Lời hứa còn chông chênh
Mỗi lời hứa thật sự đều đáng trân trọng, dù nó được thực hiện hay không.
Độc Nhạn
Em từng hỏi ta: “Người ta hứa để làm gì khi lời hứa rồi lại như gió thoảng mây bay?”. Ta chưa trả lời em. Ngay bây giờ, ta chỉ kể cho em nghe những câu chuyện từ chính cuộc đời ta hay từ câu chuyện vay mượn của ai khác thôi, em nhé!
Ngày còn bé, ta thường bị phạt vì tội nghịch ngợm, khi thì vặt cây nhà hàng xóm, khi thì chơi cá ngựa ở nhà bạn quên cả giờ về, khi thì moi lợn kiếm tiền chơi điện tử… ta bị “ăn” nhiều con lươn và bao giờ miệng ta cũng lải nhải: “Con xin hứa từ sau không thế nữa”. Lời hứa của ta tiếp diễn “n” lần mà số lần thực hiện chắc là 1/2 hay 1/3 “n” lần đó thôi. Ngày còn bé, ta không thấy lời hứa của mình có trọng lượng, ta chỉ thấy hứa rồi sẽ được tha tội nghịch ngợm. Ta vẫn thường được nhắc nhở, đã hứa rồi thì làm theo đi nhưng tâm hồn con trẻ lại khiến cho lời hứa của ta treo vào cành cây và bay đi với gió. Ta hứa như một thói quen.
Người lớn vẫn hay dạy ta, hứa phải giữ lời và để ta làm được điều như lời dạy đó, người lớn phải làm gương cho ta. Lời hứa của ta, ta không nhớ nhưng lại nhớ rất kỹ những gì người lớn từng hứa. Chuyện từ ngày nảo ngày nào, người lớn chả biết, ta lại nhớ như in và bắt thực hiện cho bằng được. Sợ người lớn nuốt lời, ta còn ghi lại lời hứa như những tấm vé đa năng cho mình. Người lớn ký tên vào lời hứa là tấm vé ấy khắc có giá trị, chỉ cần thế thôi, ta đã có những ngày ăn kem sung sướng trong mùa hè nóng nực, chỉ cần thế thôi, ta đã được đi công viên, đi dạo phố. Nếu như người lớn không thực hiện lời hứa của mình, có lẽ là người lớn quên, chứ không phải cố tình không giữ trọn lời hứa. Lời hứa ngày bé với ta là như thế.
Lớn dần lên, ta hiểu hơn về chữ lời hứa. Đành rằng lời hứa cũng chỉ là lời nói như em từng nói với ta nhưng bản thân ta biết rằng lời hứa là lời nói có ghim thêm phần trách nhiệm, là lời nói mà người nói ra không cần giấy bút cũng nên ghi nhớ cho mình. Thực hiện lời hứa không phải chỉ cho người được nhận nó mà còn cho người đã hứa.
Em vẫn hỏi ta: “Tại sao người ta hứa lại không làm?”. Có lẽ ta cũng đã đôi lần, hứa mà không làm. Chẳng phải bao biện nhưng ta biết bên cạnh lời hứa còn nhiều điều khác nữa mà em chưa hề nghĩ tới, em bỏ qua những điều ấy và tập trung duy nhất vào một điều: “Hứa thì phải làm đi”. Em hãy tự mình suy nghĩ xem, đã bao giờ em hứa với người khác mà chưa làm được và lý do là tại sao? Với ta, lời hứa cũng ở những giai đoạn khác nhau. Có những lời hứa chưa từng được hứa, đã được hứa nhưng không nhớ để làm, không muốn làm, lời hứa được hứa nhưng chưa thể xảy ra hay không thể thực hiện. Có rắc rối quá không em?
Video đang HOT
Những lời hứa chưa từng được hứa đến với những người coi lời hứa là công cụ, là lời nói để xong chuyện em ạ! Khi thơ bé, ta cũng như vậy đấy thôi. Những lời hứa chưa từng được hứa khiến cho giá trị của lời hứa càng ngày càng thấp đi, dần dà người ta không tin vào lời hứa nữa khi chúng không được thực hiện. Cũng có những người coi trọng lời hứa của mình nhưng người ta vẫn không thực hiện với em vì người ta bỏ quên lời hứa ở đâu đó trong quá khứ, trong hiện tại, khi người ta đang mải mê vật lộn với cuộc sống này.
