Những ‘học trò đặc biệt’ và niềm vui của những thầy cô cõng chữ lên núi
Bà cháu cùng đến lớp, mẹ con cùng đi học, học sinh nhỏ tuổi nhất ngoài 25, lớn tuổi nhất cũng đã 70.
Họ sáng vào rừng, trưa lên rẫy, chiều tối về lại lên lớp học. Còn những thầy, cô giáo đêm đêm “cõng” chữ lên núi này cũng lấy sự hào hứng, phấn khích từ lớp học để làm niềm vui, làm động lực cho chính mình.
Đó là những lời chia sẻ của bà Lâm Thị Tiềm và anh Mấu Văn Trùng dân tộc Raglai ở thôn Đá Hang, xã Vĩnh Hải, huyện Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận về việc tham gia lớp học xóa mũ chữ tại điểm Trường Tiểu học Ngô Quyền.
Năm nay đã “thất thập cổ lai hy” nhưng bà Lâm Thị Tiềm vẫn háo hức đến lớp. Bà Tiềm cho biết, cả đời mình không biết chữ, chỉ biết vào rừng làm rẫy nên phải làm gương cho các cháu mình noi theo.
Một lớp học ở thôn Cầu Gãy.
Cách điểm Trường Tiểu học Ngô Quyền khoảng 20 km đường đèo núi quanh co là điểm Trường Tiểu học Vĩnh Hy ở thôn Cầu Gãy. Tại đây, gần 30 học viên là người Raglai đang theo học lớp xóa mù chữ.
Nhà anh Cao Văn Kênh cách trường gần 10 km, nhưng từ ngày lớp xóa mù chữ mở ra, anh chưa vắng ngày nào, dù trời mưa gió. Đáng nói là anh bị tật một chân từ nhỏ, việc đi lại rất khó khăn, phải nhờ thêm cả đôi tay. Thế nhưng với quyết tâm học được cái chữ, anh Kênh vẫn cố gắng bám trường, bám lớp.
“Từ đó qua đây chắc khoảng 10 cây số, nếu đi như người ta thì nhanh, còn em đi chậm, vừa đi vừa nghỉ”, anh Kênh nói.
Chị Cao Thị Chín tay xách nách mang khi đến với lớp học này. Do có con nhỏ (dưới 3 tuổi) nên mỗi lần đến lớp chị cũng phải đưa con mình theo, rồi nào là sách, vở, nào là bỉm, sữa cho con. “Đi học để biết chữ, biết thêm kiến thức, đến lớp học rất là vui, có thầy cô, có anh em, bạn bè”, chị Chín cho biết.
Bà Lâm Thị Tiềm đã 70 tuổi vẫn tham gia lớp xóa mù chữ.
Niềm vui của người “cõng” chữ lên núi
Từ đầu tháng 11 đến nay, cứ vào chiều tối các ngày thứ 2, 4, 6, hai điểm Trường Tiểu học Ngô Quyền ở thôn Đá Hang và Trường Tiểu học Vĩnh Hy ở thôn Cầu Gãy, thuộc xã Vĩnh Hải, huyện Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận đều sáng đèn để phục vụ cho các lớp xóa mù chữ.
Video đang HOT
Đây là các lớp học theo chương trình phổ cập giáo dục tiểu học dành cho đồng bào Raglai sinh sống khu vực triền núi trong vùng đệm của Vườn Quốc gia Núi Chúa. 8 lớp học được chia đôi cho 2 điểm trường với số lượng học viên trên 70 người.
Một lớp học ở thôn Đá Hang.
Gần 15 năm dạy học ở điểm Trường Tiểu học Ngô Quyền ở thôn Đá Hang, cô Châu Thị Hoàng Dung đã quen với sự vất vả khi sống ở núi rừng. Những ngày đầu, cô sợ đủ thứ, nhất là khi đêm về, xung quanh toàn một màu đen đặc. Thêm tiếng hú của thú hoang từ bốn bề vọng lại. Sợ, nhưng cô không bỏ trường, bỏ lớp.
“Mặc dù cuộc sống còn rất nhiều khó khăn, sau một ngày làm việc vất vả nhưng khi đến lớp thì họ vẫn với tinh thần lạc quan yêu đời và sẵn sàng tiếp thu cái chữ một cách trọn vẹn. Và từ sự sẵn sàng nhiệt huyết đó làm cho cô giáo càng thêm năng nổ và nhiệt huyết hơn nữa. Tôi rất vui khi tham gia lớp học này và mong rằng khi lớp học này khép lại thì bà con có được cái chữ và tự tin hơn trong cuộc sống”, cô Châu Thị Hoàng Dung chia sẻ.
