Rệp giường đã tiến hóa đến mức nào để ‘xâm chiếm’ thế giới?
Một trong những lý do dẫn đến sự gia tăng mạnh mẽ của rệp là do chúng đã phát triển khả năng kháng bất cứ loại hóa chất nào được sử dụng để xử lý chúng, ví dụ như DDT.
Rệp giường. (Nguồn: iStock)
Hàn Quốc đang phải chiến đấu với đợt bùng phát rệp và chính phủ đã phát động chiến dịch chống lại loại bọ hút máu này.
Từ Paris, đến Seoul, Hong Kong và thậm chí là Singpore, người dân châu Âu và châu Á đang hết sức lo ngại khi đại dịch rệp đang bùng phát khắp nơi.
Lịch sử của rệp
Theo một ghi chép cổ, rệp lần đầu tiên được con người được phát hiện vào khoảng 3.550 năm trước tại một địa điểm ở Ai Cập. Trong thời kỳ La Mã, rệp rất phổ biến tại khu vực Địa Trung Hải, và sự lây lan của loài rệp trên toàn thế giới sau đó là kết quả của sự bùng nổ của các hoạt động giao thương.
Người dân Hàn Quốc đang phải đối mặt với vấn nạn rệp, đến mức một số người phải đứng khi đi tàu điện hoặc xe buýt, một số người thậm chí còn không dám đến rạp chiếu phim.
Đến đầu thế kỷ 20, rệp đã trở thành loài ký sinh trùng quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày.
Thậm chí, vào những năm 1800, một số khách sạn tại London, Anh tràn ngập rệp đến mức những người thuê trọ còn nhận được lời khuyên “hãy uống thật say để có thể ngủ được.” Thời điểm đó, có lúc người ta còn phải đốt cháy toàn bộ tòa nhà để ngăn chặn rệp.
Rệp bùng phát trên khắp các quốc gia
Theo một nghiên cứu khoa học gần đây, rệp đã có sự “hồi sinh toàn cầu” trong vòng 20 năm qua. Tại Australia, tỷ lệ nhiễm rệp đã tăng vọt đến 4.500% trong thời gian từ năm 1999 đến năm 2006. Vào năm 2010, nhiều thành phố lớn đã gặp tình trạng nhiễm rệp với quy mô lớn, điển hình là New York, Mỹ.
Video đang HOT
Tuy nhiên, năm 2023 chứng kiến sự bùng nổ bất thường của đại dịch rệp, mà khởi đầu là những video clip về rệp “bò lổm ngổm” trên các tàu điện ngầm ở Paris khiến cả thế giới sửng sốt.
Tiếp đó, tại Hàn Quốc, rệp được tìm thấy lần đầu tiên tại một phòng tắm hơi ở Seoul, tiếp đến là các phòng ký túc xá đại học. Còn tại Hong Kong, những báo cáo về rệp xuất hiện trên các tàu vận chuyển ở sân bay đã gây lên một làn sóng phẫn nộ trong người dân và du khách, bày tỏ sự lo ngại về tình hình an toàn trong hoạt động du lịch.
Lý do khiến rệp tăng đột biến
Một trong những lý do dẫn đến sự gia tăng mạnh mẽ của rệp là do chúng đã phát triển khả năng kháng bất cứ loại hóa chất nào được sử dụng để xử lý chúng, ví dụ như DDT.
Dini Miller, Giáo sư Côn trùng học và Chuyên gia Quản lý Dịch hại Đô thị tại Virginia Tech (Mỹ) cho biết trên tạp chí Times: “Những con bọ mà chúng ta gặp ngày nay không giống với thế hệ ông bà cụ kỵ của chúng. Chúng có lớp da dầy, cứng, khó bị ngấm thuốc.” Bà cũng cho rằng chính việc tiếp xúc với các loại hóa chất là lý do khiến chúng phát triển lớp vỏ ngoài dày và cứng hơn, khiến hóa chất khó xâm nhập vào cơ thể.
Nina Jenkins, Phó Giáo sư côn trùng học tại Đại học bang Pennsylvania, Mỹ giải thích lý do tại sao hóa chất không thể xâm nhập vào cơ thể rệp. “Rệp di chuyển bằng những móng vuốt có móc, giúp cơ thể chúng nhấc cao khỏi mặt đất. Do đó phần diện tích cơ thể tiếp xúc với bề mặt rất ít. Vì vậy, khi đi qua những bề mặt đã được phun hóa chất, chúng chỉ hấp thụ rất ít thuốc trừ rệp, không đủ để chúng bị tiêu diệt.”
