Nỗi lo trường, lớp xuống cấp
Trường, lớp xuống cấp, trang thiết bị dạy học thiếu thốn, lạc hậu đang là nỗi lo lắng không nhỏ của ban giám hiệu, giáo viên một số trường học trên địa bàn TP Hà Nội. Tuy nhiên, để giải quyết vấn đề này, chỉ riêng sự nỗ lực của ngành Giáo dục là chưa đủ.
Nhiều hạng mục tại Trường THPT Trần Nhân Tông (quận Hai Bà Trưng) đã xuống cấp nghiêm trọng. Ảnh: Huy Thanh
Sau sự cố sập mảng vữa trần, xảy ra vào cuối tháng 10-2017, đến nay, thầy và trò Trường THPT Trần Nhân Tông (quận Hai Bà Trưng) vẫn đang hằng ngày đối mặt với những rủi ro có thể ập đến bất cứ lúc nào. Ông Phan Thanh Tùng, Hiệu trưởng Trường THPT Trần Nhân Tông cho biết, để hạn chế nguy cơ mất an toàn đối với giáo viên, học sinh, nhà trường đã dịch chuyển địa điểm học của một số lớp, thường xuyên rà soát toàn bộ các hạng mục, trát lại các vết nứt, vỡ trên trần và tường, gia cố những hạng mục bị hư hỏng… Tuy nhiên, đó chỉ là giải pháp tạm thời.
Chị Hoàng Thị Oanh, phụ huynh học sinh Trường THPT Trần Nhân Tông trăn trở: “Chúng tôi nghe nói trường được ưu tiên để đẩy sớm tiến độ cải tạo, nâng cấp, vậy mà đã gần 3 tháng trôi qua kể từ sự cố sập mảng vữa trần gần nhất, đến nay, tình hình vẫn chưa có chuyển biến. Điều đáng nói là sự cố này đã tái diễn nhiều lần. Mỗi ngày các con đến trường là mỗi ngày chúng tôi thấp thỏm lo âu…”.
Thực trạng trường, lớp học xuống cấp, tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn cũng diễn ra ở một số trường học trên địa bàn thành phố. Cụm trường THPT thuộc địa bàn Hoàng Mai – Thanh Trì có 6 trường THPT công lập thì 2 trường là Ngọc Hồi và Trương Định xuống cấp trầm trọng. Bà Nguyễn Thị Hà Thanh, Hiệu trưởng Trường THPT Ngọc Hồi cho biết: Trường có cơ sở vật chất kém nhất trên địa bàn với nhiều hạng mục đã hư hỏng, xuống cấp như phòng học, phòng chức năng, tường rào…, thậm chí nhà để xe cho học sinh cũng không có. Hằng năm, nhà trường đều nỗ lực huy động nguồn lực để cải tạo, sửa chữa song cũng chỉ mang tính chắp vá bởi mọi hạng mục đã quá cũ và lạc hậu.
Video đang HOT
Trường THCS Sơn Công (huyện Ứng Hòa) cũng ở trong tình cảnh tương tự. Hiệu trưởng Nguyễn Văn Võ lo lắng: “Trường đã có tuổi đời trên 60 năm, hầu hết tường, cửa phòng học đều đã bong tróc, hư hỏng. Năm học 2017-2018, nhà trường dù rất cố gắng sắp xếp cũng chỉ đủ 9 phòng học cho hơn 300 học sinh; phòng chức năng, thư viện, y tế, phòng hội đồng… đều không có; hiệu trưởng, hiệu phó và giáo viên làm việc chung một phòng. Chúng tôi chưa biết sẽ xoay xở ra sao khi số học sinh vào lớp 6 năm học tới tại địa phương được dự báo tăng nhiều…”.
Tổng rà soát cơ sở vật chất là yêu cầu của Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội đối với các nhà trường để chuẩn bị cho công tác tuyển sinh năm học 2018-2019. Riêng với khối trường THPT, ông Nguyễn Viết Cẩn, Trưởng phòng Kế hoạch – Tài chính (Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội) nhấn mạnh: “Các trường phải chủ động rà soát cơ sở vật chất, trang thiết bị, trên cơ sở đó đăng ký chỉ tiêu tuyển sinh cho phù hợp. Theo dự báo, quy mô học sinh vào lớp 10 trong ba năm tới đây sẽ tăng nhanh với khoảng hơn 60 nghìn học sinh, và riêng năm học 2018-2019 là khoảng 22 nghìn học sinh; quy mô lớp học có thể sẽ cao hơn mức 40 học sinh/lớp ở một số địa bàn, vì vậy, các trường học cần bảo đảm điều kiện đáp ứng”.
