Tâm sự của vợ có chồng giám đốc ngoại tình: Khi trắng tay anh sợ vợ bỏ, lúc giàu có anh lo mất bồ
Khi tôi biết chồng ngoại tình ở cái tuổi xế chiều với nhân tình đáng tuổi con mình, tôi giận tới mức bỏ nhà đi mấy ngày.
Hai con sốt vó chạy đi tìm tôi, chúng năn nỉ tôi về nhà.
Vợ chồng tôi lấy nhau khi anh vẫn còn là một nhân viên kinh doanh bình thường, chưa có gì trong tay. Nhà cha mẹ tôi có tiệm buôn bán đồ nhựa cũng khá khẩm, nhưng anh nhất quyết không chịu về làm. Sợ chồng tự ái vì gia cảnh không bằng nhà tôi nên tôi cũng không ép anh.
Lúc đó chúng tôi chưa khá giả, chồng tôi cái gì cũng tốt chỉ có điều hay ghen lắm. Anh luôn có suy nghĩ tôi sẽ bỏ anh theo người giàu có hơn. Tôi làm kiểm toán trong một công ty tư nhân. Chồng anh cứ sợ tôi được nhiều người theo đuổi thì sẽ có ngày tôi bỏ anh. Dù tôi có giải thích thế nào thì chồng vẫn thấy bất an. Hôm nào tôi về trễ một chút mà anh gọi điện thoại liên tục. Chưa kể, chỉ cần có ai trong công ty trò chuyện với tôi là anh lại lồng lộn lên muốn tôi nghỉ việc.
Ảnh minh họa: Internet
Nhưng thời gian đó đồng lương của hai vợ chồng còm cõi, tôi làm sao có thể nghỉ việc theo lời anh. Khi tôi sinh con đầu lòng, chồng tôi vẫn thường ghen sợ mất vợ. Còn tôi thì lo tới lo lui trong nhà thiếu tiền, vài lần còn phải lén mượn bên ngoại không dám để chồng biết. Cho đến khi chồng tôi được lên chức trưởng phòng, vì bận rộn nhiều hơn nên anh mới bớt ghen đi một chút. Tôi cũng thấy thoải mái hơn khi đi làm.
Ngót cái 24 năm làm vợ chồng, giờ nghĩ lại chuyện xưa chồng sợ mất vợ mà tôi thấy chua xót. Ngày trước khi tôi còn trẻ đẹp, anh sợ tôi bỏ anh theo người khác giàu có hơn anh. Vậy mà tôi ở bên anh 24 năm, từ khi anh trắng tay đến lúc có địa vị. Tôi sinh cho anh 2 đứa con ngoan ngoãn, tài giỏi. Tôi làm trọn bổn phận dâu con với cha mẹ anh. Ngày hôm nay, khi tôi đã già đi, anh lại lo không có bồ trẻ đẹp bên cạnh. Năm tháng qua đi, tôi vẫn ở bên anh. Tháng năm qua đi, anh vẫn chỉ thích những người phụ nữ trẻ đẹp.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet
Người chồng giám đốc của tôi ngoại tình với một cô nàng 25 tuổi, mang dáng vẻ chẳng khác gì khi tôi mới lấy anh. Cô ta là thực tập sinh trong công ty anh, được anh để mắt mà trở thành nhân viên chính thức. Cô ta bây giờ còn đáng tuổi con của anh, vậy mà anh vẫn ôm mộng giữ bồ bên cạnh. Thậm chí, anh còn sợ bị bồ phản bội nên bung tiền giữ cô ta ở nhà. Anh vẫn ghen như xưa, nhưng giờ là ghen sợ mất bồ.
Khi tôi biết chồng ngoại tình ở cái tuổi xế chiều với cô nhân tình đáng tuổi con mình, tôi giận tới mức bỏ nhà đi mấy ngày. Hai con sốt vó chạy đi tìm tôi, chúng năn nỉ tôi về nhà. Thấy con khổ cực vì cha mẹ già, tôi thấy đau lòng quá. Cha già đến tuổi này còn ngoại tình, mẹ lại đòi bỏ nhà đi, tụi nhỏ biết sống thế nào? Vậy là tôi trở về nhà, chẳng thèm để mắt gì đến chồng nữa.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi tin vào nhân quả ở đời, gieo nhân thì ắt gặt quả. Chồng tôi ngoại tình thì sẽ đến lúc anh phải trả giá, con cái cũng không thể bao dung cho anh cả đời. Đến tuổi này rồi tôi không còn muốn rơi nước mắt vì chồng nữa. Tôi chỉ muốn sống cho bản thân, cũng là để con cái được yên tâm.
