Mẹ chồng gửi lên cho túi rau củ, tôi ngại bẩn đem cho bạn rồi bẽ bàng khi họ trả lại
Thấy cô bạn thích thùng rau mẹ chồng gửi lên như vậy nên tôi không ngần ngại cho luôn, nhưng đến chiều tối cô ấy lại tất tả chạy sang.
Ngay từ lần gặp chồng trong câu lạc bộ ở trường đại học, tôi đã bị vẻ ngoài điển trai, sự năng nổ và tràn đầy năng lượng của anh thu hút. Vậy là từ đó tôi bắt đầu lên kế hoạch “cưa” anh, nhưng dù chủ động thế nào anh vẫn không chịu nhận lời yêu tôi.
Tôi xinh đẹp, là gái thành phố, gia đình có điều kiện, có điểm nào không xứng với anh chứ? Tức tối, tôi hỏi thẳng anh thì mới biết hóa ra anh mặc cảm về hoàn cảnh gia đình, cảm thấy yêu tôi là trèo cao nên không dám với. Bởi anh xuất thân từ nông thôn, điều kiện gia đình không tốt lắm, nhà lại đông anh em. Mãi tới khi tôi nói không quan tâm đến những chuyện bên lề đó anh mới đồng ý yêu tôi.
Sau khi tốt nghiệp đại học hai năm, hai đứa tính đến chuyện kết hôn nên anh đưa tôi về nhà ra mắt. Tuy biết nhà anh nghèo, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi đến nơi vẫn tôi không khỏi sửng sốt. Căn nhà nhỏ đơn sơ đúng kiểu ngày xưa, thứ đáng giá nhất trong nhà có lẽ là chiếc tivi cũ kỹ và nhà anh vẫn đang nấu bếp củi thay vì bếp gas, bếp điện.
Vì nhà chồng nghèo nên bố mẹ tôi hết sức thông cảm, không yêu cầu sính lễ quá cầu kỳ, chỉ cần một khoản tiền lễ đen nho nhỏ và 5 tráp xin dâu cho đúng lệ là được. Sau khi cưới, bố mẹ mua cho hai vợ chồng tôi một căn hộ trên thành phố để ổn định cuộc sống, vì hai đứa đều làm việc ở đây cả. Cho nên vợ chồng tôi ít khi về quê chồng, chỉ khi lễ lạt hay có việc gì ở nhà mới về thôi. Cũng vì vậy mà tôi ít có cơ hội tiếp xúc với mẹ chồng.
Tuy ít tiếp xúc với mẹ chồng nhưng tôi vẫn thường xuyên gọi điện hỏi thăm bà. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Song, tôi vẫn thường xuyên gọi điện về hỏi thăm mẹ chồng, mẹ cũng hay gửi đồ ăn thức uống lên cho vợ chồng tôi, khi thì con gà, khi thì túi rau. Bà nói đồ ở quê đều tươi sạch, không lo phun thuốc, với lại gửi như vậy sẽ giúp vợ chồng tôi tiết kiệm được một khoản tiền kha khá.
Nói thật tôi không thích chút nào vì tôi quen mua rau sạch, đồ đã qua sơ chế ở siêu thị rồi. Còn rau củ mẹ gửi lên thường có sâu hoặc bùn đất bám vào, mỗi lần bà gửi lên là tôi phải nhặt lại rồi bùn đất rơi ra khiến nhà bẩn vô cùng. Nhiều lần tôi nói mẹ rửa sạch rồi gửi, nhưng mẹ nói rửa như vậy thì rau củ dễ hỏng. Tuy không thích nhưng tôi không dám nói thẳng vì sợ mẹ chồng buồn, phật lòng nên đành nhận.
Sáng thứ 7 vừa rồi mẹ chồng lại đóng thùng gửi rau lên, tôi phải chạy ra bến xe lấy. Trùng hợp lúc vừa về đến nhà thì đứa bạn sống cùng khu nhà sang chơi. Thấy tôi mở thùng rau, cô bạn xuýt xoa khen. Thấy cô ấy thích như vậy nên tôi không ngần ngại cho luôn, phần vì tôi ngại bẩn, phần vì vợ chồng tôi mới đi siêu thị mua biết bao đồ ăn gồm cả thịt cá, rau củ chất đầy tủ lạnh, giờ không có chỗ chứa nữa.
