Người H’Mông lạc sang Pakistan: Địa ngục trần gian
Sau một thời gian bị tra hỏi bằng cách dùng vũ lực ở nhà tù quân đội, Vừ Già Pó được chuyển giao về đồn cảnh sát khu vực. Trong gần 1 năm tại đây, những ngày mà người ta trông thấy Pó ăn cơm tù ngày càng thưa đi, rồi thậm chí nếu không phát hiện kịp thời, Pó đã không có cơ hội trở về Việt Nam kể chuyện “phượt” nữa.
Vào tháng 12/2013, tờ báo Dawn.com của Pakistan đưa tin một người đàn ông đã bị cảnh sát Pakistan bắt giữ do đi vào lãnh thổ nước này. Phải đến hơn 10 ngày sau, người đàn ông trên mới bắt đầu nói chuyện nhưng bằng một thứ tiếng kỳ lạ khiến cảnh sát ở đây không thể hiểu được. Với mong muốn giúp người này tìm được gia đình, đồn cảnh sát thị trấn Athmuqam, Pakistan đã đăng tải 1 đoạn clip đặc biệt để anh này nói bằng thứ tiếng của mình. Sau đó, nhân vật bí ẩn đã được xác định là Vừ Già Pó, một người dân tộc H’Mông, ở xã Khâu Vai, huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang của Việt Nam. Trong video, Vừ Già Pó cho biết: Cách đây 2 năm, anh đã rời khỏi địa phương để sang Trung Quốc làm thuê. Sau đó đi lạc sang Pakistan. Trở về nhà trong vòng tay của người thân, người đàn ông sinh năm 1977 này kể lại câu chuyện đầy ly kỳ về hành trình lưu lạc của mình.
Trong ký ức mập mờ đứt đoạn, Vừ Già Pó nhớ nhất là thời gian anh xuống tinh thần đến nỗi 2 lần đã suýt tự k.ết l.iễu cuộc đời. Nhắc đến chuyện ngày đó, anh Pó hề hà đem so sánh nỗi đau về thể xác ở nhà tù quân đội vẫn không nhằm nhò gì so với lúc xuống tinh thần đến việc tự mình lại muốn “hại” mình những mong giải thoát khỏi trần thế hỗn mang.
Buồn bã đến… nhịn ăn
Loa phóng thanh ở một nơi mà nhà cửa phần lớn đổ nát cứ ì èo báo, sau đó những tên râu ria với nước da ngăm đen cứ bình bịch bước đến rồi kéo lết Pó và nói gì đó như bảo anh rằng chúng sẽ đưa anh đến một địa điểm khác. Đúng như dự đoán của Vừ Già Pó, 1 xe thùng và 1 xe chở quân đội đã có mặt sẵn ở trước cổng nhà tù để đưa Pó lên đường.
Rất nhiều người tập trung đến để gặp trực tiếp anh Pó
Kí ức khi đó của Pó cứ mập mờ bởi anh không hề biết những tên to cao, ăn mặc kỳ quái ấy định đưa anh về xứ nào. Ý nghĩ trốn chạy cứ quẩn quanh trong đầu anh, nhưng sức lực thì kiệt quệ, đến đứng dậy còn khó, nói gì đến việc chạy thoát khỏi một đoàn người mà ai nấy đều khỏe hơn hẳn những người leo treo vách đá giỏi nơi quê nhà.
Đoàn xe chở Pó không hề dừng lại một phút nào cho đến khi đặt chân đến một địa điểm giam cầm khác. Pó kể rằng tù binh ở đó trông chẳng khác gì đám người Kinh ở xuôi lên lúc anh còn ở nhà thấy ở chợ Khâu Vai. Nhưng tại đó thì người ta không cho để râu dài xồm xoàm như thế, chỉ có 2-3 ngày sau là cả lũ người ở phòng anh đều bị cảnh sát cạo sạch bong.
Thực ra, anh cũng chẳng buồn để ý đến những kẻ ngoại lai ở cùng phòng giam, bởi khi đó trong đầu anh chỉ có ý nghĩ duy nhất là gia đình. Còn việc tranh giành, thậm chí những hành động muốn thể hiện bản lĩnh đối với người khác của những người tù kia anh cũng mặc kệ. Mỗi đêm trôi qua là những cơn ác mộng về hình ảnh gia đình anh bị nước lũ cuốn phăng lại kéo về, khiến cái gối anh nằm luôn đẫm nước mắt. Đau buồn đến tận cùng, Pó không buồn ăn, anh sống lặng lẽ như một đ.ứa t.rẻ người H’ Mông chưa đến t.uổi biết nói biết nghĩ, anh chỉ ngủ, ngày nào cũng như ngày nào.