Đưa vợ đi sinh con đầu lòng, tôi 'chết sững' phát hiện chuyện động trời
Đưa vợ đi đẻ lần đầu, tôi bị sốc khi nghe câu nói của bác sĩ trước khi ký giấy xác nhận mổ đẻ.
Tôi năm nay 30 tuổi, trưởng phòng một công ty thiết kế, kết hôn được gần 2 năm và chuẩn bị đón đứa con đầu lòng.
Vợ tôi - Quỳnh Mai, kém tôi 2 tuổi. Mai không phải là mối tình đầu tiên của tôi, nhưng ngay từ lần đầu gặp em, tôi đã linh cảm em chính là người phụ nữ mà tôi tìm kiếm bao lâu nay. Quỳnh Mai là một cô gái nhẹ nhàng, chu đáo, đúng mẫu người mà tôi thích.
Ảnh minh họa.
Tôi gặp Mai trong một buổi tiệc sinh nhật của bạn thân. Lân la đến nói chuyện với mai, thật tình cờ bởi những sự trùng hợp, cả hai làm về thiết kế, có rất nhiều điểm chung nên cuộc trò chuyện cứ kéo dài mãi. Tiệc gần tàn, tôi ngỏ ý xin được đưa Mai về.
1 tháng sau đó, qua nhiều lần gặp gỡ, Mai chính thức nhận lời làm người yêu của tôi, hạnh phúc vô bờ. Tình yêu của chúng tôi bình yên, giản dị như tính cách của Mai vậy. Chúng tôi cũng có đôi lần xích mích và cãi nhau nhưng tuyệt nhiên không giận dỗi quá 1 ngày.
Bên nhau hơn 1 năm như thế, tôi dắt Mai về ra mắt gia đình. Mẹ tôi ưng Mai lắm. Từ lần đầu gặp mặt bà đã quý Mai như con gái. Bố tôi thì hơi gia trưởng, dù không tỏ rõ thái độ, nhưng khi nghe Mai nói rằng nhà Mai ở quê chứ không phải thành phố là bố tôi đã không vui rồi. Thế nhưng, vì luôn tôn trọng quyết định của tôi nên bố tôi miễn cưỡng chấp nhận mối quan hệ này.
Đến ngày tôi về ra mắt gia đình Mai thì vô cùng hồi hộp. Không biết bố mẹ Mai có thích mình không, có chấp nhận mối quan hệ này của chúng tôi không. Tôi mua chút quà và lấy hết dũng khí nắm tay Mai về ra mắt. Thật bất ngờ là bố mẹ Mai là những người vô cùng cởi mở, hai bác rất thích tôi.
Tuy nhiên, nhìn vào ánh mắt của hai người, tôi thấy có điều gì đó lấn cấn. Lúc đó tôi cứ nghĩ bố mẹ Mai ngại ngùng không biết nên nói gì với tôi giống như tôi lúc đó vậy. Điều khiến tôi bất ngờ hơn cả là Mai có một em trai 7 tuổi mà Mai chưa bao giờ kể với tôi. Khi tôi hỏi Mai thì Mai ấp úng trả lời là vì khoảng cách quá lớn nên ngại mỗi khi nhắc đến. Tôi cười xòa vì cô gái ngốc nghếch của tôi.
Đám cưới nhanh chóng được tổ chức. Vợ tôi đúng chuẩn người phụ nữ của gia đình. Đảm đang, chu đáo, lại vô cùng tinh tế. Bố mẹ tôi ngày càng yêu quý vợ tôi. Mỗi khi tôi với vợ có to tiếng là bố mẹ tôi luôn bênh vợ tôi chằm chặp. Tôi cảm thấy như bị ra rìa.
Sau hơn 1 năm kết hôn, tôi vỡ òa trong hạnh phúc khi vợ tôi đưa cái que thử 2 vạch. Ngỡ ngàng, xúc động. Khi tôi chạy xuống khoe với bố mẹ, cả nhà ngập tràn niềm vui. Từ ngày có bầu, Mai càng được mẹ tôi chiều chuộng, chăm sóc. Chỉ cần vợ tôi muốn ăn cái gì là tôi chạy đi ngay, kể cả lúc ấy có là nửa đêm.
