Mới yêu 3 tháng mà bạn trai “cứ đòi…”
Mới yêu nhau được 3 tháng nhưng người yêu cứ liên tục đòi quan hệ, một em gái đăng đàn hỏi cư dân mạng mình phải làm sao, không lẽ yêu nhau là phải làm chuyện đó thì mới có cảm giác là của nhau?
Ảnh minh họa: Getty Images.
Theo như lời bạn gái kể, cô mới có người yêu được 3 tháng nay nhưng từ khi yêu nhau được khoảng 1 tháng rưỡi thì người yêu cô đã đòi hỏi “chuyện ấy”.
Anh khác hẳn với những gì mọi người hay nhận xét về anh: Ít nói, nhát gái và hiền lành. Hai người yêu xa nhưng gọi điện nói chuyện với nhau lúc nào bạn trai cũng nói chuyện kiểu: “Về… nhá”, “hết dịch… nhá”, “thuê phòng nào view đẹp tí để… nha em”, “thế có cho không”, “thèm quá rồi”… trong khi bản thân cô đã nói rõ là khi nào sẵn sàng thì mới nghĩ đến việc đó, nếu anh không đợi được thì kiếm người khác, cô rất tôn trọng quyết định của anh. Khi đó bạn trai bảo đợi được nhưng đừng để đợi lâu quá, “2-3 năm chắc anh chết mất”.
Cô gái cũng nói thêm rằng mình rất tin tưởng bạn trai là người có trách nhiệm và sẽ không bao giờ cắm sừng mình, vì anh từng có mối tình năm lớp 10, từng “abc” với bạn gái đó nhưng rồi bị cô ấy đá, mãi 5-6 năm sau mới quên được người ta nên cô tin anh là kiểu người chung thủy. Anh cũng đã kể về cô với mẹ, chỉ là, bố cấm có người yêu khi đang đi học nên anh không công khai chuyện hai người.
Video đang HOT
“Vấn đề ở đây là mình chưa muốn điều đó xảy ra vì mình chưa sẵn sàng, mình còn rất nhiều dự định dang dở, anh lại luôn nghĩ mình không cho anh là vì mình không chắc chắn về anh cũng như mình không yêu anh. Anh nói anh cố gắng rất nhiều chỉ để chắc chắn rằng anh sẽ cưới mình nhưng mình lại đưa ra một số lý do rằng nếu sau này có chuyện gì ập đến buộc cả hai phải chia tay thì sao, ai là người thiệt ở đây. Anh trách mình nghĩ nhiều, toàn nghĩ những thứ tiêu cực. Nhưng mà thực sự mình chưa sẵn sàng cho việc ấy một chút nào cả, còn anh luôn tỏ ra giận dỗi khi mình nói chờ em sẵn sàng đã đi rồi tính.
Anh luôn muốn chuyện đó như để đánh dấu chủ quyền, đôi khi anh buông câu “dù gì em vẫn chưa là của anh nên anh không chắc chắn được”.
Để chắc chắn là phải làm chuyện đó hay sao? Không lẽ mình cổ hủ quá? Tụi mình còn yêu xa vài năm nữa mà anh cứ dọa mình thế này chắc hết dịch không dám gặp anh mất. Mọi người cứu mình với”, cô gái viết.
Câu chuyện của cô gái sau đó đã được cộng đồng mạng xúm tay vào mổ xẻ, phân tích về ứng xử trong tình yêu của bạn trai. Đa số cho rằng cô gái thật đúng là một “tấm chiếu mới” chưa trải sự đời, nên những gì cô nhìn nhận về bạn trai như “hiền lành”, “có trách nhiệm”, “đáng tin tưởng”, “sẽ không cắm sừng mình” e rằng không hề có cơ sở.
