Ngày con trai tôi bán nhà, con rể hùng hổ lao đến trách tôi không chịu nghe lời khuyên để rồi về già làm khổ con gái
Bị con rể mắng mà tôi chỉ biết im lặng, không thể nói được lời nào.
Ngày chồng tôi còn sống, vợ chồng con trai muốn đập bỏ nhà cũ xây mới. Con nói sẽ xây nhà 2 tầng, bố mẹ sống tầng 1, còn con cháu ở phía trên. Khi đó nhà đã cũ và chật hẹp, nghe con nói xây mới nên vợ chồng tôi ủng hộ luôn.
Khi con rể biết chuyện chúng tôi cho toàn bộ đất để con trai xây nhà đã không đồng ý. Con rể nói tính cách con trai tôi bốc đồng, nói một đằng làm một nẻo, nếu không có sự giúp đỡ của nhà ngoại làm gì có tiền xây nhà.
Con rể khuyên chúng tôi chỉ cho con trai phần đất trống và xây nhà ống trên đó, còn ngôi nhà cũ để cho vợ chồng tôi sống. Bởi con rể sợ chuyện làm ăn kinh doanh của con trai mà gặp trục trặc thì sẽ mang sổ đỏ đi cầm cố. Khi đó chúng tôi có thể mất nhà bất kỳ lúc nào.
Chồng tôi cho rằng con rể nói rất đúng nên lưỡng lự chưa muốn cho con trai toàn bộ đất. Nhưng tôi cho rằng con rể muốn tranh giành đất với em vợ nên mới lo sợ mất đất. Tôi tự tin khẳng định con trai là đứa ngoan và giỏi giang, không bao giờ có chuyện vỡ nợ.
Vậy là chúng tôi bỏ ngoài tai lời khuyên của con rể, vẫn sang tên đất cho vợ chồng con trai. Sau đó các con xây nhà to đẹp và chúng tôi đã sống yên ổn được 8 năm nay.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Những năm qua, vợ chồng con trai đối xử với chúng tôi rất tốt. Ngày chồng tôi bệnh nặng, chỉ có vợ chồng con trai thay phiên nhau chăm sóc, còn con gái bận chăm sóc bà thông gia ốm liệt giường nên không giúp được gì.
Sau khi chồng tôi mất, các con rất quan tâm lo lắng cho mẹ già. Tháng nào con dâu cũng mua đồ bổ bồi dưỡng cho tôi. Cứ nghĩ cuối đời tôi sẽ được sống tuổi già an nhàn, nào ngờ tháng vừa rồi, con trai tôi báo tin phải bán nhà để trang trải nợ nần.
Lúc nghe tin đó tôi choáng váng và nằm vật xuống giường khóc than, thế là mất hết tất cả. Tôi càng sốc hơn khi con trai nói sẽ chuyển cả gia đình về nhà ngoại lánh nạn và tôi qua nhà con gái tránh tạm.
Ngay khi biết tin anh trai định bán nhà trả nợ, vợ chồng con gái tôi hớt hải chạy qua hỏi han tình hình. Vừa nhìn thấy mặt mẹ vợ, con rể đã trút hết tức giận lên người tôi:
“Con đã bảo bố mẹ chỉ cho vợ chồng anh chị ấy một nửa đất thôi. Bây giờ thì nhà mất, anh chị chạy qua nhà ngoại ăn ngon ngủ kỹ, còn mẹ lại làm khổ vợ con. Cả đời bố mẹ khôn ngoan là thế, vậy mà cuối đời lại trắng tay”.
Không còn chỗ nào để đi, tôi buộc phải về nhà vợ chồng con gái sống. Lúc trước con rể đối xử rất tốt với tôi nhưng từ ngày về sống chung nhà thì mặt cứ sầm sì, làm cái gì cũng cau có như muốn đuổi mẹ ra khỏi nhà. Tôi không có lương hưu, tiền tiết kiệm chẳng có mấy, tuổi đã cao. Tôi phải làm sao đây?
Ông thông gia tới chơi nhà, trách con rể một câu làm tôi suýt ngất vì sốc
Tôi không ngờ lại có ngày chứng kiến cảnh ông thông gia với danh nghĩa bố vợ đang trách móc con rể là con trai tôi.
Năm nay tôi 65 tuổi, cuộc sống tuổi già an nhàn bên con cháu, tôi cũng cảm thấy mãn nguyện. Tôi có hai con trai, đều lập gia đình, rất trưởng thành và có hiếu với bố mẹ hai bên. Hiện nay vợ chồng tôi đang sống với vợ chồng con trai út, đây là đứa tôi quý mến nhất nhà.
Tôi còn nhớ, hồi học xong đại học, con trai út tôi được nhiều công ty lớn trên thành phố tuyển dụng nhưng tôi lại bất ngờ vì con chọn về sống ở huyện với bố mẹ. Bỏ qua lời mời hấp dẫn với mức lương cao, công việc triển vọng để sống cùng với bố mẹ. Tôi mới đầu cũng trách con lắm, nhưng về sau mới hiểu tấm lòng của con. Do anh trai kết hôn và sống ở xa, ít khi về với bố mẹ, nên nếu con út cũng ở xa sẽ không có người chăm sóc vợ chồng tôi lúc tuổi già.