Ngay cả khi đã bị ngấm thuốc, chúng cũng đã phát triển các enzyme có thể vô hiệu hóa chất độc trong cơ thể.
Một loại rệp tại New York, Mỹ. (Ảnh: AFP/TTXVN)
Hai yếu tố khác đóng vai trò quan trọng trong việc lây lan rệp là mật độ dân số và việc đi lại. Rệp lây lan nhanh chóng ở những khu vực đông đúc.
Cả Paris và Seoul đều có mật độ dân số cao (lần lượt là 20.641vaf 15.600 người/km2), điều này giải thích phần nào lý do đây là hai khu vực đang bị bùng phát rệp. Và việc mọi người đang đi du lịch nhiều cũng khiến cho rệp có cơ hội lây lan khắp nơi.
Rệp có thực sự gây ra những vấn đề về sức khỏe không?
Trên thực tế, nguy cơ gây hại cho sức khỏe từ rệp không đáng kể, chỉ là những vết cắn gây ngứa và những nguy cơ về dị ứng và nhiễm trùng thứ cấp, nhưng rất nhỏ.
Nhưng chúng gây tác động mang tính tâm lý. Clive Boase, một nhà côn trùng hại tại Mỹ, cho biết trên tờ The Economist: “Muỗi, đỉa và các loại ký sinh trùng khác rất khó chịu. Nhưng nếu một du khách mang theo rệp về nhà sau kỳ nghỉ, chúng thường lây lan nhanh và khó xử lý. Điều này khiến mọi người cảm thấy xấu hổ, cộng thêm nỗi lo lắng sẽ bị cộng đồng kỳ thị.”
Mặt khác, trên thực tế, rệp vẫn luôn tồn tại, chỉ là nhiều hay ít. Và đôi khi các phương tiện truyền thông cũng khiến cộng đồng lo lắng quá mức về rệp dù có thể chưa trực tiếp gặp một con rệp nào./.
Vì sao rắn mất chân sau 26 lần tiến hóa khó khăn?
Trong thế giới động vật, loài rắn luôn khơi dậy sự tò mò của chúng ta bởi vẻ ngoài bí ẩn và hấp dẫn.
Tuy nhiên, bạn có bao giờ thắc mắc tại sao rắn lại bị mất chân trong suốt quá trình tiến hóa lâu dài của mình không?
Nguyên nhân tiến hóa khiến rắn mất chân: Thay đổi môi trường sống và nhu cầu sinh tồn
Trong quá khứ tiến hóa, tổ tiên của loài rắn có 4 chân cho phép chúng di chuyển tự do trên cạn. Tuy nhiên, theo thời gian, một số loài rắn bắt đầu mất đi những đôi chân này và tiến hóa thành cấu trúc cơ thể không có chân. Sự tiến hóa của cấu trúc cơ thể này không phải là một sự kiện đột ngột mà là kết quả của sự phát triển dần dần qua hàng triệu năm tiến hóa.
Một lý do chính là những thay đổi trong môi trường sống của rắn buộc chúng phải thích nghi với điều kiện sống mới. Một số loài rắn sống trong hang đá và cây cối, trong khi những loài khác sống ở môi trường địa lý đa dạng như sa mạc và vùng đất ngập nước. Địa hình trong những môi trường này rất đa dạng và đôi khi hẹp, vì vậy rắn đã thích nghi với điều kiện sống mới này bằng cách mất đi chân, giúp chúng dễ dàng di chuyển qua những không gian chật hẹp.
Bản chất linh hoạt của cơ thể rắn là một trong những lý do khiến chúng rất dễ thích nghi trong không gian nhỏ. Cấu trúc cột sống và cách kết nối các xương sườn của chúng cho phép rắn thực hiện các tư thế đặc biệt, chẳng hạn như đi vòng tròn hoặc uốn cong. Điều này cho phép rắn di chuyển tự do qua nhiều không gian hạn chế khác nhau và ngay cả những con rắn có thân hình dày hơn cũng có thể đi qua những khoảng trống hẹp.
Rắn mất chân cũng có liên quan đến chuỗi thức ăn của chúng. Rắn kiếm sống bằng cách săn các loài động vật nhỏ khác nên chúng cần cơ thể nhanh nhẹn và hoạt bát để đuổi theo con mồi. Tốc độ và phản xạ của con mồi có thể đã vượt quá khả năng vận động do 4 chân của rắn mang lại nên rắn dần mất đi chân và tiến hóa cấu trúc cơ thể linh hoạt hơn.
