Những đôi ‘đũa lệch’ nổi tiếng trong lịch sử bóng rổ
Chênh lệch chiều cao quá lớn là nguyên nhân chính khiến những bộ đôi này trở nên nổi tiếng trong lịch sử Giải Bóng rổ Nhà nghề Mỹ ( NBA).
Spud Webb (1,70 m) và Dominique Wilkins (2,03 m): Bộ đôi có chiều cao chênh lệch 33 cm thi đấu cùng nhau trong 6 mùa giải ở Atlanta Hawks. Wilkins là một trong những ngôi sao lớn của NBA ở thập niên 80 và 90. Trong khi Webb dù chỉ cao 1,70 m, nhưng ông luôn đóng vai trò quan trọng ở các đội bóng từng thi đấu. Hawks góp mặt ở play-off 5 lần trong 6 mùa giải dưới sự dẫn dắt của bộ đôi này.
Allen Iverson (1,83 m) và Dikembe Mutombo (2,18 m): Iverson và Mutombo dù chênh lệch chiều cao 35 cm, nhưng cả 2 là sự kết hợp hoàn hảo khi thi đấu cùng nhau. Iverson nổi tiếng với khả năng tấn công xuất sắc, trong khi Mutombo là một trong những trung phong phòng ngự giỏi nhất lịch sử. Tuy nhiên, cả 2 chỉ thi đấu cùng nhau trong 2 mùa giải ở Philadelphia 76ers. Mùa giải 2000/01, 76ers trao đổi Mutombo sang New Jersey Nets (ngày nay là Brooklyn Nets), bất chấp việc họ đã góp mặt ở NBA Finals (loạt trận chung kết NBA) năm đó.
Isaiah Thomas (1,75 m) và Demarcus Cousins (2,11 m): Thomas thi đấu cùng Cousins ở Sacramento Kings trong 3 mùa giải từ 2011/12 đến 2013/14. Bộ đôi có chiều cao chênh lệch 36 cm không ngừng tiến bộ và chơi ngày càng ăn ý qua từng mùa giải. Năm 2014, Thomas chuyển sang thi đấu cho Phoenix Suns, trong khi Cousins tiếp tục ở lại Kings và vươn mình trở thành ngôi sao hàng đầu giải đấu.
Avery Johnson (1,78 m) và David Robinson (2,16 m): Johnson và Robinson là đôi “đũa lệch” thành công nhất lịch sử NBA. Bộ đôi có chiều cao chênh lệch 38 cm thi đấu cùng nhau 9 mùa giải ở San Antonio Spurs. Năm 1999, Johnson, Robinson và Tim Duncan dẫn dắt Spurs giành chức vô địch NBA đầu tiên trong lịch sử đội bóng. Cả 2 đều được Spurs cất giữ vĩnh viễn số áo từng mặc vì những đóng góp to lớn.
Steve Francis (1,91 m) và Yao Ming (2,29 m): Bộ đôi có chiều cao chênh lệch 38 cm chỉ thi đấu cùng nhau 2 mùa giải. Francis vẫn không ngừng nuối tiếc về những năm tháng thi đấu cùng Yao Ming. Ông từng nói: “Yao Ming là người đồng đội tôi thích nhất trong sự nghiệp”. Gắn bó 2 mùa giải, Francis và Yao Ming nhanh chóng trở thành đôi bạn thân thiết. “Anh ấy là một đồng đội tốt và anh ấy là lý do vì sao tôi cảm thấy như ở nhà tại Houston trong năm đầu tiên. Khi anh ấy chuyển sang Orlando Magic, tôi đã nhớ anh ấy rất nhiều”, Yao Ming kể.
Video đang HOT
Nate Robinson (1,75 m) và Shaq O’Neal (2,16 m): Robinson và O’Neal là đôi bạn thân thiết trong khoảng thời gian thi đấu cùng nhau tại Boston Celtics. Thậm chí, bộ đôi có chiều cao chênh lệch 41 cm luôn bày trò chơi khăm nhau ở bên ngoài sân bóng. Dấu ấn mà đôi “đũa lệch” nghịch ngợm này để lại ở Celtics là không nhiều. Shaq O’Neal lúc này đã bước sang bên kia sườn dốc sự nghiệp và thi đấu mùa giải cuối cùng ở NBA.
Manute Bol (2,31 m) và Muggsy Bogues (1,60 m): Bol là cầu thủ cao nhất trong lịch sử NBA. Trong khi Bogues là cầu thủ có chiều cao khiêm tốn nhất từng thi đấu ở NBA. Chính điều này tạo nên bộ đôi có chiều cao chênh lệch nhất lịch sử giải đấu với 71 cm. Bol và Bogues từng cùng xuất hiện trên ảnh bìa của 3 tờ tạp chí khác nhau. Cả 2 là đồng đội với nhau trong màu áo Washington Bullets (ngày nay là Washington Wizards) ở mùa giải 1987/88.