Theo nhận định chung của hiệu trưởng các nhà trường tại Hà Nội, để giải quyết bài toán có chỗ học an toàn cho học sinh, sự nỗ lực của riêng ngành Giáo dục là chưa đủ. Bà Nguyễn Thị Hà Thanh, Hiệu trưởng Trường THPT Ngọc Hồi dẫn chứng: “Dự án cải tạo, nâng cấp cơ sở vật chất nhà trường đã có từ cách đây 16 năm, song, đến nay vẫn chưa được tiến hành. Cơ sở vật chất của trường không chỉ xuống cấp nghiêm trọng mà trong khuôn viên trường hiện còn một số nhà dân đang sinh sống. Lãnh đạo huyện đã ra quyết định cưỡng chế để di dời các hộ dân này, song vẫn chưa giải quyết được. Đây là một trong những nguyên nhân khiến nhà trường gặp nhiều khó khăn trong công tác tuyển sinh”.
Ông Trần Thanh Hùng, phụ huynh học sinh Trường THCS Ngọc Hồi (huyện Thanh Trì) thẳng thắn cho biết: “Con tôi đang chuẩn bị thi vào lớp 10. Dù Trường THPT Ngọc Hồi nằm trong khu vực tuyển sinh, lại gần nhà nhưng tôi rất băn khoăn. Cơ sở vật chất hạn chế chắc chắn ảnh hưởng đến chất lượng học tập. Gia đình tôi dự tính sẽ đăng ký nguyện vọng dự tuyển vào lớp 10 cho con sang trường THPT thuộc khu vực tuyển sinh khác”.
Về dự án cải tạo các trường học xuống cấp nghiêm trọng, ông Nguyễn Viết Cẩn cho biết, riêng khối trực thuộc Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội có 9 dự án trong kế hoạch ưu tiên đã được ghi vốn triển khai trong năm 2018 như THPT Xuân Đỉnh (quận Bắc Từ Liêm), THPT Ngọc Tảo (huyện Phúc Thọ), THPT Đông Anh (huyện Đông Anh), THPT Yên Lãng (huyện Mê Linh), Tiểu học Bình Minh, Mầm non B (quận Hoàn Kiếm)… Trường THPT Trần Nhân Tông, Trường THPT Ngọc Hồi cũng nằm trong kế hoạch này. Các dự án đều đang được khẩn trương triển khai theo tiến độ.
Căn cứ vào thực trạng của các nhà trường, UBND TP Hà Nội đã phê duyệt chủ trương triển khai dự án sửa chữa, chống xuống cấp cho 40 đơn vị (bao gồm cơ quan Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội và 39 trường học) trong năm 2018 với tổng kinh phí 104 tỷ đồng. Kết quả rà soát toàn bộ hiện trạng cơ sở vật chất và yêu cầu nhiệm vụ của cơ sở là căn cứ để lãnh đạo thành phố xác định mức độ ưu tiên, lộ trình triển khai và kinh phí đầu tư cụ thể. Đây là một tín hiệu vui trước mùa tuyển sinh năm học 2018-2019.
Theo Hanoimoi.com
Những câu nói của con dâu khiến mẹ chồng đau đớn, xót xa
Trong lần đến chăm con dâu ở cữ, tôi rất buồn khi nghe con dâu nói những điều không hay về nhà tôi với nhà đẻ.
(Ảnh minh hoạ).
Tôi là một phụ nữ nông thôn, quanh năm gắn bó với đồng ruộng. Tuy nghèo khó nhưng vợ chồng tôi đã nuôi con trai tôi học đại học, xin cho con một công việc tử tế. Năm ngoái, con trai tôi mới kết hôn, con dâu tôi là một cô gái gốc Hà Nội. Con bé có dáng người dong dỏng cao, ăn nói cũng khéo léo, hiện đang làm kế toán ở Hà Nội gần chỗ làm của con trai tôi.