Con út cưới vợ và có con, vợ chồng tôi hạnh phúc lắm. Con dâu cũng ngoan ngoãn, xinh xắn và yêu thương chồng con. Việc yêu ai, cưới ai, tôi cho con trai tự quyết định. Vì vậy mặc dù trước khi con trai út cưới vợ, nhiều người xì xào nói rằng tôi quá chiều con, để con lấy vợ xa, nhà thông gia không tương xứng, con trai không được nhờ nhà vợ..., tôi đều bỏ qua ngoài tai, vì sướng hay khổ đều là do con trai tôi tự chọn.
Mọi chuyện đang yên ổn, bỗng dưng tôi gặp phải chuyện khó xử trước chuyến ghé thăm của ông thông gia. Tôi rất mừng khi nghe tin ông thông gia tới chơi nhà, thăm con cháu nên cũng chuẩn bị kỹ mọi thứ để đón tiếp. Con trai tôi cũng thế, mong bố vợ lên chơi từ rất lâu rồi. Biết là ông thông gia lên sẽ ngại, nên vợ chồng tôi cũng cố gắng sắp xếp thời gian để con gái đưa bố đi chơi, thăm vài nơi cảnh đẹp trong huyện.
Bố vợ lên nhà con rể không phải để thăm con cháu mà là có mục đích riêng. Ảnh minh họa
Mỗi ngày tôi đều quan tâm tới ông thông gia, pha ấm trà, ăn bánh cùng ngẫm chuyện đời và con cháu. Câu chuyện xoay quanh con cháu, nói cả ngày không hết nên hai chúng tôi rất hòa hợp, vui vẻ. Tôi thì khen con dâu hết lời, còn ông thông gia cũng ưng ý với con rể... Biết là ông thông gia chỉ chơi vài ngày, nên tôi cũng có vẻ tiếc nuối, luôn đề nghị ông ở lại chơi thêm với con cháu, vì cháu nội của tôi tỏ ra rất quý mến ông ngoại.
Buổi tối trước khi ông ấy về, nhà tôi có làm cơm trọng thể để coi như là bữa chia tay. Ăn xong, ông thông gia nói là muốn nghỉ ngơi nên về phòng nằm nghỉ. Lúc sau, tôi thấy con trai mình qua phòng gặp bố vợ. Tôi cũng không để ý, nhưng trong lúc tìm đồ đạc, tôi có đi ngang qua phòng mà ông thông gia ở.
Lúc đó, tôi nghe rõ lời ông thông gia đang trách con rể: " Nhà bố mẹ đang xây sửa cả tháng nay, con rể mất mặt không chịu về xem thế nào. Ít ra cũng phải biếu bố mẹ mấy trăm triệu, cứ dửng dưng như người ngoài. Mà con rể ăn học tử tế sao mãi chỉ là nhân viên quèn, chưa mua nổi nhà riêng. Định cho con gái tôi đi làm dâu cả đời à? Biết thế này tôi gả cho mấy đám trong xóm, giờ đứa nào cũng giàu có, chúng nó mà là con rể tôi thì đúng là đổi đời".
Tôi nghe xong mà choáng váng suýt ngất, huyết áp tăng vọt, phải cố gắng lấy bình tĩnh để về phòng mình. Cả đêm hôm đó tôi mất ngủ, hóa ra ông thông gia lên không phải để thăm con cháu, mà lên với tư cách là bố vợ để trách móc, đòi hỏi con rể cho tiền để xây sửa nhà. Từ hôm đó đến nay cũng đã một tuần trôi qua, tôi thấy con trai và con dâu có biểu hiện khác với mọi khi. Tôi nghĩ hai con đang áp lực, lục đục cũng chỉ vì sức ép của ông thông gia.
Mấy hôm nay, con trai hỏi tôi xem có tiền không cho vay để làm ăn. Tôi biết thừa con vay để làm gì, nên cũng đang lưỡng lự. Tự dưng tôi mất hết cả thiện cảm với ông thông gia, suy nghĩ nhiều đến việc có nên khuyên con trai mình ly hôn hay không. Bởi không chỉ bố vợ, mà ngay cả vợ cũng đang áp lực lên con trai tôi, nhìn nói suy tư đến là tội nghiệp.
Chuyện tế nhị nên tôi cũng chưa nói với ai trong gia đình vì sợ mọi chuyện thêm phức tạp. Tôi có nên đưa tiền để con trai biếu bố vợ cho yên ổn, hay là khuyên nhủ con trai xem xét về tương lai hôn nhân? Hãy cho tôi lời khuyên!
Đưa bố mẹ ruột sang nhà "chạy lụt" giữa đêm, tôi bỗng dưng bị ăn mắng té tát vì tội dám để chồng làm một "việc xấu hổ" Nước rút xong bố mẹ đã về, nhưng giờ tôi vẫn bị ông bà nhắn tin trách móc. Chắc hiếm có gia đình nào giống như nhà tôi. Người ta gả con gái đi làm dâu thì thương con xót ruột, đây bố mẹ tôi lúc nào cũng thiên vị con rể! Lúc nào bố mẹ cũng sợ con rể thiệt thòi nên...