Các giáo viên phải đi xe qua cầu treo gập ghềnh mới đến điểm trường ở thôn Cầu Gãy.
Còn thầy Võ Văn Quốc, giáo viên Trường Tiểu học Vĩnh Hy ở thôn Cầu Gãy cho biết, đây là lần đầu tiên dạy lớp xóa mù chữ. Trước giờ thầy chỉ quen với tiếng đọc chữ ê a của các em lớp 1 từ 5 – 6 tuổi, còn bây giờ thầy biết thêm tiếng đọc chữ ê a của các anh chị, của những người bằng tuổi cha, tuổi mẹ của mình. Tuy rất mệt mỏi, vì cả ngày đứng lớp, nhưng vì cũng muốn đem con chữ đến cho bà con Raglai nên thầy Quốc cũng phải cố gắng và thu xếp thời gian để lên đây tham gia.
“Khi đến lớp dạy thấy bà con rất chịu khó đến lớp và rất muốn tìm hiểu về con chữ. Sự sôi nổi của bà con khiến cho mình vượt qua khó khăn để đến lớp hàng ngày”, thầy Võ Văn Quốc nói.
Anh Cao Văn Kênh đi lại rất khó khăn nhưng với quyết tâm học được cái chữ, anh vẫn cố gắng đến trường.
Để mở được lớp xóa mù chữ này, ngành giáo dục phối hợp với chính quyền địa phương và các đoàn thể thành lập Ban Chỉ đạo phổ cập giáo dục để đi vận động bà con đến với lớp học. Sau hơn 2 tuần mở lớp, sĩ số lớp học vẫn duy trì hơn 10 học viên/lớp.
Ông Lê Đặng Huỳnh Sơn – Phó Phòng Giáo dục và đào tạo huyện Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận cho biết: “Tổ chức được lớp này sẽ xóa được mù chữ cho bà con dân tộc. Đồng bào rất thích, tham gia học đều”.
Với mong muốn đọc thông, viết thạo để về nhà kèm cặp con cái học hành, các học viên dù bận rộn hay mệt mỏi đến đâu cũng cố gắng đến lớp. Còn những thầy cô giáo, dù vất vả, gian nan nhưng với lòng yêu nghề, tỉnh cảm chân thành của người đồng bào đã tiếp thêm động lực, thôi thúc họ cố gắng, giúp bà con Raglai sinh sống ở vùng đệm của Vườn Quốc gia Núi Chúa biết cái chữ, để có thể tự tin hơn trong cuộc sống.
Thầy cô 'cắm bản' bởi yêu những học trò nghèo miền biên viễn
Điểm trường Phú Lâm, thuộc trường tiểu học Phú Gia, nằm trên địa bàn bản Phú Lâm, xã Phú Gia, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh, cách điểm trung tâm 20km.
Nơi đây có những thầy cô giáo ngày đêm lặng thầm bám bản, bám lớp, mang con chữ đến với những học trò nghèo.
Con đường rừng độc đạo dài gần 20 km gập ghềnh sỏi đá, ngoằn nghèo với nhiều đèo dốc, dẫn chúng tôi vào điểm trường Phú Lâm, nơi có 34 học sinh từ lớp 1 đến lớp 4, trong đó có 2/3 học sinh dân tộc Lào đang theo học. Những lớp học đặc biệt tại điểm trường Phú Lâm, cùng trong một phòng học có 2 lớp cùng học, lớp 1 và lớp 3, lớp 2 và lớp 4. 2 chiếc bảng đen được đặt ở 2 đầu lớp học, học sinh 2 lớp ngồi quay lưng lại với nhau, thầy và trò nơi đây còn gọi là "lớp ghép".
Cô giáo Bùi Thị Hồng Hoài đang dạy lớp học ghép điểm trường Phú Lâm, Trường tiểu học Phú Gia, Hương Khê, Hà Tĩnh.
Một mình cô giáo Cao Thị Loan, giáo viên dạy tiếng Anh tất bật, nhanh như sóc hết hướng dẫn bài cho học sinh lớp lớn, lại quay sang hướng dẫn học sinh lớp nhỏ tập đọc, đánh vần.