Video đang HOT
2 lần t.ự t.ử không thành
Trước lúc được đưa vào phòng giam, Vừ Già Pó cũng đã kịp quan sát qua loa khung cảnh nhà tù. “Nơi ấy không có những ngôi nhà cao tầng như những nơi mà tôi từng đi qua, duy chỉ có vài cái nhà khiến tôi gợi nhớ về trụ sở UBND xã Khâu Vai ngay bên trên chợ mà hằng tuần trước đó tôi vẫn đuổi lợn lên đó bán. Hầu như xung quanh nơi ấy không một bóng người dân sinh sống, baoquanh là những hàng rào thép kiên cố”. Pó nhớ lại.
Ngày Pó về, chính quyền xã cũng đến thăm hỏi.
Thời gian tại đây, Pó buồn đến tái tê, anh càng hy vọng bao nhiêu thì lại càng tuyệt vọng khổ đau bấy nhiêu. Trong suốt 2 năm, trong đầu anh chỉ có ý nghĩ duy nhất là về nhà. Rất nhiều lần anh đã có ý định bỏ trốn, nhưng nghĩ lại địa hình nhà tù, anh đành chịu.
Trong ngục tối, hết chán ăn anh lại nghĩ đến việc tìm đến cái c.hết để giải thoát. Phần là vì cũng đã gần 2 năm tìm đường về mà không chút hy vọng, phần lại nghĩ rằng người vợ ở quê nhà ngóng trông lâu quá lại tìm một mối khác nên càng khiến anh buồn rầu. Anh muốn tìm cái c.hết. Nghĩ là làm, anh ra hiệu với một người bạn tù xin tìm thuốc độc và cuối cùng anh bạn ngoại quốc đó đã đáp ứng.
Buổi sáng trước bữa cơm tù, Vừ Già Pó mở nắp lọ và định dốc hết vào miệng thì bị người bạn tù kia giữ lại. Hóa ra trong câu chuyện bằng cách ra hiệu bằng hành động của 2 người, anh bạn tù của Pó chỉ tưởng rằng anh sử dụng thuốc độc để đ.ánh bả lũ chuột đêm nào cũng chạy lông nhông trong phòng giam.
Sau lần ấy, suy nghĩ của Pó đã được cải thiện hơn, người bạn tù mà anh không hề biết đến tên vì bất đồng ngôn ngữ lại càng giúp tình bạn giữa 2 người được thắt chặt. Nhưng cũng chỉ sau đó một thời gian ngắn, anh bạn thân ngoại quốc của Pó được thả ra. Một mình Pó buồn bã ngồi trong góc phòng tối tăm không người hiểu thấu nỗi niềm, Pó lại tính đến chuyện t.ự v.ẫn.
“Cái ngày ấy trong đầu tôi cứ suy nghĩ vẩn vơ. Chán nản với cuộc sống, tôi tháo thắt lưng ra rồi dùng hai tay thắt chặt cổ mình để được giải thoát khỏi sự khổ đau. Nhưng ngay lập tức có một tiếng hét lớn, sau đó một vị cách sát đã mở cửa, giật lấy thắt lưng của tôi và dùng rùi cui đ.ánh liên tiếp vào người tôi”. Pó ngược dòng thời gian kể.
Theo Khampha
Người H'Mông lạc sang Pakistan: Chạy trốn trước họng s.úng
Pó đi mãi, đi mãi mong tìm được đường về nhà đoàn tụ cùng các con nhưng anh vẫn không thấy nơi nào có đá nhiều giống như nhà mình. Trên đường đi, anh thấy những ngôi nhà dọc đường đổ nát, tiếng s.úng inh ỏi, rất nhiều người ngồi trên xe ô tô cầm s.úng, Pó chạy trốn.
Vào tháng 12/2013, tờ báo Dawn.com của Pakistan đưa tin một người đàn ông đã bị cảnh sát Pakistan bắt giữ do đi vào lãnh thổ nước này. Phải đến hơn 10 ngày sau, người đàn ông trên mới bắt đầu nói chuyện nhưng bằng một thứ tiếng kỳ lạ khiến cảnh sát ở đây không thể hiểu được. Với mong muốn giúp người này tìm được gia đình, đồn cảnh sát thị trấn Athmuqam, Pakistan đã đăng tải 1 đoạn clip đặc biệt để anh này nói bằng thứ tiếng của mình. Sau đó, nhân vật bí ẩn đã được xác định là Vừ Già Pó, một người dân tộc H'Mông, ở xã Khâu Vai, H.Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang của Việt Nam. Trong video, Vừ Già Pó cho biết: Cách đây 2 năm, anh đã rời khỏi địa phương để sang Trung Quốc làm thuê. Sau đó đi lạc sang Pakistan. Trở về nhà trong vòng tay của người thân, người đàn ông sinh năm 1977 này kể lại câu chuyện đầy ly kỳ về hành trình lưu lạc của mình.
Câu chuyện ly kỳ về hành trình lưu lạc vượt 12 nước gần đây của Vừ Già Pó (37 t.uổi) khiến dư luận xôn xao. Ngày 12/5, Pó được trở về đoàn tụ cùng gia đình. Anh đã trò chuyện về chuyến hành trình chạy trốn những tên chủ độc ác ở Trung Quốc, sau đó đi bộ vượt dãy Hymalaya sang đến Pakistan mà không mang theo đồ ăn hay giấy tờ tùy thân khiến nhiều người vô cùng cảm phục.