"Con ơi, nhanh chóng xin nghỉ đi. Vợ con vỡ ối chuẩn bị đẻ rồi. Mẹ vào viện trước. Con thu xếp đồ rồi vào luôn đi nhé". Tôi nhận cuộc gọi của mẹ thông báo vợ tôi sắp đẻ trong trạng thái vui mừng và đầy hồi hộp. Tôi nhanh chóng xin nghỉ rồi phi xe về nhà, cầm giỏ đồ đã được mẹ và vợ tôi chuẩn bị sẵn sàng đi đẻ và vào viện nhanh nhất có thể.
Khi tôi đến bệnh viện cũng là lúc cô ấy được đưa vào phòng mổ. Mẹ bảo tôi đi theo bác sĩ để ký giấy mổ. Tôi nghe nói đẻ mổ có nhiều rủi ro và ảnh hưởng đến sức khỏe của vợ nhiều hơn đẻ thường nên khi gặp bác sĩ, tôi hỏi thêm 1 lần: "Bác sĩ ơi, vợ cháu không thể đẻ thường được ạ?"
Câu trả lời của bác sĩ khiến tôi sững người: "Vợ anh đã từng đẻ mổ nên rất khó đẻ thường. Bây giờ vợ anh chỉ có thể tiếp tục đẻ mổ thì mới ít nguy hiểm đến tính mạng".
Tôi sốc. Tôi hỏi lại bác sĩ có nhầm lẫn gì không, bởi tôi vẫn đinh ninh vợ tôi mới mang thai lần đầu. Bác sĩ khẳng định không hề có sai sót gì cả và giục tôi ký giấy để tiến hành ca mổ.
Như người mất hồn, tôi trở lại ngồi bên cạnh mẹ, cùng chờ tin tức ca mổ. Mẹ tưởng tôi quá lo lắng nên bà luôn miệng động viên tôi hãy yên tâm. Sau gần 1 tiếng, con tôi cất tiếng khóc chào đời. Vợ và con tôi được đẩy vào phòng hồi sức sau sinh. Cả nhà ríu rít hạnh phúc, mẹ tôi còn trào cả nước mắt khi thấy đứa cháu nhỏ bé của mẹ ra đời. Tôi thì cảm xúc lẫn lộn, vui mừng nhưng lại có chút thất vọng, hoang mang, hoài nghi.
Khi vợ tôi tỉnh dậy, nhìn thấy tôi, cô ấy phần nào đã đoán ra được, có lẽ vì tôi không thể giấu được cảm xúc. Cô ấy muốn nói chuyện riêng với tôi nên mọi người sang phòng em bé. Chỉ còn lại 2 vợ chồng trong phòng, cô ấy ôm tôi khóc và kể hết tất cả cho tôi nghe.
Mai kể, năm 20 tuổi, cô ấy đã đi quá giới hạn với người yêu. Biết Mai mang thai tháng thứ 4, người ấy đã bỏ đi, trốn tránh trách nhiệm. Vì cái thai quá lớn nên không thể bỏ đi. Vợ tôi sinh con, và đứa bé ấy chính là "em vợ" của tôi.
Mai khóc lóc xin tôi tha thứ vì những lỗi lầm trong quá khứ. Tôi ôm vợ chặt hơn, chỉ biết an ủi cô ấy hãy bình tĩnh.
Tôi chưa sẵn sàng chấp nhận chuyện này, đó là quá khứ của vợ, tôi cần thời gian để lòng mình có thể nguôi ngoai. Nhưng tôi xác định, hiện tại, việc tôi cần làm là chăm sóc vợ và con tôi thật tốt.
Nửa đêm thấy dòng status viết vội rồi xóa của chị dâu tương lai, tôi bần thần và bắt đầu nghi ngờ về cái thai trong bụng chị ấy Sau đêm bắt gặp dòng status ấy, tôi nhìn thấy chị dâu tương lai là cảm thấy khó chịu. Gia đình tôi khá giả, có học thức. Anh em tôi được bố mẹ dạy dỗ nghiêm túc từ bé nên khi trưởng thành luôn chín chắn trước tuổi. Đặc biệt là anh tôi, anh ấy ngoan ngoãn, lịch sự, đang làm giảng viên...