Thấy cô bạn thích như vậy nên tôi không ngần ngại cho luôn thùng rau mẹ chồng mới gửi. (Ảnh minh họa)
Đến chiều tối, cô bạn lại tất tả chạy sang đưa cho tôi một túi thuốc lá khiến tôi bẽ bàng, khó hiểu.
- Ôi, tao thấy trong thùng rau có túi thuốc này, trong có tờ giấy ghi thuốc ngâm chân cho con dâu nên tao mang sang trả. Nhất mày đấy, được mẹ chồng lo cho từng tí một, gửi rau sạch rồi còn cẩn thận, quan tâm gửi cả thuốc ngâm chân cho nữa. Ước gì mẹ chồng tao cũng như vậy.
Đúng lúc đó thì chồng về, vừa hay nghe hết câu chuyện giữa tôi và cô bạn. Biết hành động của tôi, anh giận lắm vì cảm thấy vợ coi thường mẹ mình, tôi phải xin lỗi, giải thích mãi anh mới nguôi ngoai. Tối hôm đó tôi gọi điện cho mẹ chồng rồi cay mắt khi nghe mẹ nói:
- Mấy hôm trước mẹ nghe con kêu bị nhức chân nên mẹ gói thêm cho túi thuốc lá. Thuốc này hiệu nghiệm lắm, mẹ ngâm mấy hôm mà đỡ đau chân hẳn, con nhớ dùng nhé. Đợt này gà đẻ được chục quả trứng, biết con thích ăn nên mẹ gói tất gửi cho con đấy, con ăn tẩm bổ nhé, lúc nào có nữa mẹ sẽ gửi tiếp.
Nghe mẹ nói tôi cảm thấy hối lỗi tột cùng. Tôi không dám nói với mẹ chuyện đã cho hết thùng rau mẹ gửi mà không thèm nhìn xem bên trong có gì, nếu biết mẹ sẽ buồn lắm. Tôi chưa lo cho mẹ được ngày nào, còn mẹ lo cho tôi từng chút một vậy mà tôi lại chê bai, tôi đúng là nàng dâu tệ mà. Nhưng cũng may tôi vẫn còn cơ hội sửa sai đúng không?
Được mẹ chồng chia cho mảnh đất 5 tỷ, con dâu chưa kịp vui đã phải bật khóc trước một việc bà yêu cầu làm ngay
Đang mừng thầm vì sắp có mảnh đất mặt đường sẽ làm ăn kinh doanh thêm, nhưng rồi lại thất vọng khi mẹ chồng đưa ra một tờ giấy bắt ký vào.
Rơi vào tình huống khó xử, tôi phải làm gì vào lúc này? (Ảnh minh họa)
Kết hôn xong tôi sống ở nhà chồng, do bố chồng tôi mất từ lâu nên vợ chồng tôi ở lại để tiện việc chăm sóc cho mẹ chồng. Nhà chồng tôi có 3 anh chị em, chồng tôi là út và mẹ chồng tôi hợp với con trai út nên bà yêu cầu chúng tôi sống cùng để phụng dưỡng bà. Trước khi lấy chồng, ai cũng bảo tôi số sướng, nhà chồng khá giả.
Đến lúc về ở mới thấy tôi chẳng dễ dàng gì, mẹ chồng tôi có tiền những rất chặt chẽ, bà không muốn chi trả bất cứ khoản nào trong nhà. Tôi và chồng cáng đáng hết, kể cả các khoản tiền sắm sửa, lo giỗ, tết... Có bao nhiêu tiền tôi dành dụm được cũng bị mẹ chồng gợi ý: "Đằng nào sau này cũng nhà của các con, có tiền cứ bỏ ra mà sửa chữa, mua sắm".
