Nhìn thấy người phụ nữ trong trang phục bán bánh kem mà tôi không tin nổi vào mắt mình
Nhìn thấy hai bố con tôi, em cúi đầu không nói gì nhưng đôi mắt lại ngấn lệ.
Tôi sinh ra trong một gia đình có điều kiện khá giả. Bố tôi là giám đốc của một công ty chuyên cung ứng vật liệu xây dựng. Sau khi du học nước ngoài về, tôi nghiễm nhiên tiếp quản cơ ngơi của bố mẹ để lại.
Tôi gặp và yêu em qua một dịp mai mối. Bởi lúc ấy tuổi tôi cũng đã nhiều mà công việc ngập đầu khiến tôi không có thời gian để tìm hiểu hay theo đuổi một ai. Chúng tôi bên nhau được một thời gian ngắn thì kết hôn.
Em là người phụ nữ xinh đẹp, sắc sảo và luôn coi trọng hình thức. Vợ tôi đầu tư rất nhiều tiền để mua áo quần, túi xách hàng hiệu đắt tiền. Nhiều lúc lăn tăn chuyện mua sắm, em đều lấy lý do để giữ chồng nên phải làm đẹp ra giải thích với tôi. Biết là vợ lãng phí nhưng cũng vì yêu thương mình hết lòng nên tôi đã luôn ủng hộ.
Cho đến một ngày, công ty tôi làm ăn trì trệ, cả tháng trời không kiếm nổi một hợp đồng cỏn con để trả lương cho công nhân làm việc. Tôi rơi vào cảnh lao đao, phải vay tiền khắp nơi để cứu cánh nhằm giúp công ty vực dậy lúc khó khăn. Thế nhưng chưa bao giờ, vợ tôi thấu hiểu cho chuyện ấy. Lúc tôi ra yêu cầu mọi thứ trong nhà cần phải chi tiêu tiết kiệm thì em lập tức không bằng lòng và quay sang trách móc chồng bất tài.
Lúc tôi ra yêu cầu mọi thứ trong nhà cần phải chi tiêu tiết kiệm thì em lập tức không bằng lòng. (Ảnh minh họa)
Thấy thái độ của vợ mình như vậy, tôi đâm ra chán nản và buồn bã vô cùng. Đáng lẽ trong lúc chồng gặp khó khăn, em phải ở bên giúp đỡ và động viên tôi mới đúng. Thế mà em lại thờ ơ và tỏ ra vô trách nhiệm với chồng mình.
Một thời gian sau đó, công ty của tôi thực sự rơi vào khủng hoảng trầm trọng. Lúc về nhà, tôi chỉ muốn được nghỉ ngơi yên tĩnh nhưng lại bắt đầu nghe vợ cằn nhằn chuyện tiền bạc. Em luôn miệng trách tôi vô dụng không nuôi sống nổi gia đình. Chúng tôi cãi nhau không ít lần và lần nào, em cũng bế con về nhà ngoại làm tôi phải muối mặt chạy qua nhà xin lỗi để đón hai mẹ con về.
Cho đến một lần sau trận cãi vã, em bỏ đi sang nhà mẹ đẻ ở cả mấy tuần liền. Lúc tôi sang đón về thì phát hiện em đang đứng dưới cổng cùng một người đàn ông khác. Tận mắt tôi trông thấy vợ và ông ta hôn nhau say đắm như không hề biết sự tồn tại của tôi.
Video đang HOT
Sau hôm ấy, tôi đã quyết định ly hôn với em và giành quyền nuôi con về phần mình. Mặc nhiên, em không chút hối hận hay tỏ ra ăn năn mà vui vẻ đồng ý liền.
Từ ngày kết thúc mối duyên nợ vợ chồng với em, không đêm nào tôi ngủ được. Phần vì lo lắng cho công ty, phần lại lo cho cuộc sống của em sẽ thế nào. Nhiều đêm nằm bên cạnh con, tôi cố giấu đi giọt nước nước mắt của một thằng đàn ông bất lực.
Càng nghĩ nhiều về vết thương mà em gây ra, tôi càng cố gắng quyết tâm nuôi con thật tốt và vực dậy công ty mình.