"Nói chung năm đầu tiên dạy lớp ghép, tôi thấy việc sắp xếp thời gian để chạy qua chạy lại giữa 2 lớp nhiều khi sát nhau quá. Tất nhiên là mình phải soạn giáo án, giáo án của mình phải thể hiện được rằng, lớp này thì cho kiểm tra bài tập trước, cho học sinh lên viết lại từ mới, bên kia là mình phải dạy luôn từ vựng mới. Sau khi học sinh học từ mới rồi, cô sẽ nói các con học thuộc từ mới thì cô sẽ kiểm tra lại bên này, sau đó lại sang bên kia kiểm tra lại từ mới bên lớp kia. Bên này cho học nghe thì phải dặn bên kia là các em chưa làm bài nghe", cô Loan nói.
Giờ học tiếng Anh của học 2 lớp ghép
Vất vả thiếu thốn là vậy, nhưng gần gũi với những đứa trẻ miền sơn cước còn nhiều thiếu thốn, nhưng khát chữ, ham học, các thầy, cô chẳng nỡ từ bỏ công việc mà mình đang phụ trách. Tâm sự với chúng tôi, những giáo viên cắm bản ở Phú Lâm tự nhận mình là người con của bản. Để rồi, những ánh mắt trong veo, hồn nhiên và cả những nét chữ, giọng đọc ngọng nghịu của trò đã "níu" các thầy, cô ở lại lâu với mảnh đất này.
Theo cô Bùi Thị Hồng Hoài, giáo viên chủ nhiệm lớp 2 và lớp 3, các em học sinh phải học lớp ghép bởi thiếu phòng học và thiếu giáo viên. Mặc dù khó khăn, vất vả về đi lại, trang thiết bị dạy học nhưng gần 27 năm giảng dạy, gắn bó tại điểm trường Phú Lâm, cô Hoài đã coi nơi đây đã trở thành một phần cuộc sống với bao kỉ niệm vui buồn. Điều mà cô Hoài trăn trở nhiều năm qua, đó là việc thiếu trang thiếu bị học tập và thiếu giáo viên.
"Chúng tôi rất mong muốn ở điểm Phú Lâm có thêm một giáo viên dạy kê, để lỡ khi giáo viên có ốm đau hay có việc gì thì họ đứng dạy thay cho mình. Cán bộ ở phòng, ở Sở cũng quan tâm hơn, thường xuyên kiểm tra việc dạy và học của giáo viên và học sinh nơi đây, có sự đầu tư hơn, hướng dẫn cho mình dạy như thế nào để học sinh phát triển hơn", cô Hoài cho hay.
2 lớp học lớp 1 và lớp 3, lớp 2 và lớp 4 được ghép vào một lớp. Cô giáo dạy cùng lúc 2 lớp học.
Khó khăn là vậy nhưng vì sao những thầy, cô giáo trẻ vẫn kiên trì bám trường, bám lớp, bởi tình cảm của học trò đã níu giữ bước chân thầy, cô.
Cô giáo Cao Thị Loan chia sẻ: "Tôi rất thích việc dạy ở đây vì tôi cảm thấy rằng mình đang làm điều gì đó giúp đỡ cho các em, mình cảm thấy việc dạy này của mình rất ý nghĩa. Mình cảm thấy nhờ công việc này, nhờ những buổi lên Phú Lâm em cảm thấy trân trọng nghề của mình hơn. Các em học sinh ở đây, vào những ngày 20/10 hay 20/11, các em chỉ vẽ thiếp, hái hoa dại bên đường tặng cô thôi, mình cảm thấy rất là trân trọng".
"Từ nhỏ tôi đã ấp ủ làm nghề giáo viên, về đây gieo chữ cho các em học sinh, giống như bản thân mình, lúc nhỏ thì được cô gieo chữ, nhờ vậy mà sau này mình có một nghề nghiệp rất ổn định, đó cũng là nguyên nhân mà mình quay trở về ngôi trường này để mà làm việc, để giúp các em học sinh cũng là người dân tộc như mình, coi như mình là một tấm gương để cho các em noi theo", cô giáo Lê Thị Mai Hồng cho hay.
Một lớp học sinh đọc bài thì lớp còn lại phải ngồi ôn bài.