“Mới có mấy tháng mà cứ đòi ú ớ rồi văn vẻ hứa hẹn các kiểu thì tiễn gấp đi nhé bạn”, “Nghe câu em tin ảnh không cắm sừng em thì em xứng đáng 10 điểm ngây thơ”, “Không nên bạn nhé! Mình khuyên chân thành! Kiểu người này chỉ muốn làm chuyện đó để thỏa mãn ham muốn xác thịt của bạn ấy thôi! Không hề tôn trọng bạn!”, “Đừng thấy người ta đẹp trai, nói lời hay mà ham. Đừng bao giờ yêu một người mở miệng là đề cập chuyện tình dục. Đọc nghe thấy quen quá. Mới đầu chưa gì đã vồ vập, ngày nào cũng gọi mấy bận, mặc dù chưa đồng ý làm người yêu nhưng đã vẽ ra viễn cảnh xyz giống vầy, mới 2 ngày mà nói là đã kể về em cho mẹ anh nghe rồi, mẹ thích em lắm, 4 ngày thì bảo mẹ anh hỏi thăm em, còn kêu dọn vào ở chung nữa chứ, rồi muốn xem của mình… Các kiểu, nghe là biết chỉ muốn lợi dụng, nên block ngay và luôn”… là những ý kiến quân sư và chia sẻ kinh nghiệm của cư dân mạng dành cho cô gái.
Mọi người khuyên cô còn đang đi học thì nên tập trung lo nghĩ nhiều nhất cho chuyện học, đừng nghĩ nhiều về một người con trai “văn vở” như thế này. Nếu bản thân mình không thoải mái, chưa thoải mái với chuyện trao thân, thì chẳng có lý do gì phải nhượng bộ cả. Trong mọi lý do quyết định làm “chuyện ấy”, lý do “dở hơi” nhất là chỉ để chứng minh mình yêu người ta và là của người ta, bởi ai biết mai sau thế nào.
Thấy đôi tất cũ bị rách trong tủ quần áo của người yêu, tôi định vứt đi thì anh gào lên oà khóc
Tôi cứ ngỡ đó là kỷ vật của một người thân nào đó tặng cho anh, nhưng hoá ra...
Đợt dịch này giãn cách, tôi và người yêu có một quyết định táo bạo là chuyển về sống cùng nhau. Vì tình hình dịch khá phức tạp nên hai người sống cùng sẽ chăm sóc được cho người còn lại tốt hơn. Bạn trai tôi thì kém trong khoản nấu nướng, mà bây giờ hàng quán đóng hết rồi, tôi rất sợ anh ăn uống linh tinh ảnh hưởng tới sức khoẻ.
Chúng tôi yêu nhau tới nay đã được 2 năm, anh ấy hơn tôi 3 tuổi. Nói chung cả hai người đều tư tưởng thoáng trong việc sống cùng nhau thời gian này. Dẫu sao trước đó, chúng tôi đều đồng lòng sẽ đi đến hôn nhân, bây giờ chỉ còn là vấn đề về thời gian thôi. Tôi và bạn trai cũng đã ra mắt gia đình đôi bên, nhận được sự ủng hộ, tác thành lớn. Đặc biệt bố mẹ tôi thích anh lắm. Dễ gì tìm thấy một người đàn ông ở độ tuổi này có sự nghiệp vững chắc, không ham mê thói hư tật xấu gì và hiền lành nữa.
Tuy chuyển về sống cùng nhau nhưng tôi và người yêu không ở chung phòng. Mặc dù trước đó cả hai cũng đã từng quan hệ, nhưng chúng tôi tôn trọng không gian riêng tư của nhau. Bây giờ trên danh nghĩa chưa phải vợ chồng mà đã can thiệp quá nhiều vào thế giới riêng ấy thì sẽ có thể tạo ra sự khó chịu, không thoải mái. Thi thoảng "nhớ hơi" nhau thì tôi sẽ sang phòng anh ấy ngủ qua đêm.
Ảnh minh hoạ.
Mọi người thường khó xử khi ở với bạn trai nhưng tôi thì khác, cảm giác rất tuyệt vời, thoải mái. Ban ngày, chúng tôi làm việc tại nhà cùng nhau, sau đó đi chợ, nấu ăn. Buổi chiều thì tập thể dục trong nhà rồi tối giải trí cùng các hoạt động. Gắn bó với người kia 24/24 nhưng chẳng thấy chán gì hết.
