Xây nhà mới sát cạnh anh trai, phá dỡ xong xuôi anh mới sang đưa điều kiện khiến tôi ngỡ ngàng
Chỉ vì trước đây tôi không cho anh trai vay tiề.n mua xe mà vợ chồng anh để bụng đến tận bây giờ.
Nếu ai đó hỏi tôi rằng muốn quay lại thời điểm nào trong quá khứ nhất, có lẽ tôi sẽ chọn trở về lúc anh trai chưa kết hôn. Khi ấy anh em tôi hòa thuận vô cùng, chẳng bao giờ cãi nhau và không so đo tính toán với nhau bất kỳ thứ gì.
Từ lúc chị dâu xen ngang thì mối quan hệ của anh tôi với gia đình bỗng dưng thay đổi hẳn. Không phải tôi ghét chị dâu nên nó.i xấ.u đâu, sự thật là đằng sau mọi xích mích của nhà tôi đều có bàn tay xúi giục của chị. Và mọi thứ khởi nguồn từ khi bố mẹ tôi chia cho 2 anh em miếng đất.
Mảnh đất ấy là tài sản ông bà nội để lại trước lúc lâm chung. Bố mẹ tôi vẫn trẻ khỏe không bệnh tật gì, nhưng lúc anh trai lấy vợ có nguyện vọng muốn ra ở riêng nên bố mẹ mới chia đôi đất ra cho 2 anh em mỗi người một nửa. Tôi 50 mét vuông, anh giai cũng ngang bằng. Bên mảnh của tôi còn cái chuồng lợn cũ nữa do anh trai tranh phần đất đẹp trước. Tôi không thích ầm ĩ nên gật đầu tùy cho anh chọn.
Lúc làm thủ tục chia đất đai thì chị dâu bắt đầu lộ ra sự tham lam xấ.u tín.h. Chị cau có ngay trước mặt bố mẹ tôi, cố tình cao giọng hỏi: “Là anh cả phải được phần đất to hơn chứ em gái tuổ.i gì mà đòi chia bằng nhau vậy?”. Bố mẹ tôi im lặng không đáp, anh trai cũng không hùa theo vợ. Nhưng kể từ lần đó, tôi thấy thái độ anh trai khác lạ dần.
Vì chị dâu liên tục tác động tâm lý nên anh tôi dần có suy nghĩ lệch lạc. Anh luôn cho rằng bố mẹ thiên vị em gái, hơn 30 tuổ.i rồi mà anh cứ giãy đùng đùng lên khi thấy tôi được bố mẹ cho thứ gì đó dù chỉ là một mớ rau. Động tí chị dâu lại mỉ.a ma.i tôi ăn hết phần của vợ chồng chị. Tôi không thích cãi nhau với người cùn nên kệ cho chị muốn nói gì thì nói.
Tuy nhiên anh tôi lại không chịu để yên. Được vợ “chống lưng” nên anh trở thành phát ngôn viên thay cho chị, suốt ngày đi truyền đạt lại những ý kiến nhỏ mọn ích kỷ của chị dâu sang cho bố mẹ tôi. Cho miếng đất xong, bố mẹ tôi cho anh chị cả tiề.n xây nhà nữa, nhưng họ không có tí nào biết ơn mà chỉ chăm chăm cãi lại ông bà.
Chị dâu luôn ghét tôi ra mặt, nghĩ vì tôi nên chồng chị mới thiệt thòi nhiều. Mà rõ bố mẹ tôi nuôi con có phân biệt đối xử với ai đâu. Chẳng qua anh lớn hơn tôi nên thoát ly tự lập sớm, anh có gia đình riêng thì tôi ở lại nhà được bố mẹ quan tâm là chuyện bình thường thôi. Chị dâu cứ thích làm quá lên để chia rẽ nội bộ gia đình tôi. Sau 4 năm thì chị cũng đã thành công rồi, giờ anh em tôi không thể ngồi chung mâm với nhau vì nói 1 câu là xung đột.
Video đang HOT
Vì sự ngang ngược của vợ chồng anh trai mà bố mẹ tôi buồn phiền lắm. Nhà anh chị ở chỉ cách nhà bố mẹ chừng trăm mét, đi ra đi vào quanh xóm là kiểu gì cũng đụng mặt nhau. Không tránh được các con nên bố mẹ tôi chọn dĩ hòa vi quý, biết anh chị quá quắt hay đòi hỏi nhưng bố mẹ cũng không gay gắt làm gì.