Thật may mắn là những người bạn hồi đi du học với tôi biết được hoàn cảnh nên đã xúm tay vào giúp đỡ. Họ cho tôi vay tiền, tìm khách hàng tiềm năng để công ty tôi hợp tác… Thế nên chỉ sau hai năm, tôi đã có thể cứu công ty đang bên bờ vực phá sản. Công việc dần đi vào ổn định nên tôi cũng đỡ mệt hơn.
Cho đến một lần tôi chở con trai đến tiệm mua bánh sinh nhật thì tình cờ gặp lại vợ cũ. Lúc đầu gặp, tôi còn không dám tin người phụ nữ trong trang phục bán bánh kem, ốm yếu và gầy gò kia lại là vợ cũ của mình. Nhìn thấy hai bố con tôi, em cúi đầu không nói gì nhưng đôi mắt lại ngấn lệ. Em chỉ xin tôi được bế con một lần nhưng vì thời gian lâu không gặp nhau nên hình ảnh về người mẹ trong nó đã mờ nhạt, khiến thằng bé không chịu cho em bế.
Nhìn thấy em như vậy, tôi cũng đoán ra hoàn cảnh của em cơ cực thế nào sau khi bỏ tôi để theo đuổi người đàn ông khác.
Sau hôm đó, thỉnh thoảng tôi vẫn cố tình chạy xe đến tiệm bánh nhưng đứng khá xa để quan sát vợ cũ làm việc. Thực tình mà nói thời gian qua tôi bận bịu quá không có tâm sức đâu để ý người phụ nữ khác, vì thế trong lòng tôi vẫn chỉ có mình vợ. Thêm vào đó, giữa vợ chồng tôi còn tồn tại đứa con, tôi không thể để nó quên hẳn mẹ đẻ như thế.
Giờ biết em vất vả như thế, tôi càng buồn hơn. Tôi có nên cho vợ cũ một cơ hội để em sửa sai và quay về với gia đình hay để mặc em gánh chịu hậu quả cho những lỗi lầm mà em đã gây ra?
Theo Afamily
Không tin nổi mắt mình khi nhìn thấy con số lương của chồng sắp cưới
Thì ra là thông báo của ngân hàng, nó báo vừa có người chuyển tiền vào tài khoản của anh. Cô đọc rõ số tiền, mới chợt ngỡ ngàng bởi con số đang hiện hữu.
Yêu nhau được một năm, cả hai đều có công ăn việc làm ổn định nên hai gia đình đều giục Thắm và người yêu làm đám cưới. Hồi yêu nhau, chưa khi nào Thắm hỏi về lương của người yêu nhưng thấy anh là người đàn ông không quá phóng khoáng, chi tiêu gì cũng ở mức vừa phải thì cũng nghĩ chắc lương anh cũng chỉ 6-7 triệu là cùng.
Thắm cũng không phải là cô gái yêu anh vì túi tiền của anh mà cô yêu vì mến con người anh. Cô nghĩ một người đàn ông như anh sau cũng sẽ biết lo cho gia đình, chứ không phải lúc nào cũng chỉ biết đàn đúm bạn bè bỏ mặc mọi thức cho vợ.
Thắm là giáo viên, cô nhẩm tính với mức thu nhập của hai người như thế thì hẳn cuộc sống hôn nhân sẽ nhẹ nhàng, thoải mái vì không phải nghĩ quá nhiều về kinh tế. Nhà cửa cũng không phải lo vì anh là con trai duy nhất trong nhà, cưới về chắc chắn họ sẽ ở cùng với bố mẹ chồng.
Ảnh minh họa
Trước hôm quyết định nhận lời làm đám cưới, Thắm và anh đã có buổi nói chuyện nghiêm túc về những điều liên quan đến cuộc sống hôn nhân. Từ cách đối xử, phân chia công việc và cả vấn đề tài chính nữa. Mọi chuyện đều ổn, cho đến khi hai người bàn về vấn đề kinh tế.
