Ngày vợ ký đơn ly hôn, tôi sung sướng mở tiệc ăn mừng, nửa năm sau tôi tuyệt vọng gọi cả chục cuộc mà cô ấy chẳng thèm nghe!
Cuộc sống thời gian đầu sau ly hôn của tôi đúng là thiên đường.
Vợ tôi sinh xong xuống sắc thậm tệ. Ở nhà có mỗi việc chăm con và chăm mẹ chồng ốm, hàng tháng có chồng mang tiền về nuôi. Thế mà ngày nào tôi đi làm về cô ấy cũng kêu than đủ kiểu.
Trên công ty thì chịu áp lực từ sếp, về nhà phải đối mặt với vợ, tôi mệt mỏi kinh khủng. Nhưng hễ tôi về muộn là vợ giận dỗi. Cuộc sống ngột ngạt đè nén như thế thử hỏi ai mà chịu đựng nổi?
Khi con tròn 1 tuổi, sức chịu đựng đã đến giới hạn, tôi quyết định ly hôn. Chẳng có người khác đâu, chỉ là tôi muốn giải thoát mình khỏi “gông cùm” của vợ. Hết giờ làm được thảnh thơi thư giãn, về nhà yên tĩnh nghỉ ngơi hoặc đi tụ tập với bạn bè.
Cứ nghĩ vợ phải gào lên oán trách, không ngờ cô ấy nhanh chóng ký đơn. Vợ bế con ra khỏi nhà. Tôi không thể chăm sóc cho mẹ vì còn đi làm nên quyết định thuê một bác giúp việc. Bỏ tiền thuê người nên tôi không còn tiền gửi chu cấp cho con. Vợ cũ đi làm, chỉ phải nuôi con thôi nên chắc cũng ổn.
Cuộc sống sau ly hôn của tôi đúng là thiên đường. Tôi quá vui mừng nhẹ nhõm, thậm chí còn đặt một bàn tiệc lớn mời anh em chiến hữu đến liên hoan. Việc nhà và chăm sóc mẹ đã có người giúp việc, tôi chỉ cần đi làm. Thời gian rảnh hoàn toàn được nghỉ ngơi và giải trí cá nhân. So với cuộc sống trước đây đúng là một một trời một vực!
Video đang HOT
Qua nửa năm như vậy, tôi cũng thấy cô đơn trống vắng, đang có ý định tái hôn thì chẳng may gặp tai nạn nặng. Việc điều trị đã ngốn sạch số tiền tiết kiệm của tôi, thậm chí còn phải vay nợ thêm. Tôi bị gãy chân, xuất viện về nhà vẫn phải nằm một chỗ nhiều tháng. Không còn tiền, nợ lương người giúp việc một tháng thì họ lập tức bỏ đi. Mẹ tôi vốn yếu làm sao chăm được cho con trai?
Lúc ấy tôi nhớ đến vợ cũ. Gọi cho vợ cũ thì cô ấy nói: “Tôi với anh bây giờ là người dưng”. Tôi lấy cớ nhớ con, bảo cô ấy đưa con đến gặp bố thì vợ cũ phán: “Anh ngó ngàng tới nó bao giờ mà đòi làm bố? Quên đi nhé! Nó chẳng thèm bố như anh!”.
Sau lần đó tôi gọi thế nào cô ấy cũng không nhấc máy, nhắn tin bao nhiêu cũng chẳng trả lời một câu. Giờ tôi mới thấy hối hận nhưng không biết làm thế nào để xin lỗi vợ cũ và đoàn tụ lại đây?
(Xin giấu tên)
2 năm sau ly hôn, vợ cũ làm việc này khiến tôi lập tức muốn quay lại
Hôn nhân chưa được bao lâu thì tôi ký vào đơn ly hôn theo đề nghị của vợ mặc dù chúng tôi chẳng hề cãi vã.
30 tuổi tôi bắt đầu bước vào cuộc sống hôn nhân với hai bàn tay trắng. Nếu nói công bằng thì tôi là một chàng thanh niên ham chơi và hào phóng, làm được bao nhiêu tôi có thể mang hết cho các em và biếu mẹ mà chẳng cần giữ lại đồng nào.