Vợ chồng tôi khá dễ tính nên thấy các con yêu thương nhau thì cũng chấp thuận và giục các con sớm tổ chức đám cưới. Gạt đi những lời can ngăn của họ hàng rằng con gái thành phố thường lười biếng, kiêu kì, sẽ sớm đè đầu cưỡi cổ chồng, tôi một lòng vun vén cho các con. Tôi nghĩ rằng, con trai tôi dẫu có bị vợ bắt nạt mà chúng sống hạnh phúc thì cũng được. Trong hôn nhân, phụ nữ vốn là người chịu thiệt thòi.
Sau khi cưới, con trai tôi không muốn ở nhờ nhà vợ nên đã vay tiền nhà vợ để mua một căn hộ chung cư. Vợ chồng tôi cũng không có nhiều tiền nên chỉ giúp được các con khoảng 100 triệu. Con trai tôi nói rằng: "Bố mẹ đừng lo, con sẽ tự đi làm, tích cóp trả nợ. Bố mẹ có tuổi rồi, đáng lẽ ra con phải phụng dưỡng bố mẹ mới phải", làm tôi mát lòng.
Với người già như chúng tôi, niềm hạnh phúc lớn nhất là có cháu bế, con cái sống hạnh phúc. Con dâu tôi sau khi cưới cũng sớm có bầu. Khi con có bầu, tôi cũng thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm, gửi đồ ăn ra cho các con.
Con dâu tôi đòi sinh ở thành phố, vì ở đây có bệnh viện với bác sỹ giỏi, cơ sở vật chất tốt, tôi đồng ý. Ngày con sinh nở, tôi thức cả đêm trông cháu, chăm con dâu. Tôi định ở nhà con trai 1 tháng để chăm con dâu ở cữ. Trong tháng ở cữ, tôi không quản ngại đi chợ, nấu nướng tẩm bổ cho con dâu, chuẩn bị nước tắm cho con dâu, tắm cho cháu. Cháu nhỏ hay khóc đêm, tôi cũng thức cùng con dâu để bế cháu.
Tôi tuy có lạc hậu nhưng tôi nghĩ mình đã cố gắng chăm chút cho con dâu khi con ở cữ mà không hề phàn nàn. Tôi nghĩ đây là trách nhiệm của mẹ chồng với con dâu, với cháu nội.
Vào ngày cháu trai đầy tháng, tôi cho cháu 10 triệu. Ở vùng nông thôn, 10 triệu là số tiền rất lớn. Hôm đầy tháng, gia đình thông gia của tôi cũng đến ăn một bữa cơm nhỏ. Con dâu tôi nói rằng sau khi tôi về quê thì bà thông gia sẽ sang chăm con và cháu khiến tôi cũng yên lòng.
Đêm đó, khi tôi xuống bếp nấu cháo móng giò cho con thì tôi vô tình nghe được câu chuyện của con dâu với mẹ đẻ. Tôi chết lặng khi thấy con dâu tôi kể với mẹ đẻ rằng các con cưới nhau, vợ chồng tôi không cho các con tiền để mua nhà, để các con phải nợ nần. Đến nay khi con sinh con, vợ chồng tôi cũng chỉ cho có 10 triệu trong khi số tiền con chi ra từ lúc sinh đến giờ đã hơn 30 triệu. Xong rồi, con dâu tôi than thở tôi nghèo, lại nhà quê nên nếp ăn nếp ở cái gì cũng lạc hậu.
Chốt lại con dâu tôi vay thêm tiền từ mẹ đẻ khiến tôi rất buồn lòng. Tôi cứ suy nghĩ mãi không biết tại sao con dâu không có tiền sao không xin vợ chồng tôi lại xin nhà đẻ.
Hôm sau tôi nói lời từ biệt các con rồi về quê, những lời nói của con dâu tôi hôm ấy làm tôi suy nghĩ quá. Không biết tôi có nên bán bớt đất, cho các con thêm tiền để trả nợ và trang trải không chứ để con dâu đi kể xấu thế này tôi thấy xấu hổ quá.
Theo Dân Việt
HS đội mũ bảo hiểm học: 40 trường ở Hà Nội xuống cấp, chờ sửa chữa Trước lo lắng của giáo viên, học sinh trường THPT Trần Nhân Tông khi mảng vữa trần nhà rơi trong lớp học, Sở GD&ĐT Hà Nội cho biết UBND TP đã phê duyệt đề án xây dựng mới. Chia sẻ với Zing.vn về nguyên nhân trường THPT Trần Nhân Tông xuống cấp nhưng chưa được khắc phục kịp thời, ông Nguyễn Thế Sơn...