Derrick Rose và bi kịch của người được kỳ vọng kế thừa Michael Jordan
Sự nghiệp của Derrick Rose có lẽ vươn đến đẳng cấp cao hơn nếu như không bị vùi dập bởi những chấn thương.
Derrick Rose là một trong những cầu thủ để lại nhiều tiếc nuối nhất lịch sử bóng rổ thế giới. Mạnh mẽ, tốc độ đáng kinh ngạc, sở hữu lối chơi thông minh và khả năng ghi điểm xuất chúng là những gì mà người ta nhớ về Rose trong thời kỳ sung mãn.
Kể từ sau Michael Jordan, Chicago Bulls trải qua khoảng thời gian dài chật vật đi tìm vị thế đã đánh mất. Với quyền lựa chọn đầu tiên trong kỳ NBA Draft năm 2008, Bulls quyết định mang về Derrick Rose, chàng trai vừa dẫn dắt Đại học Memphis giành chiến thắng 38 trong 40 trận ở NCAA Division 1 (Giải đấu sinh viên hạng cao nhất nước Mỹ).
Rose nhanh chóng thích nghi với môi trường đỉnh cao, để rồi vươn lên trở thành ngôi sao hàng đầu trong mùa giải thứ 2 thi đấu tại NBA. Ở tuổi 22, Rose là cầu thủ trẻ nhất trong lịch sử NBA nhận danh hiệu MVP (cầu thủ hay nhất) mùa giải. Rose từng được kỳ vọng sẽ kế thừa Jordan dẫn dắt Bulls tìm lại ánh hào quang của thập niên 90.
Rose nhận danh hiệu MVP mùa giải 2010/11 với trung bình 25 điểm, 7,7 kiến tạo và 4,1 rebounds. Ảnh: NBA.
Sự nghiệp bị hủy hoại vì chấn thương
Rose có lối chơi bùng nổ, tận dụng tốc độ và sức bật hơn người để ghi điểm trong những pha lao vào giữa hàng phòng ngự dày đặc của đối thủ. "Derrick Rose là một trong những cầu thủ có thể chất tốt nhất NBA. Anh ấy sử dụng thế mạnh thể chất để ghi điểm. Anh ấy rất nhanh và là hậu vệ có khả năng úp rổ tốt nhất giải đấu", Bleacher Report dành những lời hoa mỹ khi nói về Rose vào năm 2012.
Phong cách thi đấu mạnh bạo của Rose bắt đầu được mổ xẻ nhiều hơn trong mùa giải thứ 4. Rose có thói quen tiếp đất bằng một chân sau những tình huống ghi điểm hoặc tranh chấp trên không. Càng nguy hiểm hơn khi Rose chọn gót chân là điểm đầu tiên tiếp đất, thay vì mũi chân như bao cầu thủ khác. Điều này tạo ra áp lực lớn lên mắt cá, cổ chân và đầu gối, từ đó dẫn đến nguy cơ tổn hại đến dây chằng, khớp xương hoặc sụn chêm.
Nhiều nhà phân tích dự đoán Rose có thể gặp phải những chấn thương nặng nếu không thay đổi thói quen thi đấu. Mối lo ngại trở thành sự thật khi những chấn thương liên quan đến đầu gối của Rose bắt đầu xuất hiện nhiều hơn trong mùa giải 2011/12. Rose ghi trung bình 21,8 điểm và 7,9 kiến tạo, nhưng anh thi đấu 39 trong 82 trận của mùa giải do liên tục mắc phải những chấn thương khác nhau.
Ngày 28/4/2012 đánh dấu bi kịch lớn trong sự nghiệp của Rose. Ở trận đầu tiên tại play-offs với Philadelphia 76ers, Rose bị đứt dây chằng chéo trước sau pha đột phá vào gần rổ. Rose mất 12 tháng chữa trị và hồi phục để có thể thi đấu trở lại. Chấn thương này mở ra chuỗi ngày đen tối trong sự nghiệp của Rose.
Sự nghiệp của Rose trong 3 mùa giải cuối cùng ở Bulls như cuốn tiểu thuyết ngôn tình bi đát. Rose luôn trở lại mạnh mẽ mỗi khi bình phục, nhưng những chấn thương cứ liên tục ập đến sau đó để đạp đổ mọi thứ.
Vận đen vẫn đeo bám khi Rose chuyển sang thi đấu cho New York Knicks. Tại đây, Rose rách sụn chêm đầu gối trái và buộc phải phẫu thuật. Đây là ca chấn thương đầu gối thứ 4 trong vòng 5 năm của Rose.
Phong cách chơi không ngại va chạm là nguyên nhân lớn khiến sự nghiệp của Rose không thể đạt đến đẳng cấp cao nhất. Ảnh: NY Daily News.