Câu chuyện của Pó là câu chuyện có thật của một người bất đắc dĩ phải đi lạc đường, chứ hoàn toàn không phải vì muốn được nổi tiếng như nhiều người tưởng.
Vừ Già Pó cùng gia đình
Giáp mặt những tay s.úng
Pó không nhớ bao lâu anh mới đi qua hết ngọn núi lớn phủ đầy tuyết, anh tiếp tục bước trên con đường theo hướng mặt trời lặn. Lúc mệt, Pó lại ngồi nghỉ dưới bóng cây đến khi khỏe thì tiếp tục lên đường.
Con đường mà Pó đi qua sau khi vượt dãy Hymalaya đều là rừng cây rậm rạp, rồi tới những cánh đồng hoang. Pó nhớ những ngày tháng là cậu con trai mồ côi cả cha lẫn mẹ sống dại khờ như cỏ cây cũng không khủng khiếp đến thế. Trong kí ức t.uổi thơ của cậu bé thời ấy còn có dân làng, còn có anh em đùm bọc. Còn hiện tại, anh cảm thấy mình nhỏ bé trong cái thế giới rộng lớn, không người thân bạn bè. Mỗi khi đói, thấy có nhà dân, Pó lại vào xin ăn. Nhìn bộ dạng rách rưới như kẻ "điên" đi lang thang của anh, người tốt bụng cho ăn là may mắn lắm.
Pó xúc động gặp mẹ vợ
Pó nhớ lại, đang đi ăn xin bỗng nghe thấy tiếng s.úng, người dân xách đồ chạy tứ phía, họ kéo Pó chạy theo nhưng anh không theo. Anh đi ngược lại với đoàn người. Những ngôi nhà vỡ vụn tan hoang, không một bóng người.
"Từng đoàn xe nối tiếp nhau, họ lăm lăm tay s.úng trông rất hung hăng, lúc đó tôi chỉ biết núp vào gốc cây, chờ đoàn xe đi khuất", Pó kể.
Bất ngờ bị bắt
Ở nơi xa lạ không một bóng người, thi thoảng lại có tiếng s.úng, tiếng nổ lớn ầm ầm tứ phía, Pó bắt đầu sợ, khi đó anh tính quay lại nhưng rồi lại thôi. Pó nhớ ngày xa gia đình đi làm thuê ở Trung Quốc, người ta dẫn anh đi theo hướng mặt trời mọc nên giờ muốn về ắt phải đi hướng ngược lại, cho dù có c.hết thì âu cũng là số phận.
Đoàn xe đưa những tay s.úng cứ ầm ầm chạy trên đường. Pó hết đường đi lại rẽ vào rừng đi tiếp, tưởng rằng sẽ không phải giáp mặt với những kẻ cầm s.úng hung hăng kia nữa, nhưng lại hoàn toàn khác.
Pó và anh em trong gia đình
Lang thang trong rừng, Pó phát hiện mấy tên cầm s.úng mặt bịt kín mít, chỉ hở ra đôi mắt đen ngòm, liếc đi liếc lại. Sợ chúng phát hiện, Pó núp vào bụi cây rậm ngồi chờ. Khi im ắng, Pó tưởng những kẻ lạ kia đã đi xa, anh bò ra ngoài, bất ngờ nghe tiếng đạn b.ắn chỉ thiên. Pó thục mạng chạy, những người lạ mặt đuổi theo anh.
"Những người lạ bao vây tôi khắp nơi, hoảng loạn nên tôi đã lao xuống một đầm lầy rồi bơi trốn trong khóm cỏ, chỉ để lộ cái đầu. Có một tên hét rất to rồi lại dơ s.úng b.ắn lên trời trông như con sói đang khát m.áu, tôi vẫn nằm im không động đậy. Sau đó bọn họ bắt đầu xuống đầm dùng dao phát quang cây cỏ lùng sục tứ phía, biết mình hết đường nên tôi vẫn cứ ngồi im trong khóm cây. Một tên từ từ chặt những gốc cây xung quanh nơi tôi đang trú, rồi gọi những tên còn lại đưa tôi lên thùng ô tô", Pó sợ hãi kể lại.
Theo Khampha
Hành trình vượt dãy Himalaya của người lạc sang Pakistan "Chạy thoát khỏi những tên chủ độc ác, tôi ngơ ngác không biết mình sẽ đi về đâu. Tôi nhớ nhà, nhớ vợ con. Cứ thế, tôi đi về hướng mặt trời lặn, băng qua ngọn núi phủ đầy tuyết, lúc đói lại vặt trộm hoa quả ăn. Lúc khát nước, gặp vũng bùn, tôi phải dùng tay bốc lên uống", Pó kể...