Tôi chính thức lấy chồng hồi tháng 2 vừa qua. Chồng tôi là người tỉnh khác, đến đây làm ăn sinh sống cũng mấy năm rồi. Cưới xong bên nhà chồng cho chúng tôi một khoản tiề.n để xây tổ ấm mới trên mảnh đất cạnh nhà anh trai. Dù không ưa chị dâu nhưng anh trai là má.u mủ nên tôi cũng không từ mặt được, nghĩ đơn giản rằng nước sông không phạm nước giếng thì chẳng sợ có chuyện gì xảy ra.
Nào ngờ đâu mọi thứ không dễ dàng như tôi mong muốn. Ngay hôm đầu tiên rục rịch phá chuồng lợn cũ đi để đào móng làm nhà, bà chị dâu đã sang kiếm chuyện rồi gọi anh trai tôi ra quát tháo. Cả tháng trời chúng tôi thông báo lên kế hoạch xây nhà thì anh chị chẳng ý kiến gì, giờ bắt tay vào việc thì gây sự.
Anh trai dõng dạc tuyên bố trước mặt bố mẹ và vợ chồng tôi rằng: “Nếu tường nhà tao nứt vỡ một miếng nào dù chỉ bé bằng đầu kim thì mày phải xây nhà mới cho tao”.
Thấy vô lý quá nên chồng tôi phản ứng khá gắt. Lời qua tiếng lại một hồi xong anh tôi nhặt luôn cục gạch lên dọa, đòi đuổi chồng tôi về “xó quê” đi gặt lúa chứ không cho ở đây nữa.
Hàng xóm chạy ra bu đông bu đỏ để hóng hớt. Bố mẹ tôi xấu hổ quá nên đành va.n xi.n các con ngừng cãi cọ, sau đó cho dừng toàn bộ thợ thuyền để họp gia đình bàn lại chuyện đất cát.
Chúng tôi kéo hết sang nhà bố mẹ để giải quyết cho xong mâu thuẫn. Tôi kiềm chế cơn giận để thỏa thuận với anh trai rằng mình sẽ không xây sát nhà anh, xây trước tường bao rồi đào móng cách chỗ giáp ranh đất chừng 2 mét. Song chị dâu nhảy dựng lên không đồng ý, bảo chúng tôi phải xây lùi vào hẳn 5 mét đi, vì 2 mét thì lúc trát vữa sơn tường nọ kia vẫn văng bẩn sang nhà chị (?!?)
Rồi chị kêu nếu xây thì chúng tôi phải nhẹ nhàng không được gây tiếng ồn, nếu ầm ĩ quá ảnh hưởng đến không khí yên tĩnh bên nhà chị thì chị sẽ kiện chúng tôi. Rõ ràng chuyện này là không thể. Làm gì có ai xây nhà trong im lặng được cơ chứ!
Anh chị liên tục đưa ra những ý kiến quá quắt để ngăn cản vợ chồng tôi xây nhà. Tôi chịu không nổi nên hỏi tại sao họ phải làm thế. Trong cơn hung hăng thì anh trai buột mồm nói lý do khiến tôi bất ngờ. Thì ra họ “ghim” tôi vì chuyện cũ từ 2 năm trước. Đợt ấy vừa hết dịch xong, anh chị muốn đổi xe ga mới nhưng thiếu tiề.n nên hỏi vay tôi 50 triệu. Thấy hoàn cảnh anh chị chưa thích hợp để sắm hẳn cái xe hơn trăm triệu, tôi cũng lo chị dâu trở mặt quỵt tiề.n nên không dám cho vay, kiếm cớ từ chối không đưa tiề.n.
Vì vụ ấy nên chị dâu càng ngày càng ghét tôi hơn. Chị nhắc đi nhắc lại với anh tôi rằng em gái anh là đứa ích kỷ, thấy anh chị khó khăn không “còng lưng” ra để giúp đỡ. Vì để bụng chuyện ấy quá lâu chưa xả ra được nên nhân lúc vợ chồng tôi xây nhà thì chị dâu xúi anh trai tôi tìm cách phá hoại cho bõ tức.
Thật sự tôi cũng bó tay với anh chị rồi. Người cùng một nhà với nhau mà đối xử như quân hằn quân thù vậy. Giờ đất cát vẫn đang ngổn ngang đấy, người lớn trong nhà ra mặt khuyên nhủ cũng chẳng được. Tôi phải làm thế nào để được sống yên bình đây?…
Khổ sở vì người yêu cũ liên tục hỏi vay tiề.n
Người yêu cũ luôn có những lý do rất hợp lý để vay tiề.n và trả đúng hẹn nên tôi ngại không dám từ chối.