Mùa giải 2017/18, Rose chuyển sang Cleveland Cavaliers, nhưng mọi thứ càng tồi tệ hơn khi anh bắt đầu gặp những bất ổn về tâm lý. Ngày 24/11/2017, Rose tự ý rời Cavaliers với lý do "đánh giá lại tương lai ở NBA". Những chấn thương liên tiếp đã ăn mòn tinh thần và khiến Rose mất dần niềm tin vào bản thân.
Sự kiên định đến cùng với bóng rổ
Từng có lúc người hâm mộ tin sự nghiệp của Rose đã đi đến hồi kết, nhưng may thay Rose bắt đầu nhìn nhận lại lối chơi và chấp nhận thay đổi. Rose giờ đây không còn quá lạm dụng những pha đột phá tấn công trực diện vào rổ, mà sử dụng các cú ném từ xa để ghi điểm nhiều hơn.
Rose thay đổi nhận thức về cách thi đấu, đồng thời cũng thay đổi suy nghĩ về vị thế của bản thân ở NBA. Nếu trước đây Rose luôn mặc định bản thân là cầu thủ dẫn dắt ở mọi đội bóng khi mình đặt chân đến, thì giờ đây anh chấp nhận vai trò siêu dự bị hoặc role player (cầu thủ đóng một vai trò nhất định trong đội bóng).
Theo thống kê từ ESPN, Rose thi đấu trung bình 26,6 phút trong 101 trận ở 2 mùa giải gần nhất. Việc thi đấu ít hơn là điều cần thiết khi đó là cách giúp Rose giữ thể trạng luôn ở mức ổn định nhất.
Ngày 1/11/2018, Rose có màn trình diễn bùng nổ để ghi 50 điểm giúp Timberwolves đánh bại Utah Jazz với tỷ số 128-125. Đây cũng là thành tích ghi điểm tốt nhất mà Rose có được cho đến lúc này trong sự nghiệp. Việc cầu thủ có thực lực ghi 50 điểm ở NBA là chuyện không quá bất ngờ, nhưng điều này trở nên đặc biệt khi đó là Rose, người tưởng chừng phải sớm giải nghệ vì các chấn thương.
Sau nhiều thăng trầm trong sự nghiệp, Rose bắt đầu thi đấu tốt trở lại trong 2 mùa giải đã qua. Ảnh: Getty Images.
Cựu MVP đã bật khóc nức nở và hét lên ngay sau khi trận đấu kết thúc. Đó là những giọt nước mắt hạnh phúc và cảm xúc khi bị dồn nén quá lâu của người đàn ông. "Người hâm mộ bóng rổ trên thế giới nên cảm thấy mừng cho Rose. Chuyện hôm nay là minh chứng cho việc đừng từ bỏ, những điều thần kỳ có thể xảy ra. Chúc mừng chàng trai", Dwyane Wade phấn khích nói về chiến tích 50 điểm của Rose trên mạng xã hội.
Rose không còn bùng nổ như thời trai trẻ, nhưng sức hút của anh vẫn còn lớn với người hâm mộ NBA. Hiệu ứng tích cực từ màn trình diễn 50 điểm và những trận đấu liên tiếp dẫn dắt Timberwolves đi đến chiến thắng giúp Rose nhận hơn 2 triệu phiếu bầu trong đợt bình chọn NBA All-Star 2019.
Rose nằm trong nhóm cầu thủ dẫn đầu bình chọn NBA All-Star 2019, nhưng anh vẫn vắng mặt do không được đội ngũ chuyên môn lựa chọn. Tuy nhiên, đây là động lực cực lớn giúp Rose vững tin để tiếp tục thi đấu. "Về tiền bạc, tôi đã tiết kiệm đủ rồi. Bóng rổ là tình yêu. Tôi cảm thấy mình vẫn có thể chơi bóng rổ", Rose khẳng định.
Sau nhiều mùa giải lang bạt sang các đội bóng khác nhau cùng các chấn thương đeo bám dai dẳng, Rose giờ đây biết phải làm gì để giữ gìn sự nghiệp vốn dĩ có quá nhiều bi kịch. Hiện tại, Rose vẫn thi đấu ổn định khi có trung bình 18,1 điểm và 5,6 kiến tạo sau 50 trận ở mùa giải 2019/20 trong màu áo Detroit Pistons.
Kinh Vân
Dàn SAO Barca, Real tái xuất: Messi, Hazard lạ lẫm chưa từng thấy Những ngôi sao hàng đầu của Real Madrid và Barcelona rục rịch trở lại sau khi có lệnh nới lỏng cách ly ở Tây Ban Nha. Đại dịch Covid-19 đang có dấu hiệu hạ nhiệt ở các châu Âu, một trong những đất nước chịu ảnh hưởng nặng nề là Tây Ban Nha bắt đầu từng bước nới lỏng lệnh phong tỏa. Chính...