Nghiên cứu sâu hơn cho thấy những con rắn vẫn giữ lại một số xương chân còn sót lại sau khi bị mất chân, cho thấy chúng từng có 4 chân, song những đôi chân này ngày càng nhỏ đi theo thời gian, cuối cùng bị thoái hóa hoàn toàn. Sự thoái hóa này minh họa cho khả năng thích nghi của loài rắn trong quá trình tiến hóa. Rắn chủ động thoái hóa đôi chân trong quá trình tiến hóa theo nhu cầu của bản thân và không còn cần 4 chân để thích nghi với môi trường sống và nhu cầu săn mồi mới.
Rắn cũng sử dụng cấu trúc của đầu và vảy để cải thiện khả năng thích nghi với không gian nhỏ. Đầu tương đối nhỏ của chúng cho phép rắn dễ dàng đi qua những khe hở hẹp mà các loài động vật khác không thể lọt qua. Ngoài ra, lớp da có vảy của rắn còn có khả năng bảo vệ mạnh mẽ, giúp chúng tránh bị thương trong không gian nhỏ.
Quá trình tiến hóa của loài rắn: Từ tứ chi đến không có tứ chi
Rắn cổ đại có tứ chi trong cấu trúc sinh lý. Chức năng cơ bản của các chi này là giúp rắn vận động tốt hơn và có khả năng tóm lấy con mồi. Sự tồn tại của các chi khiến loài rắn cổ đại trở nên linh hoạt hơn khi di chuyển và săn mồi, đồng thời thích nghi với nhu cầu của môi trường lúc bấy giờ.
Tuy nhiên, theo thời gian và sự thay đổi của môi trường, rắn bắt đầu dần thích nghi với lối sống không có chân tay. Quá trình này chủ yếu bị ảnh hưởng bởi 2 yếu tố: môi trường và di truyền. Những thay đổi của môi trường khiến các chi không còn cần thiết để rắn tồn tại và sinh sản. Đồng thời, đột biến gen cũng khiến một số loài rắn dần mất đi các chi và sự thay đổi này sẽ được di truyền cho thế hệ tương lai.
Rắn cũng đã học cách sử dụng các giác quan nhạy bén của mình để di chuyển trong không gian nhỏ. Chúng đã phát triển hệ thống khứu giác, xúc giác và thính giác, thông qua các cơ quan cảm giác này, rắn có thể phát hiện những thay đổi tinh tế của môi trường xung quanh và nhanh chóng thực hiện các chuyển động tương ứng. Khả năng cảm nhận này cho phép rắn di chuyển hiệu quả trong không gian nhỏ và tránh kịp thời những nguy hiểm tiềm ẩn.
Theo thời gian, thân của rắn ngày càng dài ra và các chi của nó cũng dần bị thoái hóa. Trong quá trình tiến hóa, cấu trúc xương của rắn đã trải qua những thay đổi đáng kể. Chi trước và chi sau của chúng dần dần nhỏ lại và biến mất, cuối cùng bị thoái hóa hoàn toàn. Trong quá trình này, cấu trúc cơ của rắn cũng dần thích nghi với lối sống không có chi, cho phép chúng bò trên mặt đất nhờ ma sát của vảy bụng.
Những loài rắn hiện đại đã hoàn toàn thích nghi với lối sống không có chi. Cấu trúc cơ thể của chúng rất linh hoạt, cho phép chúng thích nghi với nhiều môi trường và không gian nhỏ khác nhau. Chuyển động của rắn chủ yếu dựa vào cơ bụng khỏe mạnh và bò trên mặt đất thông qua chuyển động của vảy bụng.
Loài rắn đã trải qua 26 lần tiến hóa khó khăn và bị mất đi đôi chân, điều này khiến con người phải suy nghĩ về sự tiến hóa và ý nghĩa của cuộc sống. Quá trình tiến hóa này dường như cho chúng ta biết rằng cuộc sống không hề dễ dàng mà đòi hỏi phải làm việc chăm chỉ và trả giá để đạt được sự cải thiện và tiến bộ. Cũng giống như loài rắn, chúng ta sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thử thách trên hành trình cuộc sống nhưng chính những thử thách, khó khăn này đã hình thành nên tính cách, ý chí và thúc đẩy chúng ta không ngừng vượt qua chính mình.
Phát hiện bất ngờ về hành tinh giống Dải Ngân hà Các nhà thiên văn học đã phát hiện ra một hiện tượng đáng chú ý - đó là một thiên hà giống Dải Ngân hà nằm ở vị trí xa xôi trong vũ trụ, thách thức những lý thuyết cơ bản về cách thức các thiên hà tiến hóa. Thiên hà ceers-2112, được đội ngũ các nhà khoa học quốc tế phát hiện...