Phát hiện két sắt bị cạy phá, tôi xem camera thì ngao ngán khi thấy thủ phạm
Khi thấy em chồng mang ba lô đến nhà mình xin ở nhờ vài ngày, tôi đã có linh cảm không lành.
Em chồng tôi tên Quý nhưng chẳng đáng quý chút nào. Mỗi lần nhắc về cậu con trai út, bố mẹ chồng đều ngao ngán thở dài. Ông bà cố tình chọn và đặt cho em cái tên đó với hi vọng sau này em sẽ đem lại vinh hoa phú quý cho gia đình. Nhưng phú quý đâu chưa thấy, chỉ thấy em chồng “báo” ông bà đến tàn mạt.
Quý học hết cấp 2 thì nghỉ học, theo đám trẻ quậy phá trong xóm chơi bời lêu lổng. Bố mẹ chồng khuyên can, dọa nạt, khóc hết nước mắt mà em vẫn không tu tâm sửa tính. Có lần, Quý còn lấy trộm t.iền của mẹ chồng đem đi mời đám bạn ăn nhậu. Khi tôi yêu Phi (chồng mình), ai cũng bảo tôi phải suy nghĩ cho kỹ, có một cậu em chồng nổi tiếng quậy phá, chỉ sợ tôi cũng khó mà hạnh phúc. Nhưng tôi lại suy nghĩ khác. Tôi nghĩ rằng vợ chồng mình ở riêng, lâu lâu mới gặp Quý một lần thì cũng chẳng có gì đáng lo lắng cả. Nhưng tôi lầm to.
Sau đám cưới, vợ chồng tôi chuyển ra ngoài ở riêng ngay vì tôi đã mua được nhà rồi. Cuối tuần chúng tôi mới về nhà chồng một lần. Quý thấy tôi về thì vẫn chào hỏi, khi ăn uống vẫn mời chị dâu dùng cơm chứ không phải quá hỗn hào. Thỉnh thoảng Quý hỏi mượn t.iền, sau đó trả đúng hạn. Vì thế, mối quan hệ giữa tôi với em chồng vẫn tạm gọi là hòa thuận.
Từ lúc em chồng đến ở cùng, tôi luôn căng thẳng thần kinh. (Ảnh minh họa)
Cho đến một tháng trước, Quý bỗng xách ba lô đến nhà tôi xin ở nhờ. Em nói mới xin được việc ở công trình gần nhà tôi nên đến ở để thuận tiện việc đi lại. Khi nào công trình kết thúc, Quý sẽ về quê ngay. Em chồng đã nói thế, chẳng lẽ tôi lại đành lòng đuổi. Nhưng tôi không ngờ, sự nhân nhượng của mình lại là khởi nguồn cho những sự việc trớ trêu phía sau.
Quý đến ở được vài ngày thì bắt đầu rủ rê bạn bè về nhậu nhẹt, bày bừa khắp phòng khách. Đi làm về đã mệt, tôi lại phải còng lưng dọn dẹp đống rác do em chồng bày ra. Chưa kể Quý còn khoe với bạn về căn nhà và nói rằng anh trai mình muốn đuổi tôi đi hồi nào thì đuổi bởi đây là nhà của anh ấy. Tôi bực mình nhưng không muốn làm Quý mất mặt nên phải cố nhịn.
Tuần trước, tôi thấy cửa phòng mình bị mở toang, trong khi tính tôi rất cẩn thận. Mỗi lần đi đâu, tôi đều khóa phòng bởi két sắt, vàng bạc đều cất hết trong ấy. Tôi kiểm tra còn thấy két sắt có dấu hiệu bị cạy phá. Linh cảm không hay, tôi lén đặt camera trong phòng ngủ và nhanh chóng phát hiện ra người lén vào phòng mình chính là Quý.
Video đang HOT
Tôi nói cho chồng nghe, anh định làm ầm lên nhưng tôi cản lại. Làm ầm lên thì cũng được thôi nhưng người đau lòng sẽ là bố mẹ chồng. Vậy nên tôi đem t.iền vàng gửi hết sang nhà chị gái mình. Riêng Quý, theo tôi biết thì chỉ còn một tuần nữa là kết thúc công trình, lúc đó em sẽ về quê. Nếu tới đó mà Quý vẫn không chịu đi thì chúng tôi có nên đuổi thẳng không? Từ lúc em chồng đến ở cùng, tôi luôn trong tình trạng căng thẳng thần kinh.