Song giữa tuần trước, tôi và người yêu đã có cuộc cãi cọ rất lớn. Nguyên nhân xuất phát từ một đôi tất cũ! Bình thường mỗi ngày tôi sẽ là người phơi rồi cất quần áo. Tủ để quần áo của chúng tôi ở khác phòng. Hôm đó khi bạn trai đang họp online, tôi có lấy quần áo và mang vào tủ sắp xếp cho anh. Bỗng tôi nổi hứng dọn dẹp lại cho người yêu để tủ quần áo của anh ngăn nắp hơn.
Lúc ấy, tôi thấy có một đôi tất để ngay ngắn trong góc tủ. Nhưng lạ là đôi tất này khá cũ rồi, màu phai nhạt cả ra. Đặc biệt có vết rách ở dưới gót của một bên tất. Thấy thế, tôi nghĩ chắc người yêu mình lười chẳng chịu vứt đi. Tôi đem ra ngoài định ném vào sọt rác. Bất ngờ, anh thấy hành động đó, vội vàng tắt mic của buổi họp rồi gào lên với tôi "Em làm gì vậy? Sao vứt tất của anh đi?"
Tôi bàng hoàng tới mức "đứng hình", còn người yêu thì nhanh chóng chạy lại chỗ tôi rồi giật lấy đôi tất trên tay. Anh òa khóc, đi vào trong phòng đóng cửa lại. Bây giờ tôi mới nhận ra, phải chăng mình tự tiện ném đồ của anh đi nên anh ấy mới phản ứng mạnh đến thế? Hoặc cũng có thể đôi tất này là vật kỷ niệm của người thân, chẳng hạn bố mẹ anh. Tôi vào phòng anh, xin lỗi anh và hứa không bao giờ tái diễn nữa.
Bạn trai tôi cũng nguôi ngoai, cất đôi tất vào tủ rồi bảo "Thôi không sao đâu em, từ mai để anh tự cất quần áo của mình, em không cần cất hộ đâu".
Tôi cứ nghi ngờ phải chăng có điều gì ẩn khuất đằng sau. Tối hôm đó, tôi không sang phòng bạn trai ngủ mà lén xem anh có hành động gì bất thường hay không. May sao, cửa phòng anh hé mở ra chứ không đóng hẳn vào. Từ góc khuất bé, tôi thấy bạn trai đang cầm một tấm ảnh ngắm nghía rồi cứ xoa xoa tấm ảnh đó. Rồi anh cất ảnh vào ngăn kéo thứ hai của bàn làm việc.
Tới hôm sau, nhân lúc người yêu đi đổ rác ở tận tầng 1, tôi nhanh chóng vào phòng anh, kiểm tra xem bức ảnh đó là gì. Thật bất ngờ, đó là hai người đang đi tất và chụp theo tư thế rất tình cảm. Đáng chú ý, đôi tất hai người họ đang đi chính là đôi tất mà tôi định vứt đi hôm qua. Tôi lấy điện thoại chụp lại ảnh đó rồi cất lại chỗ cũ.
Từ hôm ấy đến nay, tôi chưa nói cho người yêu biết về việc mình đã phát hiện ra quá khứ của anh. Người yêu tôi trân trọng đôi tất đó, hẳn là có nguyên do. Phải chăng anh vẫn nhớ tình cũ? Nhưng rõ ràng anh vẫn đối xử với tôi rất ân cần, âu yếm như một cặp yêu nhau bình thường. Tôi rối trí quá, chẳng biết phải đối diện với chuyện này ra sao nữa...
Sát ngày cưới tôi vẫn quyết định hủy hôn vì bạn trai tuyên bố "không yêu vẫn lấy, chỉ cần em chăm sóc bố mẹ anh" Bạn trai giải thích với tôi rằng, vì anh thường xuyên đi làm xa nên có nguyện vọng tìm 1 người vợ thay mặt anh chăm sóc gia đình. Tôi năm nay 28 tuổi, là một giáo viên dạy nấu ăn ở Hà Nội. Tôi quen Tuấn khi anh dẫn bạn gái đến trung tâm dạy nấu ăn của tôi để xin học....