Anh nói, trước giờ n hà anh bố anh là người nắm kinh tế, mẹ muốn tiêu gì hỏi ý kiến của bố, bố thống nhất thì mới được mua. Bây giờ lương hàng tháng của anh cũng toàn gửi bố. Nghe tới đó mà Thắm đã phát hoảng, nhưng khi thấy anh nói sau khi kết hôn vợ chồng sẽ tự lập tự giữ tiền thì cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Khi ấy, cô thấy anh là một người tuyệt vời, tư tưởng thoáng hơn, hoặc chí ít anh cũng tôn trọng và cho cô quyền tự quyết. Cô quyết định nhận lờ cầu hôn của anh.
Ngày hôm sau họ lại ngồi lại với nhau và bắt đầu bàn tới chuyện chuẩn bị cho đám cưới. Lúc này Thắm mới ngã ngửa: "Ảnh cưới chẳng cần chụp album làm gì cho tốn kém, chỉ làm hai cái ảnh lớn cho hai bên nội ngoại. Nhẫn cưới thì chọn tầm 2 triệu trở xuống thôi em ạ, vì nhẫn cưới có bán được đâu mà mua đắt tiền, chỉ cần mang ý nghĩa tượng trưng là được".
Giường và nệm thì cứ dùng cái giường anh đang nằm. Mua ga giường mới là được ai thấy được đâu, thêm cái gối mới nữa thì lại thành đồ mới ngay".
Thắm đứng hình vì câu nói ấy của chồng sắp cưới. Mới đây, còn nghĩ anh thoáng, tư tưởng cởi mở hơn các cụ, nhưng thực ra nó cũng chẳng khác gì. Đời người cưới có một lần, Thắm không muốn hoang phí nhưng cũng phài làm cho nó tử tế một chút không thì mất mặt với bạn bè lắm. Mà gia đình hai bên có phải khó khăn gì đâu.
Thắm vừa nói ý định với anh, anh liền trừng mắt lên: "Bố anh nói phụ nữ tiêu hoang phí chẳng có sai tí nào. Bao nhiêu nhà sạt nghiệp vì thói tiêu không kiềm chế của phụ nữ em không biết à. Em phải nghe theo sự sắp đặt của anh chứ"...
Bố anh nói phụ nữ tiêu hoang phí chẳng có sai tí nào. (Ảnh minh họa)
Thắm sững sờ, nhưng lúc đó cô nghĩ chắc lương của anh không nhiều, anh mới phải tiết kiệm như thế. Đã xác định lấy nhau rồi, chẳng lẽ vì chuyện này mà cãi nhau rồi không cưới thì cũng không đáng. Vậy là cô đành xuống nước.
Lúc đó anh vào nhà đi vệ sinh, để điện thoại bên ngoài. Bỗng có tin nhắn đến, tò mò, Thắm cầm máy lên và mở ra xem. Trước đây thi thoảng anh vẫn nhờ cô đọc hộ tin nhắn như thế. Thì ra là thông báo của ngân hàng, nó báo vừa có người chuyển tiền vào tài khoản của anh. Cô đọc rõ số tiền, mới chợt ngỡ ngàng bởi con số đang hiện hữu. Nội dung giao dịch là tiền lương tháng x, và con số khiến Thắm không tin vào mắt mình, số dư tài khoản còn khiến cô choáng váng hơn.
Hóa ra, anh không phải là người có lương thấp mà ngược lại anh còn có lương khủng nữa. Vậy mà tại sao anh lại chi li và tiết kiệm cho đám cưới như vậy. Lẽ nào chồng lương lai muốn giấu cô, không muốn cô biết thu nhập thực của anh? Cô đâu phải hạng người chỉ biết ăn bám như thế. Một người đàn ông kiếm ra tiền mà lại chi li như vậy thì liệu cuộc sống hôn nhân sau này có thoải mái và hạnh phúc?
Cô hoang mang quá, không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không.
Theo Một thế giới
Nhìn thấy thứ ấy trên ga giường, anh đùng đùng nổi giận đuổi tôi ra khỏi nhà Ngày cưới, anh hí hửng trong đêm tân hôn. Tôi cũng yên tâm vì biết chắc rằng, mình sẽ mang lại cho anh một đêm tân hôn viên mãn. Nào ngờ... Tôi lấy chồng năm 27 tuổi, cái tuổi không còn trẻ để đi đến hôn nhân nhưng cũng không phải tuổi quá muộn. Ở tuổi này, con gái coi như đã tận...