Nghi con gái riêng của chồng trộm t.iền, tôi sững sờ khi biết rõ "thủ phạm"
Sau khi bị cho rằng lấy trộm t.iền, con gái chồng đòi bố đưa về quê. Trước khi đi, con bé nhìn tôi, nói nhỏ nhưng rất dứt khoát: "Cháu không lấy t.iền của cô.
Cô đã vu oan cho cháu".
Tôi năm nay 33 t.uổi, chồng hơn tôi 7 t.uổi. Trước khi đến với nhau, chồng tôi từng ly hôn và có một con gái với vợ cũ. Sau ly hôn, con gái theo mẹ chuyển về quê ở, anh ấy có trách nhiệm trợ cấp nuôi con.
Chồng tôi là người đàn ông tốt theo cách nhìn của tôi. Đó là lý do tôi đã nhận lời lấy anh mà không ngần ngại gì về quá khứ. Dù sao, anh ấy cũng không nuôi con và tôi cũng chỉ cần có thế.
Từ sau khi chúng tôi kết hôn, chồng tôi thỉnh thoảng mới về quê vợ thăm con gái, đi và về trong ngày. Mọi việc liên quan đến con, anh ấy chủ yếu trao đổi qua điện thoại với vợ cũ.
Anh là người tế nhị, khéo léo nên hầu như không khiến tôi buồn phiền hay lo nghĩ. Tôi cũng xác định rõ tư tưởng, chưa từng làm khó anh về việc gặp gỡ hay trợ cấp nuôi dưỡng con riêng.
Một tháng trước, con gái anh gặp chút vấn đề về sức khỏe. Con bé hay kêu tức ngực, khó thở. Mẹ bé muốn chồng tôi về đưa con gái lên thành phố thăm khám. Vì vậy, con bé sẽ ở nhà tôi vài ngày. Chuyện này chồng đã trao đổi trước, tôi vui vẻ không có ý kiến gì.
Tôi hối hận vì đổ oan cho con gái chồng lấy trộm t.iền nhưng lại không dám thú nhận mình sai (Ảnh minh họa: Getty).
Rất may, khi có kết quả thăm khám, cô bé không gặp vấn đề gì đáng ngại. Bé đang ở độ t.uổi dậy thì, có chút thay đổi về tâm sinh lý.
Chồng tôi nói, không mấy khi con gái lên thành phố, muốn giữ con ở thêm vài ngày, đưa con đi chơi. Tôi đã cố gắng tỏ ra thoải mái nhất có thể để cô bé không thấy ngại việc phải ở chung nhà với mẹ kế. Tuy nhiên, tính cô bé khá trầm, khó gần, hầu như không trò chuyện cùng tôi.
Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu như tôi không mất t.iền. Từ trước tới giờ, tôi chưa từng bị mất t.iền. Số t.iền 2 triệu đồng tôi để trong ngăn kéo bàn trang điểm "không cánh mà bay". Đó là số t.iền tôi cất sẵn để tới ngày nộp phường với hội chị em ở cơ quan.
Tôi hỏi chồng, anh bảo không lấy. Thực tế từ trước đến nay, chồng chưa từng lấy đồng nào từ tôi. Con trai tôi mới 4 t.uổi, chắc chắn không lấy t.iền để làm gì. Nghĩ đi nghĩ lại, mọi nghi ngờ tôi dồn hết vào con gái của chồng.
Tôi nhớ lại chiều hôm qua, lúc tôi đi làm về, bắt gặp cô bé từ phòng ngủ của tôi đi ra. Khi nhìn thấy tôi, con bé tỏ ra rất bối rối. Có lẽ nào vì làm chuyện xấu nên con bé mới có thái độ như vậy?
Tôi đem những hoài nghi của mình nói với chồng. Anh một mực cho rằng. con gái anh nhất định không l.àm c.huyện đ.ó. Con bé sống với mẹ, được mẹ nuôi dạy rất tốt, cũng không thiếu thốn gì.
Tôi hỏi chồng, anh sống với con bé mỗi năm được bao nhiêu ngày, hiểu con được bao nhiêu mà dám khẳng định như vậy. Tôi muốn anh để ý con mình, cần nhắc nhở con vì đó là tính xấu. Tôi không tiếc 2 triệu đồng, nếu con xin, tôi sẵn sàng cho. Nhưng việc con bé lấy trộm lại là chuyện khác.