Chia tay mối tình đầu, tôi cưới một người đàn ông có công việc tốt, kinh tế khá giả. Bản thân tôi luôn tâm niệm những chuyện đã qua trong quá khứ sẽ là dĩ vãng. Tôi cũng sẽ chôn vùi trong lòng không bao giờ nhắc tới nữa.
Nhưng có câu "tình cũ không rủ cũng đến" thật chẳng sai chút nào. Dù không còn yêu người cũ, nhưng ngày gặp lại tôi vẫn thấy thương cảm. Chín năm chia tay, tôi ngỡ anh ấy giờ đây phải rất giàu nhưng không ngờ, cuộc sống lại khó khăn đến vậy.
Anh ấy vốn là người giỏi giang, công việc tốt, tự trọng cũng rất cao. Gặp tôi, ánh mắt anh ngại ngùng muốn né tránh nhưng tôi đã chủ động chào hỏi trước.
Khó xử vì người yêu cũ hay trình bày lý do để vay tiề.n. Ảnh minh họa: FP
Nói chuyện một lúc, nghe được hoàn cảnh của anh, tôi khựng lại.
Vợ anh bệnh, con anh nhỏ, một mình anh gánh vác kinh tế gia đình. Tuy công việc có thu nhập khá nhưng chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt. Hình ảnh một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, lúc nào cũng cười tươi trong tôi không còn. Giờ là một người cha, người chồng tiều tụy, đáng thương.
Từ hôm đó, chúng tôi thường nói chuyện với nhau như hai người bạn. Một ngày nọ, anh hớt hải gọi cho tôi, nói con đang nhập viện nhưng thiếu tiề.n. Nếu tôi không ngại thì cho anh mượn tạm 10 triệu, hai tuần nữa anh trả.
Câu nói của anh khiến tôi xúc động. Bởi tôi biết, anh không bao giờ hạ thấp bản thân đi vay tiề.n của tôi nếu không có việc trọng đại. Tôi vội chuyển khoản cho anh. Đúng hai tuần sau, anh gửi lại tôi đầy đủ.
Nhưng cũng từ hôm đó, hễ có việc gì cần, anh lại gọi cho tôi để vay và lần nào cũng trả đúng hẹn. Lâu dần, tôi có cảm giác mình giống như cái máy ATM của anh. Cứ có việc là anh gọi vay tiề.n, ngoài ra không có câu chuyện gì khác.
Chuyện lặp đi lặp lại này khiến tôi chán nản, không muốn tiếp diễn nữa.
Lần gần đây, anh lại gọi hỏi vay tiề.n nhưng tôi từ chối. Đến khi anh kể hoàn cảnh, đưa lý do khổ sở, tôi lại thương hại và cho vay. Vài lần anh còn khóc nói vợ bệnh, con ốm, không biết chạy tiề.n ở đâu nên mới phải hỏi đến tôi. Anh nói mình đã gạt bỏ hết sĩ diện bản thân để vay tiề.n tôi.
Hôm trước, chồng phát hiện tôi hay giao dịch với một tài khoản, tên tài khoản giống tên người cũ của tôi nên anh tò mò.
Tôi tìm nhiều lý do để lấp liếm, nhưng sợ "cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra".
Nếu chẳng may chồng phát hiện thì hậu quả sẽ thế nào? Anh sẽ chẳng tin tôi trong sáng trong mối quan hệ này. Nhưng tôi cũng không biết làm cách nào để từ chối người kia mà bản thân không cảm thấy áy náy. Tôi phải làm sao bây giờ?
Tôi 62 tuổ.i, giờ hối hận: Lấy chồng như đán.h canh bạc, sống khổ đến gần hết đời, giờ chỉ biết dựa vào con Câu chuyện của bà Nhật Lệ khiến nhiều người phải rơi nước mắt. Bài viết là lời chia sẻ của bà Nhật Lệ, 62 tuổ.i, sống tại Vũ Hán (Trung Quốc). Sau khi đăng tải trên Toutiao, câu chuyện của bà nhận được sự đồng cảm. Vợ chồng tôi đều là nhân viên của một xí nghiệp ở thị trấn. Bố tôi thấy...