Em à, nếu em còn nhớ và thấy những lời hứa ấy quá quan trọng, hãy nhắc người ấy để người ta thực hiện với em. Có lẽ sau này lớn hơn nữa, em sẽ thông cảm, vì sao lời hứa bị lãng quên. Còn như ta bây giờ, ta đã phải ghi lời hứa vào cuốn sổ tay rồi đó dù rằng ta không có nhiều lời hứa đến mức quên đi như thế.
Một ngày nào đó, một người yêu một người và hứa rằng “sẽ yêu người ấy mãi mãi, không để nước mắt người ấy rơi”. Nhưng em ơi, đó là lời hứa của những người đang yêu, rồi khi tình yêu hết hay như ta vẫn nói đùa rằng “tình yêu không mất đi, chỉ chuyển từ người này qua người khác mà thôi”, có khi nào người ta tự hỏi mình, mãi mãi là bao lâu? Vậy là lời hứa gắn với chữ “mãi mãi” chẳng bao giờ muốn thực hiện nữa. Hoặc giả, em và một ai đó mới tan vỡ, lời hứa em nói ra vẫn còn nhớ nhưng em có đảm bảo rằng em vẫn muốn thực hiện nó không? Vì làm rồi, tim lại đau. Lời hứa đôi khi được nói ra mà lại không muốn thực hiện là như thế em à.
Ta đã quen rất nhiều người, học tập và làm việc trên thành phố này, hứa về thăm gia đình thường xuyên, nhưng lời hứa với gia đình vẫn còn bỏ ngỏ. Chẳng phải vì không nhớ nhà, vì hứa ra rồi lại quên, chỉ vì họ miệt mài học tập, kiếm sống để mang đến một tương lai tốt đẹp hơn cho mình và gia đình mà thôi. Đó là những lời hứa chưa thể thực hiện được một cách tròn vẹn. Vẫn là trở về với gia đình nhưng chưa phải ngay lúc hứa.
Và em à, ta vẫn còn nhớ nhiều người chiến đấu cho tổ quốc mình, một đi không trở lại. Lời hứa của họ khi rời gia đình vào quân ngũ đã nằm lại nơi chiến trường, mãi mãi không thực hiện được. Lời hứa của một người cha, người mẹ bị bệnh, hứa với con sống tới ngày có cháu bế, dù cố hết sức cũng không thực hiện được. Vì rằng lời hứa còn chông chênh, người ta cố sống cho tới lúc lời hứa được hoàn thành mà thôi. Hay một lời hứa của những em nhỏ hiểm nghèo, cố kiên cường để không rơi nước mắt vì đau, vì tủi thân, đêm về nước nơi khóe mắt vẫn vòng quanh, nước mắt em nhỏ cứ rơi ra, em không ngăn được, không phải vì em không giữ lời hứa của mình.
Là thế đó em à, mỗi lời hứa thật sự đều đáng trân trọng, dù nó được thực hiện hay không. Lời hứa tượng trưng cho lòng tin, cho trách nhiệm, cho cả tình yêu thương nữa em à. Người ta hứa để làm gì, em hãy tìm cho mình một câu trả lời của riêng em, ta chỉ dành tặng em câu danh ngôn ta vẫn lấy làm phương châm sống cho mình: “Không hứa bậy nên mình không phụ ai, không tin bừa nên không ai phụ mình”. “Hứa” nếu như em thấy điều đó là cần thiết và em sẽ cố gắng để làm được.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu lãng mạn
Lãng mạn. Mình thích hai từ đó. Hai từ hàm chứa tất cả sự ngọt ngào, nồng ấm, trong sáng và thuần khiết của tình yêu cuộc sống.
Lê Thu Hương
Mình thích hiểu rằng "lãng mạn" không có nghĩa là sến, là dở hơi, là "tâm hồn treo ngược cành cây" hay "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây" với những điều không tưởng. "Lãng mạn" chính là sự cảm thụ của tâm hồn để thấy cuộc đời đẹp đẽ, để luôn thấy mình muốn trao yêu thương và được yêu thương nhiều hơn!
Và mình cũng ngưỡng mộ một tình yêu lãng mạn.
Yêu lãng mạn để thấy cuộc đời tươi mới, nhẹ nhàng và màu nhiệm như một câu chuyện cổ có hậu. Tình yêu là tình yêu, là sự rung cảm, trân trọng, yêu thương và sẻ chia của hai con người. Là sự hòa hợp của hai tâm hồn để cùng "vì nhau" một chút, cùng xây đắp vun vén cho tình yêu ấy đơm hoa kết trái.
