nhà trai nghèo khó, mọi chi phí cho đám hỏi đều do ba mẹ bà Nguyệt trả. Hai bên hẹn vài năm sau sẽ tổ chức lễ cưới. Thế nhưng, thời điểm bà Nguyệt mang bầu, Năm Cam đã trắng trợn cặp kè cùng người phụ nữ khác. Sau này, có lúc ân hận, ông trùm từng quay lại năn nỉ tác hợp nhưng bà nhất định không đồng ý.
Phút cuối tiễn Năm Cam ra pháp trường
Bị Năm Cam bỏ rơi, bà đã từng suy sụp. Nhưng với bản tính mạnh mẽ, quyết đoán, bà đơn độc sinh con và bươn chải đủ nghề kiếm sống mà không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào của ông trùm. Từng có giai đoạn chán đời, bà gia nhập giới giang hồ và lãnh đạo một đội quân chuyên cướp giật trên đường phố Sài Gòn. Dưới trướng, bà từng quy tụ hàng chục đàn em có số má trong giới giang hồ Sài Gòn vùng Chợ Lớn. Thế nhưng sau này, một chuyện xảy ra đã làm bà thay đổi quan điểm sống, đoạn tuyệt kiếp giang hồ. Bà kể: "Trong một lần chúng tôi tổ chức cướp giật, người phụ nữ bị đàn em cướp túi xách làm ngã xe, chà mặt xuống đường. Nhìn cảnh tượng đó, tôi đã sững người tự nghĩ, mình đã cướp giật còn hại người ta, làm việc thất đức này không để lại phúc về sau. Bởi thế, tôi quyết định đoạn tuyệt kiếp giang hồ. Năm ấy, tôi mới chỉ 26 tuổ.i".
Không còn làm giang hồ nữa, bà quyết định đi làm vũ trường. Với nhan sắc nổi bật, bà Nguyệt lúc đó được xem là hoa khôi vũ trường thực thụ. Thời ấy, bao tướng lĩnh Ngụy phải xiêu lòng, nhiều đại gia giàu có ngỏ lời yêu muốn lấy làm vợ nhưng bà đều từ chối. Thế rồi, chốn vũ trường cũng không dung thân được lâu, bà chuyển sang kinh doanh nhà hàng. Bản lĩnh và táo bạo, bà từng thiết lập nên một chuỗi nhà hàng nổi tiếng ở Sài Gòn. Một chuyện mà bà Nguyệt không thể quên đó là lúc bà đứng trên đỉnh cao của tiề.n tài thì Năm Cam thất thế. Bà từng đặt vấn đề rằng, cho Năm Cam vay không lấy lãi đến 2 triệu đồng (lúc đó tương đương với khoảng 200 cây vàng) để làm ăn. Nghĩa cử ấy khiến ông trùm muối mặt, ân hận vì phụ tình, bỏ rơi mẹ con bà. Thế nhưng, biến động thời cuộc, tiề.n tài tiêu tan, bà Nguyệt lại trở về sống cuộc đời nghèo túng.
Người đàn bà bị Năm Cam phụ tình tâm sự về mối hận "ông trùm" khét tiếng.
Những năm 80 của thế kỷ trước, lãnh đạo tập đoàn tội phạm, Năm Cam "hô mưa gọi gió" trong giới tội phạm Sài Gòn. Đầy danh vọng và tiề.n tài, trong khi vợ lớn, vợ bé và bồ nhí đều được hưởng "lộc" đề huề của ông trùm thì riêng bà Nguyệt và con mình vẫn lẻ loi sống cảnh đói nghèo. Thi thoảng, ông Cam mới cho người đưa ít tiề.n bạc hỗ trợ nuôi con. Mãi sau này, vì sợ mất mặt với đàn em, ông trùm mới chi tiề.n mua cho người vợ không hôn thú một căn nhà nhỏ trong con hẻm đường Tôn Đản. Mấy chục năm trời, ngôi nhà ấy cũng là món quà duy nhất thể hiện trách nhiệm làm chồng, làm cha của Năm Cam. Bà Nguyệt thẳng thắn cho biết, so với số tiề.n ông Cam đã cho những nhánh vợ lớn, bé và bồ nhí khác thì căn nhà nhỏ này chẳng có gì đáng kể.
Khi nhắc về Năm Cam, bà Nguyệt không giấu giếm những cảm xúc trái ngược. Bà bảo: "Hận bao nhiêu thì lại thương bấy nhiêu. Hận vì ông sống không để phúc cho con cháu, thương vì lúc chế.t, tất cả tiề.n tài gây dựng thành "của thiên giả địa", xuống mồ phải mang áo tù, vô cùng thê thảm". Bà còn nhớ, lúc Năm Cam bị bắt, hầu hết đàn em quay lưng, những vợ lớn, bé, bồ nhí "lặn" mất tăm. Các phiên tòa xét xử Nam Cam sau đó, bà không vắng một buổi, bà nguyện cạo tóc, ăn chay niệm Phật cầu mong Năm Cam thoát án tử. Ngày Năm Cam ra pháp trường, bà cũng là người duy nhất đưa tiễn. Giây phút đắng cay ấy, Năm Cam mới nhận ra cuộc đời mình chỉ là phù phiếm, lúc "lên voi" năm thê bảy thiếp, khi "xuống chó" chỉ một mình cô lẻ, người bị ông ta phụ bạc lại ở bên vào giờ phút cuối cùng.
Từ ngày Năm Cam chế.t, bà Nguyệt ở ẩn trong con hẻm của đường Tôn Đản, đóng cửa không giao tiếp với bên ngoài. Hiện tại, Trương Văn Hùng, người con duy nhất của bà với ông Cam sau bao năm nghiệ.n ngập, tù tội đã quyết định rũ bỏ tất cả để đi tu. Bà bảo, đó là niềm vui cổ vũ bà sống nốt quãng đời còn lại.
Kỳ tới: Vợ ông trùm giang hồ đất Cảng Tộ "tích" kể chuyện vất vả nuôi con một mình.
Theo Phong Hàn
Tâm sự buồn tủi của vợ "ông trùm" chợ Trời Phạm Bá Phú là người ở phố Thịnh Yên, phường Phố Huế, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Phú đã từng được xếp vào hàng "anh chị có số má" ở khu vực chợ Trời, nơi nổi tiếng là khu buôn bán những mặt hàng có nguồn gốc xuất xứ không minh bạch. Ở cái tuổ.i "ngũ thập tri thiên mệnh", Phú đang...