Nhờ sự quan tâm của cấp ủy chính quyền địa phương và các nhà hảo tâm, điểm trường Phú Lâm giờ đã khang trang hơn, "trường ra trường, lớp ra lớp", không còn cảnh học sinh phải mượn tạm nhà dân, hay học trong những căn phòng tranh nứa tạm bợ. Năm 2019, cùng với sự giúp đỡ của bộ đội Biên phòng Hà Tĩnh, bộ đội Biên phòng Phú Gia, Ban Giám hiệu nhà trường đã kêu gọi Quỹ Thiện Tâm đầu tư 500 triệu đồng cho việc tu sửa cơ sở vật chất, nâng cấp khuôn viên điểm Phú Lâm, giúp thầy cô yên tâm hơn, việc học của các em cũng đảm bảo an toàn mùa mưa bão. Thầy giáo Trần Đình Trung, giáo viên điểm trường Phú Lâm chia sẻ, với lợi thế ở gần Đồn biên phòng Phú Gia nên được giúp đỡ rất nhiều, đó cũng là động lực, là niềm vui đối với các thầy cô giáo, thể hiện sự gắn kết quân, dân.
"Trường đóng gần một đơn vị bộ đội. Đơn vị đó hầu như hỗ trợ cho chúng tôi tất cả, ví dụ như lao động, tất cả những công việc nặng nhọc, Ban Chỉ huy Đồn quan tâm, chia sẻ và đưa anh em chiến sĩ cùng lao động với chúng tôi, chẳng hạn như sơn tường, dọn vệ sinh, chỉnh sửa khuôn viên, hỗ trợ cả về vật chất và tinh thần. Họ đi qua và vào trường thường xuyên, họ nhắc nhở động viên để con em vùng biên này chăm học. Đặc biệt nhất là vào các dịp lễ Tết, chẳng hạn như Tết trung thu, Tết nguyên đán, họ vận động tất cả các nhà hảo tâm, nhà tài trợ đến đây để hỗ trợ giúp đỡ", thầy giáo Trần Đình Trung cho hay.
Các em học sinh 2 lớp học cùng học một phòng học
Thiếu tá Nguyễn Văn Quang, Đồn trưởng Đồn Biên phòng Phú Gia, Bộ Chỉ huy Bộ đội biên phòng tỉnh Hà Tĩnh cho biết, thấu hiếu nỗi vất vả của thầy và trò trên địa bàn, hưởng ứng các đợt phát động "Nhận con nuôi Đồn biên phòng" và "Nâng bước em đến trường", nhận đỡ đầu cho những học sinh nghèo vượt khó với mong muốn tương lai của các em sẽ tươi sáng hơn, cuộc sống của người dân vùng biên cương được ấm no hơn. Thế nhưng, vẫn còn đó những khó khăn, vất vả của người dân nơi bản làng vùng sâu biên giới.
Giờ tan học tại điểm trường Phú Lâm
Thiếu tá Nguyễn Văn Quang mong muốn: "Vừa rồi Ban Chỉ huy cũng ngồi tâm tư, bây giờ mình ngoài giúp dân ở đây ra, giúp để phát triển kinh tế, giúp họ thì cũng là chưa đủ. Sau đó nghĩ, bằng các cá nhân có mối quan hệ với các tổ chức, đặc biệt là tổ chức Hội chữ thập đỏ của huyện Hương Khê và tỉnh Hà Tĩnh, Trung thu vừa rồi, chúng tôi kêu gọi được các tổ chức, các doanh nghiệp về tặng quà cho các cháu, hầu như có tặng 15 cái xe đạp cho các cháu có hoàn cảnh khó khăn tại thôn Phú Lâm, 10 hộ gia đình, mỗi cháu có 1 triệu đồng".
Rời bản Phú Lâm khi tiếng cười nói của các học sinh vẫn rộn rã giờ tan học, trở về trên con đường gần 20 km gập ghềnh đất đá và dốc núi nhưng trong lòng chúng tôi cũng đọng lại một niềm vui khôn tả. Bởi, câu chuyện "gieo chữ" của các thầy cô tuy lắm gian nan, nhưng chính từ trong khó khăn, vẻ đẹp tâm hồn, trách nhiệm nghề nghiệp, tinh thần cống hiến của họ càng được khẳng định và trân trọng./.
Nhà trường phải đặt quyền lợi giáo viên, học sinh lên trên hết Nghề giáo hiện nay có nhiều áp lực, nhà trường cần tạo môi trường giáo dục tốt, đặt quyền lợi giáo viên và học sinh lên trên hết. Trước thực trạng nhiều nhà giáo xin nghỉ việc, PV Người Đưa Tin có cuộc trò chuyện cùng Thầy Huỳnh Thanh Phú, Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Du Tp.HCM. Thầy Phú cho rằng, thầy cô...