Tôi suy nghĩ đơn giản rằng thanh niên sức dài vai rộng như tôi ném đâu chẳng sống được nên cũng chẳng cần phải tiết kiệm làm gì. Vậy là có bao nhiêu tiền ngoài tụ tập với đám bạn, biếu bố mẹ thì tôi "nướng" cả vào đam mê mô tô của mình. Cứ dăm bữa nửa tháng tôi lại đổi xe hoặc mua phụ kiện chơi xe.
Cho đến khi tôi gặp Thương, chúng tôi yêu nhau chóng vánh rồi quyết định tiến đến hôn nhân vì cô ấy lỡ dính bầu.
Ảnh minh họa
Cưới nhau xong chúng tôi thuê một căn nhà để ở. Lúc này tôi đã có ý thức hơn với trách nhiệm gánh vác gia đình nên cũng tự dặn mình là phải bơn bớt sở thích cá nhân lại để lo cho vợ con.
Ngặt một nỗi, không hiểu sao từ sau lập gia đình công việc làm ăn của tôi thua lỗ liên miên. Tôi chán nản còn nghe lời bọn bạn xúi mà lâm vào bài bạc đến mức mang cả tiền cưới của hai vợ chồng đi chơi.
Khi con trai được gần 2 tuổi thì Thương chìa ra trước mặt tôi tờ đơn ly hôn. Lý do là cô ấy không còn hy vọng gì về một người chồng như tôi trong tương lai.
Tự trọng của thằng đàn ông khiến tôi lập tức ký đơn ly hôn, tôi còn nghĩ để xem không có tôi thì mẹ con Thương loay hoay sống thế nào. Thế rồi chúng tôi ra tòa trong chóng vánh.
Ly hôn xong Thương nhờ mẹ đẻ cô ấy lên trông con để toàn tâm với công việc. Lúc ấy tôi chỉ cười khẩy.
Những ngày sau đó chỉ có tôi mới thấm giá trị của một gia đình. Đi làm về chẳng có cơm dẻo, canh ngọt nữa. Muốn chơi với con thì phải xin phép vợ cũ tới vào những ngày cuối tuần.
Trong vòng 1 năm, khi tôi còn chìm đắm trong những phẫn uất với Thương thì nhận tin vợ cũ đã mua nhà, là một căn chung cư theo như mơ ước bấy lâu của cô ấy.
Tôi quyết tâm đứng lên gây dựng lại sự nghiệp, ít nhất phải mua được nhà như vợ cũ nhưng may mắn lại không mỉm cười với tôi, tôi cứ làm đâu đổ đó, mỗi ngày tôi lủi thủi về căn nhà trọ 30 mét vuông không vợ con khiến tinh thần càng chán nản.
Vừa qua tôi đi theo công trình lên tận Hà Giang, mẹ tôi phải mổ cấp cứu nên tôi không về kịp. Tôi chỉ biết gọi mấy đứa em cứ vay tiền lo cho mẹ rồi tôi sẽ bắt xe về ngay.
Vừa hộc tốc chạy vào viện với mẹ thì tôi thấy Thương và con trai mình cũng đang ở đó. Vợ cũ của tôi cẩn thận đỡ mẹ đi vệ sinh, vắt nước hoa quả và bón từng thìa cho bà khiến tôi đứng chôn chân ngoài cửa mà nước mắt lăn dài.
Sau khi chia tay, chỉ có tôi là đoạn tuyệt tình nghĩa với nhà ngoại còn Thương vẫn thi thoảng đưa con về quê chơi với bố mẹ tôi. Nay thấy em vẫn yêu thương, chăm sóc mẹ mà tôi hối hận quá, tôi thực sự muốn quay lại với mẹ con Thương nhưng không biết mở lời thế nào.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Đêm trước khi ly hôn, ngỡ vợ đã ngủ chồng thì thầm một câu làm tôi khóc nức nở ôm chặt lấy anh Đêm trước ngày ra tòa ly hôn, ngỡ tôi đã ngủ say không hay biết gì, chồng ôm lấy tôi thủ thỉ một câu làm tôi nức nở chẳng còn muốn rời xa anh. Tôi và Bình yêu nhau được 6 tháng thì vội vã kết hôn, vì tôi lỡ mang thai. Dù vậy, bố mẹ tôi rất quý Bình. Ai cũng khen...