Nghe lời mẹ chồng, tôi toàn tâm toàn ý cho nhà chồng, không ngần ngại vay mượn tiền để sửa chữa, cải tạo và sắm sửa trang thiết bị trong nhà. Trước đây tôi cũng dự định sau này có điều kiện sẽ ra ngoài ở riêng, nhưng khi mẹ chồng nói thế đành từ bỏ ý định để tập trung cho ngôi nhà hiện tại đang ở với mẹ chồng.
Cuối tuần trước, nhân ngày giỗ của bố chồng, con cháu đông đủ. Mẹ chồng tôi gọi các con kể cả dâu, rể vào phòng họp bàn để chia tài sản thừa kế. Vốn trước đây bố chồng tôi đã sang tên sở hữu riêng cho mẹ chồng nên toàn bộ tài sản mà bà đang có đều do bà toàn quyền quyết định.
Trong cuộc họp này, mẹ chồng tôi tuyên bố: "Hiện nay mẹ đang ở với nhà thằng út, vợ chồng cũng có nhiều đóng góp ở nhà này. Tuy nhiên, mẹ dự định sẽ cho vợ chồng út mảnh đất ở mặt đường phố huyện, mảnh đất này có giá hiện nay không dưới 5 tỷ đồng, giá trị hơn ngôi nhà đang ở".
Mẹ chồng phân chia như thế tôi cũng thấy hợp lý, bao năm nay vợ chồng tôi phụng dưỡng bà, cũng không toan tính điều gì hơn kém nên đã có nhiều đóng góp cho ngôi nhà hiện nay. Dù sau này không ở đây nữa, nhưng tôi thầm nghĩ đến giấc mơ ấp ủ muốn mở một quán cafe hay tiệm bánh ngọt đã sắp thành hiện thực.
Tôi hoàn toàn nhất trí với phương án của mẹ chồng đưa ra và không có ý kiến gì phàn nàn. Tuy nhiên, khi mà mọi người ra ngoài, chỉ còn tôi và mẹ chồng thì bà đưa ra một tờ giấy và bắt tôi ký vào thì mới cho mảnh đất như đã hứa. Mẹ chồng tôi nói: "Con cứ ở đó thôi, không phải nghĩ ngợi gì, đây chỉ là thủ tục. Chồng con đứng tên thì sau này cũng sẽ cho các con của con thôi".
Hóa ra mẹ chồng bắt tôi ký ngay vào tờ giấy khước từ tài sản, mảnh đất mẹ chồng cho sẽ là của riêng chồng tôi. Lúc đó tôi bật khóc vì sốc, tôi không ngờ mẹ chồng lại làm điều đó với tôi. Bản thân tôi không mong gì chuyện đất cát nhà chồng, tôi còn vun vén thêm cho nhà chồng. Vậy mà mẹ chồng lại tính toán như thế, nếu như tôi ký vào giấy đó, sau này chồng có người khác thì tôi sẽ bị đẩy ra ngoài tay trắng.
Tôi chưa ký vội lúc đó vì lấy lý do còn phải bàn bạc thêm với chồng. Mẹ chồng tôi tỏ rõ thái độ bực tức với tôi, còn chồng tôi cũng nài nỉ tôi ký vào tờ giấy đó cho mẹ chồng khỏi giận dỗi nữa. Tôi thấy mình thật dại vì thời gian qua có bao nhiêu tiền bạc dùng hết vào nhà chồng. Rơi vào tình huống khó xử, tôi phải làm gì vào lúc này? Có nên chiều theo ý mẹ chồng không?
Vào ngày sinh nhật tôi, mẹ chồng cũ gửi tặng thứ này khiến tôi quyết định buông bỏ sân hận Vợ chồng tôi ly hôn là vì mẹ chồng không thích tôi dẫn tới cuộc sống gia đình quá ngột ngạt. Chúng tôi yêu nhau được khoảng hơn 1 năm thì tôi phát hiện mình mang bầu. Ngày đầu tiên gặp mặt mẹ chồng tương lai, tôi đã thấy bà hết liếc ngang lại liếc dọc với mình. Bà còn tỏ rõ thái...