Mình thích một tình yêu mà ở đó người ta không quá đề cao những giá trị vật chất. Tình yêu là tình yêu, chứ không phải được cân đong đo đếm bằng nhà, bằng xe và bằng những thứ có giá trị khác được tính bằng tiền.
Mình mong muốn có một tình yêu mà điều đầu tiên người ta muốn tìm hiểu về "đối tượng" không phải anh ấy/cô ấy có đẹp không, giàu có không, thu nhập cao không, công việc tốt không? Mà thay vào đó là anh ấy/cô ấy chân thành không, ngọt ngào không, sâu sắc không, bao dung nhân hậu không? Mình thích những người có tâm hồn đẹp!
Mình thích ngồi bên cạnh người yêu những đêm ánh trăng vàng ruộm cả hồ thu. Đấy thực sự là một hình ảnh mang lại nhiều xúc cảm!
Mình thích được bàn tay anh ấy nắm mạnh, xiết chặt khi bước trên những nẻo đường để cảm nhận thật gần cái cảm giác bình yên, che chở.
Mình thích được anh ấy ôm vào lòng, gọn ghẽ để thấy muốn tan chảy vì yêu thương.
Mình thích được tựa đầu vào vai, để biết mình đang được anh ấy nâng niu, che chở. Không chỉ đơn thuần là cảm giác an toàn, bao bọc mà hơn thế đó là sự gắn kết, nương tựa, cận kề sẵn sàng cùng nhau vượt qua gian nan, vui buồn, trắc trở.
Mình cũng muốn được anh ấy hôn nhưng mình thích một nụ hôn trên... trán hơn để thấy có một điều đó gì khác lạ như là trìu mến, dịu dàng, ấm áp đến vô cùng. Đó là một ngôn ngữ không lời đặc biệt của tình yêu.
Vì là con gái mà nên mình thích nghe anh ấy nói những lời tình cảm, ngọt ngào nhưng phải thực sự chân thành chứ không là chóp lưỡi đầu môi.
Khi yêu, dù rất muốn nhưng mình sẽ không luôn miệng nói "yêu" mà thường xuyên... nhắn cho anh ấy rằng mình "nhớ" để anh biết mình dành tình cảm cho anh nhiều đến mức nào, rằng anh quan trọng ra sao trong tâm tưởng mình mọi lúc, mọi nơi và trong từng khoảnh khắc.
Mình thích hoa. Vì thế mình muốn được anh ấy tặng hoa vào những ngày lễ, Tết, những dịp đặc biệt. Bởi vì mình thích những gì có giá trị về mặt tinh thần nhiều hơn. Mình trân trọng tình yêu chung thủy. Vì thế mình sẽ yêu anh ấy chung thủy và cũng muốn sẽ là cô gái duy nhất của anh ấy mà thôi.
Mình thích những hành động quan tâm nhỏ nhưng chứa đựng trong đó là một tình cảm thật lớn lao, chân thành không gì sánh nổi để thấy hạnh phúc chứa chan, thương yêu ngập lòng.
Tất nhiên, trong tình yêu người ta không chỉ biết nhận mà còn biết cho nữa, vậy nên để đền đáp lại tấm chân tình của anh ấy, mỗi ngày qua đi mình sẽ yêu thương, trân trọng anh ấy nhiều hơn. Hôm nay nhiều hơn hôm qua ngày mai ít hơn những ngày tiếp sau nữa... Và chắc chắn một điều rằng đấy là tình yêu duy nhất, sâu sắc, nồng nàn mà mình dành cho anh ấy.
Và mình cũng rất thích được cất nhịp ngân nga theo những lời ca êm ái thế này: "Đôi khi tình yêu vẫn thế, yêu nhau chỉ vì yêu nhau...".
Nhưng bây giờ, không biết có phải đã qua rồi cái thời của tình yêu lãng mạn?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh tàn nhẫn vui vẻ cùng người con gái khác Trong khi em gục ngã trên bãi biển kỉ niệm ngày nào. Anh từng nói yêu em hơn bản thân mình. Anh từng nói em là người con gái duy nhất sau Mẹ anh làm anh phải khóc. Anh từng nói em là người con gái duy nhất thay đổi được con người anh, để anh hoàn hảo như bây giờ... Rồi thì...