Nói qua nói lại, chồng và tôi trở nên to tiếng. Bỗng con gái anh xuất hiện, đứng nhìn vợ chồng tôi cãi nhau.
Tôi đã không định hỏi, nhưng cô bé lại xuất hiện đúng lúc này, tôi muốn làm rõ. Tôi hỏi cô bé: "Cô cất t.iền trong ngăn kéo phòng cô, nhưng nay phát hiện t.iền bị mất. Nếu con lỡ lấy t.iền của cô, con cứ nói thật. Cô không mắng, cô sẽ cho con số t.iền đó".
Con bé mặt lạnh tanh, nói rằng: "Cháu không lấy". Tôi hỏi, chiều qua cô bé vào phòng ngủ của tôi làm gì? Cô bé nói chỉ tò mò muốn xem hết nhà của bố như thế nào. Tôi nghiêm mặt nhìn con bé, bảo rằng trẻ con không nên nói dối.
Chồng tôi bắt đầu to tiếng, bảo tôi nếu không có chứng cứ rõ ràng thì đừng quy chụp. Con bé chỉ là đ.ứa t.rẻ và tôi đang hành xử quá đáng.
Sau đó, con bé một mực đòi bố đưa về quê. Chồng tôi cũng giận tôi, lập tức cùng con gái xếp đồ để đưa con rời khỏi nhà. Trước khi đi, con bé nhìn tôi, nói nhỏ nhưng rất dứt khoát: "Cháu không lấy t.iền của cô. Cô đã vu oan cho cháu".
Hơn một tuần trôi qua, chồng tôi không nói chuyện với tôi. Anh bảo thất vọng vì cách tôi đối xử với con gái anh. Con bé đã có trải nghiệm tồi tệ khi sống cùng bố. Điều đó làm anh thấy có lỗi với con.
Thực ra, tôi cũng thất vọng vì anh. Anh tin con anh, không tin tôi. Anh còn cho rằng, tôi làm vậy để sau này con gái không dám lên ở nhờ nhà bố. Suy nghĩ của anh khiến tôi đau lòng và tức giận.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tối qua, tôi cho con trai 10.000 đồng nuôi lợn nhưng thằng bé không lấy. Con bảo: "Lợn đất của con ăn no rồi". Tôi bảo, lâu nay lợn có được ăn gì đâu mà no? Con trả lời rằng, mọi hôm con lấy t.iền trong tủ cho lợn ăn no rồi.
Tôi nhìn con trai sững sờ, lòng hoài nghi. Đợi con ngủ, tôi lấy con heo đất của con đ.ập xem thử. Quả thật trong đó, ngoài những đồng t.iền lẻ tôi thưởng cho con nuôi heo mỗi khi con ngoan, còn có 4 tờ 500.000 đồng. Đó chính là số t.iền tôi đã nghi con gái chồng lấy cắp.
Thật may, lúc con trai tiết lộ, chồng tôi đang ngồi ngoài phòng khách xem tivi, không hay biết. Nếu anh biết chuyện, tôi thật sự chẳng còn mặt mũi nào.
Mấy ngày nay, tôi suy nghĩ nhiều về chuyện này, cảm thấy mình thật sự hồ đồ khi đã nghi oan cho con gái chồng. Nếu không nói ra, tôi thấy áy náy với cô bé vô cùng. Tuy nhiên, nếu bây giờ tôi thú nhận mình đã sai thì e rằng, mọi việc càng trở nên tồi tệ. Tôi sợ không thể đối diện với chồng, với vợ cũ của anh ấy và cả với cô bé nữa.
"Im lặng là vàng" có đúng trong trường hợp của tôi không? Tôi không biết nên làm thế nào trong tình huống này.
Đến nhà thăm người yêu, tôi c.hết sững nghe thấy giọng phụ nữ vang lên từ phòng ngủ Tôi quá thất vọng về cách hành xử của bạn trai. Anh coi trọng con riêng và vợ cũ hơn tôi. Anh nói tôi ích kỷ nhưng thực chất anh mới là người chỉ biết tới bản thân. Tôi lỡ yêu người đàn ông từng ly hôn có một đời vợ. Anh hơn tôi 10 t.uổi, có một con trai riêng được vợ...